Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1036: Âm dương song tu lý

Cái gọi là trộm không về tay không.
Lần này thám hiểm Độ Ách tông quả thực có phần tốn một phen công sức.
Nếu như về tay không thì thực sự không giống phong cách của Lý Phàm.
Phân hồn Lý Phàm sờ cằm, sau khi suy nghĩ một lúc lập tức có chủ ý.
Ở bên ngoài Độ Ách chi thư, Lý Phàm lại lần nữa bố trí một tầng cấm chế do chính mình sáng tạo.
Lấy thực lực của Lý Phàm hiện giờ thì vẫn chưa thể đối phó với Độ Ách chi thư không có phong ấn trấn áp.
Trống rỗng sáng tạo, độ khó so với chữa trị còn cao hơn rất nhiều.
Tiêu hao gần như cạn sạch một phần ba thần hồn này đều không thể thuận lợi hoàn thành.
May mà bản tôn Lý Phàm ngồi xổm bên ngoài không gian nơi này đã sớm chi viện thêm lực lượng một phần ba thần hồn.
Tiêu tốn hai tháng, cuối cùng lại hoàn chỉnh bố trí cấm chế mới bên ngoài Độ Ách chi thư.
Hai tầng cấm chế trấn áp xuống, tần suất lật trang của Độ Ách chi thư càng thêm nhanh chóng.
Kéo theo hình cắt người giấy trong đó cũng trở nên không rõ ràng nữa.
Cảm thấy cường độ phong ấn không có vấn đề, tiếp đó Lý Phàm bắt đầu phá giải cấm chế Truyền Pháp để lại vốn có.
Vừa phá giải vừa thời khắc duy trì cảnh giác tinh thần cao nhất.
Đồng thời bản tôn lặng yên trốn xa ngoài ngàn dặm, quan sát có dị biến nào xảy ra hay không.
Sự thật chứng minh, lo lắng của Lý Phàm là dư thừa.
Cho đến khi cấm chế Truyền Pháp bị hoàn toàn dỡ bỏ cũng không có bất kỳ dị tượng nào xảy ra.
Lý Phàm không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn Độ Ách chi thư trước mặt, thần hồn cuối theo nó, từ đường cũ trong không gian hạt bụi nhỏ trở về.
Phân hồn không trở về bản thể, chỉ một mình đi trước trở về Linh Mộc giới.
Mà bản tôn Lý Phàm thì đến chỗ phân thân Thiên Huyền Kính báo cáo kết quả.
“Sao đi lâu như vậy? Ta còn tưởng rằng ngươi gặp phải phiền phức gì nữa chứ.”
Phân thân Thiên Huyền Kính lại thay đổi thân phận, bây giờ người mặc một bộ váy đỏ diễm lệ, trang điểm kiểu nữ tử kiều mị lên tiếng hỏi.
Nét mặt Lý Phàm ngỡ ngàng.
Liếc mắt thấy ba người phàm khác không một mảnh vải trong phòng, có chút khó mà tin được nói: “Ngươi đây là...”
Đối với sự kinh ngạc của Lý Phàm, phân thân Thiên Huyền Kính xem thường.
“Chỉ là lĩnh ngộ đạo tu hành mới thôi.”
“Nhân sinh chưa từng trải qua hoan lạc căn bản là không hoàn chỉnh. Ta đã muốn hóa thân thành người, tự nhiên phải trải qua những gì con người nên trải.”
Lý Phàm quan sát khuôn mặt tuyệt sắc phân thân Thiên Huyền Kính biến ảo ra, vẻ mặt khó hiểu hỏi: “Vậy ngươi cũng không đến mức biến thành thân thể nữ tử chứ?”
“Bất kể nam nữ, ta đều phải trải qua. Chẳng qua là trước hay sau thôi.” Phân thân Thiên Huyền Kính lắc đầu, chuyển chủ đề: “Tình huống bên ngươi thế nào rồi?”
“Trận pháp phá giải cấm chế không có vấn đề. Nếu như kế hoạch đều thuận lợi, như vậy cách lúc ngươi thành công thoát vây cũng không xa. Chẳng qua...” Lý Phàm dừng một lúc: “Độ Ách tông kia dường như có phần cổ quái? Lúc ta tới đó, cấm chế Truyền Pháp đã hơi buông lỏng. Chờ ta hoàn toàn phá tan cấm chế, Độ Ách tông đó vậy mà trực tiếp biến mất trước mặt ta.” Lý Phàm có chút tức giận nói.
Phân thân Thiên Huyền Kính hơi híp mắt.
Tựa như đang tự hỏi điều gì, một lúc hắn mới lên tiếng giải thích: “Không cần lo lắng, chỉ cần kiếp nạn Huyền Hoàng giới một ngày không qua, đám người Độ Ách tông mãi mãi vẫn sẽ là dáng vẻ như vậy.”
“Điều duy nhất bọn họ có thể làm chẳng qua là mấy trò nham hiểm không thể lộ ra ngoài ánh sáng thôi.”
Lý Phàm bèn thuận thế hỏi: “Ý của ngươi là, nếu như có ngày Huyền Hoàng giới thành công độ qua kiếp nạn, Độ Ách tông lại còn có thể sẽ phục sinh?”
Một tia sát ý hiện lên trong mắt.
Phân thân Thiên Huyền Kính thản nhiên cười: “Chỉ là có khả năng thôi. Bọn họ muốn hóa thành người giấy độ qua kiếp nạn, nhưng bọn họ không dự liệu được, thời gian chờ kiếp nạn qua sẽ dài như thế nào.”
“Thân hóa người giấy gần vạn năm, làm sao có thể không có một chút tác dụng phụ nào? Cho nên ngươi hoàn toàn có thể coi như bọn họ đều đã chết.”
Lý Phàm nghe vậy, chậm rãi gật đầu.
Trầm mặc một hồi bỗng hỏi tiếp: “Trước khi ta đến có nghe ngóng một lượt. Độ Ách tông hình như có người ứng kiếp gì đó có thể giúp bọn họ độ qua kiếp nạn? Có chuyện này không?”
“Nếu như thật sự huyền diệu như vậy, ta nhất định phải tru sát người ứng kiếp này, để phòng Độ Ách tông tro tàn lại cháy.” Lý Phàm ngôn từ nghĩa chính nói.
phân thân Thiên Huyền Kính cau mày: “Dựa theo công pháp Độ Ách tông tu hành, quả thực tồn tại người ứng kiếp.”
“Người Độ Ách tông đứng ngoài cuộc, trốn tránh tai hoạ. Nhưng bọn họ lại có thể sinh lòng cảm ứng với xu hướng, biến số của kiếp nạn. Người có thể ảnh hưởng tai hoạ, cũng là cái gọi là người ứng kiếp. Chỉ có điều...”
Phân thân Thiên Huyền Kính cười mỉa: “Nếu như là kiếp nạn bình thường, Huyền Hoàng giới tự nhiên sẽ có người mang thiên mệnh theo thời thế mà sinh, ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt tất cả.”
“Nhưng ở trước mặt đại kiếp diệt thế, Huyền Hoàng giới đều tự thân khó bảo toàn, lại nào sẽ có người mang thiên mệnh gì đó chứ?”
“Người ứng kiếp có thể kết thúc kiếp nạn càng không thể nào nói tới.”
Phân thân Thiên Huyền Kính không biết nhớ ra điều gì, chợt rơi vào trầm mặc.
Hồi lâu sau, hắn mới dùng giọng điệu sâu xa nói: “Nếu thật sự có nhân vật bậc này, sợ là tất cả tu sĩ của cả Huyền Hoàng giới đều phải liều hết tất cả giúp đỡ một chút sức lực.”
“Dù là Truyền Pháp hắn, e rằng đều phải đích thân tới gặp.”
Trong mắt Lý Phàm lóe lên một tia quang mang nhỏ không cảm nhận được.
Cười gượng phụ họa: “Ngươi nói đúng. Muốn bảo toàn tính mạng còn phải dựa vào chính chúng ta.”
“Giống như Độ Ách tông, chỉ dựa vào cái gọi là chúa cứu thế, quả thực là ngu xuẩn. Chết hay lắm!”
Lướt qua chủ đề Độ Ách tông, Lý Phàm đã hoàn thành nghiệm chứng phá giải cấm chế lại đòi chỗ tốt với phân thân Thiên Huyền Kính.
Phân thân Thiên Huyền Kính cũng không nuốt lời: “Trong khoảng thời gian ngươi đi, ta lấy nữ thân quan sát cuộc sống nhân loại, lại có lĩnh ngộ mới.”
“Vừa hay có thể cho ngươi làm tham khảo.”
Lý Phàm biến sắc, đang muốn từ chối.
Nhưng sau khi nhìn thấy đồ vật phân thân Thiên Huyền Kính đưa tới, lại nuốt trở vào lời đã đến khóe miệng.
Chỉ thấy trên tay phân thân Thiên Huyền Kính có một miếng bạch ngọc như trăng khuyết.
Tản ra khí tức ôn nhuận.
Chỉ tới gần, Lý Phàm đều cảm thấy vận chuyển linh lực, thần hồn của mình trở nên thông thuận hơn.
“Đây là...”
Trên mặt phân thân Thiên Huyền Kính hơi có vẻ đắc ý nói: “Cái gọi là cô dương bất trường. Ta thấy ngươi hình như đã rất lâu chưa hưởng thụ âm dương hợp đạo nhỉ?”
“Cô dương dĩ nhiên cường thịnh, nhưng không có âm lực tương trợ khó tránh sẽ có chút thiếu hụt.”
“Đây là vật ta quan ngộ nữ thân nhân loại sinh ra, tên là ‘Trường Nguyệt Âm Ngọc’, có thể giúp ngươi một tay!”
Lý Phàm nghe vậy, vẻ mặt không khỏi trở nên vô cùng quái lạ.
Phân thân Thiên Huyền Kính nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Lý Phàm, không khỏi nghiêm mặt khuyên nhủ: “Âm dương song tu cũng là đại đạo thiên địa, ngươi không cần bài xích.”
“Huống chi Trường Nguyệt Âm Ngọc này là pháp tắc thuần túy hiển hóa, coi như ngươi có tâm lý thích sạch sẽ cũng không ảnh hưởng.”
Lý Phàm ỡm ờ cất trường ngọc vào trong lòng.
Đúng như dự đoán, không cần luyện hóa chính thức.
Chỉ đặt trong ngực, trong cơ thể tựa như cây khô gặp mùa xuân, khí tức vốn cường thịnh đến cực điểm dường như bỗng dưng đột phá cực hạn, trở nên càng cường đại hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận