Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 950: Thiên pháp lưu lãng giả

Người trước người sau, dáng vẻ, khí tức của hai Thiên Y đều giống với những gì Lý Phàm đã thấy.
Chỉ là Thiên Y đã đích thân gây ra thảm kịch vô tận ở Vân Thủy Thiên Cung, trong suốt quá trình đều tỏ ra rất thờ ơ.
Thậm chí nơi sâu trong ánh mắt còn có sự thưởng thức.
Mức độ biến thái khiến Lý Phàm cũng mặc cảm.
Mà Thiên Y đến sau, bên trong ánh mắt đều là tức giận, thương tiếc, sao cũng chẳng thể che giấu được.
Cơ thể hơi run rẩy, cũng có thể nói rõ tâm trạng của hắn ngay lúc này.
Thiên Y hơi hé miệng, như muốn nói gì đó.
Hình ảnh được khôi phục đến đây thì dừng lại.
Lý Phàm rơi vào trầm tư.
“Có người ngụy trang thành dáng vẻ của Thiên Y, giết hại toàn bộ Vân Thủy Thiên Cung?”
“Thiên Y thong thả tới chậm, lại vô lực cứu được?”
Nhớ lại những gì Thiên Y trước đó nói với Thiên Dụ và Thiên Tuyệt, “Mắt thấy chưa hẳn là thật”.
Hành động của Thiên Y là để cứu chữa cho Thiên Tuyệt và phong ấn Vân Thủy Thiên Cung.
Lý Phàm không khỏi đưa ra kết luận này.
“Nhưng vu oan giá họa đơn giản thì không phải là giải thoát được. Vì sao hiểu lầm từ đầu đến cuối vẫn không tiêu trừ được, ngược lại khiến cho mọi người bên trong Vân Thủy Thiên Cung bị tra tấn ngàn năm, hiểu lầm càng ngày càng sâu?”
Lý Phàm có chút không hiểu.
“Có lẽ, đáp án của vấn đề này có thể tìm kiếm được từ trên người Hãn Hải.”
Trầm ngâm một lát, Lý Phàm đưa ra quyết định.
Lại trải qua vòng tuần hoàn ác mộng, lúc Thiên Y dùng bóng tối che đi cảm giác của Hãn Hải.
Lý Phàm giống như một tia ánh sáng, chiếu sáng bóng tối một chút.
Đồng thời không ngừng phát lại những hình ảnh đã được khôi phục trước đó, nỗ lực thức tỉnh ý thức đang ngủ say của Hãn Hải.
“Tỉnh lại! Tỉnh lại!”
“Hung thủ không phải Thiên Y!”
“Hung thủ một người hoàn toàn khác! Có người giả mạo Thiên Y, châm ngòi ly gián!”
Những dao động thần thức tiếp tục vang vọng trong bóng tối.
Dần dần, giống như một cơn sóng lớn, không gian xung quanh trở nên rung chuyển và bất ổn.
“Im miệng! Im miệng!”
“Đừng hòng gạt ta!”
“Tôn giả đại thiên chấp pháp, người khác sao có thể ngụy trang được?”
“Vẻ ngoài, khí tức có thể là giả, nhưng quyền hạn nắm giữ Thiên Pháp giới của hắn sao có thể giả mạo được!”
Dường như nghe thấy lời lải nhải của Lý Phàm khiến Hãn Hải nổi giận.
Khuôn mặt màu xanh hiện lên không gian bên trong quả cầu.
Hãn Hải giống như nhìn thấy kẻ thù, oán giận nhìn Lý Phàm đang cố gắng có lòng tốt thức tỉnh hắn.
“Cẩu tặc! Còn muốn mê hoặc ta!”
“Cho dù không phải Thiên Y! Cũng là tôn giả khác!”
“Bọn họ đều đáng chết!”
“Ngươi cũng nên chết!”
Âm thanh gầm lên, những luồng ánh sáng đen hiện lên khuôn mặt của Hãn Hải.
Sau đó ngàn vạn bàn tay xanh to lớn đánh ra, vây lấy thần thức của Lý Phàm vào giữa trực tiếp nghiền nát!
“Hừ.”
Bên trong Vân Thủy Thiên Cung chân thực, Lý Phàm cắt đứt liên hệ với thần thức, rên lên một tiếng.
Chẳng qua chút vết thương nhỏ này rất nhanh sẽ được chữa trị dưới sự vận chuyển tự động của ‘Vô Cực Doanh Hư Pháp’.
“Nắm quyền Thiên Pháp giới, Chấp thiên tôn giả...”
Lý Phàm híp mắt lại, nhớ đến những lời Hãn Hải vừa mới nói trong cơn giận dữ.
“Trách không được trong trí nhớ của đám Hãn Hải bị giày vò đến điên khùng, cũng vẫn mãi tin tưởng bản thân không nhận nhầm hung thủ.”
“Hóa ra ngoài trừ vẻ ngoài, có thể đại biểu cho thân phận của bọn họ là nắm quyền Thiên Đạo.”
“Thiên Tuyệt hẳn là sát phạt chi đạo.”
“Thiên Dụ, hẳn là được giáo hóa chi đạo.”
“Thiên Y, hiển nhiên là hành y giả chi đạo.”
Lý Phàm không khỏi nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Dụ.
Thanh Ngưu kéo xe, hai người Bất Ngữ Quái, Lực Loạn Thần bảo vệ.
Thiên Dụ giống như phu tử, đảm nhận việc dạy dỗ tu sĩ tiến vào trong phòng nhỏ.
Đây được xem là bản chất của bọn họ, điểm này dù Thiên Dụ thân hóa quỷ dị cũng không cách nào thay đổi được.
“Thiên pháp sâu sắc, tuân thủ quy tắc.”
“Ta nay đắc pháp, truyền bá chúng sinh.”
“Thiên pháp không thể trái.”
Lý Phàm nhớ lại ban đầu ở bên ngoài phòng nhỏ bên ngoài lén nghe tiếng đọc sách.
“Xem ra Thiên Pháp giới cũng tên tiểu thế giới của đám người Thiên Y.”
“Không giống với mọi người ở Huyền Hoàng giới muốn thay thế, Thiên Đạo ở Thiên Pháp giới dường như có địa vị cực cao.”
“Mấy người Thiên Tuyệt, Thiên Dụ, Thiên Y nói là tu sĩ Trường Sinh cường đại, thì lại giống là đại biểu cho Thiên Đạo hơn.”
“Tu sĩ của Huyền Hoàng giới đánh cắp sức mạnh trường sinh của thiên địa bên trong quả Nhược Mộc. Mà Thiên Pháp giới có lẽ bởi vì không còn Nhược Mộc nữa, cho nên các tu sĩ muốn trường sinh, đường tắt duy nhất chính là trở thành chấp chưởng giả Thiên Đạo.”
Đủ loại manh mối trong quá khứ bỗng nhiên liên kết với nhau, Lý Phàm như có điều suy nghĩ.
Sau khi chắp vá, bí mật liên quan tới Thiên Y cũng dần dần hiện ra.
Lý Phàm lại nghĩ tới, lúc trước Trương Hạo Ba ngộ đạo khi nhìn chuôi kiếm bin vây khốn trong Thanh Phong. Sau khi hắn chết, thông tin xuất hiện bên trong bầu trời Huyền Hoàng Thiên Đạo sụp đổ là lấy được thành tựu ‘Thiên Sát kiếm ý’.
Nhưng mấy người Vân Thủy Thiên Cung sau khi gặp phải Thiên Tuyệt, đối với chuôi kiếm mà Thiên Tuyệt sử dụng này, tất cả đều là ‘Thiên Sát’.
Vốn dĩ Lý Phàm chỉ mơ hồ suy đoán, đây có lẽ cũng là diễn hóa của chuôi kiếm này ở các thế giới khác nhau.
Hiện tại quả nhiên tìm ra bằng chứng.
“Thiên Sát và đám Thiên Tuyệt, Thiên Dụ giống nhau, có lẽ cũng nắm quyền được một loại nào đó của Thiên.”
“Thiên Tuyệt nắm giữa hai quyền, có lẽ đây cũng lý do tại sao hắn bảo vệ được tính mạng, không trở nên kỳ lạ, chỉ trở nên điên khùng.”
“Chỉ có Thiên Y bởi vì lý do gì đó mà ra ngoài nên may mắn thoát khỏi tai nạn.”
“Chờ hắn trở về thì tất cả đều đã quá muộn, Thiên Pháp giới đã sớm biến thành một vùng tử địa...”
Tuy nhiên mở được chút bí ẩn, nhưng điều chưa biết chẳng giảm chút nào. Ngược lại ẩn trong lớp sương mù càng khó bề phân biệt.
Kẻ diệt sát giả mạo Thiên Y kia, rốt cuộc là ai?
Dựa theo lời nói của Hãn Hải, hắn có thể không chỉ biến ảo vẻ ngoài đơn giản như vậy.
Mà chính là hoàn toàn nắm giữ Thiên Chi Bính Quyền của Thiên Pháp giới, cho nên mới sẽ bị Vân Thủy Thiên Cung xem như là ‘tôn giả’.
Thậm chí có thể biến đổi tự do giữa Thiên Y và Thiên Tuyệt...
Thực lực của người này thật khó có thể tưởng tượng.
Càng làm cho người ta nghi ngờ là, thực lực thế này cũng không biết rốt cuộc có thù oán gì với Thiên Pháp giới.
Không chỉ muốn giết sạch tông môn, thậm chí còn muốn sau khi hủy diệt Thiên Pháp, cũng muốn bọn họ rơi vào cảnh tượng mãi mãi tự chém giết lẫn nhau.
Bên ngoài nơi ở của Hãn Hải, Lý Phàm cau mày.
“Thiên Y phái ta tới đây, cũng là muốn dẫn đường cho ta biết chân tướng năm đó à?”
“Tia đen oán niệm quấn lấy Hãn Hải kia đã cô đọng lại được mấy ngàn năm, chỉ e với năng lực hiện tại của ta, chưa hẳn có thể tiêu trừ.”
“Có điều, ta có thể nhìn ra, đây giống như kết quả của việc không chỉ một lần thanh lọc. Hiển nhiên trong những năm này, Thiên Y cũng không có vứt bỏ mọi người Vân Thủy Thiên Cung.”
“Cho dù bọn họ đã thân hóa quỷ dị cũng vậy.”
“Hừm...”
Cái gọi là xem hành động không xem bản năng, làm việc thế này khiến sự cảnh giác Thiên Y trong lòng Lý Phàm hạ xuống một chút.
“Thôi được, đã tới đây rồi chi bằng thuận tiện giúp một tay. Cũng dễ bàn giao với Thiên Y.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận