Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 378: Ngũ Động Thiên chi biến

“Ngũ Hành đại động thiên…”
Từ ngữ này quá ư mẫn cảm. Nên Lục Khê Thuyền vô ý đã bỏ sót những lời phía sau của Hoàng Phủ Tùng.
Trầm ngâm giây lát, cũng không hề lập tức biểu tỏ thái độ.
Chỉ là thu ánh mắt trở về, biến thành đường ánh sáng bay về nơi nghỉ ngơi của nàng ta.
Hoàng phụ tùng với Đông Phương lau mồ hôi trên trán, liền vội vàng đi theo.
“Chúc mừng Hoàng Phủ huynh, lần này có thể giúp Lục thủ tịch tìm ra kế sách, sau này nhất định sẽ tiền đồ vô lượng á!”
“Đừng có giở trò này với ta, Đông Phương. Lục thủ tịch là người như thế nào mà cần ý kiến của ta? Chẳng qua là nàng ta hành sự cẩn thận, nếu sau này có gặp rắc rối thì đẩy ta ra làm con cừu gánh tội mà thôi.”
“Ngươi có thể không nhìn ra hay sao?” Hoàng Phủ Tùng hừ lạnh một tiếng khó chịu.
“Hoàng Phủ huynh, biết bao người muốn trở thành con cừu gánh tội còn chưa có cơ hội kìa. Huống chi Lục thủ tịch là người như thế, ta nghĩ chưa chắc là…”
“Hà hà…”
Đông Phương Diệu cảm thấy không thú vị nữa, lời vừa nói một nửa thì lại quay qua cảm khái: “Lúc trước từng có lời đồn đại, những truyền pháp giả trước kia với những tu sĩ Hợp Đạo vừa thăng cấp trong nghìn năm gần đây luôn tranh đấu với nhau rất kịch liệt. Lúc đó ta vẫn nghĩ là bọn họ nói quá lên, thật không ngờ ngày nay gặp được mới biết rằng đều là sự thật.”
Hoàng Phủ Tùng cũng thở dài: “ngày nay bị ép buộc phải ngã qua một bên thế lực, cũng không biết đây là phúc hay họa. Nếu thành công tất nhiên sau này sẽ là đại phú đại quý, nhưng nếu thất bại…”
Hai người nhìn nhau, không nói lời nào.
Trong Hóa Linh Giản, khi ba người Lục Khê Thuyền rời khỏi, Lý Phàm cũng theo đoàn người trở về nơi ở của mình.
Khi ánh mắt của Lục chủ tịch dừng lại trên người, Lý Phàm biết được nàng ta đã nhận ra mình. Nhưng Lý Phàm lại có chút ngạc nhiên vì nàng ta chỉ nhìn hắn một lúc, sau đó lại không hề chú ý nữa.
“Thế nào đi nữa thì cũng là ân nhân cứu mạng của con gái ngươi, khó khăn như vậy mới gặp được một lần lại cứ thế mà đi rồi?”
Thật lòng mà nói Lý Phàm có chút ngạc nhiên.
Nhưng một lúc sau, khi phát hiện được sắc mặt của Hoàng Phủ Tùng với Đông Phương Diệu, Lý Phàm biết rằng có lẽ mưu tính của mình không thất bại.
Chỉ là do hành động của hợp đạo cường giả cần phải chú ý nhiều phương diện, cẩn thận hơn người thường, vậy nên Lý Phàm chỉ còn có thể kiên trì chờ đợi.
Quả nhiên, sau một ngày, khi Lục Khê Thuyền rời đi, Hoàng Phủ Tùng đã tìm gặp Lý Phàm.
“Bất ngờ nhận được nhiệm vụ đặc biệt cần đi đến Ngũ Hành đại động thiên?”
Lý Phàm nghe tên mập trước mặt nói vậy, trong lòng không tránh khỏi vui mừng, thật không ngờ lần này lại thuận lợi như thế.
“Chúc mừng tiểu hữu, được như ý nguyện rồi á! Mức độ quan trọng của Ngũ Hành Động Thiên đều nằm trong những vị trí đầu trong tất cả những mật cảnh của Vạn Tiên Minh.”
“Vả lại chính vì địa vị đặt cách, công việc xây dựng Thiên Huyền Tỏa Linh trận cũng chỉ vừa bắt đầu.”
“Lần này tiểu hữu đến đó vừa hay có cơ hội thi triển tài năng. Nếu như có thể cố thêm chút nữa, không phải không có khả năng giành được vị trí đầu bảng.”
Hoàng Phủ Tùng cười nói với khuôn mặt hớn hở.
Lý Phàm biểu hiện vẫn như cũ: “Cảm tạ tiền bối tương trợ. Việc này vãn bối nhất định ghi nhớ trong lòng!”
Hoàng Phủ Tùng khoác tay: “Nói gì thế hả, thật ra mà nói, lần này là ta hưởng lây lợi ích từ ngươi đó.”
“Nhưng mà có chuyện này ta vẫn nên nhắc nhở tiểu hữu.” Hoàng Phủ Tùng thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói.
“Ồ?” Trước sự nghiêm nghị khác thường của Hoàng Phủ Tùng, Lý Phàm cũng trở nên cẩn thận hơn.
“Xin tiền bối chỉ dạy!”
Hoàng Phủ Tùng nói tiếp: “Những mật cảnh vốn có thể đi trừ Ngũ Hành Đại Đồng Thiên, còn có những lựa chọn khác. Thực ra vừa nãy Lục thủ tịch có chút do dự khi quyết định nên cho chúng ta đến Ngũ Hành đại động thiên hay không.”
“Nhưng mà có một chuyện phát sinh không lâu trước đã thay đổi chủ ý của nàng ta.”
Thần sắc Lý Phàm có chút trầm trọng, im lặng chờ nghe những lời tiếp theo.
“Đây là điều cơ mật tuyệt đối, hiện giờ chỉ có vài người trong Vạn Tiên Minh biết được. Tiểu hữu nhớ không được truyền ra ngoài.”
Hoàng Phủ Tùng nhắc nhở Lý Phàm trước mới hạ giọng kể lại: “Ngũ Hành đại động thiên nằm ở nơi tiếp giáp giữa Thiên Thần với Thiên Khu.”
“Nhưng tiểu hữu có nhớ không, lần đầu tiên phát hiện được Ngũ Hành đại động thiên là ở nơi nào?”
Lý Phàm lập tức trả lời: “Việc này sao có thể quên được? Cuộc chiến châu Thiên Linh đã gây ảnh hưởng lớn cho cả Huyền Hoàng Giới.”
“Tiền bối nói thế là có ý gì?”
Hoàng Phủ Tùng lộ ra ánh mắt thâm trầm, kinh hãi.
Hắn chầm chậm trả lời: “Sau cuộc chiến châu Thiên Linh, Vạn Tiên Minh chúng ta đã tốn rất nhiều sức lực mới đem Ngũ Hành đại động thiên dời về vị trí hiện tại trong nội địa.”
“Vị trí cũ ở châu Thiên Linh Tất nhiên đã trở thành một vùng hư không.”
“Thế nhưng ba ngày trước, đồng minh nhận được tin khẩn, vùng hư không đó không hiểu sao lại truyền đến linh khí lưu động.”
“Sau khi phái người kiểm tra nhận được kết quả khiến mọi người đều khó lòng tin tưởng.”
Hoàng Phủ Tùng ngừng lại, cứ như đang an ủi sự chấn động trong lòng. Một lúc sau mới tiếp tục nói: “Dòng linh khí lưu động đó tổng cộng có năm chỗ. Qua nhiều lần kiểm chứng, xác định được đó là do sắp hình thành Động Thiên mới!”
Nghe vậy, ánh mắt Lý Phàm sáng lên, nhìn chằm chằm lấy Hoàng Phủ Tùng.
“Động Thiên mới?”
“Là Ngũ Hành Động Thiên mới?”
Âm thanh có phần run rẩy, không che giấu được sự kinh ngạc.
Hoàng Phủ Tùng gật gật đầu.
“Việc này… việc này sao có thể?” Lý Phàm có chút ngẩn người.
Theo như hiểu biết của hắn, bất cứ một Động Thiên nào muốn hình thành đều nhờ vào cơ duyên trùng hợp, trải qua một thời gian dài đằng đẵng mới có thể hình thành.
Châu Thiên Linh có thể hình thành Ngũ Hành đại động thiên tương ứng với ngũ hành linh lực đã là kỳ tích trong kỳ tích rồi.
Thế nhưng sau khi Vạn Tiên Minh di dời ngũ hành Đại Đồng Thiên, vùng đất cũ lại có thể sinh thêm Ngũ Hành đại động thiên khác?
“Ngũ Hành đại động thiên hiện tại thế nào rồi? Có xuất hiện biến cố nào không?”
Liên tưởng đến sứ mệnh đặc cách của Hoàng Phủ Tùng, trong lòng hắn có chút suy đoán nên liền hỏi vậy.
“Có hiện tượng ngũ hành hợp nhất, Vả lại còn không thể nghịch chuyển được.” Giọng nói Hoàng Phủ Tùng có chút trầm trọng.
“Ngũ hành hợp nhất?” Lý Phàm chau mày suy nghĩ.
“Đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu? Sau khi hợp nhất lại phát sinh chuyện gì?” Hắn không nhịn được mà hỏi tiếp.
Hoàng Phủ Tùng lắc đầu: “Trước đây chưa từng phát sinh qua việc này. Chính bản thân Lục thủ tịch khi nghe được tin này cũng không giấu được vẻ bất ngờ và kinh hoảng.”
“Nhưng trước mắt có thể chắc chắn rằng cho dù ngũ hành hợp nhất, năm Động Thiên hiện tại sẽ không biến mất hoàn toàn.”
“Mà là hòa hợp thành một động thiên hoàn toàn mới.”
“Còn về việc những động thiên này trong quá trình hợp nhất có phát sinh biến cố hay không, chẳng hạn như từ một nơi sản sinh vô số tài nguyên biến thành một nơi hoang phế không chút giá trị, thì hiện tại không thể nào biết trước được.”
“Cho dù thế nào đi nữa, công cuộc xây dựng Tỏa Linh trận cũng không thay đổi.”
“Chuyện này bất ngờ phát sinh, Lục thủ tịch vội vàng đi trước để kiểm tra. Chúng ta thì phải chờ người đến rước đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận