Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1022: Triều Nguyên huyết sắc bí

Thực tủy biết vị.
Lý Phàm biết được Hóa Đạo Thạch thượng phẩm rốt cuộc mạnh mẽ đến nhường nào, sau đó hắn không dừng nước, đi bắt hai người khác.
Không bất ngờ, Hóa Đạo Thạch bọn họ có vẫn chỉ là cấp độ thượng phẩm.
Lý Phàm làm như trước.
Sau khi Lý Phàm hấp thu tổng cộng ba viên Hóa Đạo Thạch thượng phẩm, hắn cảm nhận được cảm giác biến chất khi đột phá một đại cảnh giới đã lâu không gặp.
Tuy nhiên hắn không tiếp tục mở rộng mà phân tích lại một lần trải nghiệm trong kiếp này.
Nhờ khả năng vạch kế mạnh hớn, hắn thôi diễn đại khái làm sao để sau này tránh thoát được ‘Lưới Chân Tiên’, thuận lợi Hoàn Chân, thậm chí vơ vét được nhiều lợi ích hơn.
“Nhưng mà vẫn chưa thể đạt tới trình độ như Hóa Đạo Thạch Mẫu, có thể thôi diễn thế giới chấn thật. Ta vẫn cần tùy cơ ứng biến.”
Lý Phàm im lặng không nói, nhiều ý niệm trong đầu trong đầu xoay vần.
Sau khi bế quan khoảng ba ngày, trước tiên hắn triệu phân thân Lý Tình đến.
“Ngươi có thể tới biển Tùng Vân dọa chạy Triều Nguyên tông trước. Nếu không có gì ngoài ý muốn, di tích Triều Nguyên tông vẫn sẽ bay về phía châu Cửu Sơn.”
“Đợi đến khi tu sĩ trong tiểu thế giới sử dụng đan dược Dược Vương tông, mạnh mẽ thăng cấp lên Kim Đan kỳ, ngươi lại chỉ huy bọn họ đi sau.”
“Có ngươi phối hợp, chắc hẳn có thể giết một đường thoát khỏi núi thây biển máu trong Triều Nguyên tông. Đợi đến lúc bọn họ xuất hiện lần nữa, toàn bộ có thể thăng cấp lên cảnh giới Nguyên Anh. Đến lúc đó, tìm kiếm bí mật trong Huyết Sắc Trường Hà sẽ dễ hơn rất nhiều.”
Trong đầu phân thân nháy mắt hồi tưởng lại đủ chuyện liên quan tới Triều Nguyên tông.
Triều Nguyên tông ẩn trong biển Tùng Vân, động phủ Thượng Cổ trong ba mảng đứt gãy địa tầng dưới đáy biển.
Trước khi biển Tùng Vân gặp kiếp nạn, nó trốn xa, lạc tới châu Cửu Sơn.
Vì tìm kiếm đột phá cơ duyên, Sóc Phong, Trương Hạo Ba và Tô tiểu muội từng kết bạn thám hiểm cùng nhau.
Từ những gì bọn họ đã trải qua, Lý Phàm biết được bí mật Triều Nguyên tông.
Triều Nguyên tông chính là tông môn bản thổ Huyền Hoàng giới.
Sau khi đại kiếp nạn giáng lâm, Triều Nguyên tông mai danh ẩn tích, giống như đã bốc hơi khỏi nhân gian.
Thực tế, cả tông môn bị chuyển hóa thành một trạng thái kỳ dị, bị bao vây giữa thực và ảo, ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Để tránh né tai họa, thời gian trong đó dường như bị đóng băng.
Đây là kế hoạch nguyên bản của Triều Nguyên tông.
Tuy nhiên vẫn luôn có đủ loại biến cố phát sinh.
Đầu tiên, vị trí khu vực của bọn họ bị Truyền Pháp thiên tôn đập thành biển Tùng Vân, do đó Triều Nguyên tông bị chôn sâu trong lòng đất.
Sau đó có lẽ vì bị ảnh hưởng bởi lực dung hợp giữa hai giới, bên trong Triều Nguyên tông dàn dần xuất hiện đủ loại biến hóa quỷ dị.
Khi đám người Tô tiểu muội tiến vào di tích Triều Nguyên tông, tuy tu sĩ bên trong thoạt nhìn như đang sinh hoạt bình thường.
Nhưng thực ra tất cả đã hóa thành mặt máu vô diện, đánh mất dung mạo bản thân.
Hơn nữa bản thân bọn họ không hề phát hiện.
Nếu đụng chạm vào khuôn mặt của những tu sĩ Triều Nguyên tông này, vạch trần dung mạo thật của những tên mặt máu vô diện này.
Bọn họ sẽ giống như bị nổi điên, đột nhiên phát động tập kích.
Giống như mất hết lý trí, mặc kệ loại tu vi nào, tất cả giống như thú hoang, dùng móng vuốt thân thể tiến công.
Tuy không sử dụng thần thông, nhưng những tên mặt máu vô diện này vẫn rất khó đối phó.
Tốc độ cực nhanh, bị thương sẽ phục hồi như cũ rất nhanh.
Chỉ khi chém toàn bộ mặt máu của bọn họ mới có thể giết chết.
Mà sau khi mặt máu vô diện bị tiêu diệt sẽ hóa thành một luồng ánh sáng đỏ bám vào người tu sĩ giết chết hắn.
Ánh sáng đỏ đó thực chất là lực lượng căn nguyên thế giới của Triều Nguyên tông.
Đợi sau khu rời khỏi Triều Nguyên tông, những ánh sáng đỏ bị cướp mất này cũng rời đi cùng tu sĩ.
Nó giống như một loại vật đại bổ, đủ để giúp tu sĩ dưới Nguyên Anh kỳ trực tiếp thăng cấp một đại cảnh giới.
Thậm chí ánh sáng đỏ sẽ tự động diễn hóa kì vật Trúc Cơ, công pháp Kim Đan, động thiên Nguyên Anh mà tân pháp cần khi thăng cấp.
Còn nếu nắm giữ cách tế luyện đặc thù, có thể trực tiếp hấp thụ ánh sáng đỏ bên trong thế giới Triều Nguyên tông, lấy chiến dưỡng chiến.
Về phần vì sao Triều Nguyên tông sẽ xuất hiện cảnh tượng quỷ dị như thế, tạm thời chưa thể giải thích.
Nhưng mà Lý Phàm suy đoán có thể vẫn bởi vì đã bị ảnh hưởng của sự dung hợp giữa Huyền Hoàng giới và thế giới khác.
Lý Tình sửa soạn lại chân tướng Triều Nguyên tông, sau đó nhẹ gật đầu.
“Nếu ánh sáng đỏ căn nguyên kia cũng hữu dụng với ta, vậy nói không chừng cảnh giới của ta lại có thể vượt qua ngươi đấy?” Lý Tình cười nói.
“Vậy ngươi cần phải giết nhiều một chút. Thiên chi kì muốn thăng cấp không thể so sánh với những thứ khác. Tài nguyên ngươi cần để thăng cấp Hóa Thần, nói không chừng còn nhiều hơn tu sĩ bình thường thăng cấp Hợp Đạo.” Lý Phàm cũng không để bụng.
“Nếu ngươi thật sự thăng cấp cảnh giới Hóa Thần, dựa vào Thiên chi kỳ Hắc Kiếm, nói không chừng có thể kiên trì với thủ hạ của ta được hai, ba hiệp.”
Phân thân cười khẽ, không nói tiếp.
Hắn lĩnh mệnh rời đi.
Chuyện thăm dò Huyết Sắc Trường Hà về sau sẽ do phân thân Lý Tình toàn quyền phụ trách.
Dù sao một khi thăm dò được bí mật gì, lúc phân thân biết thì đồng thời hắn cũng sẽ biết.
Chắc hẳn sẽ không có rắc rối gì.
Được sự duy trì của Hóa Đạo Thạch sau khi thăng cấp, Giải Ly Điệp cuối cùng hiện giờ rốt cuộc đã có thể giải phóng lực tính toán cực hạn của mình.
Vừa thôi diễn cách phá giải cấm chế Truyền Pháp thiên tôn vừa dựa theo suy nghĩ của Lý Phàm, bắt đầu sáng chế một bộ trận pháp hoàn toàn mới.
Mà bản thân Lý Phàm lại bắt đầu nghiên cứu vầng bạch quang trong thể nội.
Đó chính là bản nguyên kính mà Thiên Huyền Kính giao cho hắn trước đây.
Tuy Thiên Huyền Kính tuyên bố bản nguyên kính này giống hệt nó, không hơn không kém.
Nhưng Lý Phàm rất muốn biết, nếu sau khi Hoàn Chân, lựa chọn giữ lại thứ này thì sẽ ra sao?
“Khả năng rất lớn là trên trời lại đột nhiên xuất hiện bản nguyên kính mới.”
“Nếu Thiên Huyền Kính không có cảm ứng với bản nguyên kính này thì…”
Ánh mắt Lý Phàm hơi nheo lại.
Trong mấy ngày đạt được bản nguyên kính này, Lý Phàm được hưởng quá nhiều chỗ tốt.
Chỉ riêng chuyện Thiên Huyền Kính gần như hoàn toàn không đề phòng hắn đã đáng để hắn từ một điểm neo đổi thành giữ lại đồ vật.
“Thời gian còn lại trong kiếp này có thể thử nghiệm phản ứng của Thiên Huyền Kính.”
“Nếu bị phát hiện thì ta đã lập tức Hoàn Chân rồi, không hề ảnh hưởng.”
“Mà nếu Thiên Huyền Kính không phát hiện được căn nguyên đột nhiên thêm mới này thì tác dụng quá lớn.”
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết của tất cả điều này là vật thay thế điểm nào là đồ vật bỗng dưng hình hành trong không gian Hoàn Cjaan.
Mà không phải hấp thu từ vật phẩm vốn có trên đời.
“Đây thực chất cũng đồng nghĩa với khả năng chân chính của Hoàn Chan.”
Lý Phàm lập tức chìm trong suy nghĩ sâu xa.
“Có điều, chắc chắn đáng để thử.”
Trước mắt Lý Phàm chỉ còn lại có hai điểm neo trống không.
Tuy nhiên trong lòng Lý Phàm đã có suy đoán cách để gia tăng điểm neo.
Lần trước điểm neo gia tăng là do Lý Phàm hấp thu Kim Đan của tu sĩ.
Mà thuở ban đầu là hấp thu kỳ vật tu sĩ Trúc Cơ.
Quá rõ ràng, muốn gia tăng điểm nao thì rất có thể bước tiếp theo chính là hấp thu vật cần thiết với tu sĩ Nguyên Anh, động thiên.
Về phần vì sao Lý Phàm đã tự mình đi đến rất nhiều động thiên, nhưng Hoàn Chân không có nhắc nhở hấp thu…
Lý Phàm đoán có lẽ cần động thiên mới sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận