Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 850: Dẻo miệng kiếm thần thông

Quý Thiệu Ly đĩnh đạc nói: “Nếu như ta đoán không sai, bảo vật do mỗi người thu hoạch được từ trong hồ câu cá đều độc lập với nhau, không ảnh hưởng tới nhau. Cũng có nghĩa hai người chúng ta không có quan hệ tranh giành người sống ta chết. Đây là điều thứ nhất.”
“Hơn nữa, chúng ta đều có mong muốn giống nhau đó chính ta càng ít tu sĩ biết được bí mật của hồ câu cá này thì càng tốt. Chung đạo hữu cho rằng dựa vào thực lực của ngươi có thể giữ được bí mật này sao?”
“Bây giờ ta có thể phát hiện điểm bất thường ở đây. Rồi một ngày cũng sẽ có các tu sĩ khác phát hiện ra. Ngươi cản nổi sao!”
Quý Thiệu Ly nhìn chăm chăm vào Chung Thần Thông, không hề khách sáo mà nói.
Chung Thần Thông chỉ im lặng không lên tiếng.
“Nhưng mà nếu như có sự giúp đỡ của bọn ta giảm rủi ro bị các tu sĩ khác phát hiện xuống mức thấp nhất. Thậm chí mãi mãi chiếm giữ chí bảo này cũng không phải là điều không thể!” Quý Thiệu Ly mỉm cười nói.
“Bọn ta?” Nét mặt của Chung Thần Thông cuối cùng cũng thay đổi.
Do dự một lúc mới chán nản cất bình hồ lô tử kim trong tay vào, đành phải nói: “Đạo hữu xuống đây nói chuyện đi.”
Lúc này, cảm giác nguy hiểm như cá nằm trên thớt quanh quẩn trong lòng Quý Thiệu Ly mới hoàn toàn biến mất.
“Hồ lô tử kim này của Chung đạo hữu cũng lấy từ hồ câu cá đó sao?” Ánh mắt Quý Thiệu Ly sáng lên, cất tiếng hỏi.
Nhưng không hề tiến lại gần.
Chung Thần Thông mỉm cười: “Đạo sĩ ta canh giữ Điếu Ngư Đài này đã nửa đời cũng câu được mấy món bảo bối này.”
“Hồ lô Hỗn Nguyên Tử Kim chất lượng màu tím. Không biết là tạo hóa của tu tiên giới nào, bên trong có Hỗn Nguyên Nhị Khí. Một ý niệm có thể hóa Hỗn Nguyên Nhị Khí thành phi đao ngăn địch. Nghe nói dù là tu sĩ Hóa Thần cũng bị chém ngay lập tức. Nhưng đáng tiếc...”
Chung Thần Thông khẽ lắc đầu: “Thứ này thuộc về tu tiên giới khác. Huyền Hoàng giới chúng ta, tu sĩ từ Nguyên Anh trở lên đã gửi gắm vào trời đất, thiên địa bất diệt, tu sĩ bất vẫn. hồ lô Hỗn Nguyên Tử Kim này cũng không lợi hại như thế nữa.”
Đây cũng là nguyên do khiến hắn không dễ dàng lựa chọn ra tay.
Với uy thế của vô số bảo vật hộ thân, khí tức của Quý Thiệu Ly đã vượt xa phạm vi tu sĩ Kim Đan.
Chung Thần Thông không đoán chính xác tu vi thật sự của hắn, không có tự tin giết chết hắn trong một đòn.
Lại nghe nói phía sau Quý Thiệu Ly có khả năng còn tồn tại tổ chức, cho nên chỉ đành từ bỏ.
“Chung đạo hữu phát hiện sự kỳ diệu của hồ câu cá này bao nhiêu năm rồi?” Lúc này Quý Thiệu Ly cuối cùng cùng từ đám mây bay xuống.
Hồi ức hiện lên trong ánh mắt Chung Thần Thông: “Ta không nhớ rõ lắm. Lúc đó ta vẫn còn là thiếu niên, thời gian thấm thoát thoi đưa...”
Quý Thiệu Ly im lặng đánh giá Lưu Ly đạo đồng luôn được Chung Thần Thông bảo vệ sau lưng.
Bề ngoài xinh xắn như búp bê bằng sứ.
Trên người mặc đạo bào rộng rãi, nhìn thoáng qua không phân biệt được giới tính.
Lúc này Lưu Ly ló đầu ra, trong ánh mắt không sợ hãi bao nhiêu.
Chỉ tức giận hung hăng trừng Quý Thiệu Ly.
“Đứa bé này...”
Chung Thần Thông cười gượng gạo nói: “Chẳng qua là một cô nhi người phàm là ta nhận nuôi thôi.”
Lúc này Lưu Ly trợn mắt kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Chung Thần Thông: “Sư phụ, không phải ngươi nói ta được câu lên từ hồ nước đó sao...”
“Hu hu...”
Còn chưa nói xong đã bị Chung Thần Thông bụm miệng lại.
“Ha ha ha.” Quý Thiệu Ly ngửa đầu bật cười sau đó đột ngột dừng lại.
Nét mặt hung ác đánh giá Chung Thần Thông: “Nếu như Chung đạo hữu cứ khăng khăng như vậy đừng trách ta không nể tình.”
“Lâm Linh!”
Lưu Ly cũng biết mình gây ra họa cũng không vùng vẫy nữa.
Chung Thần Thông không quở trách chỉ xoa đầu tiểu đạo đồng, không ngừng an ủi Lưu Ly chực khóc.
Hai bên giằng co một lúc.
Sau đó một bóng dáng xuất hiện giữa bầu trời, uy áp của Hợp Đạo bao phủ xuống.
Nét mặt Chung Thần Thông đau khổ không thôi, thở dài một hơi cuối cùng cũng chịu thành thật.
“Tiểu Lưu Ly quả thật được ta câu từ trong hồ đó lên.”
“Lúc đầu chỉ là một quả trong suốt giống như lưu ly. Ta đang định ăn nàng thì loáng thoáng nghe được tiếng trẻ con khóc.”
Chung Thần Thông hoàn toàn từ bỏ chống đối, ngồi phịch xuống đất chậm rãi kể lại.
Lâm Linh thì vô cùng hiếu kỳ với tiểu đạo đồng xinh đẹp này, thần thức không ngừng lướt qua người đối phương.
Mà tiểu cô nương này cũng cảm nhận được điều này, không chịu yếu thế nhìn lại Lâm Linh.
Hai người mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, không ai chịu nhường ai.
Cảnh này khiến Chung Thần Thông dở khóc dở cười, nỗi thấp thỏm bất an trong lòng cũng biến mất.
Khi đối phương bày ra thực lực Hợp Đạo, hắn cảm thấy rất tuyệt vọng.
Nhưng mà theo động tác của vị tiên tôn Hợp Đạo này cho thấy tình hình không quá gay go như trong tưởng tượng.
Lúc này Quý Thiệu Ly cũng đến bên bờ hồ câu cá.
Quay lưng với Chung Thần Thông chậm rãi nói: “Ta không phải là người giết chóc. Không đến mức bất đắc dĩ ta cũng không muốn tạo sát nghiệp vô ích. Nhưng mà bí mật của hồ câu cá này tuyệt đối không được lộ ra bên ngoài.”
“Bây giờ Chung đạo hữu có hai lựa chọn.”
“Một là tự tử. Nếu như vậy ta đồng ý với ngươi đảm bảo cho đứa trẻ này nửa đời sau vô lo vô nghĩ.”
“Thứ hai...”
Chung Thần Thông nheo mắt lắng nghe câu nói cố tình dừng lại của Quý Thiệu Ly.
“Đó chính là gia nhập vào Vạn Giới Liên Hợp hội bọn ta. Chỉ cần là người một nhà vậy không cần lo lắng bí mật bị bại lộ nữa.”
“Vạn Giới... Liên Hợp hội?” Nghe thấy cái tên hoàn toàn xa lạ, Chung Thần Thông hơi ngẩn ra.
Nhưng mà tu sĩ Hợp Đạo tọa trấn, xem ra tuyệt đối không đơn giản.
Chung Thần Thông vốn không có lựa chọn rất nhanh đã sảng khoái đồng ý.
“Ta đồng ý gia nhập với các người.”
“Được! Chung đạo hữu quả nhiên thức thời!” Quý Thiệu Ly vỗ tay tán thưởng.
“Lâm Linh!” Hắn lại gọi.
Lâm Linh nhìn Quý Thiệu Ly sau đó chỉ nhẹ vào không trung.
Cùng với đó một hình ảnh mơ hồ của tượng đá vô diện xuất hiện trên đầu Chung Thần Thông.
Tuy không nhìn rõ diện mạo của tượng đá nhưng trong lòng Chung Thần Thông đột nhiên cảm thấy sởn gai ốc.
Ngày ngày đối mặt với ánh sáng bao la như tinh thần ở trong hồ câu cá.
Sớm đã hình thành năng lực kiểm định giống như trực giác đối với cấp bậc của vật phẩm.
Chung Thần Thông gần như chỉ nhìn một cái đã xác định được nguồn gốc của tượng đá!
Quả nhiên hắn nghe giọng điệu cung kính của Quý Thiệu Ly: “Đây là tượng ‘Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên’. Hễ vào hội đều phải đọc lời thề trước tượng đá.”
Nói rồi một lời thề dài hơn hai trăm chứ được truyền âm vào trong đầu Chung Thần Thông.
“Chân Tiên...” Chung Thần Thông rùng mình.
“Lẽ nào, phía sau Vạn Giới Liên Hợp hội...”
Chung Thần Thông không dám nghĩ lại.
Hắn hoàn toàn tin tưởng về tồn tại thật sự của tiên giới áp đảo tất cả tu tiên giới.
Chung Thần Thông nét mặt vô cùng trịnh trọng, đọc lời thề vào hội ở trước mặt mọi người.
Quá trình dường như vô cùng dài, trong lời thề càng giống như ẩn chứa năng lượng vô cùng huyền bí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận