Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 448: Hồng lô tạo Huyền Điểu

Cũng không chỉ vì hưởng thụ, mà còn vì phù hợp với thân phận đại sư đầu tư ‘tu sĩ Thiên Cơ tông’ tốt hơn.
Rốt cuộc ngươi có năng lực hở ra là tăng gấp đôi vốn trong hai năm, còn chen trong Thiên Huyền Kính cả ngày như tu sĩ bình thường.
Cũng thực sự không còn chút gì để nói.
Tuy rằng cũng có thể dùng tính cách lầm lì để giải thích.
Nhưng mà cân nhắc đến có thể xuất hiện hiệu ứng tuyên truyền “Mới vừa gia nhập vào Vạn Tiên Minh, sau đó không lâu đã mua một động phủ ở trên đảo Vạn Tiên”, Lý Phàm thật sự nảy sinh suy nghĩ mua động phủ.
Dưới sự tìm kiếm một hồi, lại đành phải bỏ cuộc.
Không có gì khác, chỉ có độ cống hiến thôi cũng không thể được.
Không chỉ yêu cầu về cấp bậc quyền hạn trong thể chế của Vạn Tiên Minh, mà còn phải đạt được ‘giấy phép trụ sở’ do Chính đường của đảo Vạn Tiên ban phát thì mới có tư cách mua động phủ trên đảo Vạn Tiên.
Mà giấy phép trụ sở này thường sẽ chỉ trao tặng cho tu sĩ có cống hiến đặc biệt cho bản địa Vạn Tiên Minh.
Nhưng mà nghe nói cũng có con đường ngoài mức quy định có thể âm thầm mua sắm, cũng không biết là thật hay giả.
“Ta vẫn nên thành thật ở trong Thiên Huyền Kính thôi.”
Lý Phàm loại bỏ suy nghĩ đó.
Lấy ‘Tư Ngộ đan’ mà Trần Anh vừa mới tặng, nuốt vào rồi cẩn thận cảm nhận xem bản thân xảy ra sự thay đổi nào.
Cũng hơi tương tự với công hiệu của Ngộ Đạo đan.
Nhưng mà Ngộ Đạo đan càng toàn diện hơn, bất kể là lĩnh hội công pháp, thôi diễn bí thuật, hay là tu hành cảnh giới, cũng tăng thêm trợ lực.
Mà Tư Ngộ đan này chỉ có lúc Lý Phàm muốn tu hành đột phá, mới có thể cảm nhận được hiệu quả của nó.
“Tương đương với phiên bản thấp và đặc hoá của Ngộ Đạo đan.”
“Ngộ Đạo đan là một đan khó tìm trong Vạn Tiên Minh, Tư Ngộ đan này cũng không tệ.”
Để tránh lãng phí, Lý Phàm nắm bắt thời gian kéo dài công hiệu của đan, tiến hành tu hành.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lý Phàm bị cảm ứng khó hiểu trong lòng làm bừng tỉnh.
Hóa ra là hạn chế tiến vào Vẫn Tiên cảnh đã biến mất, có thể đi đến lần nữa.
“Dường như càng đắm chìm hơn lần bế quan trước kia một chút. Chỉ cảm thấy hơi chợp mắt một lúc, thời gian đã trôi qua lâu như vậy.”
“Quả nhiên có chút môn đạo.”
“Người có tài như vậy, hi vọng hắn có thể tránh được kiếp nạn này.”
Lý Phàm nghĩ vậy, bố trí nghi thức xung quanh.
“Phúc Sinh Huyền Hoàng thiên tôn!”
Trong miệng khẽ hô lên, một giây sau, trong trời đất quay cuồng, Lý Phàm lại giáng lâm trong Vẫn Tiên cảnh.
Không ngoài dự đoán, khắp người bị chất lỏng khó hiểu bao vây, một vùng tăm tối.
Lại trở thành Thiên Mệnh Huyền Điểu còn ở trong vỏ trứng.
Cảm giác buồn ngủ và yếu ớt ở khắp mọi nơi.
Lý Phàm gắng sức hấp thụ chất lỏng xung quanh, cố gắng duy trì sự tỉnh táo.
Vừa suy nghĩ cách đối phó.
“Theo trải nghiệm kiếp trước của Diệp Phi Bằng thì ‘Tạo Hóa Hồng Lô Công’ cũng có tác dụng với tồn tại các loại yêu thú.”
“Tuy rằng thân thể hiện nay quá mức yếu ớt, mạnh mẽ điều động lực mật tàng, nói không chừng sẽ không chịu nổi phản phệ.”
“Nhưng mà có Hứa Khắc chăm lo bên cạnh nên vấn đề không lớn.”
“Tạm thời thử một lần. Nếu thực sự không được thì cùng lắm là bắt đầu lại.”
Ngay lập tức, Lý Phàm hạ quyết tâm.
Tập trung ý niệm, giống như một chiếc búa lớn, phát động cú đập mạnh mẽ vào cơ thể.
“A a a? Đang xảy ra chuyện gì vậy?”
Lực lượng cực kỳ nóng rực đột nhiên phát ra từ trong cơ thể, dường như muốn thiêu rụi tất cả.
Ý thức cũng sắp bị hòa tan, trong mơ màng, dường như Lý Phàm nghe thấy tiếng kêu ngạc nhiên mơ hồ của Hứa Khắc.
Lập tức rơi vào yên lặng.
Không biết qua bao lâu, Lý Phàm dần dần thức tỉnh.
Theo bản năng kiểm tra tình trạng của bản thân, Lý Phàm phát hiện mình cường tráng hơn trước khi hôn mê gấp mấy lần.
Lực mật tàng đã trải qua điều động sơ bộ, liên tục lan tràn khắp nơi trong cơ thể, cải tạo thân thể Huyền Điểu.
Trong chất lỏng trong không gian tối tăm xung quanh, dường như cũng thêm một loại năng lượng khác.
Lốm đa lốm đốm, tỏa ra hào quang đỏ như ngọn lửa.
“Làm không tệ nha Hứa Khắc.”
Lý Phàm tham lam cắn nuốt một chút, chợt cảm thấy có tinh thần rất nhiều.
“Đây là…”
Hương vị của điểm sáng đỏ cực kỳ giống một loại quả dại nào đó mà Hứa Khắc đút cho Thiên Mệnh Huyền Điểu trong trải nghiệm kiếp trước.
“Vật đại bổ, tiểu tử Hứa Khắc ngươi thật sự có cách. Không hổ là người được ý trời ưu ái.”
Lúc này Lý Phàm yên tâm.
Hoàn toàn tiêu hóa vật cắn nuốt, sau khi cảm giác thân thể khôi phục đến trạng thái tốt nhất.
Lý Phàm tập trung ý niệm lần nữa, phát động tấn công lực mật tàng của bản thân.
“Lại có chuyện gì vậy?”
Trước khi ngất, dường như Lý Phàm nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Hứa Khắc.
Hứa Khắc không phụ nhờ vả, lại tốn chút công sức cứu chữa Thiên Mệnh Huyền Điểu sắp chết.
Cứ như vậy, Lý Phàm không kiêng nể gì, mạnh mẽ vận chuyển “Tạo Hóa Hồng Lô Công” mà không có nỗi lo âu về sau.
Mỗi lần đến lúc không chịu đựng nổi, hắn đều có thể dựa vào khí vận có thể nói là nghịch thiên của Hứa Khắc, tìm cách cứu vãn tương ứng.
Sau khi lặp lại bảy lần.
Chất lỏng xung quanh đã hoàn toàn bị hấp thu hầu như không còn gì, Lý Phàm cảm giác đã đến lúc.
Phát ra một tiếng kêu gọi to rõ, Lý Phàm cũng đưa vuốt về phía vỏ trứng.
Từng vết nứt nhỏ lan rộng, sau đó ánh sáng xuất hiện.
Lý Phàm trực tiếp phá xác chui ra.
Sau khi cắn nuốt vỏ trứng vỡ vụn, nhìn Hứa Khắc đang há mồm trợn mắt bên cạnh, Lý Phàm vẫy cánh, ngồi ổn định trong tóc hắn.
“Xong rồi, còn chưa hoàn thành Ngự Thú Quyết ‘Thông Linh’ mà, sao nó lại đi ra rồi vậy?”
“Không phải là nuôi nó đến mức vô dụng rồi chứ?”
Vẻ mặt Hứa Khắc buồn rười rượi, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
Lý Phàm không hề khách khí mà cào hắn, bày tỏ ý nghĩ “đói”.
Hứa Khắc hú lên kỳ lạ, đành phải dẫn Lý Phàm đi tìm kiếm đồ ăn trong núi rừng.
Lý Phàm vừa tu luyện Tạo Hóa Hồng Lô Công, vừa cảm ứng liên hệ giữa bản thân và Hứa Khắc.
Một luồng năng lượng có hơi thở lạnh buốt, có hơi không thể cảm nhận được đang vận chuyển khắp người.
Không bị Lý Phàm khống chế, dường như phối hợp chặt chẽ lẫn nhau với Hứa Khắc dưới người hắn.
Nếu không phải Lý Phàm tu hành “Tạo Hóa Hồng Lô Công”, có khả năng khống chế sơ bộ với thân thể, sợ là cực kỳ khó phát hiện.
Chính luồng năng lượng có hơi thở lạnh buốt này đã khiến Lý Phàm mơ hồ xuất hiện cảm giác thân thiết với Hứa Khắc.
Nhưng bởi vì đời này Lý Phàm tự chủ phá xác trước nên loại quan hệ không thể vi phạm kia còn chưa hình thành.
“Đây là Ngự Thú Quyết à?”
Dường như Lý Phàm đang suy nghĩ gì đó.
Lại cào Hứa Khắc một cách hung ác, trong tiếng hét to bị đau của hắn.
Lý Phàm lại tu luyện thần thông ‘Thiên Mệnh Tại Ngã’.
Hấp thụ khí vận tản ra ngoài của Hứa Khắc, Lý Phàm chợt cảm thấy tinh thần chấn động.
Dưới sự tăng cường đồng thời của Tạo Hóa Hồng Lô Công và Thiên Mệnh Tại Ngã, tuy mới sinh, nhưng thực lực của Lý Phàm lại tăng mạnh vượt bậc.
Hơn nữa, dường như bởi vì Nghịch Luyện Đạo Tâm ở kiếp trước, cường hóa thần hồn và ý chí của bản thân.
Lý Phàm chịu ảnh hưởng tâm trạng và tính cách của Huyền Điểu cũng thu nhỏ rất nhiều.
Ít nhất sẽ không xuất hiện tình hình hành động mất khống chế.
Hơn một tháng sau, lợi dụng lúc Hứa Khắc không chú ý, Lý Phàm tìm yêu thú hoang dại giữa rừng núi để thử sức một chút.
Yêu thú Luyện Khí kỳ bình thường đã không phải là đối thủ của hắn.
Một ngày này, Hứa Khắc dẫn Lý Phàm đi kiếm ăn xung quanh giống như mọi khi.
Lại đột nhiên bị vị khách không mời mà đến ngăn chặn đường đi.
Chính là Tống Dương vẫn luôn ham muốn có được Thiên Mệnh Huyền Điểu.
Lý Phàm nhận thấy được ánh mắt của con rắn hai đầu màu đen quấn trên cổ Tống Dương, cười khẩy.
Sát khí ngưng tụ như có như không trở thành thực chất, tấn công về phía nó.
Toàn thân con rắn hai đầu màu đen lập tức run rẩy, co lại thành một đoàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận