Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 913: Mây mưa nghịch âm dương

Triệu sư tỷ nói đúng.
Quả nhiên “Nghịch Luân Kinh” là một môn công pháp vô cùng đặc biệt.
Trong kinh thư cho rằng, thiên địa chuyển động, tuần hoàn theo quy tắc đã định.
Mà để duy trì quy tắc chuyển động này lại cần một nguồn động lực vô cùng lớn.
Nếu thuận theo Thiên Đạo tu hành, chắc chắn có thể đạt được cảnh giới Vô Thượng.
Nhưng nếu đảo ngược nhưng quy tắc này, đồng thời cũng nhìn lén được cảnh giới Chân Tiên.
Thiên địa chi lý sao mà rộng lớn! Dựa vào sức người thì sao có thể làm được?
Nam là dương, nữ là âm.
Nếu dùng cơ thể của người nam tu thành một thuần âm chi thể, sẽ có thể thực hiện bước đầu tiên đảo ngược thiên địa chi lý.
Lấy đây làm khởi điểm, có thể không ngừng thúc đẩy những quy luật, trật tự của đất trời, biến nó trở thành nguồn tài nguyên thăng hoa cho bản thân!
Lý Tình như kẻ say, đắm chìm bởi cảnh tượng chỉ một cái giơ tay nhấc chân có thể cải thiên hoán địa được mô tả trong kinh thư sau khi tu hành đến “Nghịch Luân Kinh” hậu kỳ.
Triệu sư tỷ thấy hắn nhìn đến mức nhập tâm, cũng luôn không làm phiền đến hắn.
Chỉ im lặng nhìn bên sườn mặt của Lý Tình, thần sắc ngẩn ngơ.
Mãi đến khi Lý Tình cuối cùng cũng tỉnh táo lại, Triệu Nhược Hi mới đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật khác: “Thời gian tiếp theo đây, trước hết phải dựa vào bản thân ngươi rồi.”
“Tuy chỉ là đệ tử ngoại môn, nhưng dù sao cũng đã phá vỡ môn quy, tránh không khỏi phải chịu phạt.”
Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Lý Tình, Triệu sư tỷ an ủi: “Không sao, chỉ bế quan có mười năm mà thôi. Vừa hay ta có thể nhân cơ hội này nỗ lực tu hành.”
“Đợi ta xuất quan, giết Tần Thủ, báo thù rửa hận cho ngươi!”.
“Trong khoảng thời gian này, xin ngươi đừng ruồng bỏ bản thân. Lai lịch của môn Nghịch Luân Kinh này rất thần bí. Ngay cả sư tôn của ta cũng chưa bao giờ nghe nói tới môn công phu này trong bí các, sự xuất hiện của nó giống như không có căn cứ gì vậy.”
“Ngươi tu luyện cho tốt. Tương lai, cảnh giới chắc chắn có thể vượt qua ta.”
Hôm nay từ biệt, tới mười năm không gặp lại.
Triệu Nhược Hi chần chừ không nỡ, như thể còn điều gì đó chưa nói xong.
Mãi tới đêm khuya, trong ánh nến chập chờn, mười ngón tay của Triệu Nhược Hi và Lý Tình đan xen, hai mắt nhìn nhau.
Lông mi của Triệu Nhược Hi khẽ run, nhìn làn da thanh khiết không tỳ vết và đôi môi hồng hào mềm mại của Lý Tình.
Trong lòng nàng không khỏi dâng lên một trận khô nóng.
Một cảm xúc khác lan tràn trong vô thức, Triệu Nhược Hi khóa chặt tay Lý Tình, nhẹ nhàng hôn lên.
Lý Tình như bị điện giật, ý nghĩ tiếp theo là phải đẩy Triệu Nhược Hi ra.
Dường như có thể đoán được đối phương đang nghĩ gì, Triệu Nhược Hi không buông tay, ngược lại ôm Lý Tình càng chặt.
“Không sao đâu...”
“Thực sự ta không bận tâm...”
“Cho dù ngươi có biến thành dáng vẻ gì, chỉ cần vẫn là ngươi thì đều được.”
Triệu Nhược Hi nhẹ giọng nói, giống như bày tỏ tâm ý của mình, kéo tay Lý Tình đặt tới trước ngực mình.
Cảm nhận được nhịp tim của đối phương, nhìn vào ánh mắt thâm tình của Triệu sư tỷ, cuối cùng Lý Tình thôi đấu tranh.
Triệu sư tỷ búng tay dập tắt ngọn nến, đồng thời bố trí cấm chế xung quanh để hạn chế người ngoài xâm nhập.
Ôm Lý Tình, di chuyển lên trên giường.
Một đêm phong lưu, không cần phải nói.
Ngày hôm sau, khi Lý Tình tỉnh lại, Triệu Nhược Hi đã rời đi.
Chỉ còn lại mùi hương thoang thoảng trong không khí, minh chứng cho cảnh tượng đêm qua không phải một giấc mộng.
“Hóa ra không có thứ đồ chơi phía dưới kia cũng có thể mây mưa.”
Lý Tình ngơ ngẩn nghĩ.
Nhưng rất nhanh, sự chú ý của hắn cũng bị chuyển hướng khỏi những hình ảnh kiều diễm đó.
Trở lại quan sát bản thân, bất ngờ nhận ra mình đã bước vào “Nghịch Luân Kinh”.
Một lúc lâu sau, Lý Tình mới hiểu được: “Có lẽ hành động tối qua là ta đã hoàn thành quá trình chuyển biến sơ bộ từ dương sang âm.”
“Cho nên Nghịch Luân Kinh cũng theo đó thực hiện được bước đầu tiên.”
“Ta cũng bất ngờ đột phá từ Luyện khí trung kỳ tới Luyện Khí hậu kỳ.”
“Tiến cảnh nhanh chóng như vậy...”
Hai mắt Lý Tình lóe lên, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Tần Thủ...”
Trong đầu Lý Tình đột nhiên xuất hiện một bóng hình.
“Mối thù của ta, sẽ do đích thân ta báo!”
“Tốt nhất là ngươi đừng chết trước khi thần công của ta đại thành. Ha ha ha...”
Tiếng cười trầm thấp của Lý Tình vang vọng trong căn phòng.
Sau đó, trong mắt các đệ tử ngoại giới, cơ thể Lý Tình dường như đã trải qua biến hóa kinh thiên động địa.
Tính tình thay đổi rất nhiều, ngày càng ít tiếp xúc với nam đệ tử ngoại môn. Thay vào đó, mối quan hệ với những nữ tu sĩ kia ngày càng mật thiết.
Ngoại hình của Lý Tình vốn đã đẹp khác thường, khiến người khác khó sinh đề phòng.
Và tất cả các nữ đệ tử đều biết hắn đã gặp phải chuyện gì, bị người ta tước bỏ đi “công cụ gây án”, lại càng không cần đề phòng.
Ngược lại, thấy thương hại, quan tâm đến Lý Tình nhiều hơn.
Kết quả càng thân thiết với nhau hơn.
Sau đó, Lý Tình trực tiếp chuyển đến biệt viện nơi các nữ tu ở, luân phiên ngủ chung giường với họ.
Trong quá trình này, thân thể, dung mạo thậm chí cả giọng nói của Lý Tình ngày càng trở nên nữ tính hơn.
Mỗi khi dáng người thướt tha của hắn bước đi trong sơn môn, đều thu hút ánh nhìn của vô số nam tu sĩ.
Dù biết hắn là nam, nhưng cũng không thể ngăn được bản thân hướng về cái đẹp.
Lý Tình đối với những nam tu sĩ này chỉ luôn lạnh như băng, không nể mặt mũi.
Cứ như vậy, một năm trôi qua.
Ẩn nấp sâu trong một sơn động thuộc ngoại môn.
“Đây vẫn là nơi âm khí dồi dào nhất trong số dãy núi ngoại môn.”
“Vừa khéo hỗ trợ ta hôm nay đột phá.”
Lý Tình không mảnh vải che thân, ngồi xếp bằng trên một khối ngọc đen.
Linh lực trong cơ thể hắn giống như băng ngàn năm chậm rãi lưu chuyển, ngưng kết môi trường vốn đã vô cùng âm u lạnh lẽo xung quanh thành từng lớp sương tuyết.
Ngay cả bản thân Lý Tình cũng không ngờ rằng mình lại có thể thuận lợi trong việc tu hành môn Nghịch Luân Kinh này như vậy.
Giống như công pháp này được xây dựng cho chính bản thân hắn, chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, hắn đã đột phá từ Luyện Khí hậu kỳ đến Trúc Cơ hậu kỳ.
Thậm chí hôm nay còn nhờ vào sự trợ giúp của địa lợi, xông thẳng vào cảnh giới Kim Đan!
Tốc độ tu hành như vậy, trước đây ngay cả việc nghĩ thôi hắn cũng không dám!
Thậm chí còn khiến hắn có chút sợ hãi trong lòng.
Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn chưa bộc lộ tu vi thực sự của bản thân vì sợ bị Đại Đạo tông truy tìm ra được.
Đương nhiên, sở dĩ suôn sẻ như vậy cũng bởi công lao của đám nữ tu ngoại môn kia.
Trong một năm nay, cứ hễ là xử nữ có chút tư sắc trong số đó đều bị Lý Tình bổ sung âm khí trong cơ thể.
Thậm chí dựa vào “Nghịch Luân Kinh”, những nữ tu này còn dốc lòng vì hắn, đội ơn đội nghĩa.
Tận lực nịnh nọt trên giường thì thôi không nói, thậm chí còn muốn dâng hiến tất cả gia sản mình tích lũy bấy lâu nay cho Lý Tình.
Với sự giúp đỡ tận tình của các nữ tu ngoại môn, Lý Tình đã giàu có hơn trước rất nhiều.
Linh thạch, đan dược gì đó đều không thiếu.
Sự kết hợp của nhiều yếu tố khác nhau mới khiến hắn tiến cảnh nhanh chóng như vậy.
Lúc này, dương khí trong cơ thể Lý Tình chỉ còn lại chút dấu vết cuối cùng.
Chỉ cần chuyển hóa nó thành âm khí, là có thể hiện thực hoàn toàn việc chuyển hóa cơ thể nam thành “thuần âm chi thể”.
Cũng coi như “Nghịch Luân Kinh” đã thành công bước đầu.
Tập trung tinh thần, hắn ngồi xuống khối ngọc đen, âm khí cuồn cuộn trong động sâu giữa núi bị Lý Tình hấp thu.
Hắn yên lặng vận chuyển “Nghịch Luân Kinh”, hình ảnh từ quá khứ lần lượt lóe lên trong đầu hắn.
“Sau ngày hôm nay, ta sẽ hoàn toàn tạm biệt quá khứ.”
“Mệnh ta do ta làm chủ, không phải do trời!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận