Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1186: Ngầm dệt lưới ngụy tiên

Tiếng cầu nguyện thành kính vang vọng trong mật thất dưới lòng đất.
Giống như ca dao thượng cổ, lâu đời thần bí.
Đám người kia thế mà lại là người U tộc.
Dưới sự liên thủ của mấy tên đồ đệ của Lý Bình, gần như đã bắt được phần lớn người U tộc trong tiểu thế giới Đại Khải.
Lý Bình biết, sự tồn tại sau biển U Ám kia cũng không ngại tín đồ của mình có thêm tín ngưỡng khác.
Vì vậy dưới sự uy hiếp và dụ dỗ, cuối cùng là làm mẫu trước mặt toàn bộ người U tộc rằng việc chung sống cùng nhau là thật thì những người U tộc đã nhanh chóng thích nghi với loại cuộc sống này.
Thậm chí có vài người còn kiên định cuồng nhiệt với tín ngưỡng Thánh Hoàng hơn biển U Ám.
Dẫu sao ở trong giây phút nguy nan diệt tộc, biển U Ám cũng không hiện ra thần tích gì. Mà Thiên Mệnh Thánh Hoàng có thể thật sự phân phát một số lượng lớn vật tư cho mọi người qua mỗi một khoảng thời gian.
Lý Bình nghe người U tộc đồng loạt ngâm xướng, hắn cảm nhận được nguyên lực màu vàng lấm tấm sinh ra trong cơ thể mình.
“Chỉ trăm người U tộc mà lực lượng tín ngưỡng ngưng tụ ra đã lớn hơn nhiều so với toàn bộ con dân Đại Khải cộng lại.”
“Rốt cuộc trên người U tộc cất giấu bí mật gì...”
Lý Bình đã đem một ít thi thể người U tộc cả gan dám phản kháng đến chỗ Ân thượng nhân để hắn hỗ trợ nghiên cứu.
“Vừa lúc việc nghiên cứu đối với tân pháp mới bên đó cũng rơi vào bình cảnh, đổi một chủ đề nghiên cứu khác, nói không chừng sẽ bất ngờ va chạm ra tia lửa linh cảm thì sao.”
Đương nhiên, đối với nguyên nhân chân chính đằng sau thể chất đặc thù của người U tộc, Lý Bình cũng không phải là đặc biệt để ý.
Nguồn gốc gì đó đều không sao hết, chỉ cần có thể cho hắn sử dụng được là được.
Thân hình chớp động, Lý Bình tới không gian bên cạnh nơi cầu nguyện - một nơi khép kín khác.
“Huyền Bá, nghiên cứu thế nào rồi? Việc di chuyển máu thịt có thể xúc tiến tốc độ sinh sản của U tộc không?”
Vương Huyền Bá đang tập trung tinh thần nhìn phía trước nghe thấy sư tôn tới, vội vàng thu hồi ánh mắt.
Hắn cung kính thi lễ, sau đó báo cáo: “Trải qua hơn lần thí nghiệm, ta đã tìm được tổ hợp máu thịt dị thú cao nhất.”
“Ta đặt tên cho nó là nguyên thai sinh mệnh.”
“Chỉ cần có đủ nguyên tinh của nam nữ, nó có thể dùng một loại tốc độ hết sức kinh khủng bồi dưỡng ra số lượng lớn ấu thể.”
“Nhưng...”
“Dù sao không phải là được dựng dục trong cơ thể mẹ nên những ấu thể này sinh ra vốn đã kém cỏi, khi sinh ra hết sức yếu ớt thì không nói, chỉ sợ tuổi thọ cũng không quá cao.” Vương Huyền Bá hết sức cẩn thận nói.
Hiện tại dáng người Vương Huyền Bá gầy nhom, khác với bộ dạng thiếu niên thật thà, cường tráng trước đó.
Hắn được Lý Bình hết lòng dạy dỗ, rồi sau đó lại lấy thân cắn nuốt máu thịt của rất nhiều dị thú, có được năng lực nắm giữ lượng lớn dị thú. Trình độ hiểu biết đối với dị thú hiện tại thậm chí còn vượt qua Lý Bình.
Khi biết sư tôn phiền não vì tỷ suất sinh sản của người U tộc thấp, hắn bèn xung phong nhận việc, phân ưu thay sư tôn.
Vì vậy lại sáng tạo ra thứ có hơi kinh thế hãi tục là nguyên thai sinh mệnh.
Hoàn toàn được tạo thành do máu thịt của dị thú màu hồng lúc nha lúc nhúc, bên trong là từng gian phòng khép kín.
Vô số đường ống nối liền những phòng này với bản thể nguyên thai.
Vừa giải quyết việc cung cấp năng lực cho tử thể được dựng dục, đồng thời cũng giúp cho nguyên thai sinh mệnh có thể hấp thu đặc tính của lượng lớn tử thể mà nó nuôi dưỡng ra.
“Đây là quá trình cùng thắng, mỗi khi bồi dưỡng ra một tử thể mới, nó sẽ trở nên càng thông minh mạnh mẽ hơn.”
“Tuy quá trình tiến bộ này rất nhỏ bé, nhưng lại có thể tích tiểu thành đại, từ đó thực hiện việc lột xác trong thời gian dự trù.”
“Nếu như ta đoán không sai, sau này nguyên thai sinh mệnh rất có thể không cần đến nguyên tinh của nam nữ nữa và có thể tự sáng tạo ra sinh mạng. Chỉ cần năng lượng đủ là được.”
Đàm luận tới vấn đề dị thú, cho dù ở trước mặt lão sư của mình thì trong giọng nói của Vương Huyền Bá cũng tràn đầy tự tin.
Ánh mắt Lý Bình xuyên phá bóng tối, nhìn về phía khối thịt đang không ngừng nhúc nhích giống như hô hấp ở xa xa.
“Ta chỉ cần bọn họ có thể đồng thời vì ta làm một số việc, còn tuổi thọ...”
“Chết thì tạo lại là được.”
Lời nói của Thánh Hoàng tràn đầy sự lạnh như băng, sau khi Vương Huyền Bá nghe xong thì trong lòng cũng không có suy nghĩ gì khác thường.
Dẫu sao ở trong mắt hắn, người U tộc không có đầu này cũng chẳng có gì khác với những dị thú kia, hoàn toàn không thể tính là người được.
“Mọi chuyện ở đây, người phải nghiêm khắc giữ bí mật. Dù là đối với mấy sư huynh sư đệ kia của ngươi cũng như vậy.” Lý Bình lại lần nữa nói.
“Đệ tử rõ.”
Vương Huyền Bá trầm giọng nói.
Sau khi Lý Bình rời đi, hắn lại bắt đầu tiếp tục công việc nghiên cứu của mình.
So sánh với xử lý những việc phức tạp ở bên ngoài kia, hắn càng thích làm những chuyện thuần túy, đơn giản này hơn.
Chỉ trong thời gian mấy năm, quỹ đạo cuộc đời của thiếu niên cường tráng dưới núi Giải Ly ngày xưa cũng đã xảy ra biến hóa to lớn như vậy.
Mà trong số những đệ tử của Lý Bình, Vương Huyền Bá vẫn chưa phải là người thay đổi lớn nhất.
Khi Vương Huyền Bá làm việc vẫn có thể loáng thoáng thấy được dáng vẻ năm đó.
Trước sau khác hẳn, hoàn toàn như đổi một người, chính là ngũ đệ tử Âu Thượng Thiên của Lý Bình.
Sau khi hắn đi theo cha tới Đại Khải và cũng được Lý Bình thu làm thân truyền, hắn từ một người trầm mặc ít nói, cảnh giác không tự tin, giờ đã biến thành thiếu niên khí phách như hôm nay.
Làm việc quả quyết, bễ nghễ vạn vật.
Tuy tuổi của hắn nhỏ nhất trong số các đệ tử, nhưng bàn về thực lực chân chính, hắn lại là có một không hai.
Toàn bộ Đại Khải, trừ Lý Bình ra, e rằng không còn ai là đối thủ của hắn nữa.
Thậm chí cho dù Lý Bình ra mặt, với điều kiện tiên quyết là không dùng tới một vài bí pháp thần thông, muốn chế phục Âu Thượng Thiên cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Âu Thượng Thiên ngoài có được hai món kỳ vật là Khôn Càn Cốt Thủ cùng với Vạn Tử Bộ ra.
Trước đây không lâu dưới sự chỉ dẫn của Lý Bình, Âu Thượng Thiên còn câu được thần quang bảy màu trong hồ câu cá.
Thần quang bảy màu hộ thể, cộng thêm Khôn Càn Cốt Thủ cùng với kỹ năng chạy trốn nghịch thiên của Vạn Tử Bộ, năng lực bảo vệ tính mạng của Âu Thượng Thiên thậm chí còn mạnh hơn so với phần lớn Hợp Đạo Huyền Hoàng giới.
Sau khi ung dung trấn áp mấy tiểu thế giới sau mấy lần xuất thủ, thiếu niên lang này ngày càng trở nên kiêu ngạo.
Có điều cũng may có phụ thân hắn và Lý Bình trấn áp nên thật ra hắn cũng không làm ra chuyện gì không hợp lẽ thường.
Trước kia khi xuất thủ với Vương Huyền Bá và cùng bắt được người U tộc, hắn cũng có hứng thú với năng lực dị thú quỷ quyệt không thôi của Vương Huyền Bá.
Thế là hắn xin Lý Bình phương pháp tu hành ‘Tạo Hóa Hồng Lô Công’, khoảng thời gian này đang cố gắng tu hành.
Lý Bình cũng không lo lắng Âu Thượng Thiên sẽ mất khống chế.
Ở thời điểm trước khi Âu Thượng Thiên có dấu hiệu mất khống chế, hắn sẽ quả quyết xuất thủ.
Nguyên lực màu vàng mà người U tộc ngưng tụ ra được đã bị hắn im im rót vào trong cơ thể các nhân vật then chốt của Đại Khải.
Loại lực lượng đã gần sánh với lực lượng Chân Tiên này không phải những người gọi là thiên tài như bọn họ có thể phát giác được.
Cũng chỉ có lão già Bách Hoa tới từ tu Tiên giới thượng cổ kia mới có thể biết được lai lịch của nó.
“Đã rơi vào lưới của ta rồi, cũng chỉ có thể quên mình ra sức cho ta.”
“Dẫu sao tất cả quà tặng đã sớm được định giá từ trước.”
Có nguyên lực tinh thần màu vàng thuần khiết làm lá bài tẩy, hắn đã có thể bắt đầu triển vọng đối với kế hoạch xâm nhập Huyền Hoàng giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận