Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 895: Tinh tiến sau khủng hoảng

Truyền pháp giả là người có địa vị cao nhất Lý Phàm có thể tiếp xúc được trong Vạn Tiên Minh kể từ khi bước vào Huyền Hoàng giới.
Hơn nữa, càng hay hơn chính là, vị Truyền pháp giả này cũng không phải là Truyền pháp giả thật sự.
Thân phận thật sự của hắn là Pháp Vương Huyền Thiên giáo có lòng dạ độc ác.
“Lên tới vị trí Truyền pháp giả, bất cứ thông tin nào để lộ ra ngoài cũng có giá trị không thể tưởng tượng được, thu được rất nhiều lợi ích.”
“Điều trở ngại duy nhất hiện giờ chính là liên lạc với Mặc Nho Bân như thế nào, thậm chí giành được sự tín nhiệm của hắn.”
Như ở Vẫn Tiên cảnh trước đó, Lý Phàm chỉ nhìn trộm một phần ký ức của Mặc Nho Bân.
Nhưng bất cứ ký ức nào liên quan tới công pháp, thần thông, bí thuật,... đều không thể lưu giữ được.
Cho nên muốn ngụy trang tốt, không bị lộ tẩy trước mặt Pháp Vương Huyền Thiên giáo thì còn cần phải tính kế lâu dài.
Mặc Nho Bân ẩn núp trong Vạn Tiên Minh, gần như không tạo nên bấy cứ ảnh hưởng nào đối với tình thế hiện tại của Huyền Hoàng giới.
Trong khoảng thời gian này, Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội vẫn không ngừng tranh chấp.
Thứ quan trọng nhất vẫn là Truyền Pháp pháp tướng, nhiều lần xuất hiện trên không phận thuộc Ngũ Lão hội.
Chiêu thức có thể sử dụng ngày càng nhiều, pháp tướng cũng trở nên ngày càng sinh động hơn.
Đánh giá từ bức tranh mới nhất truyền tới từ phía Ngũ Lão hội, trên khuôn mặt vốn trang nghiêm của Truyền Pháp thiên tôn lại có thể quan sát được dao động tình cảm nho nhỏ.
Đúng là không khỏi khiến người khác cảm thấy run sợ.
Có lẽ là do thứ này càng ngày càng giống Truyền Pháp pháp tướng thực sự nên cũng khiến năm vị Trường Sinh tiên tôn kia cảm thấy hơi bất an.
Khi Truyền Pháp pháp tướng xuất hiện trở lại, mây đen cuồn cuộn đột nhiên từ trên trời kéo tới, trực tiếp che phủ bầu trời.
Châu vực nháy máy rơi vào bóng tối, phong tỏa cả trong lẫn ngoài, Truyền Pháp pháp tương cũng bị hắc ám nuốt chửng.
Kết quả cuối cùng Lý Phàm không biết.
Nhưng sau cuộc chiến này, Vạn Tiên Minh quả thực đã thu liễm hơn rất nhiều.
Tần suất phóng Truyền Pháp pháp tượng đã chậm lại rất nhiều, nhưng lại chưa ngừng hẳn.
Bên phía Ngũ Lão hội, gần như cũng đã từ bỏ hi vọng về việc Vạn Giới Liên Hợp hội có thể nghe ngóng được thông tin liên quan tới ba mươi ba Tiên tuyển giả.
Yêu cầu gửi tới xin viện trợ gần như không có.
Cùng lắm là giả bộ hỏi thăm về tin tức “Hội hỗ trợ của biển Tùng Vân” đột nhiên bị hủy diệt.
Lý Phàm chỉ đáp rằng hội hỗ trợ của biển Tùng Vân không có quan hệ gì với Vạn Giới Liên Hợp hội.
Tình hình của Vạn Giới Liên Hợp hội rất tốt.
Ngũ Lão hội tự lo tốt cho mình là được.
Giấy không gói được lửa, số lần sử dụng Truyền Pháp pháp tượng nhiều lên, tin đồn có liên quan tới nó cuối cùng cũng lan truyền trong Vạn Tiên Minh.
Tuy phía Tiên Minh đã cấm thảo luận công khai, nhưng cũng không thể cản được đám tu sĩ Tiên Minh tận hưởng nó.
Trong chốc lát, các ý kiến, các suy đoán khác nhau mọc lên như nấm sau mưa.
Lý Phàm cũng cẩn thận dò hỏi, thu thập.
Trong đó đa số là suy nghĩ chủ quan của tu sĩ, vừa nghe đã biết không đáng nghĩ đến.
Nhưng một số tin đồn trong đó lại khiến Lý Phàm thầm chấn động.
Nói, Truyền Pháp pháp tượng này rất có thể có liên quan tới bức tranh Truyền Pháp thiên tôn do Tiên Minh ban bố.
“Các vị, các ngươi đã từng nghĩ rằng, tại sao trong mỗi một tòa Thiên thành đều dựng tượng đá của Truyền Pháp pháp tượng của Truyền Pháp thiên tôn không?”
“Hơn nữa, không biết các ngươi có từng sử dụng truyền tống trận đường xa chưa. Bên trong tượng đá này, vậy mà lại được đào rỗng, dùng để làm vật chứa cho truyền tống trận đường xa!”
“Đây là sự khinh thường tới mức nào chứ!”
“Tuy Truyền Pháp thiên tôn không hỏi thế sự, nhưng thần uy vẫn còn. Nếu không có sự cho phép của hắn thì đám cầm quyền của Vạn Tiên Minh dám làm như vậy sao?!”
“Ta dám chắc rằng bên trong chắc chắn có điều cổ quái!”
Tu sĩ tên Nhạc Cố thề thốt.
“Nhạc huynh nói rất có lý! Chẳng trách lần nào ta sử dụng truyền tống trận đường xa, nhìn thấy đám mây đại biểu cho Huyền Hoàng giới, trong lòng cũng cảm thấy có chút kỳ lạ không thể nói thành lời.”
“Ta lại thấy là các ngươi nghĩ nhiều rồi. Hiển nhiên, thiên tôn pháp tương là chiêu được thi triển thông qua ba mươi ba Tiên tuyển giả, liên quan gì tới bức tượng đá kia!”
Mỗi người mỗi ý, không ai phục ai.
Lý Phàm thì lại nghĩ tới bức tượng đá Truyền Pháp đội cao quan trong các Thiên thành, như có điều suy nghĩ.
“Huyền Hoàng giới có vị trí đặc biệt quan trọng trong trung tâm Truyền Pháp.”
“Cho dù đi xa một thời gian, thì hắn cũng không nên rời khỏi ‘Chí Ám Tinh Không’. Nếu ta là Truyền Pháp, để bảo đảm an toàn, ta chắc chắn sẽ giữ lại đường lui ở Huyền Hoàng giới. Đề phòng bất trắc.”
“Có lẽ mấy bức tượng đá này chính là phương pháp của Truyền Pháp.”
“Và ba mươi ba Tiên tuyển giả, chính là chìa khóa để mở phương pháp này.”
Lý Phàm âm thầm suy đoán.
Nhưng Lý Phàm không vội đi chứng thực.
Dù sao cũng đã để lại một Giải Ly điệp bên trong cơ thể Vệ Kỳ Chính một trong số những Tiên tuyển giả từ trước đó. Chỉ cần đợi đến khi Vệ Kỳ Chính vẫn lạc, thì mọi ghi chép bí mật sẽ đưa trở lại về bên Lý Phàm.
Lý Phàm không tin, với tu vi cùng lắm là Hợp Đạo của ba mươi ba Tiên tuyển giả này, mở pháp tướng thiên tôn nhiều lần như vậy, sẽ không phải trả giá gì.
Cho nên trước khi kết thúc kiếp này, hắn nhất định có thể đợi được ngày Vệ Kỳ Chính vẫn lạc.
Chỉ cần không đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.
Tạm thời ném tranh chấp của Huyền Hoàng giới sang một bên, trong mật thất thuộc Linh Mộc giới, Lý Phàm lại bắt đầu luyện chế phân thân.
Phân thân Quý Thiệu Ly trước đó đã chết trong tay Truyền pháp giả trẻ tuổi, Huyền Hoàng giới nguy cơ trùng trùng, không có phân thân, thật sự rất bất tiện.
Lần này Lý Phàm lén lấy một tia tinh huyết của Tô Ngữ Tình, sau đó bắt đầu luyện chế.
Chỗ khác với những lần luyện chế phân thân trước kia chính là Lý Phàm đã nắm chắc ‘Vô Cực Doanh Hư Pháp’, tiến hành xử lý đặc biệt đối với thần hồn của phân thân.
Xóa toàn bộ ký ức liên quan tới ‘Hoàn Chân’ trong thần hồn.
Đồng thời chỉnh sửa cả những bộ phận còn lại.
Phân thân vẫn sẽ truyền cảm ứng tới bản thể, nhưng những chuyện bản thể trải qua, lại chỉ có thể tiếp nhận một cách bị động.
Trong ký ức của phân thân, mình chính là một phân thân được tạo ra sau khi Pháp Vương đang ngủ say của Huyền Thiên giáo thượng cổ tỉnh dậy.
Bởi vì bản thân bị trọng thương, nên ký ức của mình cũng khuyết thiếu không hoàn chỉnh.
Nhưng lại nhớ ân huệ của Huyền Thiên Vương trước đây, thề phải xây dựng lại Huyền Thiên giáo.
Sau đó âm thầm thu thập sức mạnh của các tiểu thế giới, tổ chức Vạn Giới Liên Hợp hội.
Chiêu binh mãi mã để khôi phục giáo hội.
Phương pháp sửa đổi thần hồn này Lý Phàm vốn không thể làm được.
Nhưng từ sau khi nắm giữ Vô Cực Doanh Hư Pháp lại có thể thực hiện.
Tuy phương pháp vẫn hơi cẩu thả, bởi vì không thể cắt chuẩn xác, thậm chí là sẽ trực tiếp gây tổn thương thần hồn.
Nhưng có được năng lực phục hồi thần hồi có thể nói là biến thái như Vô Cực Doanh Hư Pháp, giúp Lý Phàm miễn cưỡng có thể xác định được phương hướng sửa đổi thần hồn thông qua những lần thử nghiệm liên tục.
Trước đây, ngụy tạo ký ức của phân thân Quý Thiệu Ly, lừa được Truyền pháp giả trẻ tuổi.
Chính là dựa vào phương pháp này.
Ba ngày sau.
Nhìn phân thân nam có dáng vẻ hệt như nữ nhân, cực kỳ tuấn tú trước mặt, Lý Phàm bày ra vẻ mặt hài lòng.
“Thận trọng thật sự chính là đến phân thân của mình cũng phải đề phòng.”
“Thậm chí vào thời khắc quan trọng, có thể ném nó ra, làm mồi nhử.”
Đây chính là bước tiến bộ của Lý Phàm sau khi trải qua sự kiện truyền giáo giả trẻ tuổi và Pháp Vương Huyền Thiên giáo.
Hướng ngón tay về phía mi tâm, lông mi của phân thân khẽ rung, từ từ thức tỉnh.
“Gọi ngươi là Lý Tình đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận