Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 231: Thân Hoá Tha Tự Tại

Vì chính bản thân Lý Phàm cũng không có kinh nghiệm kết đan.
Mà ngọc giản tam sư huynh lưu lại cũng mô tả rất ít về phương diện này.
Nên hắn chẳng hiểu thêm được gì, đành phải tự mình mò mẫm thử nghiệm.
Kết đan, ở Tu Tiên Giới từ cổ chí kim đều là một khâu cực kỳ gian nan.
Sự chênh lệch về thực lực trước và sau kết đan cũng cách nhau một trời một vực.
Vậy nên mới có câu “Chỉ cần Kim Đan trong bụng, mệnh ta do ta không do trời.”
Lý Phàm nhân cơ hội hiếm có thử phương pháp kết đan trên cơ thể người khác này để trải đường tu hành cho chính mình.
Ngay khi hắn đang đắm chìm trong tu hành, không biết thời gian trôi qua.
Đột nhiên, một tiếng nổ dữ dội đánh thức hắn.
“Uỳnh!”
Cửa vào của động phủ Thân Hoá đạo hình như đang bị công kích không ngừng.
Cả tòa động phủ cùng lúc rung chuyển theo.
Lý Phàm không thể không dừng việc tu luyện, tập trung tinh thần đề phòng.
Không lâu sau, đại môn đã bị chia năm xẻ bảy.
Cùng lúc đó, có một nhóm người xông vào.
“Đúng là chỗ này rồi, tông môn của Thân Hoá đạo.”
"Mấy huynh, ta tìm được chỗ này cũng ổn đấy chứ."
"Linh khí nồng đậm, địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công."
"Là một nơi tốt để khai tông lập phái."
"Nghe nói đệ tử của tông môn này đều chết sạch trong trận đại chiến trước kia, vừa lúc tiện nghi cho chúng ta."
"Tuyệt vời, tiết kiệm được không ít công sức..."
Bảy vị tu sĩ ăn mặc khác nhau, đều mang dáng vẻ hung thần ác sát, đang trò chuyện rôm rả.
Bọn họ cứ như thể trở về nhà mình, tuỳ tiện đi dạo trong động phủ.
"Chờ chút, hình như trong này còn có người?!"
“Cẩn thận đề phòng!”
Động phủ của Thân Hóa đạo nhỏ như cái lỗ mũi.

Lẽ dĩ nhiên, chỉ một lúc sau, bọn người kia đã phát hiện ra sự tồn tại của Lý Phàm.
Đám người đồng thời vây kín Lý Phàm.
Nhìn lướt qua, Lý Phàm không khỏi có cảm giác nặng nề.
Hai Kim Đan, năm Trúc Cơ.
"Xem ra hành trình mô phỏng lần này sắp kết thúc tại đây rồi." Lý Phàm nghĩ bụng.
Mấy người đối diện nhìn Lý Phàm đang bị vây ở giữa, cũng lộ vẻ do dự, bắt đầu trao đổi:
"Đầu lĩnh, giờ phải phải làm sao, xem ra Thân Hoá đạo còn lưu lại một đứa bé trông nhà. ”.
"Hừ, thật vất vả mới tìm được một động phủ không tệ như vậy, sao có thể cứ thế bỏ qua?"
"Nhị gia nói không sai. Ta thấy hay là làm thịt tiểu tử này đi, dù gì cũng không có ai biết.”
“Việc này không tốt lắm đâu, ta thấy nó mới năm sáu tuổi, hay là cứ đuổi nó đi thôi, coi như xong chuyện.”
"Lòng dạ đàn bà! Nếu thả nó ra ngoài thì lỡ nó đi tuyên truyền khắp nơi là chúng ta cướp động phủ của nó thì phải làm sao.”
"Hơn nữa, năm sáu tuổi đã Trúc Cơ, thiên phú tu hành này thật đáng sợ. Đợi mấy năm nữa, nó đạt tới Kim Đan, thậm chí Nguyên Anh rồi quay lại tìm chúng ta báo thù thì…”
“Lục đệ nói rất có lý, trực tiếp giết là xong!”
“Thế nhưng mười đại tiên tông đã cùng ban hành lệnh cấm sát, ra lệnh cho chúng ta nghỉ ngơi dưỡng sức, cấm sát phạt. Nếu lỡ bị phát hiện, không chừng chúng ta sẽ bị bắt đi phối giống…”
Nói tới đây, bọn họ đều sợ trắng cả mặt, ánh mắt vốn hung ác cũng trở nên bối rối.
Cuối cùng, lão đại trong đám người này cũng đưa ra quyết định.
"Chuyện đã đến nước này, không thể lui được nữa. Chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ mà thôi, nếu nó là Kim Đan thì ta ta ít nhiều gì còn có chút kiêng kị.”
“Chứ đừng nói tu sĩ Trúc Cơ, ngay cả làm bia đỡ đạn còn không được, giết thì giết, sợ gì.”
“Cho dù tiên tông có biết thì ắt bọn họ cũng sẽ không thật sự làm gì chúng ta đâu!”
“Ra tay!”
Lão đại ra lệnh nhưng bản thân lại không hề nhúc nhích.
Năm tu sĩ Trúc Cơ kia liếc mắt nhìn nhau.
Rơi vào đường cùng, cũng không dám cãi lời, bọn họ đành phải lấy pháp khí của mình ra, đánh về phía Lý Phàm.
"Tuy rằng chiếm ưu thế tuyệt đối về thực lực nhưng từ đầu đến cuối, bọn ngươi chẳng hỏi ta một câu.”
“Có phải quá khinh người rồi không…”
Ánh mắt của Lý Phàm thoáng loé ra sát khí.
"Vốn dĩ ta đã muốn trực tiếp trở về rồi, nhưng bây giờ, không bằng chơi đùa với bọn ngươi một hồi.”
Ba thanh pháp kiếm, một thanh chùy sắt và một cái tiểu ấn.
Năm pháp khí khác nhau cùng tỏa ra hào quang, đồng loạt bay tới trước mặt Lý Phàm.
Lý Phàm vẫn bất động, yên lặng vận chuyển bí pháp Thân Hóa Tha Tự Tại.
Thần niệm ly thể, một hóa thành năm, bám vào năm pháp khí kia.
Vừa vận dụng tâm thần, Lý Phàm bèn cảm thấy năm cái pháp khí này như đã trở thành một phần của cơ thể mình.
Chúng được hắn vung lên như những cánh tay nối dài, trông dễ như bỡn, lập tức đánh về phía năm tên tu sĩ Trúc Cơ kia.
"Thì ra là đám bao cỏ không hiểu cả phương pháp tế luyện."
Lý Phàm hừ lạnh.
Loại bí pháp này trong “Thân Hoá Tha Tự Tại” có tên là Thân Hoá Tha Vật.
Có thể ảnh hưởng và khống chế pháp khí của tu sĩ khác, khi được dùng vào thời khắc mấu chốt trong giao chiến, nó có thể phát ra hiệu quả xoay chuyển cục diện đáng kinh ngạc.
Đương nhiên, hiệu quả cũng khác biệt tùy theo khả năng khống chế của tu sĩ với pháp khí của bản thân mạnh hay yếu.
Tình huống giơ tay nhấc chân đã hoàn toàn giành được quyền khống chế pháp khí như bây giờ rất hiếm khi xảy ra.
Điều này chỉ có thể nói rằng năm người đối phương ngay cả tế luyện pháp khí cơ bản nhất cũng không làm.
Bọn họ giống như nhặt được pháp khí trên mặt đất rồi trực tiếp sử dụng.
Đúng là bọn không có chút kiến thức nào.
Nhìn thấy pháp khí của mình lại trực tiếp bay ngược lại về phía mình, cả năm người kia cũng ngẩn người.
Ai nấy đều hoảng hốt la làng, cuống cuồng ngăn cản.
Thực lực của mấy người này cũng thật tầm thường, trong cơn hoảng loạn, bọn chúng lần lượt bị thương chảy máu từng người từng người một.
Về phần Lý Phàm, đương nhiên sẽ thừa dịp này lấn tới.
Hắn khống chế năm cái pháp khí này, không ngừng phát động công kích như bão táp.
Trong lúc nhất thời, hắn lấy một địch năm mà vẫn có thể đánh cho đối phương không có sức phản kháng.
Mắt thấy Lý Phàm sắp giành được thắng lợi, lão đại của bảy người này rốt cuộc cũng không ngồi yên được nữa.
“Đúng là một đám phế vật!” Gã ta hét lớn.
Sau đó, gã gọi ra một thanh phi kiếm tỏa hào quang lạnh lẽo khắp xung quanh.
Nó mang theo sức mạnh dữ dội của Kim Đan, chém về phía Lý Phàm.
Lý Phàm lập tức vận dụng thần niệm, thứ khống chế phi kiếm.
Tuy nhiên, Lý Phàm chỉ có thể khiến nó hơi chậm lại, trong nháy mắt, nó đã đâm xuyên qua thân thể của hắn.
"Chênh lệch về cảnh giới quá lớn, không phải thứ mà bí pháp có thể bù đắp.”
Khung cảnh xung quanh trở nên tĩnh lặng, rồi sau đó, từng hình ảnh một bị vỡ nát.
Giây lát sau, Lý Phàm đã trở lại thế giới thực.
Trên bảng trạng thái của “Hoàn Chân”, số lần có thể sử dụng Vĩnh Hằng Di Niệm cũng đã giảm xuống con số hai.
Lý Phàm định nhớ lại nội dung công pháp Thân Hóa Tha Tự Tại, nhưng cũng như hoa trong gương trăng dưới nước, không thu hoạch được gì.
Có điều, hắn vẫn nhớ rõ những gì bản thân đã trải qua.
Trầm ngâm một hồi, Lý Phàm quyết định không lập tức bắt đầu thử lần hai.
Thay vào đó, hắn tiêu hủy tất cả dấu vết dưới đáy biển rồi biến về hình dạng vốn có.
Sau đó, trở lại Vạn Tiên đảo.
“Xem ra, bây giờ để phá cục này, mình cần giải quyết hai điểm mấu chốt.”
“Thứ nhất, tìm cách trị bệnh suy nhược của Thiên Dương, tham gia vào cốt truyện ngay từ khi bắt đầu. Nếu gây ra càng nhiều biến số thì không chừng kết quả sẽ khác.”
"Thứ hai, sau khi dùng Thái Thượng Điện Cơ Đan, tranh thủ tu luyện tới Kim Đan cảnh càng sớm càng tốt.”
“Chỉ cần đánh bại cả bảy người kia thì hẳn là có thể mở khóa cốt truyện phía sau."
"Ừm, trước tiên không cần vội. Phải điều tra xem rốt cuộc Thiên Dương này đã gặp phải chuyện gì rồi tính tiếp.”
Ngay sau đó, Lý Phàm bắt đầu tìm kiếm từ khóa trong Thiên Huyền kính.
“Cơ thể suy nhược”, “buồn ngủ”, “không lớn”.
Một lúc sau, hàng chục tin tức nhảy ra.
"Thai nhi còn chưa phát triển hoàn toàn đã bị nữ tu cưỡng ép loại bỏ ra khỏi cơ thể..."
“Cơ thể suy nhược bẩm sinh, không đủ tinh khí…”
"Cần dùng đan dược đại bổ để bổ sung tinh khí tiên thiên thì mới chữa khỏi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận