Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1009: Nguyên lực thăng vạn vật

Sau khi tế bái qua tượng đá vô diện Chân Tiên, quan hệ giữa đôi bên dường như thân thiết hơn không ít.
“Xảo Công đạo hữu, ngươi cực khổ sáng lập ra Linh Nguyên Giáo thu thập nguyên lực, rốt cuộc là có mục đích gì? Nói thật lòng, ta chẳng qua là nhìn trúng lợi ích có thể đồng thời để nhiều người cùng tu luyện chung một công pháp của Thương Sinh Linh Nguyên Công, cho nên mới tiếp nhận đại nghiệp của Linh Nguyên Giáo. Còn về việc làm sao thu thập và lợi dụng nguyên lực thì hiện tại ta cũng không hề hay biết!”
Dẫn theo Xảo Công cư sĩ đi tham quan những con khôi lỗi huyết nhục dùng để tự động tu hành Thương Sinh Linh nguyên Công ở trong Linh Mộc Giới. Lý Phàm vui vẻ lên tiếng hỏi.
“Có một tiểu thế nhỏ riêng biệt thế này làm căn cứ đúng là thuận tiện hơn rất nhiều. Nhớ lại lúc ta ở trong Thiên Linh Giáo, cũng không dám bày biện những tu sĩ khôi lỗi huyết nhục này trên quảng trường một cách trắng trợn như vậy. Vẫn luôn phải che giấu một chút, nếu không khiến lòng người phía dưới hoang mang, khó tránh được sẽ xuất hiện đủ loại phiền toái.” Trong quá trình tham quan, Xảo Công cư sĩ ngưỡng mộ nói.
Sau đó mới quay lại giải thích cho Lý Phàm nghe: “Ngoại trừ dùng để chế tạo khôi lỗi Thiên Cơ thì phần lớn nguyên lực chắc hẳn là được chúng ta lưu trữ lại. Phòng cho những trường hợp cần thiết có thể dùng đến.”
“Trên lý thuyết, nguyện lực sau khi thanh lọc thì mỗi một tu sĩ đều có thể sử dụng, dựa vào đó nhanh chóng thăng tiến tu vi. Không biết đạo hữu có từng nghe nói đến truyền thuyết về phần thưởng được tiên môn ban tặng, đệ tử trong môn phái một khi đắc đạo, sẽ liên tiếp đột phá một số đại cảnh giới hay chưa? Đây chính là tác dụng của nguyên lực đấy.”
“Thế nhưng, ở Huyền Hoàng giới này....” Xảo Công cư sĩ mím môi, lắc đầu.
“Cái nơi quỷ quái này đúng là không thích hợp làm nơi cư trú cho tu sĩ. Không kể đến tài nguyên cần thiết để đột phá mỗi một tầng đại cảnh giới, chỉ mỗi riêng bình cảnh thiên chi ách thôi đã khắt khe hơn nhiều so với những tu tiên giới khác.” Lý Phàm cũng lên tiếng phụ họa.
“Đáng tiếc là đã sớm không còn lựa chọn nữa rồi.” Xảo Công cư sĩ cảm thán một câu.
“Nhưng mà những hạn chế này chỉ tồn tại giữa các tu sĩ với nhau, loại tạo vật đơn thuần giống như khôi lỗi Thiên Cơ lại không nằm trong danh sách hạn chế. Từ đó có thể thấy, các loại tương tự như pháp bảo cũng sẽ không bị hạn chế khi sử dụng. Có lẽ đây là lý do vì sao Vạn Tiên Minh mỗi lần thu lợi nhuận đều giống như ta có thể thu được lượng lớn nguyên lực.” Sau đó, Xảo Công cư sĩ ẩn ý lên tiếng.
“Ngươi nói là... Thiên Huyền Kính ư?” Lý Phàm lập tức phản ứng lại.
“Không chỉ có vậy. Cấp bậc tồn tại của Thiên Huyền Kính không còn nghi ngờ gì nữa chính là một loại tiên khí. Nguyên lực đối với nó mà nói thật sự có còn hơn không. Tuy nhiên, ở trong Vạn Tiên Minh, những pháp bảo không thể thăng cấp thành tiên khí đều có thể hoàn thành tăng cường thông qua việc hấp thu nguyên lực.” Xảo Công cư sĩ cười nói.
“Hóa ra còn có công dụng tuyệt vời như vậy.” Lý Phàm nhìn vào Giải Ly điệp cuối cùng trong ý thức của mình, trầm ngâm suy nghĩ.
Tiếp theo đó, dưới sự giúp đỡ nhiệt tình của Xảo Công cư sĩ, một pháo đài Thiên Cơ đã được xây dựng ở bên cạnh quảng trường khôi lỗi huyết nhục của Linh Mộc Giới.
Hình dạng pháo đài giống như quả cầu, bên ngoài quả cầu có hai vòng kim loại không ngừng xoay chuyển.
Sau khi Xảo Công cư sĩ hoàn thành khắc linh ở trên hai vòng kim loại này, Lý Phàm mơ hồ cảm nhận được, nguyên lực tràn ngập vốn dĩ đang cuồn cuộn trong cơ thể của phân thân Lý Tình lúc này lại chuyển hướng hội tụ về phía hàng rào thiên cơ.
Giống như con suối nhỏ hóa thành dòng sông hỗn loạn, hình thành nên từng giọt thực thể màu vàng, rơi xuống rồi được lưu trữ ở bên trong quả cầu.
Lý Phàm sau khi tỉ mỉ quan sát, phát hiện những nguyên lực màu vàng này, so với cấp bậc tinh túy của nguyên lực cũng chính là đạo chi hoa mà tượng đá vô diện Chân Tiên hình thành nên, rõ ràng là thấp hơn một chút.
Tuy nhiên đối với tu sĩ mà nói, nó vẫn có một loại sức hút chí mạng.
Tuy không khiến tu sĩ đánh mất lý trí như khi nhìn thấy thiên địa chi phách. Nhưng lại dẫn động lên sự tham lam từ sâu trong tâm khảm của họ.
“cuối cùng cũng làm xong rồi. Hình như là bởi vì hạn chế của thiên địa trong tiểu thế giới yếu ớt hơn, cho nên dẫn dắt nguyên lực dễ hơn nhiều so với ở Huyền Hoàng giới.” Xảo Công cư sĩ đưa tay lau đi mồ hôi trên trán, có chút vui mừng nói.
“Thứ này gọi là hàng rào thiên cơ, thiết nghĩ ngoại trừ tiếp dẫn nguyên lực ra thì chắc hẳn còn có chức năng phòng ngự?” Lý Phàm toàn thân đầy máu cất lời hỏi cư sĩ kia.
Xảo Công cư sĩ cũng không hề che giấu trả lời: “Không sai, bởi vì tài nguyên ở Thiên Cơ giới chúng ta có hạn, cho nên sẽ thường theo đuổi sự tích hợp tối ưu các công năng trong lúc nghiên cứu và phát triển tạo vật.”
Xảo Công cư sĩ chạm nhẹ vào quả cầu ở cách đó không xa, quả cầu lập tức lóe lên một luồng ánh sáng.
Tòa kiến trúc vừa mới được xây dựng không lâu trước đó đột nhiên biến mất ngay trước mặt Lý Phàm.
“Hử? Thật thú vị...” Chẳng những không thể quan sát bằng mắt thường, thậm chí đến cả thần thức cũng khó mà thăm dò được.
Chỉ khi bay về phía trước, dùng tay chạm vào mới có thể phát hiện ra sự tồn tại của nó.
“Đây là một dạng ẩn náu, cần phải tiêu tốn lượng nguyên lực nhất định mới có thể mở ra. Năng lực tiềm ẩn của nó gần như có thể đạt đến đẳng cấp tương đương với “Tổ”, ngay cả tu sĩ cường giả Trường Sinh kỳ trực tiếp đến đây đi nữa, cũng chưa chắc có thể phát hiện ra manh mối.” Xảo Công cư sĩ vẻ mặt tự hào nói.
Tiếp đó, Xảo Công cư sĩ lại phô diễn hình thái tiến công, dịch chuyển của pháo đài Thiên Cơ cho Lý Phàm xem.
Pháo đài này quả thật là xứng danh với hai chữ “Thiên Cơ”.
Lý Phàm rất hài lòng.
“Đáng tiếc duy nhất là nguyên lực không dễ dàng mới có được. Phải cực khổ bòn rút lấy nguyên lực từ trên người mỗi một tu sĩ tu hành Linh Nguyên Công.”
“Không có cách nào đạt đến trạng thái tự mình tuần hoàn, bất diệt giống như ‘Tổ’.”
“Năm đó lúc ta trốn chạy, không thể đưa theo bộ phận năng lượng cốt lõi của ‘Tổ’ ra ngoài. Có lẽ về sau vĩnh viễn không còn cơ hội để giải quyết bí ẩn này nữa rồi.” Xảo Công cư sĩ nhìn vào pháo đài Thiên Cơ ở trước mặt, dường như lại nhớ về quê hương của mình. Ánh mắt đầy vẻ tiếc nuối.
“Ha ha, sẽ có cơ hội thôi.” Lý Phàm cười nói. Thế nhưng Xảo Công cư sĩ không hề xem lời Lý Phàm vừa nói là thật.
Sau khi giảng giải xong, Xảo Công cư sĩ rất tự giác giao lại giới hạn cao nhất của pháo đài Thiên Cơ cho Lý Phàm.
Suy nghĩ vừa động, những hình ảnh thông tin về lượng nguyên lực dự trữ trong pháo đài, các loại công năng dự tính có thể sử dụng trong thời gian bao lâu, và tình hình cụ thể ở xung quanh hàng rào thiên cơ...
Trong nháy mắt tất cả đều hiện lên trong đầu Lý Phàm.
Khiến Lý phàm sinh ra một loại ảo giác khác biệt.
Sau khi gia tăng công suất ra của nguyên lực trong pháo đài, bao phủ lấy toàn bộ phạm vi bảo vệ ở Linh Mộc Giới và khởi động trạng thái ấn nấu thường xuyên.
Như vậy, lượng nguyên lực có thể dự trữ lại sẽ cực kì ít. Gần như thu nhập không đủ để chi tiêu.
Thế nhưng, Lý Phàm thật ra cũng không quá lo lắng về vấn đề này, mà hắn lại để cho phân thân Lý Tình gia tăng lực độ tu hành Thương Sinh Linh Nguyên công ở trong mỗi một tiểu thế giới.
Có thể dự kiến trước được, theo sự phát triển vượt bậc của Thương Sinh Linh Nguyên Công, thu hoạch của bọn họ sẽ không chỉ có mỗi nguyên lực thôi đâu.
Ngay cả số lượng tinh túy của nguyên lực sinh ra từ lòng biết ơn Hồng Trần Từ Bi Tiên, cũng sẽ tăng tiến chất lượng.
Chuyện này dần dần đi vào đúng quỹ đạo của nó, vẫn luôn mang theo trạng thái tận dụng tối đa mọi thứ, vì thế Lý Phàm không để cho Xảo Công cư sĩ có thời gian nhàn rỗi.
Hắn triệu hồi Thiên Dương tới để Xảo Công cư sĩ tỉ mỉ quan sát một lần.
“Sư đệ này của ta, năm đó bởi vì tư chất của nhục thân có hạn, cho nên không có cách nào đột phá lên cảnh giới cao hơn. Vì thế, hắn lựa chọn một con đường khác là lấy thân hóa vật, gửi gắm linh hồn vào khôi lỗi sau đó hấp thu sức mạnh của thiên hỏa nghìn năm, cuối cùng hóa thần.”
“Tuy là sau này ta có giúp hắn thôn phệ thiên địa chi phách, đặt chân tới ngưỡng cửa Hợp Đạo. Nhưng có lẽ đây chính là đại nạn của hắn.”
“Thiên Dương sư đệ đã đi theo ta nhiều năm như vậy, vẫn luôn trung thành tận tụy. Ta không đành lòng để hắn dừng bước tại đây...”
“Xảo Công đạo hữu nhìn giúp ta một chút, xem có cách nào giúp Thiên Dương tiến thêm một bước hay không?” Lý Phàm có chút nghiêm túc hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận