Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1046: Tế phẩm Huyền Thiên Vương

“Nhưng có lẽ chuyện này cũng không mâu thuẫn. Hai thân thể bán tiên, trong lúc giao thủ với đối phương đều thu hoạch được linh cảm đột phá…”
“Đều có hy vọng chính thức rút khỏi ràng buộc người phàm, có được vị trí tiên nhân.”
“Đại pháp sư Thiên Đô bắt chước tiên nhân Tiên Khư, cộng hưởng ngộ đạo.”
“Đến cả Huyền Thiên Vương…”
Trong đầu Lý Phàm hồi tưởng lại pháp vương của Huyền Thiên giáo tự phá vòng vây.
“Thì ra gặp nguy hiểm trong lúc quá trình đột phá.”
Về đầu đuôi chuyện năm đó thập tông Tiên đạo lật đổ Huyền Thiên giáo trong nháy mắt, Lý Phàm đã từng hỏi thăm Đan Huyền.
Nhưng lão già này không nói cặn kẽ.
Hắn cũng không biết rõ, chỉ đần độn u mê thắng được chiến tranh, trở thành kẻ thắng lợi cuối cùng.
Giống như Huyền Thiên giáo cũng thua một cách kỳ lạ như vậy.
“Chắc chắn Đan Huyền có điều giấu giếm. Nhưng có thể khẳng định rằng, năm đó Huyền Thiên giáo bị hủy diệt, ngoại trừ Huyền Thiên giáo, thập tông Tiên đạo ra còn có thế lực thứ ba tham gia vào.”
“Dụ dỗ thập tông Tiên đạo phản nghịch, mượn nhờ ý nghĩ muốn thanh trừ gián điệp của Huyền Thiên Vương mà thuận nước đẩy thuyền. Thúc đẩy trận đại chiến này.”
“Cuối cùng bên thắng thoạt nhìn như là thập tông Tiên đạo giành đường quyền thống trị tiên đạo ở Huyền Hoàng giới. Nhưng có lẽ Huyền Thiên Vương mới là mục tiêu chân chính của họ.”
Suy nghĩ của Lý Phàm hỗn loạn.
Nghĩ đến Mặc Nho Bân kiêng kỵ với tượng đá Vô Diện Chân Tiên thì một ý nghĩ to gan lập tức nảy sinh trong lòng hắn.
“Có khả năng Vô Diện Chân Tiên là tín đồ điên cuồng gây nên không?”
“Huyền Thiên Vương sắp thành tiên là vật tế mà bọn họ dâng lên cho Vô Diện Chân Tiên…”
Mượn nhờ tượng đá Vô Diện Chân Tiên truyền bá ‘hồn trần từ bi tiên’ những năm gần đây, Lý Phàm có thể nói là tận mắt thấy những tu sĩ kia tín ngưỡng từ không đến có, vô cùng kiên định.
Tinh túy nguyên lực có thể mục nát một cách thần thần kỳ, thực hiện rất nhiều giấc mộng của tu sĩ.
Cho dù bây giờ Lý Phàm tùy ý sáng tạo, không hao tổn tâm trí gì mà kinh doanh trong Liên minh Vạn Giới cũng không thiếu người bị lực lượng Chân Tiên thật sự mê hoặc, dâng lên sự trung thành tuyệt đối.
Càng đừng nói đến thời điểm mà Huyền Thiên giáo khắp nơi đều có tượng Vô Diện Chân Tiên.
Cho dù sau này Huyền Thiên Vương phát hiện không đúng, tiêu diệt tượng đá trong tổng bộ của Huyền Thiên giáo. Nhưng tượng đá trong lòng tu sĩ làm sao bị dọn dẹp sạch sẽ được?
Đi theo phía sau một bán tiên thành đạo không thể xác định thì vẫn nên đi theo một tiên nhân chân chính, thậm chí có thể là tồn tại đẳng cấp Vô Danh Chân Tiên.
Đối với đa số tu sĩ mà nói, chỉ sợ đều chọn phía sau.
“Cho nên khi Mặc Nho Bân nhìn ta bày tượng đá ra thì hắn đã mất đi niềm tin với ta.”
Sau khi khôi phục lại sự thật có thể xảy ra, Lý Phàm lại tiếp tục bắt đầu thôi diễn cái chết của Huyền Thiên Vương.
“Có hai loại khả năng. Một là hắn bị đối xử như hoa quả chín, bị Vô Diện Chân Tiên nuốt chửng. Từ đó hoàn toàn biến mất khỏi thế gian. Mà lực lượng của Vô Diện Chân Tiên vẫn không rời khỏi Huyền Hoàng giới, cũng để đợi hoa quả tiếp theo xuất hiện.”
“Thứ hai là Vô Diện Chân Tiên nuốt chửng thất bại. Huyền Thiên Vương may mắn trốn được kiếp nạn. Những tín đồ cuồng nhiệt kia thì bị Chân Tiên nổi giận giận chó đánh mèo, như cái xác không hồn, hoàn toàn biến mất mà không ai hay biết.”
“Khả năng thứ hai lớn hơn một chút. Dù sao hiện giờ Huyền Hoàng giới, ngoại trừ ta ra thì cũng không thể tìm được đạo thống của Vô Diện Chân Tiên. Nếu như chuyện hiến tế năm đó thật sự thành công. Vô Diện Chân Tiên ban thưởng, bọn họ nếm được ngon ngọt, không thể nào dừng tay được.”
Trong mắt Lý Phàm hiện lên tia sáng.
“Sở dĩ Mặc Nho Bân cố chấp phải cứu Thiên Huyền Kính ra, thậm chí không tiếc phối hợp diễn với ta như vậy, chỉ sợ hắn đã tin chắc rằng Huyền Thiên Vương không chết. Mà Thiên Huyền Kính chắc chắn biết tung tích của hắn.”
“Hóa ra là vậy.”
“Kể từ ngày hôm đó bọn họ biến mất khỏi tổng bộ Vạn Tiên Minh thì không xuất hiện trong Huyền Hoàng giới nữa. Chưa từng nhìn thấy người giấy của Độ Ách tông, cho dù là nơi có Thiên Huyền Kính tồn tại cũng chưa từng hiện thân.”
“Trực tiếp thoát khỏi không gian bản thể của Thiên Huyền Kính, xuất hiện ở một nơi khác.”
“Xem ra, phải nghĩ biện pháp gặp mặt truyền pháp giả Chu một lần.”
Đầu óc Lý Phàm lại tập trung vào bức tượng bạch ngọc mình chế tạo kia.
Ghi chép âm thanh bức tượng truyền đến cũng bị ảnh hưởng mơ hồ.
So sánh với hồ sơ tu sĩ trong Thiên Huyền Kính.
Cố gắng tìm điểm đột phá.
Hầu hết các tu sĩ đều đuổi theo bảng xếp hạng của Vạn Tiên Minh trên danh nghĩa người chết.
Nhưng Lý Phàm nghe lén hơn mười ngày liên tiếp, hắn đã tìm được một kẻ không bị Vạn Tiên Minh truy nã, mà vẫn có thể duy trì thân phận tu sĩ trong thể chế.
“Thật to gan, cũng không sợ liên lụy đến gia tộc…”
Trong lòng Lý Phàm nghĩ vậy nhưng sau khi điều tra hồ sơ cuộc đời tu sĩ này xong, hắn phát hiện tên của tu sĩ này là Du Xích Tùng…
Có thể là cố ý làm như vậy.
Du Xích Tùng, tu sĩ Nguyên Anh.
Trưởng tử của Du gia ở châu Thiên Thần.
Mười năm trước, vốn dĩ có cơ hội thăng cấp lên cảnh giới Hóa Thần.
Nhưng phụ thân của hắn lại đưa ‘thiên địa tương sinh chi biến’ duy nhất trong gia tộc cho đệ đệ của Du Xích Tùng là Du Xích Bách.
Đập vỡ hy vọng Hóa Thần của hắn.
Hành động kia thậm chí còn được đa số người trong Du gia giúp đỡ.
Đơn giản là tư chất của Du Xích Bách tốt hơn Du Xích Tùng nhiều.
Trong hoàn cảnh tài nguyên dồi dào, Du Xích Tùng mất gần trăm năm mới Kết Anh.
Mà Du Xích Bách chỉ dùng hơn ba mươi năm.
Chênh lệch thật sự quá lớn, đến cả mẫu thân của hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài an ủi.
Nhưng Du Xích Tùng không phục!
Bởi vì tin tức của thiên địa tương sinh chi biến do hắn phát hiện ra đầu tiên sau đó báo cáo cho gia tộc.
Vốn dĩ nên là của hắn nhưng lại bị ép buộc cướp mất, đưa cho đệ đệ mình!
Oán hận trong lòng Du Xích Tùng nảy sinh.
Mà Vạn Tiên Minh thanh tẩy huyết tinh lại là cơ hội cho hắn trả thù gia tộc.
Dưới vận mệnh trùng hợp, đúng lúc hắn gặp truyền pháp giả Chu cứu người.
Trông thấy bọn phản tắc, trong đầu hắn hiện lên kế hoạch ngọc nát đá tan.
Lúc này hắn quỳ xuống, cầu xin gia nhập.
Truyền pháp giả Chu thấy Du Xích Tùng chân thành như vậy thì cũng thuận tiện đưa hắn vào tiểu thế giới riêng của mình.
Vốn dĩ Du Xích Tùng định xây dựng thân phận phản tặc vững chắc cho mình, sau đó chủ động tố cáo bản thân với Vạn Tiên Minh.
Nhưng sau khi hắn tiếp xúc với truyền pháp giả Chu thì lại hiểu rõ sự tích của nàng.
Ở bên nàng đồng hành thì tâm thái của Du Xích Tùng dần thay đổi.
So với nhiệm vụ vĩ đại chỉnh đốn, quét sạch Vạn Tiên Minh, để truyền pháp giả trở về sơ tâm này, chuyện nhỏ tu sĩ Hóa Thần trong gia tộc kia hoàn toàn không đáng nhắc đến.
Trước đó hắn bị thù hận che mờ mắt.
Mà bây giờ, Du Xích Tùng hắn còn có mục tiêu cao thượng hơn.
Phải trả lại mặt trời ban ngày cho Huyền Hoàng giới!
Lý Phàm kết hợp những đoạn đối thoại nghe được từ Du Xích Tùng trong những ngày này.
Với thông tin cuộc đời hắn, rất dễ dàng suy đoán ra lịch trình và âm mưu của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận