Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 730: Thành linh thạch trên trời

Sau khi Sở sư huynh đi, Lý Phàm nhớ lại lời của đối phương, trên mặt lộ vẻ nghiền ngẫm.
Nhớ lại trong ký ức, Cơ gia hình như còn có rất nhiều người đồng lứa bị đưa vào tông môn khác nhau. Lý Phàm gần như có thể khẳng định, nhiều năm không còn liên hệ gì đó chỉ là thủ thuật che mắt mà thôi.
Cơ Triệu Huyễn chắc chắn là gián điệp Cơ gia phái đến Thiên Kiếm tông.
Có lẽ dùng hai chữ “gián điệp” thì không thỏa đáng lắm. Bởi vì thương hội Thiên Hạ và Thiên Kiếm tông không hề có quan hệ đối lập thực tế.
“Hành thương thiên hạ, các loại tin tức cơ mật cực kỳ quan trọng. Sợ rằng là dựa vào loại thủ đoạn này Cơ gia mới có thể nhanh chóng biết được đủ loại chuyện xảy ra trong Huyền Hoàng giới, từ đó kiếm lời.”
“Như vậy xem ra tin tức Thiên Kiếm tông rèn Liệt Giới Thần Binh chưa chắc sẽ ầm ĩ người người đều biết. Dù sao lên giá cố định, tối mắt vì lợi mới là bản tính của thương nhân.”
“Thái Nguyên Tinh Kim...”
Lý Phàm híp mắt.
Muốn kết thúc cảnh Vẫn Tiên cảnh này thì phải tìm được chủ nhân duy trì mảnh di niệm thời không này, đồng thời giải quyết chấp niệm của hắn.
Nhìn từ manh mối nắm giữ trước mắt, dường như Cơ Triệu Huyễn cũng là đối tượng mục tiêu.
“Chấp niệm của hắn là gì?”
Tâm thần Lý Phàm lắng đọng, hồi tưởng lại các loại tình cảm của thân thể bám vào.
Lúc nhớ đến Cơ gia, cảm xúc oán hận, trả thù chôn giấu rất sâu bị Lý Phàm nhạy bén bắt được.
“Từ nhỏ bị ép rời nhà cho nên sinh lòng oán hận.”
“Có thể thử trước xem sao.”
Tư niệm quay nhanh, Lý Phàm nháy mắt đã nghĩ ra được cách trả thù Cơ gia.
Ngày hôm sau, Lý Phàm lại lần nữa liên lạc với Sở sư huynh.
“Ô, Cơ sư đệ ngươi cuối cùng cũng nghĩ thông suốt rồi à?” Đối phương có vẻ hơi hưng phấn.
Lý Phàm khẽ gật đầu.
“Như này mới đúng chứ, đều là người một nhà, nào có thù oán gì không giải được. Ta đi chuẩn bị cùng ngươi về tổng bộ ‘thương hội Thiên Hạ’.”
“Đến lúc đó nếu như sư đệ ngươi thành công lên làm chưởng môn thì đừng quên ta đó.” Sở sư huynh thay đổi vẻ vênh vang đắc ý trước đó, thậm chí trở nên có chút nịnh nọt.
Không bao lâu sau, vì lý do ra ngoài tìm kiếm ‘Thái Nguyên Tinh Kim’, hai người rời sơn môn Thiên Kiếm tông đi về hướng Cơ gia.
Để tránh người khác phát hiện còn cố ý đi đường vòng theo đề nghị của Sở sư huynh.
Nửa tháng sau, cuối cùng cũng đến chỗ cần đến.
Một tòa thành trên trời hoàn toàn do linh thạch cực phẩm chế tạo.
Lơ lửng phía trên một phường thị phồn hoa. Tu sĩ qua lại, tiểu thương tấp nập không dứt, lúc ngẩng đầu lên nhìn thành linh thạch trên trời, trong mắt tất cả không có ngoại lệ lộ ra cảm xúc hâm mộ.
Phường thị Thiên Hạ có trận pháp bao phủ, tu sĩ không cách nào phi hành, đồng thời cần giao nộp chi phí nhất định mới có thể đi vào.
Bước chân vào trong phường thị, linh khí cực kỳ tinh thuần đập vào mặt. Còn hơn trong Thiên Kiếm tông đến mấy phần.
Sở sư huynh không khỏi tán thưởng: “Không hổ là thương hội đệ nhất thiên hạ, đúng là khí phái.”
Mang theo Lý Phàm xuyên qua vô số cửa hàng, đi đến trước phủ đệ rộng lớn ở trung tâm nhất phường thị.
Trên biển có khắc bốn chữ lớn ‘Cơ Hành Thiên Hạ’.
Nhìn thấy hai người Lý Phàm tới gần, một tu sĩ Kim Đan mặc cẩm y ở cửa ra vào tiến lên ngăn lại.
Vẻ mặt ôn hoà hỏi: “Hai vị đạo hữu có thiếp mời không?”
Sở sư huynh hừ lạnh: “Thiếp mời? Thật không có ánh mắt! Về nhà mình cần thiếp mời gì?”
Tu sĩ cẩm y sửng sốt, tỉ mỉ quan sát Sở sư huynh.
“Nhìn ta làm gì? Là người bên cạnh ta!” Vẻ mặt hắn không vui, chỉ vào Lý Phàm nói.
Tu sĩ cẩm y lúc này mới chuyển tầm mắt.
Không tức giận mà chỉ cau mày, giống như đang suy tư điều gì.
Một lát sau, mặt lộ vẻ kinh sợ.
“Xin hai vị chờ một lát.”
Nói rồi vội vã đi vào trong Cơ phủ.
Không bao lâu sau bèn có một tu sĩ trung niên mặt chữ quốc dẫn đầu một đội tu sĩ đi ra.
Ánh mắt rơi vào trên người Lý Phàm, tu sĩ mặt chữ quốc nhìn không ra thay đổi nét mặt.
“Triệu Huyễn, sao ngươi lại về rồi? Chẳng lẽ đã phạm vào môn quy, bị đuổi ra khỏi sơn môn rồi?” Không có vui sướng của thân nhân lâu rồi mới gặp mà là trực tiếp trách cứ.
Sở sư huynh đang muốn hoà giải lại nghe Lý Phàm trực tiếp dỗi lại: “Ngươi là người nào? Rời nhà quá lâu, không có ấn tượng!”
Tu sĩ mặt chữ quốc đột ngột biến sắc: “Nghịch tử! Sao lại nói chuyện với cha ngươi như thế hả!”
Lý Phàm nheo mắt, mặt không đổi sắc: “Chứng minh thế nào?”
Khuôn mặt tu sĩ mặt chữ quốc lập tức đỏ lên.
Uy áp trên người như núi lửa sắp phun trào.
Tất cả tu sĩ Cơ phủ đi theo phía sau hắn đều lộ vẻ mặt quái lạ, quan sát Lý Phàm.
Mà Lý Phàm cũng không hề sợ hãi, thở nhẹ một hơi, tức khắc hơn trăm luồng kiếm khí màu sắc khác nhau lập loè bay ra vây quanh hai bên.
Mắt thấy hai bên sắp đánh nhau, Sở sư huynh luôn miệng nói: “Hiểu lầm, hiểu lầm! Đều đừng xúc động!”
“Ta là đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm tông, Sở Tông Y. Lần này có nhiệm vụ ra ngoài với Cơ sư đệ, đi qua phường thị Thiên Hạ. Nghĩ tới nơi này vẫn là nhà Cơ sư đệ, vì vậy định tiện thể trở về thăm một lát.” Hắn liên tục không ngừng giải thích.
Phụ thân Cơ Triệu Huyễn nghe vậy bèn khựng lại. Lại nhìn hơn trăm luồng kiếm khí vây quanh bên người Lý Phàm, mắt lộ dị sắc.
Chậm rãi thu hồi khí thế, hắn hừ một tiếng: “Vào đi!”
Sở Tông Y lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, kéo Lý Phàm đi theo vào Cơ phủ.
Một đường quanh co tiến lên, cuối cùng tới trong gian sảnh ở chỗ sâu.
Phụ thân Cơ Triệu Huyễn ngồi thẳng ở phía trên, cho lui mọi người, trầm giọng hỏi: “Nói đi, chuyến này các ngươi đến đây không biết có chuyện gì?”
Sở Tông Y đang muốn đáp lời lại bị Lý Phàm ngăn cản.
“Ngươi còn chưa đủ tư cách. Để lão tổ tới đi!” Lý Phàm mặt không cảm xúc nói.
Trở lại Cơ gia, ký ức phủ bụi dường như cũng đang dần thức tỉnh.
Lý Phàm biết phụ thân Cơ Triệu Huyễn, Cơ Sĩ Văn trước mắt chỉ là chủ quản phụ trách phường thị Thiên Hạ mà thôi.
Ở Cơ gia chẳng có bao nhiêu thực quyền.
Người cầm quyền chân chính của Cơ gia là lão tổ ‘Cơ Vọng Tiên’.
Cơ Vọng Tiên rất nhiều năm trước đã là tu sĩ Hợp Đạo, một tay sáng lập ra thương hội Thiên Hạ, tu vi chân thật không thể ước đoán.
“Ngươi...” Ánh mắt Cơ Sĩ Văn lóe qua một tia nộ ý khó mà kiềm chế.
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt không tình cảm chút nào đối mặt chính mình của Lý Phàm, trong lòng vậy mà không khỏi run rẩy.
Trầm ngâm rất lâu, cuối cùng hắn vẫn đè xuống nộ khí.
“Các ngươi chờ ở đây.”
Hắn hừ một tiếng, chân đột nhiên giẫm xuống hóa thành một đường lưu quang bay đến thành linh thạch trên trời.
“Cơ sư đệ, nói cho cùng hắn vẫn là phụ thân của ngươi. Ngươi làm như thế có phải là...” Sở Tông Y nhỏ giọng hỏi.
Lý Phàm khẽ cười nói: “Làm như vậy không phải càng tỏ ra chúng ta có lực lượng à.”
Thấy dáng vẻ căn bản không mảy may để ý của Lý Phàm, Sở sư huynh cười mỉa, cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Trong lúc chờ đợi tại chỗ, Lý Phàm lại phát hiện hoa văn trong phòng khách này lại khá là quen mắt.
“Hửm? Hình như có phần tương tự với đồ đằng của thương hội Vạn Pháp trong hiện thực. Nhưng có một ít khác biệt.”
Trong lòng Lý Phàm trầm ngâm.
“Xem ra giữa hai bên hẳn có liên quan.”
Không chờ bao lâu, Cơ Sĩ Văn đã trở về.
“Đi theo ta.” Mặt hắn u ám nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận