Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 915: Như sói vào hang dê

Không bao lâu sau, đám Ngụy Lộ lần theo tung tích, tìm được hai người.
Nhưng bọn chúng không ngờ được rằng chỉ trong thời gian ngắn ngủi, con mồi mà vốn dĩ chúng đang truy đuổi lại trở mình, biến thành thợ săn.
Sau khi đột phá đến Trúc Cơ kỳ, lực chiến của Lý Tình gần như tăng vọt.
Và lại ra tay tàn nhẫn, thậm chí còn gây ra nhiều sát thương hơn Tư Mã Tinh đang ở Trúc Cơ hậu kỳ.
Phải biết rằng mấy tên này chỉ là nhận tiền hành sự mà thôi.
Mắt thấy sự không thành, bọn chúng lập tức đánh trống rút quân.
Nhưng Ngụy Lộ lúc này gấp gáp, nhịn không được đến ngăn cản bọn chúng.
Chính trong khoảnh khắc ngắn ngủi khi chúng đối đầu nhau, Lý Tình nắm lấy thời cơ chuẩn xác này, trực tiếp đánh cho Ngụy Lộ đang ẩn nấp trong bóng tối phải lộ bộ mặt thật của hắn.
Ngụy Lộ bị lộ, sắc mặt đại biến.
Còn cơ thể Tư Mã Tinh cũng run lên vì giận dữ, lần đầu tiên trong mắt hiện lên sát ý.
Sự việc đã đến mức này rồi, bất luận thế nào đi nữa cũng không thể kết thúc tốt đẹp được.
Trong lòng Ngụy Lộ hung ác, hắn dùng hết toàn bộ gia tài của bản thân để hứa hẹn, rồi lại thuyết phục đám cường đạo đang lùi bước kia.
Hai bên lại chiến đấu lần nữa.
Sau khi không nương tay được nữa, Lý Tình và Tư Mã Tinh đột nhiên rơi vào thế nguy hiểm.
Vào thời khắc then chốt, Lý Tình dường như lại đột phá khác trong trận đại chiến, gây ra một cuộc bạo động âm khí trong Âm Phong cốc.
Hai người nhân cơ hội bỏ trốn.
Tiếp theo đó, Lý Tình và Tư Mã Tinh đánh lại lui, lui lại đánh.
Lấy chiến tranh nuôi chiến tranh.
Mà trong quá trình này, sự phối hợp ăn ý ngầm giữa hai người ngày càng cao hơn như thể tâm linh tương thông. Dưới sự hợp sức chiến đấu, lực chiến thực tế cũng cao hơn gấp bội.
Cuối cùng, dựa vào địa lý thuận lợi trong Âm Phong cốc thực hiện phản sát.
Nhìn thấy ánh mắt chán ghét của Tư Mã Tinh, Ngụy Lộ há miệng ra rồi lại ngậm vào, dường như còn muốn nói gì đó.
Nhưng trước khi kịp lên tiếng, đã bị Lý Tình nghiền xương thành tro.
Nguy cơ được hóa giải, dưới sự trợ giúp của Lý Tình, sau đó Tư Mã Tinh đã hoàn thành nhiệm vụ thí luyện của tông môn.
Hai người cùng nhau trở về tông môn.
Về phần chuyện xảy ra ở Âm Phong cốc, tuy Ngụy Lộ có mưu đồ làm loạn trước, nhưng rốt cuộc hai người họ vì muốn trút giận nên đã trực tiếp giết chết đối phương.
Để tránh bị tông môn trừng phạt, dưới sự thuyết phục của Lý Tình, cuối cùng Tư Mã Tinh không nhắc đến chuyện này với bất kỳ ai khác.
Còn sự mất tích của một đệ tử Trúc Cơ như Ngụy Lộ, cũng không gây được nhiều chú ý, sớm bị người khác lãng quên.
Tuy sớm đã gắn bó như keo với sơn, nhưng khi ở nơi đông người vẫn phải tiết chế lại đôi chút.
Tư Mã Tinh quay về nội môn, phục mệnh sư tôn.
Đồng thời bắt đầu nghĩ cách thuyết phục sư tôn thu nhận Lý Tình vào môn hạ, như vậy sau này hai người có thể thường xuyên gặp mặt.
Còn Lý Tình vẫn giấu danh phận, lặng lẽ đến phường thị, dùng những viên linh thạch vơ vét được từ trên người đám Ngụy Lộ để mua một số đan dược che giấu tu vi.
Mãi đến nửa tháng sau, sư tôn của Tư Mã Tinh, Hoắc Tinh Đồng không chịu nổi sự lải nhải của nàng mới đồng ý gặp Lý Tình.
Xem ra, Hoắc Tinh Đồng vẫn có phần để ý chuyện Lý Tình bị thiến, từ nam chuyển thành nữ.
Nhưng mọi sự đắn đo này đã biến mất khi nàng nhìn thấy Lý Tình, hết thảy hóa hư vô.
Lý Tình quỳ ở dưới đại đường, cúi đầu chờ Hoắc Tinh Đồng hỏi.
Ai ngờ qua hồi lâu, Hoắc Tinh Đồng vẫn không có phản ứng.
Lý Tình cho rằng mưu đồ của mình tính toán đã sai, không kìm được ngẩng đầu lên nhìn mới phát hiện đối phương vẫn đang ngơ ngẩn đăm chiêu nhìn mình.
“Ừ ừm.” Hoắc Tinh Đồng dù sao cũng là tu sĩ Hóa Thần, lòng dạ so với tiểu cô nương Tư Mã Tinh vẫn sâu hơn đôi chút.
“Tinh nhi đã nói cho ta nghe mọi chuyện. Ngươi tạm thời lui xuống đi.”
Không trả lời Lý Tình ngay tại chỗ, mà lãnh đạm nói.
Lý Tình cung kính hành lễ, xoay người rời đi.
Nhưng xét theo khía cạnh thần thức của đối phương vẫn luôn khóa chặt trên người hắn, Lý Tình biết sự tình đã ổn định.
Quả nhiên bảy ngày sau, hắn nhận được thông báo của tông môn, chính thức bái nhập môn hạ Hoắc Tinh Đồng.
Tuy đám nữ tu ngoại môn kia không nỡ rời xa Lý Tình, nhưng trong lòng vẫn phải âm thầm chúc phúc.
Lý Tình cũng hứa hẹn sau này sẽ thường xuyên quay về thăm.
Sau một hồi chia ly bịn rịn, Lý Tình chuyển vào trong dãy Nguyệt Hoa sơn.
Những nữ tu ngoại môn kia bởi vì rất nhớ Lý Tình, nên lần lượt tu hành hăng hái, ấy thế mà có không ít người đột phá được bình cảnh tồn tại đã lâu, đồng thời được gia nhập nội môn, đạt được nguyện vọng lại có thể đồng thời đi thăm Lý Tình.
Chuyện này gác lại, tạm thời không nhắc tới.
Mạch Hoắc Tinh Đồng sống trên Lưu Nguyệt phong của Nguyệt Hoa sơn.
Cách Lãnh Nguyệt phong nơi ở của Triệu sư tỷ không xa.
Có điều lúc này Triệu Nhược Hi vẫn đang bế quan, Lý Tình đương nhiên không có ý định đi Lãnh Nguyệt phong tán dóc.
Trên Lưu Nguyệt phong, có tới hàng trăm nữ đệ tử.
Trong đó đại đa số là các xử nữ chưa trải chuyện đời.
Lý Tình đến nơi đây thật chẳng khác nào chuột sa chĩnh gạo.
Nhưng hắn lại mang nghị lực cực lớn, nhịn không làm ra mấy chuyện liều lĩnh.
Mà trước tiên, tu hành theo công pháp Hoắc Tinh Đồng truyền thụ.
Chân truyền của mạch Nguyệt Hoa, “Nguyệt Hoa Bách Biến”.
Không hổ là công pháp đỉnh cấp của Đại Đạo tông, mạnh hơn rất nhiều so với những môn công pháp râu ria Lý Tình thu thập được trước kia.
Lý Tình nghĩ đi nghĩ lại, vô cùng vui mừng.
Hơn nữa, sau khi hắn nỗ lực tu hành, hắn càng ngạc nhiên vui mừng hơn nữa.
Thuần âm chi thể được “Nghịch Luân Kinh” chuyển hóa dường như có những ưu thế đặc biệt khi tu hành “Nguyệt Hoa Bạch Biến”.
Bế quan bảy ngày, hắn đã tu hành công pháp này tới cấp độ phù hợp với cảnh giới của chính mình, cũng chính là Kim Đan sơ kỳ.
Hơn nữa, Lý Tình còn phát hiện ra việc luyện tập hai môn công pháp không gây ra gánh nặng gì đối với hắn.
Thậm chí cả hai còn tương thích, bổ sung, thúc đẩy lẫn nhau.
Điều này khiến hắn, người vốn đã tu luyện với tốc độ nhanh đến mức dọa người, lại càng có không gian để phát triển.
Khoảng thời gian tiếp theo đó, hắn dành thời gian rảnh rỗi để đối phó với Tư Mã Tinh, toàn bộ tinh lực còn lại dành hết cho việc tu luyện.
Mãi cho đến khi Nghịch Luân Kinh và Nguyệt Hoa Bạch Biến đều đã tu luyện đến Kim Đan sơ kỳ viên mãn, hắn mới dừng lại.
Bấm ngón tay tính toán, Lý Tình kinh ngạc phát hiện mới qua ba tháng mà thôi.
Phải biết rằng sau Kim Đan, tốc độ tu hành của một tu sĩ bình thường có thể tính bằng năm.
Một lần bế quan hơn mười năm cũng là chuyện thường.
Giống như hắn, không dựa vào bất kỳ ngoại vật nào, thậm chí ngay cả linh thạch cũng không tiêu hao bao nhiêu trong quá trình tu luyện.
Chỉ ba tháng đã có thể bước thẳng từ sơ nhập Kim Đan tới bình cảnh...
Quả thực chưa từng nghe thấy!
Nhưng may mà bình cảnh Lý Tình cảm nhận được khiến hắn thấy an tâm hơn một chút.
“Thuần âm chi thể ở trạng thái hiện tại, dường như không đủ để tiếp tục hỗ trợ việc tu luyện Nghịch Luân Kinh.”
“Phải cần nhiều hơn thế, ngày càng nhiều âm khí thuần khiết.”
Ánh mắt Lý Tình sáng lên.
Bóng dáng của hàng trăm nữ tu sĩ xinh đẹp, khí chất khác nhau trên Lưu Nguyệt phong không khỏi hiện lên trong đầu hắn.
Những thứ này đều là quân lương tuyệt vời để hắn tu hành công pháp.
Nhưng dù sao nơi này cũng là nội môn của Đại Đạo tông.
Với tu vi Kim Đan sơ kỳ của hắn cũng không đủ để cho phép hắn tùy ý làm bừa.
Nếu bị người khác phát hiện làm bừa, e rằng sẽ bị phế tu vi, trục xuất khỏi tông môn.
Vì thế Lý Tình quyết định...
Trực tiếp bắt đầu từ tầng cao nhất của Lưu Nguyệt phong, cũng chính là sư tôn của hắn, tu sĩ Hóa Thần Hoắc Tinh Đồng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận