Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 404: Thiên Linh thiên tôn hiện

Đối với việc châu Thiên Linh sẽ phát sinh nguy hiểm gì, Lục Tuyết Tịnh vốn không biết rõ. Nàng ta chỉ cảm giác được một chút khác lạ lúc trò chuyện với mẫu thân Lục Khê Thuyền, cảm nhận được nguy cơ từ sự lãnh đạm trong lời nói của mẫu thân khi nhắc đến châu Thiên Linh. Trước kia mỗi lần Lục thủ tịch biểu lộ thần thái như vậy là cứ như có thể chắc chắn rằng, tiếp theo sẽ xuất hiện một màn tinh phong huyết vũ.
“ Chẳng lẽ Vạn Tiên Minh muốn nhanh chóng ra tay được chim bẻ ná rồi sao?”
Trong lòng Lý Phàm có chút nghi cảm.
Nếu thật sự như vậy, thật sự có phần quá ư gấp gáp rồi.
Ngay cả khi Tỏa Linh Trận hoàn thành xong phải ra vẻ ra dáng một khoảng thời gian, giả vờ khen tặng một chút cũng lười rồi sao?
Hay là, trong đây có một ẩn tình nào đó?
“ Không cần biết như thế nào, lần này mình nhất quyết không thể đi châu Thiên Linh.”
“ Trước kia đã từng chứng kiến uy thế của Ngũ Hành Đại động thiên, vậy nên sức mạnh của Tỏa Linh Trận sợ là sẽ trên cả Hợp Đạo.”
“ Tình huống không rõ ràng, lấy thân mạo hiểm hiểm chính là hành động ngu muội.”
“ Vả lại, còn cần phải tìm hiểu rõ ràng châu Thiên Linh rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nhưng cũng không cần tự mình ra tay.”
Trong mắt Lý Phàm vụt qua một tia sáng khó lòng nắm bắt, hắn ở yên tại truyền pháp quảng trường chờ đợi. Đây chính là nơi trung chuyển duy nhất để có thể đến được châu Thiên Linh. Đa số những trận pháp sư nhận được thiệp mời có lẽ đều sẽ đi ngang qua đây.
Quả nhiên, không bao lâu sau, Lý Phàm từ xa đã phát hiện được mục tiêu thích hợp.
Lạc Hoàn, Kim Đan trận pháp sư, là một trong những tu sĩ tham gia vào cuộc thi Tỏa Linh Trận này.
Không ai chú ý đến Lý Phàm đang ẩn nấp, chỉ vội vàng phát động truyền tống trận để đi đến mục tiêu.
Trước khi hắn kịp rời đi, Sát Cơ Vô Tướng đã vô thanh vô thức mà khóa chặt hắn.
Lý Phàm cứ âm thầm đi theo hắn ở một khoảng cách xa nhất, nhưng vẫn đủ để Sát Cơ Vô Tướng có thể vận hành bình thường.
Sao hơn nửa ngày, Lạc Hoàn đã đến được vùng đất châu Thiên Linh.
Từ rất xa đã có thể nhìn thấy một chiếc thuyền Độ Trần khổng lồ đang treo lơ lửng phía chân trời. Thi thoảng có một số tu sĩ từ bốn phương tám hướng bay về phía nó.
Thần sắc Lạc Hoàn kích động bay về phía trước, chỉ một chốc sau đã đến bên ngoài thuyền Độ Trần. Trong tay hắn nắm giữ thiệp mời Hắc Kim, tiếp nhận một luồng ánh sáng quét qua người. Sau đó hắn đã có thể xuyên qua vòng sáng bảo hộ, vào được bên trong thuyền Độ Trần.
“ Lạc đạo hữu!”
Chân vừa chạm đất, đã có người quen biết lên tiếng thăm hỏi. Lạc Hoàn cũng nhiệt tình đáp trả từng người.
Trên thuyền tập hợp khá nhiều tu sĩ, đều là những khuôn mặt có chút quen thuộc.
Trừ những thành viên tham gia cuộc thi, còn có những thành viên bổ trợ đã từng lập đại công trong quá trình xây dựng Tỏa Linh Trận, lúc này họ đều được mời lên thuyền Độ Trần này, vui vẻ hợp mặt, thật quá huyên náo.
“ Thiên Huyền Tỏa Linh Trận đã thành, đối diện với lần tấn công hung hãn này của Ngũ Lão hội, sẽ là cơ hội thi triển sự sắc bén của nó. Lục thủ tịch cho mời chúng ta đến xem lễ, thật sự là vinh hạnh của chúng ta.”
“ Đúng vậy, cuối cùng cũng có thể tận mắt chứng kiến thần uy của Tỏa Linh Trận, thật không uổng công mấy năm khổ nhọc của chúng ta.”
“ Chỉ sợ là bên Ngũ Lão hội vì e ngại mà không dám đến nữa, vậy chẳng nhẽ sẽ uổng phí một trận chuẩn bị của chúng ta?”
“ Ha ha, an tâm đi. Theo như hiểu biết của ta về Ngũ Lão hội, bọn chúng nhất định sẽ nghĩ là chúng ta đang diệu võ dương oai. Lại không biết…”
“ Đạo hữu cẩn trọng lời nói! Cẩn trọng á!”

Trong không khí thoải mái vui vẻ, mọi người đều chờ đợi tu sĩ của Ngũ Lão hội kéo đến.
Cho đến mười ngày sau, họ cuối cùng cũng chờ được mục tiêu xuất hiện.
Không hề có một dự báo nào trước cả, bất ngờ xuất hiện một trụ ánh sáng trắng từ trời cao soi xuống gần vùng biên giới của châu Thiên Linh. Nó khóa chặt đấy một tu sĩ đang len lén di chuyển với tốc độ cực nhanh.
“ Đây chính là Thiên Huyền Tỏa Linh Trận của Vạn Tiên Minh các ngươi? Xem ra cũng chẳng có gì đáng kể cả.”
“ Chỉ là bị ép buộc phải hiện thân mà thôi, các ngươi lại có thể làm gì ta?”
Ai ngờ kẻ đó không hề hoảng loạn, ngược lại còn dừng bước, lớn tiếng cười nhạo những tu sĩ trên thuyền Độ Trần. Lập tức khiến mọi người trên thuyền Độ Trần dâng trào phẫn nộ.
“ Chỉ là một tên hóa thần nho nhỏ mà cũng dám gây hấn?”
“ Tên này dám đánh trận đầu, có lẽ không đơn giản như bề ngoài.”
“ Tại sao đồng minh vẫn chưa có phản ứng, đang chờ gì chứ?”
Tên tu sĩ Ngũ Lão hội kia thấy Vạn Tiên Minh bên đây bị khiêu khích như vậy nhưng vẫn không có phản ứng gì, hắn khinh thường lạnh lùng hừ.
Trước sự quan sát của mọi người, hắn ném một trận kỳ màu vàng nâu lên không trung. Hắn lẩm bẩm trong miệng, lập tức có một trăm lẻ tám quái thú hình thù khác nhau bay ra từ trong trận kỳ. Thân thể quái thú dường như được cấu tạo bởi tinh quang màu xanh lam, khuôn mặt dữ tợn lại kỳ lạ lộ ra nét thần thánh.
“ Đó là…”
“Tiểu Tuần Thiên Đẩu Chuyển Tinh Di Trận?”
Những trận pháp sư trên thuyền Độ Trần đều có bối phận không tầm thường, do đó lập tức nhận ra được trận pháp tu sĩ Ngũ Lão hội đang sử dụng, bọn họ đều kinh ngạc hô lên.
Một trăm lẻ tám tinh thú xếp thành vòng tròn, miệng phun tinh quang rực rỡ vào vùng trung tâm.
Nơi một trăm lẻ tám tinh quang giao nhau xuất hiện một cánh cửa tinh không, đang từ từ mở rộng.
Từ trong cánh cửa bất ngờ tuôn ra vài ngàn tu sĩ. Trên người bọn chúng đều vận chiến bào của Ngũ Lão hội. Và những cột ánh sáng liên tục soi rọi xuống đầu đã chứng minh được thân phận của bọn họ.
“ Tại sao lại để mặc cho bọn chúng mở ra cánh cửa truyền tống?”
“ Tình huống gì thế này, người của chúng ta rốt cuộc đang làm gì vậy?”
“ Chư vị đạo hữu an tâm, đây chắc chắn là kế hoạch dẫn dụ địch vào tròng.”
Đối mặt với sự xâm phạm của Ngũ Lão hội, Vạn Tiên Minh cứ chậm chạp không có hành động gì, khiến những người trên thuyền Độ Trần gấp đến mức muốn nổ tung.
Nhưng Vạn Tiên Minh không làm bọn họ thất vọng.
Rất nhanh, Tỏa Linh Trận trên không bắt đầu vận động. Vài ngàn trụ ánh sáng đang khóa lấy những tu sĩ của Ngũ Lão hội bất ngờ xuất hiện những đường kim quang bên trong. Kim quang mỏng manh thuận theo trụ ánh sáng bay xuống. Những đường ánh sáng sắc bén như phi kiếm sắp đem bọn tu sĩ Ngũ Lão hội trảm thủ tiêu chúng.
Nhưng kỳ lạ là bọn người Ngũ Lão hội lại không hề hoảng loạn.
Ngay khi kim quang sắp rơi xuống đầu bọn họ, chúng lại đồng loạt ngừng lại, lơ lửng giữa không trung.
Kim quang phình trướng phát ra tiếng kêu không cam tâm vang vọng, vùng vẫy muốn thoát khỏi trói buộc.
Nhưng trên chiến trường, cứ như đang tồn tại một đôi tay khổng lồ vô hình đang giữ chặt bọn chúng. Kim quang thậm chí không thể cử động được.
“ Đây…”
Trên thuyền Độ Trần bất ngờ im lặng như tờ. Toàn bộ những trận pháp sư trẻ đều lộ ra thần sắc ngỡ ngàng khó tin khi thấy công kích của Tỏa Linh Trận bị ngăn cản một cách quá dễ dàng như vậy.
Còn có một số tu sĩ dường như nhớ ra được điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên trắng nhợt, ánh mắt hoảng loạn. Bọn họ cứ nhìn trái ngó phải, rõ ràng là dáng vẻ đang muốn tìm đường trốn chạy.
Ngay lúc này, một âm thanh trầm thấp vang lên giữa chiến trường.
“Nhất Tâm thiên tôn, mời vào.”
“ Theo như lời hứa, ngươi lẽ ra không nên xuất hiện ở nơi này.”
Vừa nói, thân ảnh Kỷ Hoành Đạo cũng từ từ hiện ra, đứng trước mặt của tu sĩ Ngũ Lão hội.
“ Ô?”
Giọng cười như tiếng chuông ngân vang vọng giữa đất trời.
“ Dưới bầu trời này, vẫn còn chỗ ta không thể đến?”
Chỉ nghe tiếng nói, không thấy người, nhưng tất cả những tu sĩ của Vạn Viên Minh đều lộ ra vẻ kinh hãi.
“ Trường Sinh…”
“ thiên tôn?”
Hàng ngàn tu sĩ của Ngũ Lão hội không hề biến hóa thần sắc, cứ như đã biết trước Trường Sinh thiên tôn sẽ ra tay giúp đỡ. Trên mặt bọn họ chỉ có một biểu tình duy nhất: đang lãnh đạm nhìn về phía trước.
Ở một nơi cách xa nơi này đến mấy châu, Lý Phàm dựa vào thiên địa thị giác xem được cảnh này lại vô cùng kinh ngạc.
“ Âm thanh này là…”
“ Triệu sư tỷ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận