Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1234: Nguyên lực phong tiên tai

Ở đời 119, Lý Phàm từng biên soạn ra lời đồn cái gọi là ‘di thuế Chân Tiên’. Đồng thời lấy nó làm mồi nhử, hấp dẫn tu sĩ Vạn Tiên Minh đến trong tiểu thế giới đại trận Nghịch Chuyển Tử Sinh, sớm bại lộ ‘Vãng Sinh thiên tôn’ trước mặt người đời.
Lại không ngờ rằng trong Huyền Hoàng giới vậy mà còn thật sự ẩn giấu một bộ di thuế Chân Tiên.
Hơn nữa còn không phải tiên bình thường.
“Tiên khu Đại thiên tôn đời đầu?”
“Thú vị.”
Chỉ một câu nói đó đã ẩn giấu rất nhiều bí mật.
Huyền Hoàng đại thiên tôn không phải đặc biệt chỉ một tu sĩ nào đó, mà là đại biểu một loại vị cách, danh hiệu nào đó.
Điểm ấy Lý Phàm đã biết ở chỗ sâu nhất Vẫn Tiên cảnh.
“Khi đó suy đoán của ta không sai, chỉ cần thông qua khảo nghiệm của Vẫn Tiên cảnh, hẳn là có thể kế nhiệm trở thành Huyền Hoàng đại thiên tôn mới, đồng thời rất có thể cùng lúc đạt được mấy món tiên khí Bạch tiên sinh để lại.”
“Như vậy, tiên khu Đại thiên tôn đời đầu lại sẽ bị Bạch tiên sinh giấu ở đâu đây? Hay là vẫn ở trong Vẫn Tiên cảnh?”
Tư niệm của Lý Phàm nhanh chóng xoay chuyển.
Mà vị Đại thiên tôn đời đầu này càng khiến Lý Phàm cực kỳ để ý.
Di thuế có thể gọi là tiên khu, không nghi ngờ gì nữa, vị Đại thiên tôn này ít nhất cũng phải là tu vi Chân Tiên.
Chân Tiên này lại vì sao mà chết? Trước khi vẫn lạc, lại vì sao sẽ lựa chọn để lại di thuế của mình trong Huyền Hoàng giới?
Sự ra đời của Vẫn Tiên cảnh lại có thể có liên quan đến Chân Tiên Đại thiên tôn này hay không?
Phân thân Thánh Hoàng bây giờ đã đứng trên đỉnh Huyền Hoàng giới.
Tính cả nhân tố bản thân Huyền Hoàng giới những năm này bành trướng, thực lực của Thánh Hoàng có thể nói là e rằng cũng chỉ kém Bạch tiên sinh năm đó một xíu mà thôi.
Có tham chiếu cụ thể, hiện tại Lý Phàm rất khẳng định, chỉ dựa vào lực lượng của bản thân Bạch tiên sinh thì không thể sáng tạo ra Vẫn Tiên cảnh khổng lồ như ảo như thật kia.
Nhưng thời kỳ thập tông Tiên đạo, thế nhân đều không biết đến sự tồn tại của Vẫn Tiên cảnh.
Vì vậy có thể khẳng định, cho dù không phải do Bạch tiên sinh tự tay sáng tạo, Vẫn Tiên cảnh này cũng chắc chắn có liên quan lớn lao với Bạch tiên sinh.
Khảo nghiệm mấy tầng ảo cảnh không hề nghi ngờ đã xác nhận điểm này.
“Tuy Bạch tiên sinh đã “phản bội” thiên đạo Huyền Hoàng, nhưng hắn lại không hề nuốt lời. Tiên khí, tiên khu đều trả lại thiên đạo Huyền Hoàng. Ngay cả một thân tu vi của hắn đều theo cái chết của hắn mà cùng trả đạo cho trời trong quá trình nghịch tiên phàm chi lý.”
Lý Phàm âm thầm suy nghĩ, lại không hề có ý nghĩ đi khắp nơi tìm kiếm tiên khu Đại thiên tôn.
Tiên khu Đại thiên tôn tuy nói có thể gọi là chí bảo vô thượng, nhưng đối với Lý Phàm hiện giờ lại có tác dụng không lớn. Cho dù mượn tiên khu phù hộ, thật sự có thể vượt qua tường cao. Lý Phàm cũng sẽ không tùy tiện rời đi dưới tình huống hoàn toàn không biết gì về bên ngoài tường cao.
Lại càng không cần phải nói, cảnh giới hiện tại của Lý Phàm cách vận dụng khí tiên linh còn kém xa.
Chỉ riêng làm sao kích nổ tiên khí, mượn lực lượng nó bộc phát vượt qua tường cao mà lại sẽ không thương tổn tới bản thân cũng không phải chuyện Lý Phàm có thể biết.
“Còn cần làm từng bước. Suy cho cùng chỉ cần ở trong phạm vi Huyền Hoàng giới hoặc là tinh hải chí ám đều sớm muộn sẽ là của ta.”
Lý Phàm có nhận thức cực kỳ rõ ràng về ưu thế của chính mình.
“Đời này phân thân Thánh Hoàng, đã có đủ vốn liếng khiêu chiến với Vạn Tiên Minh. Bây giờ thực lực dưới rất nhiều gia tăng đã vượt qua ta. Cứ xem hắn làm mưa làm gió thế nào đi.”
“Huyền Hoàng giới giống như một cái hồ nước nhỏ. Chỉ có hoàn toàn khuấy loạn, những lão già bình thường ẩn thân trong các ngõ ngách hồ nước mới có thể lần lượt hiện thân. Mà ta chỉ cần yên tĩnh đợi ở đây xem thế sự biến hóa là được.”
“Chỉ có điều, phân thần ta để lại Tôn gia ngược lại có thể bồi dưỡng Đại thiên tôn tương lai một phen.”
Lực nháy chú ý phút chốc chuyển dời.
Hiện giờ phân thần đã hoàn toàn chiếm cứ quyền khống chế thân thể Ngô Ngưng Lộ.
Nhưng không để nàng phát giác.
Chỉ ảnh hưởng đến mỗi quyết định, hành động của nàng trong lặng yên không tiếng động.
Quan trọng nhất là không tiếc hy sinh tu vi của bản thân nuôi dưỡng thai nhi trong bụng.
Nếu đổi lại là Ngô Ngưng Lộ trước kia thì nhất định sẽ không làm như vậy.
Nàng chỉ coi hài tử chưa ra đời như lợi thế dùng để kiềm chế Tôn Ngang mà thôi.
Nhưng hiện giờ Lý Phàm can dự, chuyện tự nhiên đã khác.
Từ trước đây, sau khi phân thần nhận ra chỗ không giống bình thường của thai nhi này bèn bắt đầu chuyên tâm vào công tác dưỡng thai.
Từng trải qua giai đoạn tu hành còn chưa sinh ra trên người Thiên Mệnh Huyền Điểu Tiểu Hắc ở trong Vẫn Tiên cảnh. Lý Phàm có kinh nghiệm tương đối phong phú.
Có hắn tự mình chỉ đạo, thai nhi hấp thu tu vi tinh khí từ cơ thể mẹ, từng bước bổ sung thiếu hụt do bị phong ấn mang tới lúc trước.
Thể phách ngày càng cường tráng, ý thức cũng dần từ yếu ớt trở nên ổn định hơn.
Một mảnh hỗn độn, đối với bất luận cái gì đều không hay biết tình huống dưới, liền bị Lý Phàm phân thần đưa vào cái này đến cái khác chăm chú biên chế huyễn cảnh bên trong.
“Đều nói thánh nhân là trời sinh. Nhưng thực ra chưa chắc không thể chế tạo ra thánh nhân vào sau này.”
“Cái gọi là luận tích không luận tâm. Mặc kệ nội tâm nghĩ thế nào, chỉ cần từ đầu đến cuối luôn có yêu cầu đạo đức, nguyên tắc hành động nghiêm khắc đối với chính mình, dù đến chết cũng sẽ không phá vỡ...”
“Như vậy ở trong mắt người ngoài, đây là thánh nhân chân chính.”
Bồi dưỡng ý thức khi vẫn là trạng thái hỗn độn bẩm sinh nhất định dễ dàng hơn sau này đào tạo rất nhiều.
Chuyện Lý Phàm làm bây giờ càng giống như đắp nặng nhân cách sinh linh.
Hắn không có kinh nghiệm đặc biệt, chỉ có thể ở thăm dò trong thực tiễn. Nếu lần này chứng minh khả thi, như vậy không nói thánh nhân. Ít nhất chế tạo lượng lớn quân tử tuyệt đối hoàn toàn không thành vấn đề.
Lý Phàm đã phát hiện, tuy nói thiên đạo Huyền Hoàng từng bị Bạch tiên sinh lừa gạt một lần, nhưng người giống như Bạch tiên sinh lại càng dễ dàng nhận được sự tín nhiệm của Thiên Đạo.
Giống như Thánh Hoàng vô diện đời này vậy.
“Mà truy cứu nguyên nhân căn bản, e là phải truy nguồn gốc đến trên người Huyền Thiên Vương Hiên Viên Hoành, thậm chí Huyền Hoàng đại thiên tôn đời đầu.” Lý Phàm như có điều suy nghĩ nói.
Lý Phàm đã lên kế hoạch sẵn cho sự ra đời của thai nhi trong cơ thể Ngô Ngưng Lộ, sẽ cùng thời gian với lúc nàng cắn nuốt thiên địa chi phách, tấn thăng Hợp Đạo.
“Nếu như phương pháp thoả đáng, có lẽ có ngưng tụ lực lượng pháp tắc thiên địa thể trong cơ thể mẹ, thông qua sinh nở trực tiếp chuyển dời đến trên người cơ thể con.”
“Nói không chừng còn có thể sinh ra tu sĩ vừa sinh đã Hợp Đạo đầu tiên ở Huyền Hoàng giới...”
“Dị tượng như thế, ai dám nói hắn không phải thánh nhân chứ?”
Lý Phàm nghĩ như vậy, vậy mà cũng không khỏi có phần mong đợi tương lai của thai nhi này.
Thậm chí đã sớm soạn sẵn cho hắn kịch bản vận mệnh.
“Thiên kiêu như thế tuyệt đối sẽ được coi như hy vọng tương lai của Vạn Tiên Minh. Mà một nhân vật như vậy, lúc Thánh triều Đại Khải và Vạn Tiên Minh khai chiến, hừng hừng khí thế lại dứt khoát lựa chọn quay giáo đâm lại.”
“Còn kiên định tuyên bố chính mình là đứng về phía chính nghĩa.”
...
“Cảnh tượng tất cả mọi người Huyền Hoàng giới chèn ép Truyền Pháp, có lẽ nhất định rất thú vị.”
Trong đầu Lý Phàm lóe qua một vài hình ảnh sinh động.
Không cần mượn Hóa Đạo Thạch thôi diễn, hắn đã có thể đại khái dự đoán được hướng đi kế tiếp của đời này.
Chỉ có điều, đây là trạng thái lý tưởng nhất.
Bất kể là bồi dưỡng tiên thiên thánh nhân hay là Thánh triều Đại Khải thật sự có thể phát triển đến mức bức bách Truyền Pháp không thể không hiện thân đều còn cần một thời gian rất dài từ từ phát triển.
Cùng là ở Tôn gia.
Thần thức ẩn nấp trong Vô Lượng Kính sống nhàn nhã hơn phân thần rất nhiều.
Ngoài việc không ngừng nhìn trộm bí ẩn của Thiên Huyền Kính ra. Tuyệt đại đa số tinh lực của hắn đều dùng để thử dẫn dụ ra phong tai ma diệt trong kính.
Bởi vì Tôn Lộ Viễn đã nương nhờ Thánh Hoàng, cho nên may mắn mượn được hơn một trăm người U tộc cường tráng vừa ra đời không lâu.
Lúc này ẩn thân trong mật thất dưới lòng đất Tôn gia, bên cạnh ao tinh huyết gia tộc.
Đãi ngộ của những người U tộc này còn tốt hơn những người đồng tộc của bọn họ ở Thánh triều.
Thậm chí mỗi ngày còn có thời gian hai canh giờ nghỉ ngơi.
Đương nhiên đây không phải Lý Phàm đại phát thiện tâm mà là Vô Lượng Kính căn bản không chịu đựng được thí nghiệm nhiều lần quá mức, cần thời gian nghỉ ngơi.
“Ta đoán không sai, phong kiếp ma diệt này quả thực sẽ chủ động công kích lực lượng đến gần ‘tiên’.”
Lúc này, Vô Lượng Kính tản ra từng trận u quang, lơ lửng giữa không trung.
Mặt kính không chiếu cảnh bên ngoài mà là cảnh kiếp nạn có rất nhiều văn minh bị hủy diệt nhanh chóng lướt qua.
Một luồng ý tang thương, lâu đời từ trên thân kính hiện lên.
Vô Lượng Kính vừa hấp thu tinh huyết khôi phục không lâu lại lần nữa trở nên tàn tạ bất kham.
Cơn gió ma diệt vô hình màu đen bị dẫn ra từ trong Vô Lượng Kính.
Bay về phía một hình vuông màu vàng cách đó không xa.
Thứ cấu thành hình vuông này tự nhiên là nguyên lực tinh thuần.
Tuy không sánh bằng tinh túy nguyên lực của phân thân Thánh Hoàng nhưng dùng để dụ dỗ phong tai ma diệt này cũng đủ rồi.
Phong tai ma diệt tiến vào phạm vi nguyên lực bao trùm, hình thể thoáng chốc biến ảo.
Lực siêu thoát phàm tục nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa, độ tinh thuần của nguyên lực giảm xuống dẫn đến sự hạ xuống của tầng cấp năng lượng.
Phong tai ma diệt đã mất đi mục tiêu truy tung dừng lại tại chỗ trong chốc lát ngắn ngủi.
Bèn muốn tiếp tục khuếch tán ra xung quanh.
Nhưng nguyên lực biến ảo lại tạo thành một đại trận.
Phong tỏa lực lượng phong tai ma diệt bên trong.
Đại trận này Lý Phàm đã tham khảo ‘đại trận Huyền Nguyên Thủy Linh’ tàn khuyết, lấy trận pháp mô phỏng một không gian tương đối tĩnh lặng.
Trong đại trận không có vật gì, trạng thái hư vô tuyệt đối.
Cực kỳ giống như tình hình tận thế sau khi tất cả đều bị hủy diệt.
Phong tai ma diệt quả nhiên bị nó mê hoặc, năng lượng không còn bạo động nữa mà là từ từ ẩn nấp đi.
Ngừng nghỉ giống vậy còn có lực lượng sót lại của phong tai dư thừa trong Vô Lượng Kính.
“Thủ đoạn của tiền bối quả nhiên thần kỳ khó lường, chỉ cần lại đến mấy lần như vậy, tai họa ngầm trong cơ thể ta có thể hoàn toàn loại bỏ rồi.” Vô Lượng Kính linh Tôn Lộ Dao vui mừng không thôi nói.
Lý Phàm không phản ứng lại hắn mà là cẩn thận từng li từng tí thu hồi khối vuông nhỏ màu vàng tồn trữ phong tai ma diệt.
Khối vuông nhỏ tương tự như vậy, hắn đã chế tạo hơn hai mươi cái.
Bởi vì mức độ thuần thục kỹ thuật khác nhau, lực lượng phong tai ẩn chứa trong đó cũng cao thấp không đều.
Nhưng không hề nghi ngờ, nếu như trạng thái cân bằng mỗi khối vuông màu vàng bị phá vỡ đều sẽ bộc phát một trận tai kiếp đáng sợ.
Tôn Lộ Dao không để ý sự trầm mặc của Lý Phàm mà tiếp tục nói về biến hóa của mình.
“Tiền bối, ta có dự cảm, chờ khi hoàn toàn loại trừ phong tai, khống chế của ta đối với Vô Lượng Kính sẽ đạt tới cảnh giới toàn mới. Đến lúc đó, có lẽ ta có thể cảm ứng được mảnh vỡ Vô Lượng Kính khác, triệt để khôi phục tiên khí này.”
“Không tệ.” Lý Phàm lạnh nhạt gật đầu, lực chú ý vẫn tập trung trên những khối vuông màu vàng.
Đã hiểu biết thủ đoạn của Lý Phàm, Tôn Lộ Dao nóng lòng tranh công, sau khi do dự một lúc lại không nhịn được nói: “Tiền bối. Chờ ta hoàn toàn phục hồi thành tiên khí, nói không chừng còn có thể đồng bộ cảm ứng tung tích tiên khí có thể còn sót lại khác trong Huyền Hoàng giới.”
Nghe được câu nói này của Tôn Lộ Dao, Lý Phàm mới hơi xoay đầu lại.
“Ồ? Ngươi khẳng định như vậy?”
Tinh thần Tôn Lộ Dao chấn động, vội vàng giải thích: “Tồn tại như bọn ta luôn có thể cảm ứng lẫn nhau. Đặc biệt là Vô Lượng Kính ta còn kiêm cả năng lực đo trời tra đất, nếu như Huyền Hoàng giới thật sự vẫn có tiên khí khác tồn tại, như vậy xác suất sau khi ta phục hồi tìm được bọn chúng vẫn là rất lớn.”
Lý Phàm bật cười: “Ta thấy ngươi bị nhốt quá lâu, thực sự có chút không nhịn nổi, muốn ra ngoài thăm thú nhỉ.”
Tôn Lộ Dao thong dong cười: “Đương nhiên cũng có nguyên nhân này. Nhưng mà ý nghĩ giúp tiền bối tìm kiếm tiên khí của ta tuyệt đối không phải nói dối.”
Lý Phàm liếc nhìn hắn: “Vẫn là hoàn toàn loại trừ phong tai này rồi nói sau.”
Vẻ mặt Lý Phàm có phần nghiêm trọng: “Đừng thấy bây giờ nó trông như đã cực kỳ suy yếu, nhưng bản nguyên lại vẫn không có dấu hiệu hoàn toàn giảm bớt.”
“Dẫu sao cũng là lực lượng siêu việt phàm tục, không thể khinh thường.”
Tôn Lộ Dao tràn đầy đồng cảm, không kiềm được gật đầu.
...
Thánh triều Đại Khải.
Cách lúc Lý Bình hoàn toàn cắn nuốt ác niệm Huyền Hoàng đã qua hơn mười ngày.
Lý Bình đạt được một lực lượng lớn như vậy, thực lực tăng vọt cũng cần một khoảng thời gian tiêu hóa, thích ứng.
Hắn khó có được nghỉ ngơi.
Nhưng là Thánh triều Đại Khải nội bộ, thì là trước gây nên phồn vinh hưng thịnh bộ dáng.
Hiện giờ khí vận Thánh triều Đại Khải và độ cao của Thánh Hoàng Lý Bình đã trói chặt.
Trong tình huống bình thường, sau khi tu hành Thiên Đế Khí Điển, khí vận hoàng triều tăng trưởng sẽ kéo theo thực lực đế hoàng tấn thăng.
Nhưng lúc này ở Đại Khải lại vô cùng hiếm thấy thực lực Thánh Hoàng đột phá, trả lại khí vận cho Thánh triều.
Mà sau khi dân tâm, khí vận Thánh triều tiến một bước tăng cường thì cuối cùng lại nghênh đón trả lại cho Thánh Hoàng.
Bởi vậy, ngoài thực lực tăng lên do cắn nuốt ác niệm Huyền Hoàng mang tới ra.
Thiên Đế Khí Điển của Lý Bình cũng lại sắp đến gần mức độ lột xác sau khi đột phá không lâu.
Chỉ là lần này, trong điển tịch gốc không có ghi chép về con đường phía trước.
Đã không còn đường nào có thể đi.
“Tương tự dưới Chân Tiên, tương tự Trường Sinh kỳ đã là khí vận chảy đến cực hạn.”
“Nói cho cùng muốn đơn thuần dựa vào khí vận hoàng triều phá vỡ gông xiềng, thành tựu Chân Tiên...”
“Vẫn là quá khó khăn.”
“Trừ khi là Thánh triều vĩ đại có thể vượt ngang tinh hải.”
Lý Bình khẽ lắc đầu, đè xuống ý nghĩ này.
Đại tiền đề của tinh hải chí ám ở đây, cho dù là Thánh triều Đại Khải nhất thống Huyền Hoàng giới cũng không đủ chống đỡ hắn đột phá cảnh giới Chân Tiên.
“Nếu đường này đã không thông, vậy thì phải mở ra lối riêng.”
“Ác niệm Huyền Hoàng bị ta cắn nuốt, tiếp đó, nếu như ta vẫn muốn trở nên mạnh hơn...”
“Một là chí bảo hồ câu cá.”
“Thứ hai...”
Thánh Hoàng ngồi ngay ngắn trong Thánh Hoàng tọa, trong đầu hiện ra bóng dáng tạo vật bản thổ Huyền Hoàng giới như Nhược Mộc, phiến đá.
“Là một phần pháp tắc Huyền Hoàng giới, Thiên Đạo gặp đại nạn, bọn họ lại sống rất tốt.”
“Thiên địa ban tặng, nếu bọn họ đã vô dụng với thiên địa, vậy thì phải thu về thiên địa.”
Một luồng khí túc sát từ trên người Thánh Hoàng vô diện hiện lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận