Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1038: Lỗ hổng Thiên Huyền Kính

Tuy điều tra kết quả làm mọi người Tiên Minh an tâm hơn phần nào nhưng một vấn đề không thể tránh bày ra trước mặt mọi người.
Nếu lần tiếp theo lại bạo phát loại hỗn loạn này thì phải làm sao?
Thiên Huyền Kính dừng một ngày, tổn thất tạo thành đều khó mà lường được.
Kẻ cầm đầu không có không có tung tích lần theo, căn bản không biết hắn làm sao ảnh hưởng Thiên Huyền Kính.
Càng đừng nhắc tới ngăn cản hành động của hắn.
Nếu cứ qua một thời gian lại có chuyện như vậy xảy ra. Như vậy Vạn Tiên Minh thật sự là sẽ vĩnh viễn không có ngày yên ổn.
Có phương pháp gì có thể tránh loại tập kích hỗn loạn này hay không?
Áp lực lập tức dồn lên mạch chưởng kính nhân.
Cuối cùng vẫn là chưởng kính nhân Thương đứng dậy, hắn tỏ vẻ Thiên Huyền Kính là tiên khí, có năng lực tự mình học tập, tiến hóa.
Đối với công kích đã từng chịu một lần, Thiên Huyền Kính hoàn toàn có thể thông qua thôi diễn của bản thân mà miễn dịch phá hoại.
Sở dĩ hiện tại Thiên Huyền Kính dường như không có hành động, một mặt là vì bản thân Thiên Huyền Kính lựa chọn không làm vậy coi như thủ đoạn phản kháng. Một mặt khác là do cấm chế Truyền Pháp cũng chủ quan có thể động tạo thành ảnh hưởng nhất định với Thiên Huyền Kính. Thiên Huyền Kính hữu tâm vô lực.
Lời giải thích của chưởng kính nhân Thương nhận được sự đồng ý của toàn thể mạch chưởng kính nhân.
Các truyền pháp giả sau khi trải qua điều tra kỹ càng cũng không thể không thừa nhận kết luận này.
Ngay sau đó phương pháp giải quyết vấn đề cũng rất rõ ràng.
Hoặc là tăng cường khống chế đối với Thiên Huyền Kính, khiến cho nó cưỡng chế thôi diễn, bù đắp lỗ hổng của bản thân.
Hoặc là buông lỏng cấm chế Truyền Pháp, giải cấm một phần năng lực của Thiên Huyền Kính, dùng điều này làm điều kiện trao đổi.
Một loại là áp bách, một loại là thỏa hiệp.
Sau khi trải qua thảo luận kịch liệt, những người nắm quyền hành sự cấp tiến cuối cùng chiếm thế thượng phong.
Kế hoạch ‘Huyền Thiên phong linh’ lúc trước đã được đưa vào chương trình nghị sự được chọn trúng, mau chóng chứng thực.
Ở Vạn Tiên Minh, ý chí đến từ tầng cao nhất luôn sẽ lấy tốc độ nhanh nhất được chấp hành.
Các châu Vạn Tiên Minh, trận pháp sư tinh nhuệ bị nhanh chóng điều đến tổng bộ Sách Trận đường.
Phối hợp đại kế Huyền Thiên Phong Linh.
Một bầu không khí không giống bình thường bắt đầu lan tràn trong Vạn Tiên Minh.
Động thiên ẩn nấp.
“Vì thoát vây, Huyền Thiên Bảo Kính thật đúng là không tiếc dốc hết vốn liếng. Ngay cả lỗ hổng của bản thân cũng có thể chủ động bạo lộ.” Mặc Nho Bân hơi cảm khái nói.
“Lỗ hổng gì chứ, chỉ là cố ý để lộ lỗ hổng thôi. Chỉ cần hắn nguyện ý, trong thoáng chốc là có thể chữa trị cái gọi là lỗ hổng này.” Tựa như đang suy nghĩ điều gì, sau khi Mặc Nho Bân nói xong hồi lâu, Lý Phàm mới chậm rãi lên tiếng nói, mặt lộ vẻ khinh thường.
Trước đó bên trong Vạn Tiên Minh xuất hiện đủ loại hỗn loạn, tự nhiên là kế sách kích động phân thân Thiên Huyền Kính truyền thụ.
Những tu sĩ vì dị thường của Thiên Huyền Kính mà chịu thiệt hại không phải hai người Lý Phàm tìm người giả trang.
Mà là thật sự bởi vì sai sót Thiên Huyền Kính bị công kích mà dẫn đến.
“Dùng qua một lần, lỗ hổng này đã mất đi hiệu lực. Đời này đã không còn ý nghĩa lớn.”
“Chẳng qua nếu như vận dụng thoả đáng, sau này mỗi lần luân hồi đều mang ý nghĩa là cơ hội có thể nhất thời khiến cho Thiên Huyền Kính rơi vào hỗn loạn.”
Trong lòng Lý Phàm âm thầm suy nghĩ.
“Kế hoạch phong linh tiến hành thế nào rồi?” Lý Phàm lên tiếng hỏi thăm.
“Yên tâm, tiến hành vô cùng thuận lợi. Thân thể do ta chiếm tự mình khai đao, trận pháp phá giải cấm chế Truyền Pháp đã lặng yên không một tiếng động bày ra.”
“Lại nói trận pháp phá cấm này cũng thật xảo diệu, vốn dĩ ta còn có chút lo lắng bị đám trận pháp sư của Sách Trận đường nhìn thấu. Song sau đó ta phát hiện, đối với trận pháp phá cấm này, bọn họ căn bản không nhìn ra ảo diệu trong đó!”
“Lúc phong linh thành công cũng là ngày Thiên Huyền Kính thoát vây!” Trong giọng nói của Mặc Nho Bân ẩn chứa một tia kích động đã lâu không gặp.
“Thủ tịch Sách Trận đường đều đã bị chúng ta xúi giục, những truyền pháp giả kia nhất định cũng sẽ không đích thân tới bố trận tuyến đầu. Tự nhiên cũng không có nguy hiểm này. Cho dù bọn họ có người tâm huyết dâng trào, muốn xem thành quả. Lấy mức độ phức tạp của trận pháp phá cấm cũng không phải thứ bọn họ có thể khám phá.” Lý Phàm hết sức tự tin trả lời.
Mặc Nho Bân tán thành gật đầu: “Trong truyền pháp giả, người tinh thông trận pháp quả thực không nhiều. Hơn nữa cũng đều là hạng người lười nhác, không hỏi qua sự thật.”
Sau khi trầm mặc một hồi, Lý Phàm lại nói tiếp: “Ta đã từng lần nữa chạm mặt với phân thân Thiên Huyền Kính, hắn tỏ vẻ sau khi một khi thoát vây, nhất định sẽ phối hợp tìm kiếm tung tích Huyền Thiên Vương.”
“Dẫu sao trong lời nói của hắn cũng toát ra ý nghĩ muốn thoát khỏi Tinh hải chí ám nơi này.”
Mặc Nho Bân có phần thổn thức: “Đúng vậy, ngoại trừ Huyền Thiên Vương, thật sự không có ai có thể trông chờ dẫn dắt chúng ta rời đi nữa.”
Hắn chợt chuyển chủ đề: “Song ngược lại cũng không thể hoàn toàn tin tưởng Huyền Thiên Bảo Kính này. Năm đó Huyền Thiên giáo chúng ta bỗng dưng luân hãm, nó là tiên khí lại không giúp một chuyện nào, đủ để có thể thấy kỳ quặc trong đó. Không thể không đề phòng.”
Lý Phàm nghe vậy khẽ cau mày: “Làm thế nào?”
Mặc Nho Bân bày ra cho Lý Phàm một vật, bên trong quang ảnh hư ảo bất ngờ là một chiếc gương đồng phong cách cổ xưa phiếm màu xanh.
“Đây là?”
“Bản thể Thiên Huyền Kính, hiện tại bị phong cấm trong tổng bộ Vạn Tiên Minh. Hoặc là nói, tổng bộ Tiên Minh cũng là dùng bản thể Thiên Huyền Kính chế tạo.”
“Thiên Huyền Kính thoát vây, cố gắng dùng tử thể hoàn mỹ thâu thiên hoán nhật. Nhưng bản thể gương đồng này của nó chắc chắn không thể mang đi. Nếu không nhất định sẽ kinh động toàn bộ Vạn Tiên Minh thậm chí Truyền Pháp thiên tôn!”
Ánh mắt Mặc Nho Bân sáng rực: “Có thể lấy thứ này làm chỗ dựa dùng để uy hiếp. Trước khi chưa hoàn toàn thoát khỏi Huyền Hoàng giới, hắn chắc chắn vẫn có liên quan với bản thể. Nếu như hắn lật lọng, vậy thì dẫn động liên hệ làm cho chuyện hắn thoát vây bại lộ. Đến lúc đó, chúng ta và Vạn Tiên Minh không làm gì được hắn, nhưng Truyền Pháp thiên tôn nhất định có thể.”
“Phải biết rằng, truyền pháp giả Tưởng có phương pháp trực tiếp có thể liên lạc với Truyền Pháp.”
Lý Phàm suy tư một phen, không khỏi tán dương: “Vẫn là ngươi suy tính chu toàn.”
“Chẳng qua, trong truyền pháp giả chỉ có Tưởng biết phương pháp chủ động liên hệ Truyền Pháp thiên tôn?” Lý Phàm hỏi.
Mặc Nho Bân gật đầu: “Chỉ có Tưởng được Truyền Pháp coi trọng nhất. Truyền pháp giả còn lại...”
Hắn cau mày nói: “Theo ta thấy, thay vì nói là thân tín, không bằng nói càng giống như một loại nào đó công cụ hơn.”
“Công cụ sao.” Lý Phàm nhớ tới hành động của Truyền Pháp thiên tôn trong nhiều năm này, tức khắc trong lòng hiểu rõ.
...
Sau khi trao đổi chu đáo chi tiết kế hoạch, trước khi Mặc Nho Bân chuẩn bị rời đi, Lý Phàm bày ra năng lực mới học cho hắn xem.
Chỉ thấy trong tay Lý Phàm hiện ra quang mang khô vàng làm lòng người hoảng sợ, sau đó tựa như trực tiếp xâm nhập trong không gian Huyền Hoàng giới.
Ánh sáng màu vàng tràn đầy không ngừng lan ra, chảy tới trong không gian bị phá mở.
“Hưng Vượng huynh đệ ngươi đây là đang làm gì?” Mặc Nho Bân hơi kinh ngạc.
“Không gian Huyền Hoàng giới bây giờ vốn cũng không ổn định, ngươi như này...”
Lời nói theo động tác của Lý Phàm, bỗng ngừng lại.
Bởi vì Lý Phàm thu hồi tay phải từ trong chỗ trống đen kịt, một người giấy màu vàng chợt hiện ra trong tay hắn.
“Đây là?” Vẻ mặt Mặc Nho Bân lập tức trở nên nghiêm túc.
“Chỉ là dọn dẹp rác rưởi mà thôi. Có một số người, tố chất thực sự quá thấp.” Lý Phàm lạnh nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận