Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 434: Sát hạch nhận chức bảy ngày

Hình ảnh trên đoạn thạch đột nhiên trở nên phẳng lặng.
Lý Phàm cũng không hối thúc, kiên nhẫn chờ đợi.
Sau một hồi lâu, Mặt người đã có câu trả lời: “Tìm thấy rồi! Có một thứ, rất phù hợp với ngươi!”
“Ồ? Là cái gì?” Lý Phàm tỏ ra có chút hào hứng.
“Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp!” Mặt người tự hào nói.
“Thôn Thiên Thực Địa?” Lý Phàm hơi nheo mắt, nghĩ một hồi, không thể tìm thấy thông tin liên quan trong trí nhớ.
May là Mặt người cũng không có ý định kiểm tra Lý Phàm, trực tiếp giải thích: “Là phương pháp do một vị tu sĩ thượng cổ khét tiếng để lại.”
“Người này tự sáng lập ra một phương pháp mới, không hấp thu linh khí từ thiên địa, mà thay vào đó là thẳng thừng nuốt chửng linh mạch, địa mạch để tu luyện.”
“Tuy tiến độ rất nhanh, nhưng hắn không biết tiết chế, tùy tiện làm bậy, trong thời gian ngắn khiến cho linh khí nhiều châu cạn kiệt, Sơn Xuyên biến dạng.”
“Cuối cùng bị người khác phát hiện, rơi vào cảnh bị rút xương lột da, hồn phi phách tán.”
“Nhưng bí pháp của hắn, lại được giữ lại sau khi tra khảo.”
Lý Phàm nghĩ một chút, có chút suy tư: “Thủ lĩnh ý của ngươi là, để ta dựa vào ‘Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp’, âm thầm hấp thu linh mạch, địa mạch của Vạn Tiên Minh?”
Mặt người gật đầu, tỏ vẻ con nít dễ dạy: “ các cứ điểm trấn thủ của Vạn Tiên Minh, đa số đều được xây dựng trên địa mạch.”
“Ngươi là người trấn thủ đảo Thái An, chỉ cần cẩn thận một chút, mỗi lần hấp thụ lấy ít một chút, chắc chắn sẽ không bị người phát hiện.”
“Mà chút địa mạch này, đối với một tu sĩ Trúc Cơ mà nói, cũng đã rất bổ dưỡng rồi. Như vậy, hy vọng ngươi sẽ nhanh chóng thăng tiến đến kim đan cảnh giới.”
Lý Phàm vui mừng nói: “Thủ lĩnh, ngươi thật là anh minh thần võ!”
Mặt người lại không ưa cái bộ dạng này của Lý Phàm, lạnh lùng hừ: “Ngươi đi lấy đề thi của ngày đầu tiên từ Hà Chính Hạo trước. Đợi đến khi có kết quả, sau khi xác nhận không có sai xót gì, đêm hôm đó chúng ta tiến hành giao dịch.”
“Đến lúc đó, ta sẽ cử người đến. Ngươi chịu trách nhiệm giao nhận là được.”
“Ta cũng sẽ để hắn tiện thể mang ‘Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp’ cho ngươi.” Đối với quyết định của Mặt người, Lý Phàm cũng không có ngạc nhiên.
Dù sao thì năm triệu độ cống hiến, không phải một khoản nhỏ. Không thể giao cho kẻ ngoài mặt là một tu sĩ Trúc Cơ như hắn tiến hành chủ đạo.
Thế nên gật đầu lia lịa đồng ý.
“Ngươi đi đi.” Mặt người ra lệnh.
“Số lần gặp mặt gần đây tương đối thường xuyên, đường trên cẩn thận một chút. Khoảnh khắc quan trọng, nhất định không được để lộ ra sơ hở gì.”
“Thủ lĩnh, ngươi cứ yên tâm đi.” Lý Phàm vỗ ngực bảo đảm.
Sau khi hẹn xong địa điểm liên lạc lần sau, đoạn thạch dần mất đi ánh sáng, hoá thành bột.
“Tu luyện nuốt chửng sức mạnh địa mạch...” Lý Phàm lại là đột nhiên nghĩ đến một việc.
“Nếu có thể lợi dụng thì tốc độ tu luyện của kiếp này, e rằng sẽ nhanh hơn dự tính.”
Đội cái diện mạo của Chu Thanh Ngang, Lý Phàm lặng lẽ bay về đảo Thái An.
Phân thân giấu sâu trong đại trận bảo vệ của đảo Thái An, cũng không phải sợ người khác phát hiện.
Nhưng để đảm bảo, Lý Phàm vẫn bố trí thêm một trận pháp bên trong mật thất bế quan.
Lại sử dụng thêm bí thuật ‘Chích Thủ Già Thiên’, rồi mới làm tiếp che giấu.
Làm xong những việc này, mới từ trong nhẫn trữ vật, lấy ra một viên ngọc giản rỗng.
Ánh sáng màu xanh của Hoá Đạo Thạch trong đầu Lý Phàm chuyển động, kiếp trước ghi nhớ của đề thi, tất cả bị hắn khắc lục vào ngọc giản trung.
Cuộc sát hạch nhận chức của Vạn Tiên Minh, chia làm ‘Chính’, ‘Pháp’, ‘Kinh’, ‘Võ’, ‘Khí’, ‘Trận’, ‘Đan’, ‘Phù’ và nhiều môn khác.
Do các địa của Bố Chính đường tổ chức, Diễn Võ đường hỗ trợ.
Hễ là người báo danh dự thi, đều phải tham gia tất cả môn của kì sát hạch.
Sau khi đánh giá toàn diện, sẽ tối ưu chọn ra một tốp, điều tới trụ sở của Liên minh Vạn Tiên hoặc các khu vực bí mật quan trọng khác.
Tiếp đó mới là tổng hợp thành tích tu sĩ và nguyện vọng nhận chức cá nhân, tiến hành phân bổ chức vị.
Hình thức sát hạch cũng không chỉ giới hạn giống như kiểu hỏi đáp của cầu Linh Thức.
Ví dụ như trong phần sát hạch của ‘Chính’, thí sinh sẽ rơi vào giống như trong ảo cảnh chân thực của ‘Thời Đại’ vậy.
Trải qua đủ loại biến cố khác nhau, từ đó để kiểm tra giác ngộ và lòng trung thành.
Lại ví dụ các kỹ năng như khí, trận, đan, phù, vân vân... trừ các bài kiểm tra lý thuyết ra, còn yêu cầu thí sinh phải tiến hành thao tác thực tế tại chỗ.
Số lượng tu sĩ tham gia các kì sát hạch nhận chức đều rất nhiều, tuy đại đa số đều là chạy cùng.
Nhưng cả quá trình này, cũng tốn nhiều thời gian và công sức.
Nhưng tu sĩ cũng là làm không biết mệt, số người mỗi lần báo danh tham gia sát hạch không những không giảm mà còn tăng thêm.
Nói chung, đối với người quan tâm, sát hạch nhận chức được tổ chức mười năm một lần có thể nói là một sự kiện trọng đại.
Sau khi khắc đề thi của ngày đầu tiên và phần còn lại vào trong hai ngọc giản, Lý Phàm nhẹ thở một hơi.
Bản thân Lý Phàm không có ý định tham gia kỳ thi.
Dù sao thì đối với hắn, hoàn toàn có thể thông qua nhiều cách thuận tiện hơn, tiến vào bên trong hệ thống Vạn Tiên Minh.
Hơn nữa nhiệm vụ chủ yếu của kiếp này bây giờ, là dựa vào Ngũ Hành động thiên thăng lên cảnh giới Nguyên Anh.
Sau khi nhận chức Vạn Tiên Minh, lại nhiều thêm một tầng xiềng xích, không có lợi cho hành động.
“Còn có một tháng rưỡi, cố gắng chờ là được.”
Lý Phàm vừa tu luyện, vừa cẩn thận suy nghĩ biến số có thể xuất hiện trong tương lai.
Thời gian từ từ trôi.
Đoạn thời gian này, để không lộ ra sơ hở, Lý Phàm nhiều lần mời Hà Chính Hạo tới Đảo Thái An làm khách.
Phong bế trận pháp, trò chuyện thâu đêm.
Lý Phàm người biết rõ tính tình của Hà Chính Hạo, tự nhiên đã tán gẫu vô cùng vui vẻ với hắn.
Sau một vài lần, càng xem “Chu Thanh Ngang” như tri kỷ.
Mà Hà Chính Hạo trong nói chuyện, cũng nhiều lần tự hào nhắc đến việc mình từng được “tu sĩ Thượng Cổ của Thiên Kỳ Tông” chỉ điểm.
Một làn nhập tâm, triệt để trở mình, từ đó thay đổi vận mệnh bản thân.
Sau khi tu luyện công pháp Nguyên Anh, nay cũng sắp thành Kim Đan rồi.
Ngoài mặt Lý Phàm tỏ vẻ vô cùng ghen tị.
Liên tục ca ngợi Hà Chính Hạo, liên tục cầu xin, để lần sau hắn có cơ hội phát tài nữa, nhất định phải nghĩ tới mình.
Hà Chính Hạo chịu được sự nài nỉ của Lý Phàm, nên đã đồng ý.
Lý Phàm liền lộ ra nụ cười vui vẻ.
Ngoài ra, biển Tùng Vân sóng yên biển lặng, cũng không có chuyện gì khác xảy ra.
Rất nhanh, cách ngày thi sát hạch nhận chức chính thức bắt đầu, chỉ còn lại thời gian ba ngày thôi.
Hẹn gặp lại Hà Chính Hạo để nói chuyện lần nữa, đợi sau khi hắn rời đi.
Lý Phàm đột nhiên đứng lên: “Đến lúc rồi.”
Lén lút bay về phía nơi đã hẹn với mặt người đoạn thạch.
Tương tự như lần trước, tìm được thấy địa điểm kết nối lần này.
Sau khi được xác minh, Mặt người đột nhiên hiện lên.
“Sao rồi? Lấy được đề thi chưa?” trong giọng nói Mặt người, xuất hiện một chút lo lắng và mong đợi hiếm hoi.
Lý Phàm cũng không giấu được sự hưng phán.
Hắn gật đầu, lấy ra chiếc ngọc giản có ghi đề thi ngày đầu tiên, đặt lên trên đoạn thạch.
Ánh sáng vàng bao phủ ngọc giản, hình ảnh của Mặt người cũng trở nên mờ đi.
Một lúc sau.
“Rất tốt! Ngươi đợi ở đây. Ba ngày sau, sẽ có kết quả.”
Chưa đợi Lý Phàm trả lời, Mặt người đã đợi không nổi mà biến mất rồi.
Ánh sáng vàng dần trở nên ảm đạm, nhưng lần này đoạn thạch lại không bị vỡ nát.
Lý Phàm nhìn đoạn thạch, trong mắt tràn đầy ẩn ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận