Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 740: Bách chiến liên miên mở

Đây là thông báo mang tính chấn động, không thua kém Thiên Huyền Bảo Giám.
Thông báo tên là “thư gửi tu sĩ Tiên Minh”, đại ý như sau.
“Nhờ nỗ lực không ngừng của các tu sĩ Tiên Minh, đã hoàn thành thăm dò toàn bộ tường chắn sương trắng ở Huyền Hoàng giới. Đây là một cột mốc lịch sử vĩ đại, đáng để khắc ghi vĩnh viễn.”
“Nhưng tiên đạo khó khăn, con đường phía trước không có điểm dừng. Sau đó vẫn còn một nhiệm vụ càng thêm gian khổ mà vĩ đại đang đợi mọi người.”
“Mọi người đều biết, ngoài trừ sương mù trắng phân chia các châu vực của Huyền Hoàng giới ra, vẫn tồn tại động thiên tiểu thế giới đếm mãi không hết.”
“Bây giờ, tường chắn sương trắng đã được thăm dò toàn bộ. Như vậy tiếp theo chính là thời điểm tiến quân đến những tiểu thế giới này!”
“Đặt tất cả dưới sự thống trị cửa Vạn Tiên Minh, thực hiện thống nhất Huyền Hoàng giới!”
“Phàm là tu sĩ có xuất lực đều sẽ đạt được lượng lớn công huân và độ cống hiến.”
“Để tu sĩ mang theo Huyền Thiên Bảo Giám, lúc gặp được thông đạo hướng đến động thiên, tiểu thế giới, Bảo Giám sẽ lên tiếng nhắc nhở.”
“Điều cần phải chú ý chính là sự khác biệt giữa việc thăm dò động thiên, tiểu thế giới và thăm dò sương trắng. Mức độ hung hiểm thậm chí còn vượt xa mấy phần. Trong sương mù trắng, nhiều nhất chỉ là sự tồn tại quỷ dị, chết đi. Nhưng bên trong tiểu thế giới có thể sẽ có tu sĩ và những giống loài nắm giữ lực lượng siêu phàm khác biệt. Bọn họ có thể sẽ liều chết phản kháng.”
“Nhưng xin đừng sợ hãi sợ hãi!”
“Cho dù các ngươi bất hạnh bỏ mình, công huân cũng như độ cống hiến đã lấy được trong lúc thăm dò sẽ không biến đi. Mà sẽ đi theo cùng chân linh chuyển thế, để đời sau kế thừa.”
“Nhất thống Huyền Hoàng chắc chắn là một quá trình dài đằng đẵng. Nhưng cứ tin tưởng, tu sĩ Tiên Minh chúng ta có tinh thần bất khuất, mục tiêu này nhất định sẽ đạt được!”
Tu sĩ khác hoặc là cảm xúc bùng nổ, hoặc là lo nghĩ sâu xa.
Mà Hứa Bạch lại thầm mắng trong lòng, nhất thời biết cảm giác bất an trong lòng đến từ đâu rồi.
“Phương Tái Tể, trận pháp Mâm tròn tận cùng làm xong chưa!” Lý Phàm phi thân đến lối ra của Trường Sinh cốc, trầm giọng hỏi.
Đây là lần đầu tiên Lý Phàm gọi đầy đủ tên họ của Phương Tái Tể, hắn nhất thời biết mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Không dám giả bộ ngớ ngẩn để lừa nữa, trả lời: “Đã cố hết sức. Nhưng sức mạnh bên trong ‘Mâm tròn tận cùng’, chúng ta trước đó chưa bao giờ tiếp xúc qua. Muốn sáng tạo trận pháp dựa trên nó, còn cần một chút thời gian.”
Lý Phàm khẽ lắc đầu: “Không còn kịp rồi. Nói cho ta biết tiến độ của trận pháp hiện tại đi.”
Phương Tái Tể hơi kinh ngạc, chẳng qua vẫn vội vàng làm theo.
Lý Phàm vừa nghe, vừa lấy ra Giải Ly điệp. Đưa hình thức ban đầu của trận pháp vào trong đó.
Bên trên Giải Ly điệp tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ, vô số hình ảnh lướt nhanh qua trước mắt Lý Phàm.
Sau gần nửa ngày, hình ảnh đột nhiên đứng im, một trận pháp hoàn chỉnh xuất hiện trong đầu Lý Phàm.
Ánh sáng biến mất, Lý Phàm chỉ vào không trung, đồng thời truyền trận pháp cho đám người Phương Tái Tể, Liễu Tam.
Mọi người cùng bố trận.
May mà vận khí không tệ, cửa vào của Trường Sinh cốc cũng khá bí mật, ẩn trong sương mù.
Sau ba ngày làm, lúc trận pháp được bố trí xong.
Cửa vào cũng không bị tu sĩ khác phát hiện.
“Huyền Thiên Bảo Giám, nghe vào cũng là thứ tốt.” Phương Tái Tể sau khi hiểu rõ sự tình, trong mắt lóe lên một tia tham lam.
“Chỉ sợ là độc dược mỹ vị.” Khương Ngọc San cười lạnh nói: “Thứ có thể chiếu khắp toàn thân, cho ta thì ta cũng chẳng thèm.”
Phương Tái Tể xem thường: “Thần vật như thế, muốn sử dụng đương nhiên phải trả giá một chút. Ta ngược lại chẳng có thành kiến lớn gì, dù sao ta cũng không có việc gì không dám lộ ra ngoài.”
Lời vừa nói ra, lại phát hiện ánh mắt của Lý Phàm, Khương Ngọc San chợt rơi trên người mình, mơ hồ truyền đến từng đợt sát khí.
Phương Tái Tể ngượng ngập cười một tiếng, vội vàng nói sang chuyện khác: “Động tác lần này của Vạn Tiên Minh thật sự không nhỏ. Theo ta được biết, tiểu thế giới trong Huyền Hoàng giới chỉ sợ không dưới mấy vạn. Càng đừng nói đến bí cảnh, động thiên.”
“Sau đại kiếp năm đó, nói ra thì có không ít tu sĩ tông môn chui vào trong đó lánh nạn. Vạn Tiên Minh lần này cổ động tu sĩ thăm dò toàn diện...”
Hắn chậc chậc cảm thán nói: “Dường như có thể tưởng tượng đến cảnh tượng máu me sau đó.”
Liễu Tam cau mày nói: “Tuy nhiên sức mạnh của tiểu thế giới, động thiên có lẽ không yếu, nhưng Huyền Hoàng giới bây giờ có Vãng Sinh phủ tồn tại, tu sĩ đều có thể phục sinh. Này làm sao mà đánh? Có thể xác định rồi, tuy nhiên quá trình có chút khó, nhưng cuối cùng bên thua khẳng định vẫn là tiểu thế giới.”
“Có lẽ lúc Vãng Sinh phủ được thành lập, Tiên Minh đã có chuẩn bị sẵn kế hoạch chiến tranh với tiểu thế giới rồi.” Phương Tái Tể gật đầu đồng ý nói.
Nghe đối thoại của hai người, Lý Phàm im lặng không nói.
Kiếp này, Vạn Tiên Minh kế chồng kế. Mỗi một hành động đều có thâm ý khác.
Như vậy câu hỏi được đặt ra là, Tiên Minh hao phí to lớn như thế, không tiếc mở rộng Thiên Huyền Bảo Giám cho toàn dân, phát động chiến tranh với tiểu thế giới, rốt cuộc là đang muốn làm gì?
Nhất thống Huyền Hoàng giới đối với Vạn Tiên Minh có ý nghĩa đặc thù gì?
Dường như trong nháy mắt, Lý Phàm đã nghĩ đến Phương Tiêm Bia đứng vững ở khắp Huyền Hoàng giới kiếp trước kia.
Ở kiếp trước sau khi Huyền Hoàng nhất thống, Tiên Minh giống như là muốn thông qua ngàn vạn Phương Tiêm Bia đẩy ngược lại, khiến cho Huyền Hoàng giới thoát khỏi lực hấp dẫn của Tiên Khư.
Mà kiếp này lại không nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu nào.
Không phải yếu ớt, mà có thể là...
“Thiên Huyền Kính chiếu rõ thế gian vạn vật. Hiểu rõ bên trong tường chắn sương trắng, hoàn thành thăng cấp sơ bộ. Nếu như có thể đặt vô số tiểu thế giới vào phạm vi chiếu rọi của bản thân...”
“Chưa hẳn không thể tiến thêm một bước!”
“Đến lúc đó, có lẽ căn bản không cần mượn nhờ ngoại lực. Chỉ dựa vào lực lượng của bản thân Thiên Huyền Kính đã có thể mang theo Huyền Hoàng giới thoát khỏi trói buộc của Tiên Khư.”
Ánh mắt Lý Phàm dao động, không khỏi nghĩ đến khả năng như thế.
“Cho dù thế nào, đại thế khó cản. Nhưng ta phải nghĩ làm sao mới có thể tối đa hóa lợi ích từ đó.”
Mấy ngày kế tiếp, từ Mạnh Vô Thế Dược Vương tông làm thí nghiệm.
Đầu tiên hắn chủ động đi ra từ bên trong kết nối của Đại Mộng Xuân Thu Trận, bảo đảm bất cứ tình huống nào của cơ thể thì hắn đều có thể hiểu được, cũng sẽ không dính dáng đến Dược Vương tông.
Sau đó hắn tạo ra Thiên Huyền Bảo Giám của riêng, đồng thời mở ra công năng dò xét, không ngừng lang thang ở lối vào của Trường Sinh cốc.
Duy trì trong một thời gian ngắn đã tự mình bay đi.
“May mắn hữu dụng. Bằng không chúng ta chỉ e sẽ rơi vào khổ chiến.” Phương Tái Tể thở phào một hơi nói.
“Cũng may, để ta có được Mâm đá tận cùng có thể qua mắt được cảm giác của Thiên Huyền Kính.” Lý Phàm cũng giả vờ cảm thán nói.
Liễu Tam hết sức vui mừng: “Trong trận chiến sắp tới, Dược Vương tông chúng ta có thể đứng ngoài cuộc. Quả nhiên là chuyện may mắn. Có lẽ là cơ hội để chúng ta quật khởi lần nữa.”
Khương Ngọc San lúc này cũng như có điều suy nghĩ nói: “Có lẽ có thể nhờ vào cơ hội này, chúng ta quang minh chính đại gia nhập Vạn Tiên Minh.”
“Dù sao Vạn Tiên Minh cũng không có khả năng chém tật giết tuyệt với người của những tiểu thế giới khác, nhất định cũng có tiểu thế giới chủ động quy hàng.”
“Chúng ta chưa hẳn không thể lẫn vào trong đó, hoàn thành tẩy trắng thân phận.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận