Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 778: Hóa Đạo mô phỏng lộ

Hứa Bạch nhìn về phía Liễu Tam trầm mặc không nói bên cạnh, lúc này bỗng nhiên hỏi: “Liễu lão ngươi cũng đi cùng chứ? Ngươi kiến thức rộng rãi, vừa lúc giúp ta xem. Xem thử chuyện quy thuận Vạn Tiên Minh rốt cuộc có đáng tin cậy không. Thái Diễn tông này có khả năng liên hợp với Vạn Tiên Minh gạt chúng ta không.”
Hứa Bạch thành tâm vô cùng.
Nhưng Liễu Tam trầm mặc một hồi lại lắc đầu từ chối: “Thiếu chủ ngươi đi với lão Phương là được. Luận tầm mắt, hắn tuyệt đối không thua ta. Thời buổi rối loạn như này, rất nhiều đệ tử trong Trường Sinh cốc vẫn cần có người chiếu cố. Tuy nói cửa vào có Mâm tròn tận cùng che giấu nhưng cũng không thể loại trừ khả năng có tu sĩ trùng hợp lạc vào.”
“Lão Liễu ngươi cuối cùng cũng nói lời thật rồi.” Đối với khẳng định của Liễu Tam, Phương Tái Tế lộ ra vẻ vui mừng.
Nhưng rất nhanh hắn lại nghi hoặc quan sát đối phương: “Ngươi sẽ không phải là muốn nhân cơ hội hiếm có này ở chung với Ngọc San đấy chứ?”
“Đừng nói bậy!” Liễu Tam tức giận nói.
Sau khi đùa giỡn một phen, Hứa Bạch bèn cùng Phương Tái Tế ra ngoài Trường Sinh cốc, đi thẳng đến Thái Diễn tông.
Cửa vào tiểu thế giới ở châu Thái Hoa, trên đường đi còn có thể nhìn thấy không ít tu sĩ nghe tin mà hành động, cũng đi xem náo nhiệt.
Hơn nữa vô cùng hiếm thấy, dọc đường đều có tu sĩ trong thể chế Tiên Minh chỉ dẫn phương hướng.
Hiển nhiên là muốn coi việc Thái Diễn tông quy thuận lần này làm điển hình, tuyên truyền rộng rãi một phen.
Châu Thái Hoa nằm ở địa khu đông bộ Vạn Tiên Minh, cách biển Tùng Vân không xa.
Một dãy núi xuyên qua toàn cảnh, có ngàn ngọn núi sừng sững.
Trong đó lấy chín ngọn núi cao dốc nhất được tu sĩ gọi là Thái Hoa cửu mạch.
Thực ra đã từng là Thái Hoa thập mạch.
Chẳng qua núi Thái Hư một trong số đó đột nhiên sụp đổ, cứ vậy biến mất trong ký ức của mọi người. Từ đó cũng biến thành cửu mạch.
Đã từng ở đời nào đó Hà Chính Hạo còn muốn đi châu Thái Hoa đào tạo sâu, nhưng sau đó dưới sự can thiệp của Lý Phàm lại đi châu Thiên Vận.
Theo chỉ dẫn, hai người tới trên núi Thái Huyền.
“Cửa vào này giấu cũng tương đối bí ẩn, vậy mà lại nằm giữa thân núi? Tự nhiên mà thành! Nếu như không phải Vạn Tiên Minh mở ra thông đạo này, muốn đi vào còn muốn phí phen công sức đó.” Phương Tái Tế có chút ngạc nhiên.
Men theo thông đạo trong thân núi, uốn lượn đi đến phần cuối.
Thông đạo không gian đã được cố hóa mở ra.
Lối vào có mấy tu sĩ Thái Diễn tông đứng đó, ngoài mặt là đang xếp hàng nghênh đón. Nhưng nhìn ánh mắt bọn họ không ngừng đảo qua trên người tu sĩ tới thăm trái lại giống như đang tìm kiếm gì đó.
“Sẽ không phải là mấy tên nhãi ranh năm đó còn chưa có chết chứ?” Trong lòng Phương Tái Tế âm thầm nói nhỏ.
Hứa Bạch nhìn vẻ mặt bỗng trở nên do dự của hắn, biết ngay là trong lòng của hắn đang lo lắng điều gì.
Ho nhẹ nhắc nhở, dẫn đầu đi thẳng về trước.
Phương Tái Tế thấy vậy cũng chỉ đành đuổi theo.
Sau khi mấy tu sĩ Thái Diễn tông nhìn thấy Hứa Bạch đi tới trước mặt, ánh mắt tức khắc sáng lên vây tới.
“Vị đạo hữu này, xin dừng bước!”
“Không biết có hứng thú gia nhập Thái Diễn tông bọn ta không?”
“Sau khi nhập tông chẳng những từ đây công pháp này không lo, thậm chí còn có thể miễn phí nhận được một viên Hóa Đạo Thạch trung phẩm.”
Sôi nổi, nhiệt tình vô cùng.
Trong lúc nhất thời dẫn tới sự chú ý của các tu sĩ khác.
“Đạo hữu Thái Diễn tông, ngươi thấy ta thế nào?!”
“Ta muốn gia nhập Thái Diễn tông!”
“Dựa vào cái gì chỉ vây mình hắn? Chỉ vì hắn trông đẹp à?”
Các tu sĩ có phần bất mãn, mấy người Thái Diễn tông lại căn bản không nể nang gì.
Chỉ nhìn chằm chằm một mình Hứa Bạch.
Hứa Bạch không đồng ý cũng không lên tiếng từ chối.
Mà là dò hỏi quan hệ giữa Vạn Tiên Minh và Thái Diễn tông hiện giờ.
Các tu sĩ Thái Diễn tông cũng biết gì trả lời đó: “Chỉ là treo tên Vạn Tiên Minh, sau đó hàng năm đều phải phái trưởng lão Hợp Đạo đi tổng bộ Tiên Minh tọa trấn thôi. Nói tóm lại là không khác gì lúc trước cả.”
“Trong Thái Huyền giới này vẫn là Thái Diễn tông bọn ta định đoạt. Tiên Minh sẽ không can dự.”
“Ngươi nghĩ xem, động thiên, tiểu thế giới dưới quản lý của Vạn Tiên Minh nhiều biết bao. Thêm một cái ít một cái căn bản không quan trọng.”
“Ngược lại là có sự vật như Thiên Huyền Bảo Giám, Thiên Huyền Kính của Vạn Tiên Minh, thường ngày bọn ta tu hành thuận lợi không ít.”
Bọn họ thấy Hứa Bạch dường như có chút động lòng, lập tức càng thêm nỗ lực khuyên nhủ.
Thậm chí chủ động dẫn đường, dẫn hắn tham quan phong cảnh trong tiểu thế giới ‘Thái Huyền’.
Đất đai màu mỡ ngàn dặm, có vô số người phàm sống ở trong đó.
Trong mây nơi xa có một tòa thành nổi di động trên mây.
Mơ hồ có thể nhìn thấy có không ít tu sĩ trong thành xuyên thẳng qua.
“Ở tiểu thế giới này, mức độ nồng đậm của linh khí đã không dưới địa vực bình thường của Huyền Hoàng giới.”
“Năm đó các ngươi thế mà có thể tìm được nơi tốt cỡ này lánh nạn...” Phương Tái Tế hơi ghen tị nói.
Tập thể tu sĩ Thái Diễn tông ngây người.
Sau đó mới mới phản ứng lại, “năm đó” trong miệng Phương Tái Tế là lúc đại kiếp pháp không thể đồng tu buông xuống.
“Đó là hiển nhiên, bọn ta tinh thông thuật thôi diễn. Tự nhiên có thể từ trong nguy cơ tan vỡ tìm được một tia sinh cơ ở đâu.”
Thực ra nhìn tuổi tác của những đệ tử trẻ tuổi này, bọn họ có lẽ cũng không rõ chuyện năm đó.
Chỉ là vì thuyết phục Hứa Bạch nhập tông mà cố ý khoe khoang.
“Theo lý mà nói, điều kiện thu đồ của Thái Diễn tông các ngươi hậu đãi như vậy thì hẳn đâu không thiếu người. Vì sao vừa nhìn thấy ta đã...”
Hứa Bạch cố ý hỏi: “Chẳng lẽ thật sự vì ta trông đẹp?”
Mấy tu sĩ Thái Diễn tông liếc nhìn nhau, cuối cùng để một tu sĩ hơi lớn tuổi giải đáp nghi vấn của Hứa Bạch.
“Thái Diễn tông bọn ta không phải người gì đều thu. Chủ yếu nhất là phải phù hợp mấy loại tướng mạo ‘Hóa Đạo Thạch Mẫu’ cung cấp.”
Sao khi lại giải thích đơn giản về ‘Hóa Đạo Thạch Mẫu’ một phen, hắn nói tiếp: “Tu sĩ phù hợp tướng mạo trong thôi diễn của Thạch Mẫu hoặc là lực lượng trung kiên của môn phái sau này, hoặc là nhân tài rường cột có thể trùng hưng Thái Diễn tông, hoặc là lãnh tụ vô song có thể chỉ huy Thái Diễn tông đi ra nguy cơ...”
“Tóm lại, trăm ích mà không một hại. Tuyệt đối không tính sai!”
Bọn họ lời thề son sắt nói, hiển nhiên vô cùng tín nhiệm kết quả thôi diễn của ‘Hóa Đạo Thạch Mẫu’.
“Ồ? Thạch Mẫu gì đó này vậy mà thần kỳ như thế? Không biết ta có thể tận mắt nhìn thấy một lần không?” Hứa Bạch thuận theo lời bọn họ hỏi.
“Chỉ cần gia nhập Thái Diễn tông bọn ta là có thể có tự mình gặp mặt Thạch Mẫu. Đồng thời rất có thể còn sẽ nhận được một cơ hội ‘mô phỏng’!” Tu sĩ trung niên vỗ ngực đảm bảo.
“Mô phỏng?” Hứa Bạch híp mắt.
Ngay cả Phương Tái Tế cũng nháy mắt bị hấp dẫn tâm thần.
“Trước đó từng nói với các ngươi, bên trong Hóa Đạo Thạch Mẫu có một thế giới thôi diễn gần như chân thực khác. Mà nếu như nhận được sự cho phép của nó thì có thể sử dụng lực lượng của nó lượng thân vì ngươi sáng tạo ra một thế giới giả tưởng.”
“Trong thế giới hư cấu này, ngươi sẽ trải qua tất cả những chuyện sắp trải qua.”
“Tuy không có thể bảo đảm chính xác trăm phần trăm. Nhưng có thể tiên tri tiên giác cũng đủ để làm cho người trải qua mô phỏng ít đi rất nhiều đường vòng.”
Trong giọng nói của tu sĩ trung niên tràn đầy hâm mộ.
“Chỉ tiếc lần trước ta không thông qua khảo nghiệm, đau mất một cơ hội trăm năm khó gặp.”
“Ý ngươi là ‘Hóa Đạo Thạch Mẫu’ thế mà đã ra đời linh trí của mình?” Phương Tái Tế hơi giật mình hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận