Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 502: Dò la Ngũ Lão hội

Lãnh địa Ngũ Lão hội, trước mắt, hắn chỉ biết có bốn khu vực lớn: Vô Ưu Nhạc Thổ, Chân Thực Chi Quốc, Nhất Tâm tiên tông, Nhân Đạo Thiên Cảnh.
Nơi cuối cùng hắn vẫn chưa biết chính xác vị trí. Lúc thư sinh giảng dạy cũng chưa từng nhắc qua, rất là thần bí.
Hiện tại mà nói, tìm hiểu về Chân Thực Chi Quốc với Nhất Tâm tiên tông có nguy hiểm cao nhất. Ngược lại, Nhân Đạo Thiên Cảnh với Vô Ưu Nhạc Thổ lại chẳng có uy hiếp gì.
Lý Phàm biết rõ trong núi có hổ nhưng vẫn hướng về núi hổ mà đi, tất nhiên là vì hắn đã để tâm đến Triệu sư tỷ từ lâu…
Thôi đi, nguyên nhân thực sự là nhân cơ hội có thể điều khiển con rối bằng một sợi ý thức, muốn đi đến địa bàn của Nhất Tâm thiên tôn nghiên cứu hoàn cảnh ở đó.
Từ trải nghiệm của kiếp trước mà Lý Phàm biết được, dưới lực lượng khống chế của Triệu sư tỷ, những cá thể đơn độc sẽ liên tiếp thành một chỉnh thể.
Đó gọi là Vạn chúng một lòng.
Không cần phải hỏi, khi một cá thể bị dung nạp, hoặc là bị cắn nuốt, sau khi hắn gia nhập vào Triệu sư tỷ thì những trải nghiệm trước kia cùng cả ký ức đều bị cả đoàn thể cộng hưởng.
Điều này đối với Lý Phàm, người sở hữu Hoàn Chân là điều không thể nào chấp nhận được.
Cho nên đối với cơ thể chính mà nói, mức độ nguy hiểm của Nhất Tâm tiên tông còn cao hơn cả Chân Thực Chi Quốc.
Nhưng mà, nếu dùng con rối Tiêu Tu Vận này để tiến hành điều tra, mức độ nguy hiểm sẽ giảm xuống rất nhiều.
Do những cân nhắc dưới đây: Theo lời kể của thư sinh thì tu sĩ trong Nhất Tâm tiên tông, không phải tất cả đều đã trở thành một bộ phận của Triệu sư tỷ. Là một trong những thợ săn cường hãn nhất thế gian, triệu sư tỷ cũng rất là “ kén ăn “. Chỉ có những tu sĩ cực kỳ tinh nhuệ trong lãnh thổ, thông qua tầng tầng lớp lớp tuyển chọn, mới có tư cách bước vào “ Tiên Tông “ trong truyền thuyết. Cho dù một số tu sĩ bình thường thì vị tiên tôn này cũng không dễ dàng dung nạp, huống chi chỉ là một con rối được làm từ gỗ. Do vậy nên khả năng Lý Phàm bị nhắm tới là cực kỳ nhỏ.
Hai là vì, con rối này là một trong những phân thân của Tiêu Tu Vận, có thiết kế ám môn tự hủy. Lỡ như Triệu sư tỷ ăn sơn hào hải vị chán rồi, muốn ngẫu nhiên thử chút thanh đạm, cắn nuốt con rối này. Cuối cùng có được cũng chỉ là một gốc cây khô mà thôi. Sợi thần thức ký gửi trên đó sớm đã tự tiêu tan rồi.
Tất nhiên cũng không thể đánh giá thấp lực lượng khủng bố của Trường Sinh thiên tôn.
Lý Phàm một đường bay nhanh về hướng bắc, giữa chừng còn chủ động tiến hành “ cắt giảm “ sợi thần thức này. Loại bỏ những ký ức trước kia trong ý thức, chỉ giữ lại ý nghĩ “ đi đến Nhất Tâm tiên tông “ mà thôi.
Tất nhiên tác dụng phụ cũng rất rõ ràng, vốn dựa vào một sợi ý thức miễn cưỡng khống chế thân thể này, trải qua quá trình liên tục bị “ cắt giảm “, kết quả là trông Tiêu Tu Vận trở nên vô cùng khờ khạo, không có vẻ thông minh chút nào. Nhưng chỉ cần có thể truyền về tất cả những gì nhìn thấy nghe thấy cho bản thể là đủ rồi.
Lý Phàm khống chế cơ thể con rối tiến về hướng Nhất Tâm tiên tông.
“ Tiêu đạo hữu, chờ ta với.” Không lâu sao Lữ Phạm thở hồng hộc đuổi tới. “ Ta nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là muốn đi cùng ngươi.”
“ Tuy nghe nói Vô Ưu Nhạc Thổ có rất nhiều những thứ đồ chơi hiếm lạ, nhưng nếu có thể tận mắt chứng kiến phong hoa tuyệt đại của Triệu sư tỷ thì cũng không tệ.” Trong mắt Lữ Phạm phục hoa một chút chờ mong.
Lý Phàm quay qua nhìn, hững hờ hỏi: ” Đạo hữu là ai vậy?”
Lữ Phạm không tránh khỏi kinh ngạc. Nhưng thấy Lý Phàm không có vẻ như đang nói đùa, sau khi tỉ mỉ quan sát, hắn chỉ ngỡ rằng con rối của Tiêu Tu Vận đã xảy ra vấn đề gì đó. Vậy nên hắn đành phải tự giới thiệu một lần nữa.
Lý Phàm cũng không nói gì, chỉ nhẹ gật đầu, giữ nguyên tốc độ bay đi.
Lữ Phạm không tránh khỏi có chút ấm ức, đã mở lời rồi thì cũng không tiện rút lại lời đã nói.
Một đường không chuyện trò, liên tục tiến gần đến địa giới Nhất Tâm tiên tông. Trong lãnh địa Ngũ Lão hội, tất nhiên có truyền tống trận, nhưng đều được đặt ở thành trấn trong các châu thành. Những tu sĩ Vạn Tiên Minh vốn chưa thuần phục, tất nhiên không có tư cách sử dụng.
Khác với Vạn Tiên Minh, trong mỗi một châu, Ngũ Lão hội đều không thiết lập trung tâm tiên thành, thay vào đó là phân tán đều ở khắp nơi, người phàm với tu sĩ đều cùng sống trong một thành trấn lớn.
Thành thị được chia thành hai khu vực nội ngoại, được phân cách bởi một vòng tường thành cao, tu sĩ sống ở nội thành, người phàm ở ngoại thành, đôi bên không ảnh hưởng lẫn nhau.
Trừ thành trấn với núi rừng, còn có các loại kiến trúc động phủ, sơn môn của tu sĩ.
Chỉnh thể được bố trí khá giống với tu tiên giới thời thượng cổ.
Phong tục khác hẳn, điều duy nhất tương tự là tuyến phân cách chọc trời giữa các châu Tường chắn sương trắng.
Vị trí nơi Lý Phàm đang đứng là châu Vô Định của Nhân Đạo Thiên Cảnh.
Chỉ cần xuyên qua bức tường sương trắng cắn nuốt tuổi thọ là sẽ đến được châu Huyền Âm lân cận.
Khiến Lý Phàm có chút kinh ngạc là bên cạnh Tường chắn sương trắng lại tụ tập không ít người. Cứ như những thương nhân người phàm vậy, họ đang rao bán thứ gì đó.
“ Phổ Hiền Chân Chu, ba vạn điểm thần hồn một chiếc, mua hai tặng một, lượng lớn không cần lo!”
“ Những vị muốn vượt qua Tường chắn sương trắng đến xem đê, chỉ cần một trăm điểm thần hồn là đã có thể cùng ngồi Phổ Hiền Chân Chu, tiết kiệm được mười lăm ngày tuổi thọ! Một trăm điểm thần hồn, mua rồi không lỗ, mua không được mới là thua thiệt!”
“ Cung ứng số lượng lớn phục vụ cho thuê Phổ Hiền Chân Chu, người có ý định nhanh đến liên hệ!”
Những tiếng rao bán trầm trầm bổng bổng, chẳng khác gì phiên chợ của người phàm, rất là huyên náo.
Thứ mà bọn họ rao bán đã gây chú ý cho Lữ Phạm.
“ Tiêu đạo hữu, nhanh đến đây xem! Cư nhiên lại là phi thuyền được tạo từ số lượng lớn Phổ Hiền Chân Diệp!” Lữ Phạm sau khi xem xét một lúc không tránh khỏi kinh ngạc hô hoán.
Nhìn dáng vẻ ngu ngơ của Lý Phàm khi đã mất đi ký ức, hắn đành nhẫn nại giải thích: ”Cuộc sóng gió được tạo nên bởi cỏ Phổ Hiền Chân Diệp, đó là do có tin tức truyền ra, khi dùng loại nguyên liệu này để chế tạo thành pháp khí có thể làm giảm mức độ bị sương trắng cắn nuốt thọ nguyên, giá trị của nó mới không bị tuột đến mức thấp nhất.”
“ Nhưng đây chỉ là một số tin đồn nhỏ, ta vẫn chưa thấy qua pháp khí thật sự có tác dụng như vậy. Thật không ngờ Ngũ Lão hội này, đâu đâu cũng có…”
Vốn hy vọng Lý Phàm sẽ đáp lời, ngờ đâu hắn vẫn mang dáng vẻ khờ khạo như cũ. Phát hiện mình chẳng khác gì gà nói với vịt, Lữ Phạm quay qua hỏi tu sĩ thương nhân.
Thứ gọi là điểm thần hồn chính là tiền tệ của Ngũ Lão hội, cũng cùng một ý tứ với đỉnh hiến độ của Vạn Tiên Minh.
Chỉ cần gia nhập Ngũ Lão hội là có thể miễn phí nhận công pháp, nhưng đổi lại cần phải ký kết hồn khế.
Nghe nói chỉ cần tích lũy đủ điểm thần hồn là có thể giải trừ hồn khế, chuộc thân cho mình.
Nhưng rất ít tu sĩ có thể làm được điều này. Tuyệt đại đa số tu sĩ đều lựa chọn dùng điểm thần hồn để đổi lấy công pháp cao hơn, tăng cường năng lực kiếm điểm thần hồn của bản thân.
Không những chỉ là bán thân, trao đổi bình thường ở Ngũ Lão hội và cả những phương diện trong sinh hoạt, tất cả đều dính líu đến khế ước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận