Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 748: Vạn Tượng dung tổ thú

“Hạt châu này tên là “Linh Tinh tủy”.”
Trên mặt Đế nữ hiện lên một niềm tự hào: “Đây là thành quả nghiên cứu gần nhất của Đế quốc.”
“Hơn một trăm năm trước, bọn ta từng phát hiện yêu hạch tu luyện ở bên trong thân thể của một vài dị thú mà tu sĩ có thể hấp thu được.”
“Lực máu thịt của dị thú sẽ tạo thành kết tinh linh khí ở thể nội. Dù độ tinh khiết linh khí rất thấp nhưng hiện tượng này vẫn thu hút sự chú ý của hoàng đế đời đầu của Đế quốc.”
“Trải qua hơn trăm năm nghiên cứu không ngừng nghỉ, bọn ta bước đầu đã nắm giữ được kỹ thuật “hợp thành linh khí”. Tuy cần một lượng lớn máu thịt làm thức ăn nhưng độ tinh khiết của linh khí kết tinh mà bọn ta nuôi dưỡng cũng gần bằng với linh thạch thượng phẩm của Huyền Hoàng giới rồi.”
Nghe vậy, trong mắt Hứa Bạch không khỏi hiện lên tia kinh ngạc.
Hắn cẩn thận quan sát “Linh Tinh tủy” trước mặt và chậm rãi gật đầu: “Thật lợi hại. Với thủ đoạn như thế, chỉ cần cho các ngươi đủ thời gian, ta chắc rằng có thể cải tạo thế giới này thành tiểu thế giới thích hợp cho tu sĩ ở lại. Nhưng nếu chỉ có như thế thì không có quá nhiều sự trợ giúp đối với thế cục. Đừng nói là Vạn Giới Liên Hợp hội bọn ta mà ngay cả bất kỳ thế lực đáng tin cậy nào ở Huyền Hoàng giới đều sẽ không thiếu thứ đồ chơi linh thạch này.” Hứa Bạch có phần tiếc nuối.
Đế nữ dường như đã đoán trước được phản ứng của Hứa Bạch: “Ta đương nhiên biết điều này. Nếu như tác dụng của “Linh Tinh tủy” chỉ là cung cấp linh khí thì ta cũng sẽ không liệt kê tầm quan trọng của nó trong Máy định vị hư không rồi.”
“Trên thực tế, tác dụng chủ yếu của “Linh Tinh tủy” là chuyển các loại năng lực của dị thú lên cơ thể loài người mà không có tác dụng phụ nào.”
Một luồng ánh sáng đỏ đột nhiên hiện ra, trên một hạt châu tròn dường như có ngọn lửa lượn lờ xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
“Đây là một viên “Linh Tinh tủy” được chế tạo ra từ một dị thú có tên là “Liệt Viêm Hổ”, ngươi không ngại thì có thể thử hiệu quả của nó.” Đế nữ tự tin đưa hạt châu màu đỏ tới trước mặt Hứa Bạch.
“Kế thừa thần thông của yêu thú?” Trong phút chốc, Hứa Bạch liền nghĩ tới dị bảo và Đông Phương Diệu từng nhắc tới. Hiệu quả cũng tương tự, ngoại trừ việc nó kích thích năng lực huyết mạch cổ xưa trong thân thể.
Nắm viên Linh Tinh tủy màu đỏ trong lòng bàn tay, Hứa Bạch từ từ dùng lực.
Nó giống như một viên pha lê lập tức phát nổ. Trong nháy mắt, vô số ngọn lửa màu đỏ giống như từng đạo Hỏa Long, chạy dọc theo cánh tay và chui vào trong cơ thể Hứa Bạch.
“Gào!”
Trước mắt hắn như thể xuất hiện một con yêu hổ cuồng bạo được tạo thành từ ngọn lửa, nó không cam lòng gầm lên đầy phẫn nộ.
Hứa Bạch hừ lạnh lùng, ảo tưởng ngay lập tức tan vỡ.
Dòng nhiệt lưu sau khi lưu chuyển một vòng trong người, cuối cùng biến mất giữa ấn đường hắn.
Hứa Bạch nhắm mắt để cảm ngộ, một lát sau, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một ngọn lửa đỏ.
Nó không ngừng lập lòe, vặn vẹo không khí xung quanh.
Ánh mắt Hứa Bạch lộ vẻ ngưng trọng.
Bởi vì ngọn lửa này không có điều động bất kỳ linh lực hay thần thông nào. Nó giống như một loại hô hấp thuộc về bản năng của cơ thể.
Một ý nghĩ liền phát động.
Ngọn lửa biến ra đủ loại hình dạng theo ý nghĩ của Hứa Bạch.
Khi hắn liên tục điều khiển ngọn lửa, ký ức về cách sử dụng năng lực lửa cũng theo đó hiện lên trong tâm trí hắn.
Thấy Hứa Bạch lần đầu hấp thu “Linh Tinh tủy” mà đã có thể thuần thục nắm giữ năng lực thuộc về dị thú như thế, Đế nữ có chút kinh ngạc.
Sợ Hứa Bạch hiểu lầm, nàng vội vàng bổ sung: “Trên thực tế, thông qua “Linh Tinh tủy” để kế thừa lực lượng của dị thú cũng không phải thành công trăm phần trăm. Ngoại trừ liên quan đến tư chất và thiên phú của cá nhân, nó còn có mối liên hệ nhất định với trình độ cường đại dị năng.”
“Căn cứ vào nghiên cứu của bọn ta, năng lực của dị thú càng cường đại và hiếm thì càng khó bị người điều khiển. Nếu trong quá trình kế thừa gặp thất bại, xác suất để thành công vào lần sau sẽ càng giảm.”
“Số lượng dị năng mà tu sĩ có thể kế thừa cũng có chút hạn chế. Nếu người nắm giữ càng nhiều năng lực thì tỷ lệ kế thừa năng lực mới cũng càng giảm.”
Đế nữ giới thiệu cặn kẽ quy tắc sử dụng “Linh Tinh tủy”.
Mà Hứa Bạch chỉ nắm bắt được cốt lõi của vấn đề: Chế tạo “Linh Tinh tủy” khó khăn như thế nào? Bao nhiêu dị thú mới có thể chế tạo được 1 viên “Linh Tinh tủy”?”
Đế nữ vốn đang nói thao thao bất tuyệt thì lập tức dừng lại.
Nàng đỏ bừng mặt, ngượng ngùng nói: “Gần như phải dùng hơn ngàn máu thịt dị thú mới có thể chế tạo ra một viên “Linh Tinh tủy”. Có điều, kỹ thuật nuôi dưỡng của Đế quốc đã rất thành thục, nếu như tài nguyên đầy đủ thì không cần lo lắng đến vấn đề sản lượng “Linh Tinh tủy”.”
Hứa Bạch khẽ gật đầu: “Đây quả thật là một con bài thương lượng khá tốt. Sức mạnh của dị thú gần như tương đương với một môn thần thông phiên bản yếu kém. Trong cuộc chiến sinh tử, nếu có thể bất ngờ sử dụng thì sẽ có lợi thế.”
“Trừ cái đó ra, còn có bất ngờ nào khác không?” Hứa Bạch lại hỏi.
Đế nữ lập tức tỏ ra do dự.
Một lúc sau, nàng mới chậm rãi nói: “Kỹ thuật này vẫn chưa thành thục…”
“Không sao, Liên Hợp hội coi trọng tiềm lực hơn. Nếu quả đúng tiền đồ vô lượng thì bọn ta tuyệt đối sẽ không keo kiệt trợ giúp.” Hứa Bạch đảm bảo.
Đế nữ không vội vàng đáp ứng mà quay đầu nhìn về phía Tiểu Thanh đang ở bên ngoài bảo khố Đế quốc.
Thấy Tiểu Thanh gật đầu ngầm đồng ý, nàng hít một hơi thật sâu, dẫn Hứa Bạch đi tới nơi sâu nhất trong bảo khố.
Nơi này đặt một lò luyện kim loại lớn.
Trên lò luyện điêu khắc ngàn vạn loại dị thí khác nhau, trông rất sống động.
Không thấy lửa cháy nhưng nhiệt độ lò luyện dường như cực kỳ cao.
Cho dù đứng khá xa, với thực lực hiện tại của Hứa Bạch cũng cảm thấy hơi nóng.
“Bang! Bang!”
Thỉnh thoảng có tiếng va chạm kịch liệt phát ra từ bên trong lò luyện.
Nếu lắng nghe cẩn thận thì có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu rên của vô số dị thú đang quấn lấy nhau.
Khiến ai nghe thấy cũng phải lạnh sống lưng.
Dường như Đế nữ rất kiêng kỵ lò luyện này, nàng đứng còn xa hơn cả Hứa Bạch.
Nàng nhỏ giọng giải thích: “Vật này tên là “Lò luyện vạn vật”.”
“Nguồn gốc của nó là một suy đoán, hoặc là một sự thật.”
“Tất cả các yêu thú, dị thú trong thiên hạ đều từng thuộc về một cơ thể ở thời viễn cổ.”
“Đó là khởi nguyên của tất cả đám yêu thú, ẩn chứa lực lượng khó có thể tưởng tượng.”
“Vô số năm trước, rất nhiều cá thể đã tách ra khỏi thân thể của Ngài.”
“Nếu vậy, chúng ta có thể làm điều ngược lại hay không: luyện tất cả các dị thú trong thiên hạ một lần nữa trở lại…”
“Vậy cá thể ban đầu đâu rồi?”
Trong ánh mắt Đế nữ lóe lên ánh sáng khó lường.
“Tuy bọn ta không cách nào biết được có bao nhiêu dị thú từng xuất hiện trên đời nhưng khi tìm được nhiều chủng loại, miễn cưỡng tạo ra một thể dung hợp kém một chút.”
“Có lẽ điều này có thể làm được.”
“Trên thực tế, mười năm trước bọn ta đã từng dung hợp ra được một yêu thú đáng sợ trong thời gian ngắn.”
“Uy thế trên người nó dường như còn kinh khủng hơn Điểu chín đầu ở dưới chân bọn ta nữa. Lúc ấy những người có mặt tại hiện trường, thậm chí Thanh thánh sư và Hồng Thánh Sư đều bị sợ hãi đến mức không thể di chuyển.”
“Đáng tiếc, nó tồn tại không được bao lâu thì tự tan biến mất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận