Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 669: Luyện chế thân hoàn mỹ

“Khả năng gây nghiện của Tâm Ý Thăng Tiên đan này như thế nào?” Lý Phàm lắc lắc bình ngọc trong tay, hứng thú hỏi.
“Càng gần cảnh giới Chân Tiên trong truyền thuyết, sau khi dùng, càng khát vọng nó hơn.” Sắc mặt Liễu Tam vô cùng ngưng trọng.
“Có lẽ chỉ có người tâm trí siêu tuyệt mới có thể chống đỡ được dụ hoặc từ một viên, nhưng…” Liễu Tam lắc đầu.
“Ít nhất ở niên đại chúng ta cũng cực ít khi nghe nói có nhân vật bậc này.”
Ánh mắt Lý Phàm chớp lóe, thu hồi bình ngọc.
“Nếu sau này Liễu lão lại luyện chế ra loại đan này, nếu có thể thì lưu trữ lại. Có lẽ sẽ hữu dụng trong thời khắc mấu chốt.” Lý Phàm dặn dò.
Liễu Tam gật đầu đồng ý.
“Đúng rồi, còn phải làm phiền Phương tiên sinh luyện chế mấy món pháp bảo phòng thân cho ta.” Lúc này Lý Phàm lại nhìn về phía Phương Tái Tể nói.
“Ồ? Tông chủ muốn pháp bảo dạng nào?” Nhắc tới đến sở trường bản thân, Phương Tái Tể rất hào hứng.
“Ít nhất có thể bỏ qua công kích tu sĩ Hóa Thần thông thường. Phương tiên sinh chắc hẳn có thể làm được chứ?” Ở cùng một khoảng thời gian, Lý Phàm hiểu rõ tính nết Phương Tái Tể, hắn cố ý đè thấp yêu cầu, vừa cười vừa nói.
Quả nhiên, tính sĩ diện của Phương Tái Tể bị kích thích: “Thiểu chủ quá mức coi thường ta! Đừng nói là tu sĩ Hóa Thần, ngay cả pháp bảo có thể ngăn cản tu sĩ Hợp Đạo cũng có gì khó với ta? Tuy nhiên…”
“Tài liệu cần có thể nhiều hơn chút thôi.” Phương Tái Tể lẩm bẩm.
Mắt thấy đây là yêu cầu của thiếu chủ, lại liên quan đến vấn đề bảo mệnh, lúc này Liễu Tam nói chuyện: “Không sao. Trong Dược Vương Đỉnh vẫn còn chút tài liệu, có thể đủ cho ngươi chế tạo!”
Lúc này Phương Tái Tể ngây ngẩn cả người: “Bên trong Dược Vương Đỉnh có đồ? Không thể chứ, ta nghiên cứu nó lâu như vậy, sao lại chưa từng phát hiện.”
Liễu Tam lạnh lẽo cười: “Xem ra trình độ của ngươi vẫn còn kém lắm.”
Dứt lời, Liễu Tam phi độn vào bên trong Dược Vương Chân Đỉnh. Sau một lát, hắn quay lại.
Hắn nếm một cái nhẫn trữ vật cho Phương Tái Tể.
Phương Tái Tể tiếp nhận nhẫn, sau khi xem xét một chút thì chợt la lớn: “Huyền Vi Cổ Trúc, Mặc Ma Kim, Tử Tinh Sa…”
“Sao lại có được nhiều đồ tốt như vậy?”
Liễu Tam cười nhạo, giọng điệu khinh thường: “Dù nói thế nào, Dược Vương tông chúng ta cũng là môn phái phú giáp một phương. Nếu đã quyết định rút lui, sao lại không làm tốt công tác chuẩn bị vẹn toàn.”
Chợt nghĩ tới điều gì, sắc mặt Liễu Tam lại trở nên hơi ảm đạm.
“Ngươi đừng nhiều chuyện như vậy, chuyên tâm giúp thiếu chủ luyện chế pháp bảo hộ thân là được. Nếu tài liệu không đủ, có thể yêu cầu thêm từ ta!”
Lần này Phương Tái Tể không phản bác, hắn đắc ý nhìn các loại thiên tài địa bảo trong nhẫn, bắt đầu tính toán nên luyện chế loại pháp bảo nào.
“Tiên sinh có thể giúp ta luyện chế một bộ áo trắng, một chiếc quạt giấy.” Lúc này, Lý Phàm chợt đề nghị.
“Áo trắng, quạt giấy?” Phương Tái Tể nhất thời ngạc nhiên.
Tuy nhiên hắn nhìn thấy ánh mắt chắc chắn của Lý Phàm, Phương Tái Tể đành phải ngờ vực đồng ý.
Tạm thời tạm biệt hai người, Lý Phàm đi vào trong mật thất bế quan.
Một lần nữa lấy tinh huyết Hứa Khắc và một số nguyên liệu, hắn dựa theo ngoại hình Hứa Khắc trưởng thành trong trí nhớ Tiểu Hắc, tiếp tục tăng cao giá trị nhanh sắc, tụ tinh ngưng thần luyện chế phân thân.
Bộ phân thân này liên quan đến thu hoạch công pháp “Tọa Sơn Quyết”, vậy nên Lý Phàm còn nghiêm túc, cẩn thận hơn trước đó.
Ước chừng sau bảy ngày bảy đêm.
Một bộ thân thể nam tử có thể xưng là hoàn mỹ xuất hiện trước mặt Lý Phàm.
Khuôn mặt tuấn lãng phi phàm, làn da trắng nõn như sứ. Trong mắt dường như có tia sáng chớp động, khóe miệng mỉm cười, giống như trích tiên trên trời!
Lý Phàm nhìn thấy bộ phân thân này cũng không khỏi bị dung mạo tuyệt thế của hắn hấp dẫn, thậm chí xuất thần trong khoảnh khắc.
Lúc này, hắn mới phát hiện, vì tận lực đề cao dung nhan phân thân. Trong quá trình luyện chế, hắn không rõ từ lúc nào đã tham khảo người tuấn mỹ nhất từng gặp, khuôn mặt Bạch tiên sinh.
Điều này cũng khiến bộ phân thân này bỗng nhiên có vài phần rất giống Bạch tiên sinh. Đương nhiên, cũng chỉ là rất giống mà thôi. Khuôn mẫu chính vẫn dựa theo ngoại hình Hứa Khắc.
“Chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.”
Ngoại hình phân thân quá mức hoàn mỹ, dù xảy ra một chút thay đổi nhỏ ngoài ý muốn, Lý Phàm cũng không có ý định luyện chế lại lần nữa.
“Hơn nữa tinh huyết Hứa Khắc đã bị tiêu hao hết, nếu luyện chế lại, hiệu quả cũng thua xa bộ phân thân này.”
Lý Phàm nhìn chằm chằm phân thân trước mắt, sau một hồi trầm ngâm, cuối cùng hắn chỉ tay, kích hoạt phân thân.
Cảm giác tồn tại đồng thời hai loại thị giác lại xuất hiện lần nữa.
“Tuy cảnh giới Nguyên Anh, nhưng cũng chỉ là một bộ xác không mà thôi…”
“Nhưng mà không sao.”
Phân thân mặc quần áo, ngồi trên mặt đất, bắt đầu tu hành “Thiên Vận Kinh”.
Bản tôn lại lấy lông vũ Huyền Điểu, giao cho phân thân.
Lấy Nguyên Anh tu luyện công pháp Trúc Cơ, căn cơ mạnh như thác đổ. Hơn nữa trong lông vũ Huyền Điểu chứa đựng thiên vận thế giới có thể coi như khủng bố, bởi vậy, gần như trong nháy mắt, phân thân đã dung nhập lông vũ Huyền Điểu vào trong thể nội, hoàn thành Trúc Cơ.
Trúc Cơ kỳ tất nhiên còn xa mới đủ yêu cầu nhiệm vụ của phân thân, cần tiếp tục tăng cảnh giới.
Lý Phàm bóp nát một viên linh thạch cực phẩm, linh khí vô cùng tinh thuần nháy mắt hình thành một cơn gió xoáy trong mật thất, điên cuồng trần vào trong thân thể phân thân.
Phân thân giống như cá voi hút nước, chuyển hóa tất cả linh khí.
Chỉ trong thời gian nửa ngày, một viên Kim Đan thành hình trong đan điền phân thân.
Bên ngoài Kim Đan, thỉnh thoảng lóe lên một vầng sáng màu tím nhàn nhạt, thoạt nhìn có một luồng quý khí đặc thù.
“Tuy Kim Đan đơn pháp, nhưng ‘Thiên Vận Chi Pháp’ này có thể coi như đặc chế cho phân thân. Hơn nữa tinh huyết Hứa Khắc vốn có một loại liên hệ đặc thù với lông vũ Huyền Điểu…”
“E rằng uy năng không thua kém Kim Đan tứ pháp.” Lý Phàm vừa lòng gật đầu.
Sau Kim Đan chính là Nguyên Anh.
Dưới tình huống bình thường, để ngụy trang hoàn mỹ còn cần tìm một động thiên để phân thân thôn phệ.
Nhưng có Thú Chủng giới tồn tại cũng bớt đi loại phiền toái này.
Tâm niệm vừa động, bản tôn dẫn theo phân thân, đi vào bên trong Thú Chủng giới.
Với cảm ngộ của phân thân, hắn thao túng thiên vận Thú Chủng giới còn thông thuận tự nhiên hơn bản tôn Lý Phàm.
“Quả nhiên giữa người với người không thể vơ đũa cả nắm.”
Nhận thấy chênh lệch giữa hai người, Lý Phàm không khỏi hơi cảm thán.
Phân thân nhắm mắt, đứng giữa hư không.
Linh khí trong thế giới từ bốn phương tám hướng tụ hội về phía hắn.
Điều đáng sợ hơn là từng ngọn núi, từng dòng sông trong Thú Chủng giới bay lên trời, hướng về dưới thân Lý Phàm.
Núi sông đè ép, hình thành một động thiên loại nhỏ hơi co lại bằng tốc độ gấp nghìn vạn lần tự nhiên.
Một màn phô trương thanh thế này tất nhiên đã kinh động đến đệ tử Dược Vương tông.
Nhưng khi nhìn thấy tông chủ Lý Phàm ở đó, tất cả không dám làm càn.
Tất cả ánh mắt tụ lại trên thân nam tử tuấn mỹ khó có thể miêu tả bằng ngôn ngữ, không muốn dời đi.
Âm thầm suy đoán thân phận thực của hắn.
Cướp lấy gần một phần ba mươi thiên địa từ Thú Chủng giới, tạo thành ‘Thú Chủng động thiên’.
Phân thân nuốt động thiên vào thể nội trước mắt bao người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận