Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 739: Bảo kính chung thăng cấp

Suy nghĩ của hắn đột nhiên xoay chuyển, Lý Phàm khẽ cau mày, vẫn không thể xác định được loại cảm giác nguy cơ lờ mờ này đến từ đâu.
Nhưng trực giác của hắn luôn chính xác, không thể xem thường được.
“Chắc hẳn có liên quan đến Thiên Huyền Kính...”
Lý Phàm suy ngẫm, nhìn vào Mâm tròn tận cùng mà đám người Liễu Tam vừa tạo ra trước mặt của hắn.
“Thứ này có thể khuếch đại tác dụng của dưới hình thức trận pháp, sau đó bao phủ lối vào của Trường Sinh cốc à?” Lý Phàm đột nhiên hỏi.
“Có lẽ là được, nhưng sao tông chủ lại đột nhiên hỏi thế...” Phương Tái Tể trả lời khẳng định, sau đó kinh ngạc phản ứng lại.
“Có thể nào...” Liễu Tam cũng có vẻ kinh ngạc.
Lý Phàm không giải thích mà yêu cầu bọn họ giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt.
Đồng thời, sự chú ý của hắn chuyển sang bên Hứa Bạch.
Thời gian hai năm, Hứa Bạch dùng hành động của mình, đã dần dần lấy lại được sự tin tưởng của Nam Cung Sĩ Vinh.
Giờ phút này bên trong thành Thiên Lương đang trở nên rối loạn, bởi vì Thiên Huyền Kính tạm thời mất đi hiệu lực.
Mấy vạn tên tu sĩ đang bế quan tu luyện bên trong Thiên Huyền Kính chạy ào ra ngoài, chiếm hết đường đi vốn dĩ ban đầu đang rất vắng vẻ.
Mà Bố Chính đường, Diễn Võ đường, thậm chí là Hộ Pháp đường cũng đều xuất hiện sự hỗn loạn ở mức độ khác nhau.
Vạn Tiên Minh vận chuyển thực sự không thể thoát khỏi Thiên Huyền Kính. Giờ phút này nó bỗng nhiên mất đi hiệu lực, mang tới ảnh hưởng cực kỳ rõ rệt.
Mà không hiểu đã xảy ra chuyện gì, trong lòng các tu sĩ càng sợ hãi.
“Sẽ không phải lại đánh nhau với Ngũ Lão hội đó chứ?”
“Xem ra tình huống lần này không ổn, ngay cả Thiên Huyền Kính cũng bị ảnh hưởng. Với lại, các ngươi có ai quen thuộc với bên Ngũ Lão hội không?”
...
Ngay khi tình thế đang mất kiểm soát, cuối cùng Nam Cung Sĩ Vinh vẫn kịp thời xuất hiện, nói rõ ràng tình huống với mọi người.
Giống với suy đoán của Lý Phàm, Thiên Huyền Kính đột nhiên không thể sử dụng được, quả nhiên liên quan đến việc nó lột xác và thăng hoa.
Tuy nhiên cao tầng của Vạn Tiên Minh lại dùng một từ chính xác hơn: ‘thăng cấp’.
“Sau khi sáng lập Vãng Sinh phủ, lại có một chuyện lớn vượt thời đại sắp xảy ra. Các ngươi chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được, không cần kinh hoảng!”
Lời giải thích của Nam Cung Sĩ Vinh khiến cho các tu sĩ nhanh chóng tan biến âu lo.
Ngược lại hưng phấn vô cùng nhiệt tình thảo luận chuyện Thiên Huyền Kính thăng cấp.
Trong cuộc sống hằng ngày của Tiên Minh bình thường, thứ không thể thiếu nhất chính là Thiên Huyền Kính. Dường như có thể nói là bên nhau sớm tối.
Bây giờ nó phải tiến hành ‘thăng cấp’, tiến lên thêm một bước, mọi người đều vui mừng quá đỗi.
“Hiện tại Thiên Huyền Kính đã có thể gọi là không gì không làm được, thật sự thăng cấp xong rồi, vậy thì sẽ còn mạnh đến mức nào nữa?”
“Giao dịch, truyền tin, khải linh, luận đạo, thôi diễn. Ngoại trừ những công năng đã có này ra, Thiên Huyền Kính mới sẽ có thêm năng lực nào nữa đây? Thật khiến người ta chờ mong mà.”
“Hừ, thế thì có liên quan gì đến những tu sĩ bình thường như chúng ta? Chẳng lẽ nó sẽ còn miễn phí tặng chúng ta công pháp à? Chẳng phải vẫn để chúng ta vất vả kiếm độ cống hiến sao.”
Tu sĩ nghị luận ầm ĩ.
Mà Thiên Huyền Kính cũng không để mọi người đợi bao lâu.
Bảy ngày sau, Thiên Huyền Kính lần nữa khôi phục trạng thái bình thường. Tất cả công năng dường như chẳng khác biệt gì với trước đó.
Nhưng rất nhanh các tu sĩ đã phát hiện, khi bọn họ muốn mở Thiên Huyền Kính lại nhận được lời nhắc nhở của nó.
“Có muốn tạo ta ‘Thiên Huyền Bảo Giám’ bản tư nhân không?”
“Thiên Huyền Bảo Giám, đây là thứ gì?” Các tu sĩ đang nghi ngờ đặt câu hỏi.
Lời giải đáp của Thiên Huyền Kính khiến tim bọn họ đập rộn lên, khó có thể tin được.
“Thiên Huyền Bảo Giám có thể xem là phân thân của Thiên Huyền Kính. Miễn phí tạo mới, tùy thân mang theo bên cạnh tu sĩ.”
“Ngoại trừ các công năng thường thấy trong Thiên Huyền Kính như giao dịch, truyền tin ra. Còn giống như mắt của tu sĩ, ghi chép lại hoàn chỉnh chi tiết những gì tu sĩ chứng kiến. Có thể lấy ra xem lại bất kỳ lúc nào.”
“Trừ công năng đó ra, Thiên Huyền Bảo Giám cũng có thể dựa theo tình hình của tu sĩ để tự cung cấp hướng dẫn tu hành tùy chỉnh. Cũng cung cấp công pháp, thần thông thôi diễn. Cũng có thể thông qua đối chiến ảo hóa thần thức để tăng lên chiến lực thực tế cho tu sĩ.”
“Còn có rất nhiều những chức năng khác, mời tu sĩ tự mình thăm dò.”
Nhất thời gây nên sóng to gió lớn.
Các tu sĩ kinh ngạc nhìn lời giải thích của Thiên Huyền Kính, như không dám tin vào hai mắt của mình.
Đủ loại công năng của Thiên Huyền Bảo Giám thật sự quá cường đại. Dường như có thể sánh ngang với tiên khí trong truyền thuyết.
Nếu như ra giá ngàn vạn độ cống hiến để giao dịch, tin chắc rằng tu sĩ đồng ý trả tiền sẽ đông đảo chạy theo như vịt. Thế mà, hiện tại bọn hắn nhìn thấy cái gì?
Dị bảo thế này lại miễn phí sử dụng?
Từ khi nào mà Vạn Tiên Minh trở thành tổ chức từ thiện lớn nhất rồi?
Xét thấy những gì từng trải trước đó, có tu sĩ lựa chọn tạm thời xem chừng.
Mà có mấy tu sĩ điếc không sợ súng, không thèm chờ đợi mà lựa chọn xác định.
Cũng không lâu lắm, tiếng trả lời từ đám bọn họ truyền khắp toàn bộ Vạn Tiên Minh.
“Cũng không nhìn thấy thực thể, giống như trực tiếp hình thành bên trong thức hải, vừa nghĩ đến là dùng được ngay.”
“Thuận tiện, thật sự là quá thuận tiện. Trải nghiệm tốt hơn hồi ta bỏ ra mấy chục vạn độ cống hiến mua Thiên Huyền Tiểu Kính trước đó, trái tim ta đau quá...”
“Sau này linh phù trao đổi thông tin sẽ giảm đi! Chuyện gì đều có thể thông qua Thiên Huyền Bảo Giám để liên hệ. Đồng thời còn có thể trực tiếp bỏ vật vào! Chậc chậc, những gian thương vượt châu vực đầu cơ trục lợi kia, sắp thảm tới nơi rồi!”
“Cung cấp hướng dẫn tu luyện chuyên biệt... là thật à? Thiên Huyền Kính để cho ta tạm thời nắm chắc căn cơ, không nên gấp gáp đột phá. Nếu không thiên chi ách sẽ ảnh hưởng lớn đến ta...”
“Chiết tiệt! Tại sao thôi diễn công pháp và thần thông còn muốn thu độ cống hiến! Ngược lại đối chiến thần thức kia vui hơn nhiều, tự chiến đấu với mình chẳng có gì đặc biệt! Cho dù tử chiến thì tối đa cũng chỉ hao tổn chút thần thức thôi.”
...
Trải nghiệm sử dụng đến từ tu sĩ khác nhau ùn ùn kéo đến.
Làm cho các tu sĩ vốn đang do dự cũng ào ào thay đổi ý định. Xông vào bên trong Thiên Huyền Kính, yêu cầu tạo Thiên Huyền Bảo Giám riêng mình.
Hứa Bạch xem xong tâm đắc sau khi sử dụng của bọn họ, không khỏi hít vào khí lạnh.
“Thứ này không phải chính là phiên bản nâng cấp của Huyền Võng ở kiếp trước sao? Đủ loại công năng, dường như đều gần như là mở rộng công năng của Huyền Võng. Chẳng qua kiếp này cũng không phải là dựa vào Thiên Huyền Tỏa Linh trận trải rộng khắp Huyền Hoàng giới. Mà chính là dựa vào tu sĩ làm vật trung gian...”
Nhưng có lẽ là trăm sông đổ về một biển.
Thiên Huyền Bảo Giám thần thánh như thế, dường như chẳng có tu sĩ nào có thể cưỡng lại được. Có thể đoán trước, sau khi mỗi một tu sĩ đều có Bảo Giám trong cơ thể, uy năng của Huyền Võng này tất nhiên không thể yếu hơn kiếp trước được.
“Đã cung cấp hướng dẫn tu luyện cho các tu sĩ, các loại tình huống trong người tu sĩ, tất nhiên sẽ bị Thiên Huyền Bảo Giám nắm giữ rõ ràng. Vị cách của Hoàn Chân khẳng định cao hơn Thiên Huyền Kính, coi như bị nó quét hình cũng chưa chắc có thể phát hiện khác thường.”
“Nhưng mà ta sẽ không đi đánh cược.”
“Ngược lại để phân thân có thể thử xem. Hoặc là...”
Hứa Bạch chợt nghĩ đến Mâm đá tận cùng.
“Cũng không biết vật này có thể tạo thành ảnh hưởng gì với Thiên Huyền Bảo Giám không nữa?”
Ngay khi Hứa Bạch đang âm thầm suy nghĩ, Vạn Tiên Minh lại ban bố thông báo đầu tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận