Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 728: Ẩn nấp Thiên Kiếm Tông

“Tuy có nguyên nhân đời này ta liên tục vây bọn họ ở một chỗ, nhưng có lẽ cũng có thể là bên Ly giới đã xảy ra vấn đề.”
“Nếu không những thiên kiêu Ly giới này cũng không đến mức ngay cả hai thiếu niên lang đến từ Đại Huyền Tôn Nhị Lang, Vương Huyền Bá cũng không sánh bằng.”
Lúc trước Lý Phàm đã tự mình nghiệm chứng thiên phú tu hành của bọn họ một phen.
Cũng chỉ là cấp độ miễn cưỡng có thể tu hành, tuyệt đối kém hơn mọi người Ly giới.
Bây giờ lại đã thực hiện vượt ngược trong lúc bất tri bất giác...
Trước mắt Lý Phàm chợt hiện ra ngọn núi lửa nằm giữa Đại Ly.
Mới đầu khi vừa vào Ly giới, trong lòng hắn đã mơ hồ cảm thấy ngọn núi lửa đó có vấn đề.
Nhưng có lẽ là vì cảnh giới, tầm mắt không đủ, trước đó tự mình thăm dò mấy lần đều không thể tìm ra mờ ám trong đó.
“Chỉ tiếc đời này cửa vào Ly giới đã bị kẽ nứt không gian nuốt mất, không cách nào vào lại lần nữa.”
“Nhưng mà đời sau lúc đi lại có thể cường điệu chú ý.”
Lý Phàm nghĩ vậy nhẹ nhàng vung tay, lăng không hút đám người Tô Trường Ngọc, Tô tiểu muội tới trước mặt.
Mức độ cảnh giác của mọi người so với mấy đời trước rõ ràng yếu hơn rất nhiều.
Sau mấy hơi mới lấy lại tinh thần từ trong mê mang. Sau khi thấy rõ Lý Phàm trước mặt bọn họ, vội vàng hành lễ nói.
“Tham kiến tông chủ!”
Ánh mắt Lý Phàm đảo qua mọi người, sau đó trầm giọng hỏi: “Ta mang các ngươi ra từ trong tiểu thế giới phàm nhân đã hơn mười năm. Đầu tiên là giam cầm các ngươi trên đảo, sau đó lại đưa các ngươi đến trong Trường Sinh cốc này. Từ đầu đến cuối không thả các ngươi ra ngoài...”
“Các ngươi có lời oán giận gì không?”
Diệp Phi Bằng trả lời nhanh nhất: “Sao lại có lời oán giận tông chủ đại nhân ngươi chứ? Những năm này bọn ta sống vô cùng vui vẻ. Nhất là Trường Sinh cốc và Thú Chủng giới này trong mắt tông chủ ngươi có lẽ chỉ là một góc nhỏ, nhưng trong mắt bọn ta đã lớn hơn quê nhà bọn ta rồi.”
Hắn có phần nịnh nọt nói.
Tiêu Hằng rất tán thành, vội vàng gật đầu phụ họa.
Những người còn lại đều bắt chước theo.
Lý Phàm trầm mặc một hồi, chờ sau khi bọn họ đều căng thẳng mới nói: “Hiện giờ Huyền Hoàng giới mặt ngoài đang ở thời kỳ ngàn năm không có biến đổi lớn, có vô số cơ duyên. Đây chính là lúc các ngươi đại triển hồng đồ, thu dọn rồi ngày mai xuất cốc đi thôi.”
Lời này vừa ra, nét mặt trên mặt mọi người đều cứng đờ.
Nhưng còn không chờ bọn họ có phản ứng, Lý Phàm đã vung tay áo tự mình rời đi.
Chỉ để lại đám người Diệp Phi Bằng đưa mắt nhìn nhau.
Bọn họ tự nhiên không dám vi phạm mệnh lệnh của tông chủ Lý Phàm, tức thì cũng chỉ đành bất đắc dĩ chấp nhận hiện thực này. Mặt như đưa đám vội vàng đi tìm đệ tử Dược Vương tông mỗi người quen thuộc xin giúp đỡ.
“Hy vọng sau khi bọn họ rồng về biển lớn có thể mang cho ta một vài bất ngờ. Nếu không sợ rằng thật sự bên Ly giới có cổ quái.”
Sát Cơ Vô Tướng toả định mọi người, sau đó Lý Phàm lặng lẽ trở lại trong mật thất bế quan của Trường Sinh cốc.
“Phúc Sinh Huyền Hoàng Thiên Tôn!”
Bố trí nghi thức, ngay sau đó Lý Phàm lại lần nữa vào trong Vẫn Tiên cảnh.
Không do dự, trực tiếp lựa chọn cảnh ‘Thiên Kiếm tông luyện kiếm’.
Cảnh tượng trước mắt vặn vẹo mơ hồ, sau đó bên tai truyền đến một tiếng gào thét.
“Cơ Triệu Huyễn! Lần này sao ngươi lại không nộp lên ‘kiếm thai’?”
“Chậm trễ kế hoạch của đại sư huynh, ngươi có gánh vác được không!”
Ký ức như thủy triều vọt tới, Lý Phàm nháy mắt hiểu rõ tình cảnh bản thân hiện tại.
Từ ngày đó sau khi Bạch tiên sinh rời đi, Thiên Kiếm tông liền chế định ý nghĩ rèn Liệt Giới Thần Binh.
Cần chúng đệ tử hấp thu cảm ngộ từ trong kiếm gỗ rót vào trong nguyên thạch tên là ‘kiếm thai’. Sau đó đưa vào hố sâu sau núi, mượn dung hỏa rèn hình thức ban đầu của Liệt Giới Thần Binh.
Trên dưới Thiên Kiếm tông đều là như thế.
Đệ tử, trưởng lão, thậm chí “đại sư huynh” mạnh nhất tông môn Tư Đồ Dao cũng là như thế.
Mà tu sĩ Kim Đan “Cơ Triệu Huyễn” Lý Phàm nhập vào người lại có đến mấy lần không đúng hạn nộp lên ‘kiếm thai’.
Thế nên mới xuất hiện cảnh tới hỏi thăm trước mắt.
Vẻ mặt Lý Phàm như thường, chắp tay: “Mong rằng Sở sư huynh thư thả thêm mấy ngày! Sư đệ ta tư chất tối dạ, một loạt trình tự cảm ngộ, tinh luyện thật sự là chậm hơn người khác mấy phần.”
Sở sư huynh quan sát Lý Phàm, hừ lạnh: “Một lần cuối cùng. Đừng cho là ta không biết ngươi có tâm tư nhỏ gì, pháp ngưng khí thành kiếm và quá trình kiếm ý rót vào kiếm thai của ngươi giống thật mà đi ngược. Kiếm thai ở lại trong cơ thể ngươi thêm một khắc đều rất có ích với ngươi, có phải thế không?”
Lý Phàm nhất thời lộ ra bối rối khi bị vạch trần, vội vàng nói: “Sở sư huynh...”
Đối phương xua tay chặn lại, sắc mặt lạnh xuống: “Không phải ta không để ý tình cảm sư huynh đệ. Tu vi cá nhân và tiền đồ của toàn bộ Thiên Kiếm tông so sánh với nhau rốt cuộc bên nào quan trọng hơn, hi vọng ngươi nên hiểu rõ!”
“Hai ngày sau ta lại đến. Ngươi tự giải quyết cho tốt!”
Dứt lời, Sở sư huynh xoay người rời đi.
Vô số các sư huynh đệ khác xung quanh chỉ trỏ, vẻ mặt hoảng hốt của Lý Phàm lập tức biến mất, tự mình về trong phòng mình.
Kiểm tra tình huống trong cơ thể mình một phen, trong lòng hiểu rõ.
“Quả nhiên người nhập vào người lần này cũng không phải nhân vật đơn giản.”
Chỉ thấy trong đan điền của “Cơ Triệu Huyễn” sương xám mông lung, “kim đan” như một viên tinh cầu trạng thái khí đang không ngừng tràn ra khí thể màu xám.
Ăn mòn, cắn nuốt nguyên thạch kiếm thai rời rạc bên cạnh.
Cùng lúc lúc đó, một luồng chân giải Kiếm Đạo cực kỳ tinh diệu hiện lên trong đầu Lý Phàm.
So với cảm ngộ tự mình đụng vào kiếm gỗ tới còn thuần túy, cường đại hơn.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Cơ Triệu Huyễn lại nhiều lần trì hoãn nộp lên kiếm thai.
Mỗi lần thu hoạch một khối kiếm thai, hắn đều phải tự mình mình hấp thu trước một lần. Sau khi chuyển hóa nó thành sở học của bản thân mới nộp lên cho Thiên Kiếm tông.
Thực ra thiên phú Kiếm Đạo của thân thể này tuyệt đối là thuộc loại thiên kiêu nhất lưu.
Nhưng cho dù là vậy, tiến độ phân tích chân ý trong kiếm thai cũng cực kỳ chậm chạp.
Mỗi lần đều phải tiêu tốn không ít thời gian, bởi vậy trong mắt người ngoài, tốc độ ngưng luyện kiếm thai của hắn chậm hơn rất nhiều.
Dù là vị Sở sư huynh kia cũng chỉ nhìn ra hắn có thể giành được chỗ tốt từ trong kiếm thai, nâng cao tu vi.
Nhưng cũng tuyệt đối không nghĩ tới việc Cơ Triệu Huyễn lại có thể trực tiếp biến hoá chân ý trong kiếm thai cho bản thân sử dụng.
“Đại kế Thiên Kiếm tông liệt giới gì đó, thân thể này mới không quan tâm.”
“Bởi vì bản thân hắn là một tên phản bội.”
Lý Phàm vừa hấp thụ kiếm thai vừa hồi tưởng ký ức bỗng nhiên thêm ra trong đầu lần này.
Trong buổi tối nào đó, dưới tình huống không người phát giác.
Cơ Triệu Huyễn lấy bí thuật truyền ra bên ngoài tất cả những chuyện xảy ra ở Thiên Kiếm tông gần đây.
Cụ thể truyền cho người nào, trong đầu không có đáp án.
Thậm chí bản thân Cơ Triệu Huyễn cũng không biết nguyên nhân vì sao hắn lại làm thế.
Chỉ là vào một ngày nào đó thì bỗng dưng như bị người khác khống chế, tự chủ làm ra hành động như vậy.
Hơn nữa bản thân hắn còn không cảm thấy chỗ nào có khác thường.
“Ngay cả chính mình đều có thể giấu được, đúng là có thể coi như một loại thủ đoạn gián điệp thượng thừa.”
Lý Phàm thầm nghĩ trong lòng.
“Chuyện Thiên Kiếm tông rèn kiếm sợ rằng rất nhanh sẽ phải người người đều biết.”
“Kế tiếp có lẽ sẽ không thái bình lắm.”
Trong đầu lóe qua cảnh tượng lúc núi Nam Minh Thánh Thú liệt giới xé rách Huyền Hoàng giới, Lý Phàm nghĩ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận