Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 419: Tám năm trở lại Huyền Hoàng

Để thúc đẩy toàn bộ thế giới, cần phải có sức mạnh rất lớn.
Chỉ có ‘Thiên Minh’ thống nhất Huyền Hoàng giới, hợp nhất toàn bộ tài nguyên.
Hơn nữa dựa vào năng lực trù tính chung, tính toán của Thiên Huyền Kính, có lẽ có thể làm được.
Nếu như vậy, các loại hành vi không quan tâm đến Thiên Huyền Kính, thậm chí còn chủ động thúc đẩy cho Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội thống nhất của các Trường Sinh thiên tôn đều có thể giải thích được.
Bởi vì một khi thành công, bọn họ cũng sẽ hoàn toàn thoát khỏi uy hiếp của Tiên Khư.
Hư không rộng lớn, từ đây tiêu dao tự tại.
Không cần phải ở lại nơi nhỏ bé như Huyền Hoàng giới này nữa.
Sống chết của tu sĩ thì có liên quan gì đến bọn họ?
Cho dù có không thành công, đối với các Trường Sinh thiên tôn cũng sẽ không bị tổn thất gì.
Suy cho cùng, Thiên Minh cũng không chỉ đơn giản là giết tu sĩ.
Mà là trấn áp tất cả các tu sĩ duy trì ‘Trọng lượng’ của Huyền Hoàng giới vèo trong ‘Tường tiên vĩnh hằng’.
Không cần phải hao tổn tâm trí để khống chế tu sĩ số lượng, nói không chừng nhóm thiên tôn còn cảm thấy bớt lo hơn một chút nữa!
Về phần cuối cùng, kế hoạch thoát khỏi Tiên Khư của Huyền Võng có thành công hay không...
Lý Phàm nghiêng về hướng thành công hơn.
Bởi vì ở kiếp trước, trước khi hắn Hoàn Chan, trải qua gần ngàn năm tĩnh mịch, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được sự sống của Huyền Hoàng giới bắt đầu phục hồi.
Ánh nắng đã lâu không xuất hiện cũng xuất hiện trở lại.
Tuy sinh linh trong thế giới về cơ bản thì đã bị diệt sạch, nhưng bản thân thế giới đã được sôi sục sinh cơ một lần nữa.
Lý Phàm không nghĩ rằng sau khi rơi vào Tiên Khư, Huyền Hoàng Giới chỉ yêu lặng ngàn nam là đã có thể hồi sinh một lần nữa.
Nếu đúng như vậy, cái gọi là Tiên Khư cũng sẽ không khiến cho nhóm Trường Sinh thiên hôn kiêng kỵ nhe vậy.
“Đối với tu sĩ mà nói, Huyền Võng đương nhiên là vạn án không thể tha.”
“Nhưng theo một ý nghĩa nào đó mà nó thì nó đã cứu vớt được Huyền Hoàng giới.”
“Còn nhân tiện dọn dẹp sạch sẽ tất cả các tu sĩ.”
“Có lẽ cũng bởi vì vậy mà khi Huyền Võng đại diện cho ông trời, Thiên Đạo của thế giới này mới không phản kháng quá kịch liệt.”
Trầm tư một hồi lâu, Lý Phàm mới chậm rãi dẹp suy nghĩ của mình sang một bên.
“Ngoại trừ những chuyện đã định trước là sẽ xảy ra này, còn có rất nhiều sự việc do ảnh hưởng của việc ‘Huyền Võng’ thành lập mà phát triển.”
“Căn nguyên của tất cả đều là vì ta đã giết chết cá Lưu Ly khổng lồ, sau đó lại đích thân chỉ đạo phong ba Thiên Linh thảo.”
“Đại chiến châu Thiên Linh vốn không nên xảy ra cũng gây ra ảnh hưởng sâu xa đến Vạn Tiên Minh cùng Ngũ Lão hội.”
“Ngũ Lão hội hội mơ hồ nhận ra Truyền Pháp tiên tôn đã biến tích, những ngày sau đó cũng không ngừng thử dò xét.”
“Đối mặt với áp lực của Ngũ Lão hội, để tự bảo vệ mình, Vạn Tiên Minh đã tạo ra quái vật cấp bậc như Thiên Huyền Tỏa Linh trận.”
“Có lẽ không có châu Thiên Linh đại chiến, vẫn sẽ có châu Thiên Phán, châu Cửu Sơn đại chiến.”
“Nhưng thời điểm diễn ra chiến tranh khác nhau, có thể dẫn đến những hướng đi tương lai hoàn toàn khác nhau.”
“Vô số tương lai, vô số khả năng.”
“Sự ra đời của ‘Huyền Võng’ chỉ là một trong số đó mà thôi.”
“Thế giới sau khi Huyền Võng phổ biến, đối với tu sĩ thì quá nguy hiểm.”
“Chỉ hơi không cẩn thận, cũng sẽ bị bắt giữ và áp chế trong Tường tiên vĩnh hằng, căn bản là không thích hợp để tu hành.”
“Xem ra kiếp này, vẫn phải nghĩ cách để tránh khỏi việc nó được sinh ra.”
Lý Phàm thầm nghĩ.
“Chẳng qua là, cho dù là phong ba Thiên Linh thảo hay thi đấu Tỏa Linh trận phổ biến, ta biết trước tất cả cũng có thể hưởng lợi từ đó.”
“Nếu như buông tha thì cũng không đẹp đẽ gì.”
“Nếu đã như vậy...”
Thầm nghĩ một lát, Lý Phàm lập tức nảy ra một chủ ý.
“Kìm hãm lần nhau, đại cục sẽ ổn.”
“Huyền Hoàng giới, tốt nhất là không quá hỗn loạn!”
Sau khi xem xong kiếp trước, việc tiếp theo chính là lên kế hoạch cho kiếp này.
Mục tiêu rất rõ ràng, chính là đạt được Nguyên Anh cảnh.
Trước đại chiến châu Thiên Linh, đầu tiên là phải tu luyện đến Kim Đan viên mãn.
Sau khi Ngũ Hành đại động thiên bị di chuyển, trước tiên phải đi đến hư không có thể liên tục diễn hóa ra Ngũ Hành động thiên để tìm hiểu.
Nếu có thể thì dựa vào nó để đột phá.
Nếu như không được, vậy cũng chỉ có thể tìm cách giành được Ngũ Hành đại động thiên từ Vạn Tiên Minh.
“Tuy nhiên, trước đó, còn có một việc cần phải làm.”
Lý Phàm bay tới biển mây, tắm mình trong ánh bình minh.
Tạp niệm trong lòng đều biến mất, kích hoạt “Tử Tiêu Hạo Nhiên Ý”, chính là bí thuật từ Chương Mạch Thiên trong Vẫn Tiên cảnh ở kiếp trước.
Lý Phàm vẫn chưa quên trên người hắn vẫn còn có dấu vết ‘nó’ của chấu Nguyên Đạo để lại.
Tuy Lý Phàm mơ hồ cảm giác được, cùng với việc chính mình hóa thân thành vật, không ngừng luân hồi.
Dấu vết này rất có thể là đã biến mất.
Nhưng mà thêm một lớp bảo hiểm thì cũng chẳng sao.
Cùng với việc bí thuật vận chuyển, Lý Phàm chỉ cảm thấy ý thức của mình không ngừng bay cao.
Đi thẳng lên trên, xuyên qua bầu trời, đi đến một nơi thần thánh không thể diễn tả được.
Không có tồn tại nào khác.
Chỉ có thiên địa cuồn cuộn chi ý, được nhét đầy trong đó.
Khí tức khổng lồ mà thuần khiết này uốn lượn như dòng nước, rửa sạch thần hồn Lý Phàm.
Lý Phàm dần dần đắm chìm trong đó.
Ám ảnh trong lòng sinh ra bởi vì ‘nó’ của nguyên châu cùng với Thiên Y dần dần tan biến.
Ngay cả tang thương do ba ngàn năm hóa thân thành vật mang lại cũng dần dần bị cọ rửa sạch sẽ.

Năm định neo thứ 3.
Lý Phàm thu hồi thần thông, chỉ cảm thấy tinh thần minh mẫn, toàn thân thoải mái.
“Bí truyền của Tử Tiêu tông đúng là phi thường.”
Lý Phàm hài lòng gật đầu.
Tùy ý liếc nhìn bảng Hoàn Chân, lập tức có chút vui mừng.
Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện tốc độ bổ sung năng lượng của Hoàn Châu nhanh hơn lúc trước rất nhiều.
“Vốn dĩ cần gần chín năm, nhưng bây giờ, đại khái chỉ mất hơn bảy năm một chút là đã có thể hoàn thành việc bổ sung năng lượng.”
“Xem ra nghịch luyện đạo tâm, lớn mạnh thần hồn của Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú vẫn có tác dụng.”
“Bổ sung năng lượng trở nên nhanh hơn, cũng có nghĩa là vào đầu năm nao định thứ tám là đã có thể rời khỏi đại huyền, đi đến Huyền Hoàng giới.”
“Vừa đúng lúc cho kỳ thi nhập chức mười năm một lần của Liên Minh Vạn Tiên…”
Lý Phàm khẽ mỉm cười, suy nghĩ một chút rồi điều chỉnh kế hoạch của mình một chút.
Sau đó lại xuống núi như thường lệ, đến mộ của Y Hành.
Lấy Hóa Đạo Thạch ra, vừa chậm rãi hấp thu, vừa chờ đợi Hoàn Chân bổ sung năng lượng xong.
Rất nhanh, năm định neo thứ tám đã đến.
Trước khi khởi hành, Lý Phàm bấm mở bảng Hoàn Chân.
Họ tên: Lý Phàm.
Cảnh giới: Kim Đan trung kỳ.
Tuổi sinh lý: 27 trên 599.
Tuổi tinh thần: 1326 trên 4200.
Tiến độ nạp năng lượng hóa hư: 100%.
Tiến độ nạp năng lượng điểm neo: 0%.
Số lượng điểm neo hiện tại: 3.
Số lượng điểm neo có thể sử dụng hiện tại: 1.
Vật phẩm ràng buộc: “Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương”, thuyền Thái Diễm, Chỉ Bộ Tàn Bia bị hư hại, tinh huyết vạn người, Hóa Đạo Thạch.
Công pháp: Huyền Hoàng Luyện Công Tâm Chư, Vân Thủy Huyễn Mộng Công, Thân Hóa Đạo, Kỳ Huyền Chân Linh Biến, Dung Lô Vạn Tượng Công, Tạo Hóa Hồng Lô Công, Tọa Sơn Quyết.
Thần thông: Loạn, Đại Ngũ Hành Tịch Diệt kiếm, Sinh Tử Liên Hoàn, Sát Cơ Vô Tướng, trói trùng, Tùng Vân Nhất Kiếm, Phiên Thiên chưởng.
“Hóa thân thành vật, trải qua ba nghìn năm, tuổi tinh thần cũng chỉ tăng thêm trăm năm. Xem ra hiện tại cũng không cần phải lo lắng.”
“Về phần thần thông tên ‘Loạn’ kia…”
Lý Phàm nhớ lại tác dụng phụ đáng sợ của việc lợi dụng thân thể khôi lỗi đã trải qua muôn ngàn thử thách, sau khi sử dụng cũng sẽ vỡ vụn hoàn toàn, khẽ lắc đầu.
“Tuy uy lực rất lớn, nhưng hiện tại vẫn là quá khó.”
Đóng bảng Hoàn Chân lại, kiếp này cũng không hóa mất công lực “Tọa Sơn Quyết”, cũng sẽ không đi triều đình Đại Huyền để cướp đoạt tài vụ.
Mà là biến thành dáng vẻ của con phi điểu lông đen đuôi đỏ kia, nhanh chóng bay về phía Đông Phương Khư Uyên, Tiên Tuyệt đại trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận