Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 322: Hạt giống mới

Khi Lý Phàm vẫn còn đang lo lắng về tương lai của các tu sĩ thuộc Vạn Tiên Minh thì những học viên khác lại chẳng hề có giác ngộ cao như vậy.
Bọn họ lập tức biểu lộ vẻ phấn khởi, dáng vẻ vội vàng muốn được ra sức: "Kỷ sư phụ, nhanh nói đi, "bỏ nhiều công sức nhất" được tính theo cách nào?"
"Đúng đấy, Kỷ tiền bối, chắc chắn phải có một chỉ tiêu chính xác đúng chứ? Tiêu chuẩn để đánh giá “ra sức bao nhiêu” là gì?”
Kỷ Hoành Đạo nhìn xem biểu hiện tích cực của đám học viên mà không khỏi nở một nụ cười tươi rói.
Sau khi ho nhẹ một tiếng, ông bèn giải thích tiếp:
“Trận xu của “Thiên Huyền Tỏa Linh Trận” thực chất là một mặt kính mới được sinh ra từ Thiên Huyền Kính, các ngươi cũng đã từng tận mắt chứng kiến quá trình hình thành của nó.”
“Mà quá trình bố trận của Thiên Huyền Tỏa Linh Trận cũng bắt đầu từ khu vực hạch tâm nằm chính giữa. Nói cách khác, bắt đầu từ lúc lập trận, toàn bộ quá trình kiến tạo toả linh trận đều xoay quanh trận xu, cũng chính là trong phạm vi nhận biết của Thiên Huyền Kính.”
“Bởi thế, Thiên Huyền Kính có thể nắm bắt rõ ràng từ từng đơn vị trận pháp cho đến công việc nào do tu sĩ nào đảm nhận.”
“Kết quả xếp hạng cuối cùng cũng sẽ hoàn toàn được phân chia dựa vào dữ liệu do Thiên Huyền Kính công bố, tuyệt đối công bình công chính.”
Với giọng bình thản, Kỷ Hoành Đạo nói một cách chậm rãi .
“Ta biết rõ mỗi người được đề cử đến biệt viện Hoàn Vũ như các ngươi đều có ưu điểm hơn người. Các ngươi đều là thanh niên tuấn kiệt, có ai chấp nhận được cảnh thua kém kẻ khác? Để mọi người biết rõ thành tích của mình, cũng vì để mọi người càng thêm năng động, trong trận so tài bố trí “Thiên Huyền Toả Linh Trận” lần này, chúng ta sẽ hiển thị thành tích của mỗi người dưới hình thức điểm số theo thời gian thực.”
“Đồng thời, thứ tự xếp hạng cũng sẽ được tự động cập nhật và công bố thông qua Thiên Huyền Kính để mọi người có thể kiểm tra mọi lúc mọi nơi!”
Lý Phàm lắng nghe thủ đoạn quen thuộc này mà không khỏi cảm thán thầm trong bụng: “Được lắm, đây là muốn bọn trận pháp sư trẻ tuổi này liều mạng tranh giành nha.”
Tiếp đến, Ký Hoành Đạo còn công bố phương án tổng thể để xây dựng Thiên Huyền Tỏa Linh Trận.
Bước đầu, mỗi học viên đều sẽ trở về quê hương mình, bắt đầu xây dựng toả linh trận với sự hỗ trợ của Sách Trận đường và Diễn Võ đường.
Nếu ai có tiến độ nhanh, hoàn thành sớm nhiệm vụ lập trận toàn châu do mình phụ trách thì sẽ có thể tự do đi đến các vùng phụ cận để hỗ trợ lập trận.
Vì Thiên Huyền Kính nhìn thấu tất cả nên cho dù ở nơi xa lạ, họ cũng không cần phải sợ bị chiếm đoạt công lao.
Thời khắc toàn bộ lãnh địa của Vạn Tiên Minh đều hoàn thành xây dựng Thiên Huyền Tỏa Linh Trận, trận pháp sư có điểm số cao nhất sẽ là người thắng cuộc cuối cùng.
Sau khi Kỷ Hoành Đạo giải thích phương án của cuộc so tài, ánh mắt của ông ta loé lên sắc thái tự đắc khó thấy.
Ngay lúc này, ông lại nghe thấy có người hỏi:
“Kỷ tiền bối, ta muốn hỏi một chút, nếu ta không còn cố hương để về thì phải làm sao? Ta nên đi nơi nào?”
Kỷ Hoành Đạo nhìn về phía người đặt câu hỏi, tu sĩ vừa phát ra câu hỏi trên đúng là Lý Phàm.
Ông nghiêm mặt giáo huấn: "Tên tiểu tử nhà ngươi đang đùa cợt ta à? Không nhà để về là có ý gì, tất nhiên là đến từ đâu thì về…”
Ngay lúc đó, Kỷ Hoành Đạo như sực nhớ ra điều gì, lời đang nói giữa chừng liền ngừng lại.
Sau khi dò xét Lý Phàm, ông ta sờ sờ cằm.
“Đây quả thực là một vấn đề…”
Ông ta không trực tiếp trả lời ngay mà một lúc sau mới truyền âm cho Lý Phàm: "Thế này, ngươi ở lại đây, ta có chuyện cần thương lượng với ngươi.”
Lý Phàm cũng biết điều nên không nhiều lời nữa.
Chuyện phát sinh giữa chừng này đã lọt vào mắt của những tu sĩ nơi đây. Có người không để ý lắm, có người như nhận ra điều gì đó, lộ rõ vẻ lo lắng ra mặt. Một số lại tỏ vẻ bình thường như một tu sĩ đã quên đi âu lo phiền muộn.
Kỷ Hoành Đạo tiếp tục giải thích về quá trình so tài mới kéo lại được lực chú ý của mọi người.
Một năm sau, những mặt kính mới sinh ra từ Thiên Huyền Kính sẽ được vận chuyển đến các châu.
Trước lúc đó, những học viên sẽ khởi hành trở về châu thành của mình, hiệp trợ phân bộ ở nơi đó thu thập những vật liệu cần thiết để lập trận.
Tất nhiên, những vật liệu đặc biệt để bố trận sẽ được tổng bộ Vạn Tiên Minh thống nhất quản lý và phân phối.
Sau khi nghe xong kế hoạch cơ bản, các học viên trở về biệt viện của mình bạn bè, người thân, sư phụ, trưởng bối.
Chỉ có riêng Lý Phàm là vẫn phải chờ ở chỗ cũ.
Trừ Lý Phàm, còn có một tu sĩ khác cũng không rời đi.
Người này tên Tiết Mạc, có tu vi Trúc Cơ viên mãn, cũng là một trong ba vị trận pháp sư đến từ Tùng Vân Hải để tham gia đợt huấn luyện này. Tuy nhiên, y không phải do Trương Chí Lương đào tạo, Lý Phàm có gặp mặt vài lần nhưng không thân thiết lắm.
Còn người thứ ba trong số ba người bọn họ thì đã bị đào thải vì không thể thông qua lần khảo hạch về cảm ứng hồn khế. Có lẽ y đã trở về Tùng Vân Hải và đã bị diệt trong kiếp nạn Mặc Sát diệt thế rồi cũng nên.
Dường như đây là lần đầu tiên Tiết Mạc cảm nhận được sự tồn tại của Vô Ưu Thiên Tôn, ánh mắt của y đầy vẻ ngỡ ngàng, sự khủng hoảng vẫn chưa tiêu tan.
Kỷ Hoành Đạo nhìn hai người với vẻ mặt thân thiện, hỏi: "Tùng Vân Hải gặp phải kiếp nạn, bọn ngươi không còn nơi để trở về, có dự định gì cho sau này không?”
Tiết Mạc mím môi, gục đầu im lặng không nói gì.
Lý Phàm lại thản nhiên chắp tay, trả lời rất cung kính: "Xin nghe tiền bối phân phó.”
Kỷ Hoành Đạo có vẻ hài lòng với câu trả lời của Lý Phàm, ông ta suy nghĩ một hồi rồi bảo: "Quy định cuộc so tài đã được công bố, nơi nào cũng có người phụ trách cả rồi, nếu điều các ngươi đến những châu khác thì sẽ khiến bọn họ bất mãn, không có lợi cho các ngươi.”
“Nhưng nếu không cho các ngươi tham gia thi đấu thì các ngươi chắc chắn sẽ không phục.”
“Ừm…”
Kỷ Hoành Đạo ngừng một nhịp, ánh mắt trở nên thất thần trong giây lát, dường như ông ta đang thương lượng với ai đó.
Một lúc sau, Kỷ Hoành Đạo mới nói: "Hay là thế này, xem hai ngươi có đồng ý không.”
“Ngoại trừ các châu thành, Vạn tiên Minh vẫn còn một số động thiên và tiểu thế giới quan trọng cũng cần phải được Thiên Huyền Tỏa Linh Trận bao phủ toàn bộ.”
“Vốn, những lão già bọn ta sẽ phụ trách lập trận ở những nơi này.”
“Do tình huống đặc thù nên ta có thể yêu cầu điều bọn ngươi đi đến những nơi đó.”
“Vừa hay có thể chia sẻ giúp bọn ta một chút áp lực.”
Kỷ Hoành Đạo cười: "Sức bền của bọn ta bây giờ không thể so sánh với bọn trẻ các ngươi nữa rồi.”
“Các ngươi không cần lo lắng về điểm số khi xây dựng Thiên Huyền Tỏa Linh Trận. Số lượng động thiên của Vạn Tiên Minh rất nhiều, một số động thiên có quy mô ngang ngửa với một châu, nên các ngươi có thể an tâm phát huy tài năng.”
“Thế nào?”
Cuối cùng, ông ta nhìn Lý Phàm, nhẹ giọng hỏi vậy.
“Động thiên? Không biết mình có cơ hội tiếp xúc được Ngũ Hành Đại Động Thiên hay không." Ngay khi Kỷ Hoành Đạo nói xong, ý nghĩ này lập tức xuất hiện trong đầu Lý Phàm.
Nhưng Lý Phàm cũng không suy nghĩ vẩn vơ, chờ Kỷ Hoành Đạo kết thúc câu hỏi, hắn mới trang trọng đáp lời: "Điều này đúng ý của vãn bối.”
Kỷ Hoành Đạo hài lòng gật đầu, rồi lại nhìn về phía Tiết Mạc: "Còn ngươi thì sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận