Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1006: Tàn đồ Thiên Cơ giới

Lúc này, một bóng người không rõ khuôn mặt mới xuất hiện trước mặt hắn.
“Thú vị, rốt cuộc ngươi là ai?”
Sau khi Linh Nguyên giáo chủ nghe thấy vấn đề này, hắn cảm thấy muốn hộc máu mấy lần.
Ngươi tự dưng nổi điên bắt ta tới nơi này, ngươi còn hỏi ta là ai? Ta còn muốn hỏi ngươi đây này!
Linh Nguyên giáo chủ hừ lạnh, không muốn trả lời.
“Ngươi không cảm thấy sợ hãi, có vẻ như ngươi không sợ sưu hồn?”
“Vật được tạo bởi tu vi và vật chất thật sự khác biệt so với sinh vật bình thường.”
“Chẳng qua, ngươi có từng nhìn thấy vật này?”
Giọng nói đối phương lành lạnh vang lên. Đột nhiên, trong tay hắn xuất hiện một quả cầu phát ra ánh sáng bảy màu.
Mà bên trong quả cầu phát ra ánh sáng, Linh Nguyên giáo chủ rõ ràng cảm thấy được thứ đồ vật đã chôn sâu dưới đáy trí nhớ của hắn, từng làm cho hắn cả đời khó quên, cảm thấy rùng mình!
“Ngươi điên rồi!?” Trong giọng nói của Linh Nguyên giáo chủ tràn đầy hoảng sợ.
Nhưng đối phương vẫn không hề bị lay động, thậm chí hắn còn định cầm quả cầu phát ra bảy màu đến gần.
“Chúng ta từ từ nói chuyện, từ từ nói chuyện.” Trong nháy mắt, Linh Nguyên giáo chủ làm ra thỏa hiệp.
“Xem ra, ngươi cũng không xa lạ với bí pháp ‘Nhất’ này.” Lý Phàm thản nhiên nói.
“Chẳng lẽ đạo hữu cũng từ Tu Tiên giới còn lại, chạy nạn đến tận đây?” Linh Nguyên giáo chủ dò hỏi.
Lý Phàm không trả lời, hắn nở nụ cười đầy nguy hiểm.
Trong lòng Linh Nguyên giáo chủ cũng đã nhận định việc này.
Dù sao Huyền Hoàng giới có khả năng là nơi yên vui duy nhất trong mảnh tinh hải, trước mắt nơi này còn tương đối an toàn. Mảnh đất này chưa có dấu hiệu bị bí pháp ‘Nhất’ xâm nhiễm.
“Thứ đồ vật này cực kỳ nguy hiểm, trước hết đạo hữu vẫn nên cất nó đi thì tốt hơn. Tuy tu sĩ nơi này có vẻ thành thảo trong việc ứng đối các loại tai hoạ nhưng nếu đồ vật này lặng yên bùng nổ, chỉ sợ bọn họ cũng khó có thể chống đỡ được.”
“Thật sự không phải là do ta một lòng với đám tu sĩ ở Huyền Hoàng giới mà vì trừ bỏ nơi này, không còn địa phương nào có thể đi được nữa.” Linh Nguyên giáo chủ sợ Lý Phàm hiểu lầm, vội vàng giải thích.
Sau khi Lý Phàm nghe xong lời nói của Linh Nguyên giáo chủ, hắn làm như thật sự lo lắng.
Cuối cùng hắn thu hồi quả cầu phát ra bảy màu, hơi thở nguy hiểm đến trí mạng kia cũng biến mất. Sự lo lắng trong lòng Linh Nguyên giáo chủ cũng tạm thời vơi bớt.
“Ngươi dám mang theo vật này bên người, quả nhiên là kẻ nguy hiểm.” Trong lòng Linh Nguyên giáo chủ run sợ.
Lúc này hắn vô cùng thức thời tỏ thái độ: “Nếu chúng ta đều là người lưu lạc thiên nhai, đạo hữu có điều gì muốn hỏi thì cứ việc hỏi, ta sẵn sàng trả lời! Ta chắc chắn biết gì nói nấy!”
Hắn cũng không có biện pháp, ai bảo mạng nhỏ của bản thân ở trong tay đối phương đâu?
Trong lòng Linh Nguyên giáo chủ khổ sở.
“Ngươi đến từ Tu Tiên giới nào?” Lý Phàm cũng không vô nghĩa, trực tiếp hỏi.
“Tại hạ là cư sĩ của Xảo Công, đến từ ‘Thiên Cơ giới’.” Linh Nguyên giáo chủ tự giới thiệu.
“Ngươi làm thế nào có thể sống lại bản thân?” Lý Phàm hỏi ra mấu chốt vấn đề.
Xảo Công cư sĩ rất nhanh giải thích: “Nghiêm khắc mà nói, ta không phải thật sự chết đi sống lại. Trên thực tế, ở rất nhiều năm về trước, thân thể của ta nguyên bản muốn tiêu tan. Chẳng qua, ý thức còn sống nhờ trong thân thể ‘con rối Thiên Cơ’ mà ta tạo ra.”
“Đạo hữu cũng biết rằng Huyền Hoàng giới này vô cùng hung hiểm, chúng ta không biết khi nào sẽ gặp được kẻ ác ẩn giấu...”
Xảo Công cư sĩ dừng một chút, liếc nhìn Lý Phàm, rồi sau đó tiếp tục nói: “Vì sự an toàn của bản thân, ta chỉ có thể cách một đoạn thời gian đem ý thức tiến hành dành trước. Như vậy, tuy ta có gặp bất kỳ ngoài ý muốn gì, ta cũng có thể dựa vào chuẩn bị lúc trước mà thực hiện sống lại.”
“Chẳng qua, lần này ta gặp tai họa có vẻ lớn.” Xảo Công cư sĩ cười khổ nói.
Lý Phàm nghe vậy cũng gật đầu nhưng không giải thích.
Lý Phàm tiếp tục hỏi: “Ta cảm thấy có vẻ như ngươi dùng ‘tu vi’ làm tài liệu tạo ra con rối này? Điều này có chút khó tin...”
Xảo Công cư sĩ nói: “Đạo hữu thật sự tinh mắt. Chẳng qua, ở Thiên Cơ giới, bọn ta thường gọi tu vi là ‘nguyên lực’.”
Trong mắt Xảo Công cư sĩ hiện lên một tia hoài niệm: “Thứ giúp tu sĩ tăng lên cảnh giới, tăng lên bản nguyên chi lực được gọi là ‘nguyên lực’.”
“Hoàn cảnh của Thiên Cơ giới của chúng ta có chút đặc thù. Nó được xây dựng ở trên mảnh vỡ của thân thể một con rối gỗ Tiên giới. Chúng ta gọi con rối gỗ kia là ‘Tổ’. Nhờ việc không ngừng nghiên cứu bí mất trên con rối gỗ, chúng ta mới có thể phát triển kỹ thuật luyện khí hơn xa các Tu Tiên giới khác.”
“Nguyên lực là một trong những thứ quan trọng mà chúng ta phát hiện được trong quá trình nghiên cứu. Tuy tu sĩ trong thế gian tu luyện muôn vàn loại công pháp, nhưng tất cả bọn họ đều có thể thông qua phương pháp nào đó để lọc, tinh luyện và chuyển hóa năng lượng hấp thu được thành nguyên lực thông dụng.”
“Thông qua việc xem linh kiện như xương, nguyên lực là thịt, ta có khả năng rèn luyện ra con rối có vài phần tương tự ‘Tổ’.”
Xảo Công cư sĩ chậm rãi nói.
Lý Phàm không ngừng giám sát, quan sát đối phương. Chắc hẳn Xảo Công cư sĩ không nói dối.
“Quả nhiên Thiên Cơ giới là Tu Tiên giới có khí vận lớn trong người. Vậy mà các ngươi lại có thể chiếm cứ một mảnh vỡ con rối gỗ Tiên giới.”
“So sánh với các ngươi, Vạn Thịnh giới của bọn ta có vẻ bình thường, không đặc biệt.” Lý Phàm thản nhiên nói.
“Vạn Thịnh giới? Ta chưa từng nghe nói qua.” Xảo Công cư sĩ có chút tiếc nuối lắc đầu.
Lý Phàm cũng không để ý: “Năm đó, Tu Tiên giới xuất hiện nhiều như ngôi sao trên bầu trời. Bất quá hiện giờ tất cả chúng nó đều hóa thành hạt bụi, không đề cập tới cũng thế!”
Sau khi nghe buổi nói chuyện này, Xảo Công cư sĩ cũng cảm khái.
“Thiên Cơ giới của các người cũng bị bí pháp ‘Nhất’ làm cho hủy diệt?” Qua hồi lâu, Lý Phàm lại dò hỏi.
Tuy việc này đã qua đi được một thời gian nhưng trong lòng Xảo Công cư sĩ vẫn còn cảm thấy sợ hãi: “Đúng vậy. Ở thời điểm ban đầu, chúng ta còn có thể ỷ vào những đồ vật mà bọn ta đã nghiên cứu, phát triển được để chống đỡ một phần. Thế nhưng khả năng lây lan của đồ vật này quá mạnh mẽ.”
“Ngay cả hài cốt của ‘Tổ’ đích hài cốt cũng không thể tránh khỏi sự ăn mòn của nó. Ngày kết giới tan vỡ, dưới sự tuyệt vọng, chúng ta chỉ có thể chạy trối chết.”
“Nói đến đây, hình như quả cầu phát ra bảy màu của đạo hữu có thể phong ấn sự lây lan của nó?”
Bỗng dưng Xảo Công cư sĩ nhớ ra điều gì đó, hắn hoảng hốt hỏi.
Lý Phàm cười nhạt, nói: “Ta phải luyện chế một cái Tu Tiên giới thì mới tạo ra được bảo vật này. Chẳng qua, nó cũng chỉ có thể ngăn cản được trong một đoạn thời gian thôi, đồng thời đồ vật này còn cần ta ngày đêm không ngừng bổ sung năng lượng tiêu hao.”
“Hơn nữa, bên trong nó chỉ phong ấn một bộ phận cực nhỏ.”
“Kiếp nạn ở trước mắt, đừng ai nghĩ không quan tâm đến.”
Xảo Công cư sĩ nghe vậy, không khỏi trầm mặc không nói.
Một lúc sau, hắn lại nhịn không được phản bác: “Thực ra, ta cảm giác nếu không có Tiên Khư ở phía trên mà nói, Huyền Hoàng giới còn có thể sống sót sau kiếp nạn.”
“Ở trong Tu Tiên giới này, ta cũng thấy được dấu vết của việc kiếp nạn sắp buông xuống nhưng dường như nó chỉ tàn sát bừa bãi qua một lần. Sau đó nó đã bị tiêu trừ bằng một loại thủ đoạn nào đó. Quả nhiên, trong Huyền Hoàng giới xuất hiện rất nhiều người tài ba, ta không thể không khâm phục.”
“Hừ, bọn họ lại tài giới tới mức nào, cũng không thể tránh khỏi vận mệnh chết ở dưới. Hiện giờ, bọn họ chẳng qua là kéo dài hơi tàn thôi!” Lý Phàm lạnh lùng nói, trong giọng nói chứa sự khinh thường.
Xảo Công cư sĩ muốn nói lại thôi.
“Như thế nào, hình như đạo hữu có ý kiến hay?” Lý Phàm liếc nhìn đối phương một cái.
Xảo Công cư sĩ nhịn không được nói: “Nếu nhìn vào kết quả mà ta đã quan sát đánh giá được ở hơn ba trăm năm trước ta, Huyền Hoàng giới đã rất gần kề Tiên Khư. Nhưng ở trước mặt một lực lượng khổng lồ như vậy, Huyền Hoàng giới vẫn chưa sụp đổ...”
“Ta đoán rằng chắc hẳn phải có một loại lực lượng tiếp cận Tiên Khư đang che chở Huyền Hoàng giới.”
“Vì vậy, nếu Huyền Hoàng giới muốn thoát khỏi Tiên Khư, ta nghĩ không phải không có khả năng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận