Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 872: Vận mệnh đột nhiên đổi

Nói ra thì vận mệnh của hai người Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử sở dĩ sẽ xảy ra thay đổi to lớn như vậy...
Việc này vẫn không thoát được liên quan đến Lý Phàm.
Hai người này vốn tâm cao khí ngạo, không muốn vì công pháp mà làm trâu làm ngựa cho Vạn Tiên Minh.
Tình nguyện vào sinh ra tử, vào trong các loại di tích tông môn thăm dò, tìm kiếm công pháp thượng cổ để lại cũng không chịu gia nhập Vạn Tiên Minh hoặc là Ngũ Lão hội, bán mạng cho người khác.
Nhưng đời này, thái độ của bọn họ lại xảy ra biến hóa long trời lở đất.
Nguyên nhân gây ra là sau khi Thiên Dương hợp đạo, Lý Phàm lệnh cho hắn làm nổ không động châu Kỳ Lĩnh.
Sau đó Tiên Phàm Chướng phong tồn bên trong lại lần nữa trở về, tàn phá bừa bãi thế gian.
Tất cả tu sĩ đều không thể thoát khỏi bị vận mệnh Tiên Phàm Chướng cảm nhiễm.
Hai người Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Bọn họ lúc đó chỉ có tu vi Trúc Cơ. Cũng không phải thể chất đặc biệt gì, sau khi cảm nhiễm, triệu chứng nhanh chóng chuyển biến xấu.
Không qua mấy ngày đã chỉ còn lại một hơi.
Ngay khi hai huynh đệ bọn họ chuẩn bị cùng xuống hoàng tuyền...
Lại nhận được thuốc đặc hiệu Vạn Tiên Minh phát miễn phí!
Hai người vốn có thành kiến sâu sắc với Vạn Tiên Minh trước mặt sinh tử cũng không lo được nhiều như vậy.
Uống sạch hết thuốc.
Hiệu quả dựng sào thấy bóng, không qua mấy ngày, bọn họ đã có chút chuyển biến tốt đẹp.
Đợi đến đợt thuốc đặc hiệu thứ hai Vạn Tiên Minh cấp cho càng làm cho hai người hoàn toàn vượt qua lần kiếp nạn này.
Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử sống sót chịu đại ân cứu mạng của Vạn Tiên Minh.
Kiểm điểm sâu sắc thành kiến của mình đối với Vạn Tiên Minh lúc trước.
Sau đó song song gia nhập Vạn Tiên Minh.
Có lẽ quả thật đại nạn không chết tất có phúc về sau.
Sau khi gia nhập Vạn Tiên Minh, sau khi hai huynh đệ đem hết tạp vật thám hiểm đạt được từ lúc tu hành đến nay bán thành tiền cho Thiên Huyền Kính vậy mà thu được một khoản lớn.
Trực tiếp đổi hai môn công pháp Kim Đan, thậm chí còn có lời.
Mà dưới tích lũy nhiều năm tháng bọn họ cũng đã đột phá Trúc Cơ kỳ, trở thành tu sĩ Kim Đan kỳ trong thời gian rất ngắn.
“Điều kỳ diệu của vận mệnh không ngờ đến thế.”
Trên đảo Hải Hiên, sau khi gặp được hai người ngoài dự liệu này, Quý Thiệu Ly tức thì dùng điểm cống hiến độ làm rõ chuyện xảy ra trên người bọn họ.
Đồng thời sau khi bọn họ và thành viên Hội hỗ trợ nảy sinh tranh chấp, ra mặt ngăn bọn họ lại.
“Hai người này tuy tính hơi thẳng nhưng loại tính cách một khi xác định chuyện nào đó thì tuyệt đối khó hối hận cũng vẫn có thể coi như ưu thế ở mặt nào đó.” Quý Thiệu Ly nghĩ như vậy.
Đối mặt với sự khăng khăng rời đi của Đạo Huyền Tử, Quý Thiệu Ly cũng không nóng giận mà là đặt câu hỏi phát ra từ linh hồn.
“Hai vị đạo hữu rốt cuộc vì sao tức giận? Là vừa rồi mấy vị này thật sự nói sai rồi sao?”
Đạo Huyền Tử thoáng ngơ ra.
Quý Thiệu Ly nghiêm nghị nói: “Nếu như lời bọn họ có sai, ta nhất định bảo bọn họ lập tức xin lỗi hai người.”
“Chẳng qua cách nói của bọn họ, ta đã từng nghe tu sĩ khác nói. Tuy ta cũng không muốn tin nhưng mà dẫu sao không có lửa thì sao có khói. Tiên Minh một mực không nói rõ ràng rốt cuộc đã giành thắng lợi như thế nào, trái với lẽ thường...”
“Điều này chẳng lẽ cũng có thể trách bọn ta ư?”
“Hay là nói, hai vị đạo hữu đã từng tận mắt nhìn thấy chiến sự tiền tuyến, chắc chắn cách nói của bọn ta là sai?”
Những lời này của Quý Thiệu Ly trực tiếp nói cho Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử ngẩn ngơ.
Hai người há hốc mồm lại căn bản nghĩ không ra được từ nào phản bác.
Quý Thiệu Ly mỉm cười: “Hai vị xin hãy ngồi xuống đi. Quy mô hiện tại của Hội hỗ trợ chúng ta cũng coi như không nhỏ, sau khi có nhiều người, các loại khái niệm khó tránh xảy ra va chạm.”
“Cho nên ‘cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng’ là nguyên tắc xử sự cơ bản của chúng ta.”
“Mỗi người đều có thể có ý nghĩ của riêng mình. Nếu ngươi cảm thấy đối phương không đúng vậy thì bày ra sự thật, nói đạo lý, cãi lại đối phương.”
“Một lời không hợp thì mắng. Há lại là hành vi quân tử?” Quý Thiệu Ly vươn tay, trực tiếp nhấn hai người còn muốn giãy giụa về lại chỗ ngồi.
Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử nhìn nhau, đồng thời trong lòng có phần kinh sợ. Nhưng lại cảm thấy lời của Quý Thiệu Ly không phải không có lý.
Bọn họ làm việc cũng không câu nệ. Sau khi do dự một hồi thì trước tiên nói xin lỗi với tiểu đoàn thể lúc trước.
Sau đó lại ngồi xuống, quan sát kỹ càng Quý Thiệu Ly.
Bọn họ sớm có nghe nói về người chủ sự của Hội hỗ trợ biển Tùng Vân này.
Chỉ nghe nói hắn thần bí dị thường, khả năng đại có lai lịch.
Lại không nghĩ tới thực lực cũng sâu không lường được.
“Ngô huynh, ta thấy hắn rõ ràng cũng chỉ là tu vi Kim Đan. Vì sao có thể làm cho chúng ta không có chút sức phản kháng nào?” Đạo Huyền Tử truyền âm hỏi.
Khấu Hồng híp mắt: “Nhất định là hắn đã che giấu tu vi. Hai huynh đệ chúng ta một đấu một có thể không phải đối thủ của những tuyệt thế thiên kiêu kia. Cả hai hợp lực hẳn không yếu hơn bất kỳ người nào cùng cảnh giới!”
Đạo Huyền Tử cũng khẽ gật đầu, có phần thoải máu nói: “Có lẽ là như thế rồi. Nói như vậy, hắn thế mà sẽ là tu vi Nguyên Anh? Xem ra Hội hỗ trợ này quả nhiên không đơn giản.”
Hai người ngưng thần nghe tuyên truyền giảng giải của Quý Thiệu Ly.
Bao quát nhưng không giới hạn trong thành tựu Hội hỗ trợ Tùng Vân đạt được trong mấy năm ngắn ngủi, hội viên kiệt xuất và quy hoạch cuộc đời, tương lai Hội hỗ trợ vân vân.
Tuy đều không phải là nội dung mang tính thực chất gì, tất cả đều là những lời động viên lớn mà rỗng. Nhưng Quý Thiệu Ly nói ra tình cảm dạt dào, phối hợp thêm giọng điệu trầm bồng du dương, tính kích động có thể nói là cực mạnh.
Tất cả tu sĩ có mặt đều mặt đỏ bừng bừng, dường như đã nhìn thấy tương lai tươi đẹp sau khi mình gia nhập Hội hỗ trợ.
Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử cũng bị đủ loại chỗ tốt đối phương miêu tả hấp dẫn sâu sắc, trong nháy mắt đã ném ra sau đầu xung đột nhỏ không vui vừa rồi.
“Xem ra chúng ta thật sự đã đến đúng chỗ.”
Bọn họ nhìn nhau, đều nghĩ như vậy.
Sau khi tuyên truyền giảng giải, dưới sự chứng kiến của ‘Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên’, bọn họ đã xem như chính thức gia nhập Hội hỗ trợ.
Lại là một phen chúc mừng nhiệt liệt.
Đợi đến khi đám người tản đi, bọn họ mới như bừng tỉnh trong mộng.
“Có phải là hơi qua loa rồi không?”
Còn chưa kịp nghĩ kỹ, hai người lại lặng lẽ bị Quý Thiệu Ly kéo vào trong mật thất trên đảo.
“Quý đạo hữu, ngươi đây là...” Trong lòng Khấu Hồng dấy lên cảnh giác.
Quý Thiệu Ly lại lộ ra vẻ thành khẩn, nói: “Thực ra vừa rồi lời của hai người đã chạm đến lòng ta. Song vì bình ổn cơn giận của nhiều người mới không thể không ngụy biện một phen.”
“Thế đạo bây giờ, tu sĩ nhiệt huyết chân thành như hai người các ngươi không thấy nhiều nữa rồi.”
Quý Thiệu Ly hành lễ với hai người, biểu thị áy náy trong lòng mình.
Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử bị một chiêu này làm cho trở tay không kịp, vội vàng đáp lễ.
“Chẳng qua một bầu nhiệt huyết của hai người lại hiệu trung sai đối tượng!” Đúng lúc này, vẻ mặt Quý Thiệu Ly lại chợt thay đổi, lạnh lùng nói.
Hai người bị màn biểu diễn như thay mặt này của Quý Thiệu Ly triệt để làm cho hồ đồ.
“Quý đạo hữu, ngươi rốt cuộc...”
Quý Thiệu Ly nói: “Ha ha, ta biết các ngươi bởi vì cảm kích ân cứu mạng của thuốc đặc hiệu mới gia nhập Vạn Tiên Minh.”
“Nhưng mà cái gọi là thuốc đặc hiệu này rốt cuộc là gì...”
“Mời hai vị tự mình xem đi!”
Nói rồi Quý Thiệu Ly ném ra một ngọc giản.
Thứ khắc bên trong là đủ loại tư liệu tường tận liên quan tới Tâm Ý Thăng Tiên đan!
“Vạn... Tiên... Minh...”
Sau khi xem xong, khoé mắt Khấu Hồng nháy mắt như muốn rách ra, sắc mặt đỏ bừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận