Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 793: Tinh Hán truyền y bát

Ngọc điệp này nhìn qua cực kỳ bất phàm.
Dùng tay vuốt ve thì non mềm giống như da thịt cô gái.
Cố Tinh Hán vốn dự định nộp vật ấy lên.
Nhưng không biết thế nào, ma xui quỷ khiến, hắn vậy mà che giấu việc tìm được ngọc điệp.
Cố Tinh Hán tuổi nhỏ không phải là người biết nói dối.
Vì thế liên tiếp vài ngày, hắn thấp thỏm không yên, cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng các tiền bối trong cốc.
Cũng may ban đầu tính cách của hắn khá quái gở mà trải qua đại loạn, một đám tu sĩ trong Trường Sinh cốc đều bận về việc nghỉ ngơi và hồi phục.
Cho nên không ai phát hiện dị thường của hắn.
Dần dần, hắn cũng yên tâm hơn.
Lòng tò mò của đứa trẻ cực kỳ nặng.
Rất xác định bản thân lấy được bảo bối gì, một khi có thời gian rảnh, Cố Tinh Hán sẽ vội vàng lặng lẽ nghiên cứu ngọc điệp này.
Nhưng mà làm cho hắn cảm thấy vô cùng thất vọng chính là, ước chừng qua rất nhiều ngày, hắn cũng chưa thể nhìn ra, đến tột cùng ngọc điệp này đặc thù ở đâu, tác dụng cụ thể là cái gì.
Dường như thật sự chính là ngọc khí bình thường, khá đẹp thôi.
Nhưng lại xuất phát từ ảo tưởng tồn tại trong lòng mỗi người, Cố Tinh Hán không vứt bỏ.
Chỉ là cất ngọc điệp vào trong đan điền, lấy linh khí bản thân uẩn dưỡng, dốc lòng chăm sóc.
Theo Dược Vương cốc trùng kiến xong, sự chú ý của Cố Tinh Hán cũng bị ép dời đi.
Bởi vì tông chủ tiền nhiệm Lý Phàm bất hạnh gặp nạn trong tai kiếp, cho nên sau này Dược Vương tông đến tột cùng đi con đường nào cũng trở thành một vấn đề lớn.
Truyền thừa của Dược Vương tông vốn không phải dựa vào thứ tự huyết mạch.
Lý Phàm có thể kế thừa đại vị tông chủ, chẳng qua là bởi vì di chúc của Liễu Như Trần.
Mà hiện tại Lý Phàm chết bất đắc kỳ tử, chọn tông chủ tiếp theo căn bản không có định ra.
Nếu đơn thuần dựa theo thực lực sắp xếp, vậy thì không thể nghi ngờ, tông chủ phải sinh ra trong ba vị tu sĩ Hợp Đạo Liễu Tam, Khương Ngọc San, Phương Tái Tế này.
Khương Ngọc San, Phương Tái Tế đều không quá hứng thú đối với quyền lực. Khả năng lớn nhất là kế thừa từ Liễu Tam.
Nhưng mà...
Thứ nhất Liễu Tam cho rằng bản thân chính là nô bộc của Liễu Như Trần, không muốn cũng không xứng đảm nhiệm chức vị tông chủ Dược Vương.
Thứ hai, hiện tại Dược Vương tông gặp phải, không chỉ là vấn đề tông chủ kế thừa.
Nguy cơ lớn hơn nữa đến từ trong Dược Vương đỉnh, hơn một ngàn tu sĩ bị ném ra.
Bọn họ đều là tu sĩ cổ pháp mà cơ bản đều tu hành Dược Vương tông chân truyền “Tế Thế Trường Sinh Kinh”.
Một khi bọn họ đồng thời thức tỉnh, chỉ sợ trong Dược Vương tông cũng phải bùng nổ một trận sát kiếp.
Tuy bọn họ đều bị ba vị Hợp Đạo liên thủ, một lần nữa cưỡng chế rơi vào ngủ say.
Nhưng dù sao không có chí bảo như Dược Vương Chân Đỉnh kia, chỉ có thể duy trì nhất thời.
Vậy thì trong khoảng thời gian ngắn, căn bản không kịp tìm được công pháp đủ cho những tu sĩ ngủ say tu hành.
Xuất phát từ đủ loại nguyên nhân lo lắng, cuối cùng đám người Liễu Tam thương nghị vẫn giống như Thái Diễn tông, quy thuận Vạn Tiên Minh.
Sự việc liên quan đến vận mệnh của Dược Vương tông sau này, Liễu Tam lo lắng lại tự mình đi quan sát một chuyến.
Sau khi trở về, ba vị Hợp Đạo thống nhất ý kiến.
Từ Liễu Tam ra mặt, chính thức thăm hỏi Vạn Tiên Minh, cầu xin quy thuận.
Mà Phương Tái Tế thì thừa dịp trong khoảng thời gian này phân phát ‘Mâm tròn tận cùng’ vì một vài nhân vật mấu chốt trong tông môn, nhất là những thiên kiêu mà hắn tìm về. Cũng vì bọn họ giảng giải phương pháp sử dụng, dặn dò bọn họ việc này tuyệt đối không cần tiết lộ ra ngoài.
Tuy Dược Vương tông cũng không phải tồn tại thanh danh hiển hách như thập tông Tiên đạo.
Nhưng bởi vì đệ tử trong môn đều thích các hành động như làm việc thiện, đi tế thế cứu người. Cho nên tuy mấy ngàn năm trôi qua, vẫn không ít truyền thuyết của bọn họ truyền lưu. Nói về nổi tiếng, cũng không dưới mười tông.
Làm thế lực tiểu thế giới thứ hai chủ động quy thuận, hơn nữa thực lực chỉnh thể còn bảo tồn có chút đầy đủ.
Vạn Tiên Minh vẫn cực kỳ coi trọng Dược Vương tông.
Phái ra một vị Hợp Đạo Tiên Tôn tên là ‘Thanh Vân’, phụ trách việc này.
Dưới dẫn dắt của Liễu Tam, đi thăm Thanh Vân của Trường Sinh cốc, lộ rõ vẻ vui mừng trên nét mặt.
Không có gợn sóng gì, song phương rất nhanh đã bàn xong chuyện Dược Vương tông gia nhập liên minh.
Dược Vương tông vẫn duy trì tự do tương đối độc lập, chỉ cần đệ tử trong môn mỗi người mang theo Thiên Huyền Bảo Giám giống với tu sĩ Tiên Minh tầm thường là được.
Mà đối với trong Dược Vương tông đã không ít tu sĩ giành trước chuyện ẩn núp trong Tiên Minh.
Thanh Vân cũng không miệt mài đi sâu tra xét.
Rất nhanh, chuyện Dược Vương tông gia nhập Vạn Tiên Minh đã truyền khắp Huyền Hoàng giới.
Trong nhất thời thiên hạ chấn động.
Gia tốc đầu hàng càng ngày càng nhiều tiểu thế giới.
Mà Vạn Tiên Minh cũng không nuốt lời, đủ loại trợ giúp rất nhanh vào chỗ.
Đương nhiên, tiến hành trước hết là quét Thiên Huyền Bảo Giám.
Sau khi tất cả thú Chủng giới, Trường Sinh cốc đều bị nhét vào trong sự chiếu sáng của thiên huyền bảo kính.
Dược Vương tông cũng lấy được cứu trợ công pháp như mong muốn.
Khi các tu sĩ ngủ say bị gọi tỉnh lại, sau khi chuyển tu pháp mới, nguy cơ của Dược Vương tông cuối cùng cũng bình phục lại.
Nguy nan đã giải trừ kế tiếp chính là phải xem phía trước.
Hiện giờ trong Dược Vương tông tổng cộng có sáu Hợp Đạo, hai mươi ba Hóa Thần, bao nhiêu Nguyên Anh.
Đặt ở Tu Tiên giới hiện tại, cũng không thể nói không phải là một thế lực lớn.
Lại chậm chạp không có người đứng đầu xuất hiện, thật sự có thể nói là rắn mất đầu.
Tuy nói đã quy thuận, người lãnh đạo trên danh nghĩa là Vạn Tiên Minh.
Nhưng dưới sự tự trị cao độ này, quyền lực của tông môn đệ nhất vẫn rất lớn.
Càng có thể trực tiếp phụ trách, tiếp xúc càng nhiều chỗ tốt đối với Tiên Minh.
Tuy là tu sĩ Hợp Đạo, cũng rất ít người sẽ không rung động.
Vì thế, trải qua một phen tranh đấu gay gắt.
Vì để tránh cho Dược Vương tông nguyên khí vừa mới khôi phục không lâu, lần thứ hai sụp đổ.
Cuối cùng trải qua bỏ phiếu quyết định, cuối cùng vẫn là do Liễu Tam kế thừa vị trí tông chủ.
Cố Tinh Hán tuổi nhỏ cũng không quá rõ ràng đối với quá trình của mọi chuyện.
Chỉ là mơ hồ nhìn thấy có rất nhiều tu sĩ mặc quần áo kỳ quái đi vào.
Rồi sau đó lại có rất nhiều tiền bối thức tỉnh.
Sau một đợt lộn xộn, kết quả cuối cùng vẫn là tốt.
Hắn vẫn ấn tượng cực kỳ sâu sắc đối với lão gia gia Liễu Tam lúc trước từng tự mình dạy bọn họ này.
Đúng rồi, lúc trước hắn dạy cái gì nhỉ?
Cố Tinh Hán tuổi nhỏ không khỏi rơi vào trong suy tư mê mang.
Quá trình suy tư này vẫn kéo dài đến cả đại điển tông môn.
Đến cuối cùng, hắn vẫn không thể nghĩ ra nguyên nhân.
Sau này, khi tất cả đệ tử tông môn đều bị yêu cầu tiến vào Thiên Huyền phân kính, sinh thành Thiên Huyền Bảo Giám thuộc về bản thân.
Sự chú ý của hắn mới nhất thời dời đi.
Đối với Cố Tinh Hán mà nói, bảo vật Thiên Huyền Bảo Giám này có vô số công năng, có thể thú vị hơn kia ngọc điệp kia nhiều lắm.
Tâm thần trầm mê trong đó, nghiên cứu các loại công dụng của nó, dần dần quên mất ngọc điệp.
Thẳng đến một ngày nào đó, sau khi hắn một lần nữa chính thức bắt đầu tu hành.
Hắn phát giác có chỗ không đúng.
Khi đám bạn đều bắt đầu thử ‘Mượn thiên địa chi kỳ, để trúc đạo cơ’.
Cố Tinh Hán phát hiện, hình như bản thân có khả năng, có lẽ...
Đã qua trúc cơ rồi.
Cố Tinh Hán nhất thời có chút mờ mịt.
Cố Tinh Hán không dám hỏi người khác dị trạng thân thể của bản thân.
Chỉ là chậm rãi cân nhắc.
Mà ở trong quá trình này, ngọc điệp vẫn không hề động tĩnh, như phàm vật...
Rốt cuộc có phản ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận