Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1073: Huyền Hoàng Thiên Mệnh Điểu

Nhân lúc trong trứng chim, Lý Phàm bắt đầu suy nghĩ nên giải đề ‘Biến đổi của Ngự Thú tông’ này như thế nào.
Nếu từng cảnh tượng của Vẫn Tiên cảnh cuối cùng khảo nghiệm người từng trải trong hoan cảnh có tư cách đảm nhiệm Huyền Hoàng đại thiên tôn hay không, vậy khi hành động nhất định phải hóa thân vào trong nhân vật Huyền Hoàng thiên tôn.
Ninh Viễn lấy thọ quả đã thuận lợi thông qua, chứng tỏ cảnh đầu tiên là khảo nghiệm về ‘nhân’.
Vậy cảnh thứ hai.
“Mối quan hệ quần thể giữa yêu thú và loài người? Hay là khi đại kiếp sắp kéo tới nên lựa chọn biện pháp đối phó như thế nào?”
Từng trải nghiệm mấy lần Vẫn Tiên cảnh trước đây xuất hiện trong đầu Lý Phàm.
Thời gian lặng lẽ trôi qua trong lúc Lý Phàm suy nghĩ.
Rất nhanh, trong thế giới đen kịch xuất hiện một tia sáng đầu tiên. Giọng nói của Hứa Khắc cũng thoáng chốc truyền đến.
Lý Phàm thành thạo chui ta từ khe hở, sau đó ăn sạch sẽ vỏ trứng bị vỡ.
“Ha ha, nhóc coi đói lắm rồi nhỉ...” Hứa Khắc cười ngô nghê.
“Đúng rồi, phải nhanh chóng thúc đẩy chân quyết Ngự Thú!” Một lúc sau, Hứa Khắc vỗ ngực, phản ứng lại.
Bắt đầu vận công pháp định thu phục Thiên Mệnh Huyền Điểu mới chào đời ở trước mặt.
Nhưng điều khiến Hứa Khắc không ngờ là hắn lại thất bại!
“Tiểu tử, dựa vào ngươi mà cũng muốn làm chủ nhân của ta?”
Nghe thấy truyền âm đột nhiên vang lên, Hứa Khắc sửng sốt rồi cảnh giác đánh giá xung quanh. Sau khi không nhìn thấy người nào đáng nghi mới khó tin mà nhìn Lý Phàm.
“Đừng tỏ ra khác thường, nghe cho kỹ!” Lý Phàm nghiêm túc nói.
“Ta vốn là Huyền Hoàng Thiên Mệnh, bởi vì có dự cảm thế gian sắp gặp đại nạn cho nên cố tình hóa thân giáng lâm, đối phó kiếp nạn này...”
Lý Phàm bịa ra lý do mình hóa thân từ Huyền Hoàng Thiên Mệnh để cứu vớt sinh linh vạn vật khỏi kiếp nạn, dọa Hứa Khắc ngây người ra.
Sau khi kể lại những gì Hứa Khắc trải qua lúc nhỏ, Hứa Khắc nhỏ tuổi đã tin tưởng chuyện này tuyệt đối.
“Ngươi nói Bạch tiên sinh cũng là Thiên Mệnh hóa thân, ứng phó kiếp nạn?” Hứa Khắc trợn mắt.
“Không sai.” Lý Phàm lười biếng đậu lên đầu Hứa Khắc.
“Đây là kiếp nạn thiên địa sẽ khủng khiếp hơn bao giờ hết. Cho dù Huyền Hoàng Thiên Mệnh đích thân đến cũng chưa chắc nắm phần thắng tuyệt đối. Cho nên một chia làm hai, một người ngoài sáng, một người trong tối. Hắn đi trước một bước, tính thời gian bây giờ có lẽ đã là Trường Sinh kỳ.”
Hứa Khắc hơi mờ mịt: “Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan...”
“Trường Sinh kỳ lại là gì nữa?”
“Trên Kim Đan là bốn cảnh Nguyên Anh, Hóa Thần, Hợp Đạo, Trường Sinh.” Lý Phàm thân thiết bổ túc cho hắn về kiến thức cơ bản của cảnh giới tu tiên.
“Không... không thể đâu nhỉ? Trước đây Bạch tiên sinh rõ ràng đã nói hắn là người phàm mà.” Hứa Khắc mấp mấy môi có vẻ không tin.
“Hừ, tốc độ tu hành của Thiên Mệnh hóa thân chẳng phải là điều mà mấy người phàm các ngươi có thể tưởng tượng được? Một bước Hóa Thần, cũng chỉ là chuyện dễ dàng. Nhưng mà ta ở trong tối lại không thể chói mắt như thế. Nếu không nhất định sẽ bị phát giác ra bất thường.” Lý Phàm hơi tiếc nuối nói.
“Nhưng cho dù như thế, tốc độ tu hành nhanh chóng của ta cũng không phải điều ngươi có thể so sánh được.”
Lời nói vừa dứt, Hứa Khắc đã cảm nhận được khí tức trên người Lý Phàm bỗng thay đổi.
“Ngươi đã đột phá đến Luyện Khí kỳ rồi sao?” Hắn trợn mắt há hốc mồm lập tức tin tưởng lời nói của đối phương.
Lý Phàm cũng lười để ý đến hắn, chỉ ra lệnh: “Đi tìm thức ăn đến đây cho ta, ta đói rồi.”
Hứa Khắc lao thẳng vào sơn lâm Ngự Thú tông, Lý Phàm thì tiếp tục tu hành vận thần thông ‘Thiên Mệnh Tại Ngã’ của tộc Huyền Điểu.
Có kinh nghiệm từ nhiều lần trước, bây giờ đã thành thạo hơn.
Hơn nữa sau khi luyện hóa Linh Mộc giới, hoàn toàn nắm giữ Thiên Đạo một giới, Lý Phàm cũng có nhận thức đặc biệt của riêng mình về việc hấp thụ Thiên Mệnh để xoay chuyển Thiên Mệnh.
Hơn nữa qua quan sát trong thời gian này, Lý Phàm phát hiện thiên đạo Huyền Hoàng của thế giới này không còn tràn ngập thù hận và cảnh giác với tu sĩ như đời sau.
Vận trợ lực của thần thông ‘Giả Ngoa Thiên Đạo’, gần như bé nhỏ cực kỳ, không có nguy hiểm gì.
Nếu như không phải vừa mới ra đời, cơ thể thật sự quá yếu ớt thì Lý Phàm đã có thể trực tiếp đột phá một mạch Kim Đan kỳ từ lâu.
Cũng may thể chất yêu thú thật sự dũng mãnh, chỉ cần ăn đủ thức ăn, việc trưởng thành cũng chỉ trong chớp mắt.
Thế là Lý Phàm đi theo Hứa Khắc lặng lẽ dạo chơi trong sơn lâm Ngự Thú tông, thấy thứ gì tốt cũng lập tức cướp lấy thôn phệ.
Trong mắt Lý Phàm những trận pháp phòng hộ của linh điền, bảo dược căn bản vô cùng sơ sài, thoáng chốc đã vỡ.
“Huyền Điểu đại nhân, có phải chúng ta đã ăn nhiều quá rồi không?” Lý Phàm ăn rất sảng khoái, Hứa Khắc lại bị dọa không nhẹ.
Không đến một tháng, bọn họ đã vét sạch sẽ những bảo bối có giá trị cao trong sơn lâm Ngự Thú tông.
Bây giờ tông môn đã mơ hồ phát giác không đúng, phái mấy trưởng lão đến điều tra.
Cũng may tạm thời không để lộ sơ hở.
Cứ như thế, Hứa Khắc nhỏ tuổi chưa từng giở thủ đoạn như thế này, cả ngày thấp thỏm lo sợ, nhưng không dám lên tiếng ngăn cản hành vi của Lý Phàm.
“Hồ đồ, ta làm như thế còn không phải vì cứu Huyền Hoàng giới sao? Một chút vật liệu này có là gì? Có câu công lớn từ tòng long! Sau khi cứu thế thành công, Ngự Thú tông chính là công thần lớn nhất. Đến lúc đó phần thưởng chắc chắn gấp bội!” Lý Phàm cào Hứa Khắc.
“Thật.. thật vậy sao?” Hứa Khắc bán tín bán nghi.
Lý Phàm tiếp tục ẩn núp trong Ngự Thú tông, nhờ vào tài nguyên trong đó để tăng cường cơ thể. Thực lực tăng lên vùn vụt, rất nhanh đã sắp đến Nguyên Anh.
Trong thời gian này tu sĩ tên là Tống Dương cũng bởi vì ngấp nghé Thiên Mệnh Huyền Điểu mà âm thầm theo dõi trong bóng tối.
Nhưng bị Lý Phàm vận Thiên Mệnh thần thông thay đổi vận thế của hắn.
Hai con linh sủng hắc xà của hắn đột nhiên mất kiểm soát, bùng dậy thôn phệ Tống Dương. Sau đó hắc xà bị các đệ tử Ngự Thú tông liên thủ đánh chết.
Uy hiếp duy nhất cứ như thế biến mất.
Thời gian dần trôi, rất nhanh sắp đến ngày Bạch tiên sinh làm khách ở Ngự Thú tông.
Lý Phàm bắt đầu giả thần giả quỷ như thường lệ.
“Ta có một dự cảm Bạch tiên sinh sắp đến rồi.” Hôm nay hắn bỗng truyền âm.
“Cái gì? Bạch tiên sinh đến Ngự Thú tông? Đến thăm ta và Lục Nhai sư huynh sao?” Hứa Khắc đột ngột ngẩng đầu, đầy mừng rỡ nói.
“Hừ, tiểu tử ngươi tự luyến quá. Bạch tiên sinh bôn ba để cứu vớt thế gian, làm gì có thời gian lãng phí với ngươi.” Lý Phàm đả kích không thương tiếc.
“Được thôi.” Hứa Khắc nghe vậy hơi nản lòng.
Nhưng mà nhanh chóng phấn chấn trở lại, trông mong nhìn bầu trời đợi Bạch tiên sinh đến.
Lý Phàm cũng nheo mắt lại.
“Từ khi giáng lâm đến nay cũng chỉ hai tháng hơn, cho dù thực lực tăng nhanh như thế nào cũng không thể nhúng tay vào trận đấu kế tiếp, có lẽ nên nói là tàn sát mới đúng.”
“Cho nên trọng điểm của phá cục diện có lẽ vẫn là hành động tiếp theo ở núi Nam Minh Thánh. Nhưng mà vẫn có thể làm điều gì đó.”
Lý Phàm nhìn Hứa Khắc ở bên dưới, có chút đăm chiêu.
Giống với trải qua trước đây, nửa ngày sau Bạch tiên sinh đến đúng hẹn.
Thanh Long hộ tông của Ngự Thú tông cảm nhận được khí tức của vị khách không mời mà đến, lập tức hiện thân chặn trước mặt Bạch tiên sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận