Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 77: Như Ảnh Tuỳ Hình Quyết

Lý Phàm tìm thấy rất nhiều lưu ly châu chưa được tiêu hóa hoàn toàn trong dạ dày của dị thú long kình.
Hẳn là tàn dư sau khi long kình nuốt chửng đàn cá lưu ly.
"Xem ra, từ sau khi con cá lưu ly khổng lồ kia bị mình giết chết, tình cảnh của đàn cá lưu ly rất đáng lo." Lý Phàm nghĩ thầm trong bụng.
Ngoại trừ lưu ly châu ra, còn có nửa đoạn san hô, một khúc xương cá lấp lánh ánh sáng và những thứ lộn xộn khác.
Lý Phàm cũng mặc kệ có nhận biết hay không, tất cả đều đóng gói hết.
Cuối cùng, Lý Phàm kiểm tra lại một lần nữa, sau khi đảm bảo rằng mình không bỏ sót cái gì, mới lặng lẽ rời đi.
Một đường không nói gì, an toàn trở về Vạn Tiên Đảo.
Sau khi giao nộp hài cốt dị thú long kình, Lý Phàm lại đổi những thứ kiếm được trong dạ dày của long kình thành điểm cống hiến, từng cái từng cái một.
Tổng cộng thu được 320 điểm.
Sau đó, trải qua một phen giám định, Vạn Tiên Minh cũng xác nhận hài cốt long kình mà Lý Phàm giao chính là con tập kích đảo lúc trước.
Vì vậy, thù lao nhiệm vụ 2000 điểm đã đến tay hắn.
Cộng với 450 điểm còn lại trước đó, cống hiến hiện tại của Lý Phàm là 2770 điểm.
"Nhiều điểm cống hiến như vậy, hẳn là đủ để lựa chọn một môn công pháp vừa ý rồi."
Trước mắt, Lý Phàm còn thiếu thủ đoạn ẩn giấu khí tức để tiện truy tung người khác.
Loại công pháp này cũng khá hiếm thấy, nhưng nếu chỉ là Luyện Khí kỳ, 2770 điểm cống hiến cũng tuyệt đối đủ dùng.
Lý Phàm bắt đầu lựa chọn trong Thiên Huyền Cảnh.
Giờ phút này, trong Vạn Tiên Minh, nhiệm vụ săn giết dị thú long kình đã khiến cho đông đảo tu sĩ Trúc Cơ bó tay toàn tập kia vậy mà lại được một tu sĩ Luyện Khí hoàn thành.
Chuyện kỳ lạ trái với lẽ thường này nhanh chóng thu hút sự chú ý của nhiều người.
Nhất là đám người lúc trước liên hợp lại phát ra nhiệm vụ lại càng khó hiểu vô cùng.
"Luyện khí hậu kỳ, Lý Phàm? Người này là ai? Con long kình kia không phải nghe nói rằng có thể chống cự nổi công kích của tu sĩ Kim Đan hay sao. Lý Phàm này sao có thể giết được nó?"
"Chẳng lẽ người này che giấu tu vi?"
"Vị đạo hữu này mới gia nhập Vạn Tiên Minh ta à, còn muốn che giấu tu vi trước mắt linh bảo Thiên Huyền Kính? Làm sao có thể chứ!"
"Người này quả thật có thực lực Luyện Khí hậu kỳ không thể nghi ngờ. Ta đã tìm người xác nhận, hắn mới gia nhập Vạn Tiên Minh ta cách đây không lâu, được Hà Chính Hạo tiến cử."
"Ồ? Vậy người này rốt cuộc đã dùng phương pháp gì?"
"Chẳng lẽ, người này có dị bảo?"

Tu sĩ Luyện Khí lại có thể làm được việc mà ngay cả tu sĩ Trúc Cơ cũng không làm được, chuyện này không khỏi khiến người khác suy nghĩ lung tung.
Nhưng vào lúc này, một giọng nói khinh thường vang lên.
"Đều đừng đoán nữa, tin tức nội tình mới nhất, tiểu tử này chỉ là vận khí tốt mà thôi." Những lời này lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người.
"Chu Bằng đạo hữu, vì sao lại nói như thế?"
"Đúng vậy, vận khí tốt? Làm sao có khả năng?”
...
Chu Bằng cũng cảm khái một tiếng: "Ta cũng không thể tin được, nhưng sự thật là như vậy.”
"Hài cốt của con dị thú long kình được đưa đến chỗ của Công Tôn trưởng lão Thiên Cơ Đường phân tích. Kết luận là, con dị thú long kình này, trước khi chết, cũng đã chiến đấu sống mái với ít nhất ba con cự thú biển sâu có cùng cấp bậc rồi."
"Tuyệt đại đa số vết thương trên người nó đều là do những cự thú này lưu lại."
"Trước khi chết, dị thú long kình này đã dầu hết đèn tắt. Cho dù không cần tiểu tử kia ra tay, con long kình này cũng sống không được bao lâu nữa.”
Chu Bằng nói xong, xung quanh nhất thời hoàn toàn yên tĩnh.
Tuy rằng có hơi khó mà tin nổi nhưng danh tiếng của Công Tôn trưởng lão Thiên Cơ Đường thì tất cả mọi người ở đây đều đã được nghe qua.
Kết luận của hắn vẫn luôn có độ tin cậy khá cao.
"Nghe nói, con long kình kia có dấu hiệu sắp hóa rồng. Có lẽ là bởi vì nguyên nhân này nên những cự thú biển sâu khác mới ngấp nghé nó."
"Rất có lý. Đối với dị thú có thể cắn nuốt lẫn nhau để tiến hóa, loại thức tỉnh huyết mạch tổ tiên này chính là vật đại bổ."
"Ái chà, tiểu tử Luyện Khí này thế mà lại có vận khí tốt như vậy. Thật sự khiến người khác phải hâm mộ, đây chính là 2000 điểm cống hiến à nha!"
Người xung quanh nghe thấy thế cũng gật đầu tới tấp.
...
Đối với ảnh hưởng có thể mang lại khi hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng dị thú long kình, Lý Phàm đã sớm tính đến trong đầu.
Tuy vậy, hắn cũng chả sợ gì cả.
Bởi vì bất luận nhìn thế nào, con long kình này đều chết vì tàn sát lẫn nhau với cự thú. Hắn chỉ là có vận khí tốt, đi ngang qua nhặt được tiện nghi mà thôi.
Vì 2000 điểm cống hiến, hơi mạo hiểm chút xíu cũng đáng.
Quăng việc này ra sau đầu, trải qua thời gian dài tìm kiếm, Lý Phàm cuối cùng cũng đã xác định được một công pháp vừa ý mình.
"Như Ảnh Tùy Hình Quyết".
Cốt lõi của môn công pháp này được thể hiện ngay trong bốn chữ "như ảnh tuỳ hình".
Công pháp này thiên về truy tung, ẩn nấp.
Một khi tập trung vào đối phương, có thể giống như cái bóng của hắn, mãi mãi không rời. Đối phương khó mà thoát khỏi.
Càng có thể ẩn giấu trong cái bóng như một bóng ma, khiến hắn không cách nào phát hiện ra.
Có thần hiệu như thế, công pháp này đương có giá không hề rẻ.
1800 điểm cống hiến.
Lý Phàm cũng không keo kiệt, trực tiếp mua lại.
Đang lúc chuẩn bị bế quan tu luyện, hắn bỗng nhiên nhận được linh phù truyền tin từ Hà Chính Hạo.
"Lý Phàm đạo hữu! Ôi chao, không nghĩ đến tu sĩ săn giết con long kình kia thật sự là ngươi a! Ta còn tưởng đâu chỉ là tu sĩ khác trùng tên cùng cảnh giới chứ!"
"Mãi đến khi có người hỏi thăm ta về tin tức của ngươi, ta rốt cuộc mới xác định tu sĩ giết long kình thật sự là ngươi a!"
Hà Chính Hạo có vẻ vô cùng kích động.
"Tốt tốt tốt lắm, cũng xem như xả giận giúp ta a! Đạo hữu cũng biết, mấy ngày nay, ta vừa nhắm mắt là lại mơ thấy hình ảnh giá của Linh Vụ Thảo giảm mạnh."

Lý Phàm im lặng một hồi, một lát sau mới trả lời: "Chỉ là vận khí tốt mà thôi, lúc làm nhiệm vụ vừa vặn gặp được long kình đang chém giết với những cự thú khác, bởi vậy nhặt được tiện nghi.”
Tin tức phát ra không lâu, Hà Chính Hạo lập tức hồi đáp lại.
"Vận khí cũng là một bộ phận của thực lực mà, đạo hữu vừa có thiên phú, vừa có đạo vận bất phàm như thế, tương lai nhất định có hi vọng thành đạo a!"
Lý Phàm còn chưa biết nên đáp như thế nào, đã thấy Hà Chính Hạo lại truyền đến một đạo tin tức.
"Vừa lúc ta có một chuyện, muốn nhờ đạo hữu hỗ trợ, không biết có được hay không?"
"Ồ? Có chuyện gì vậy? ”.
"Ừm. Ta muốn mời đạo hữu trấn thủ Lưu Ly Đảo thay ta một thời gian, không biết ý đạo hữu như thế nào?”
"Đại diện trấn thủ?" Lý Phàm có chút ngạc nhiên.
Hà Chính Hạo vội vàng giải thích.
"Lúc trước, bởi vì chuyện Linh Vụ Thảo, ta mất trắng hơn phân nửa số điểm tiết kiệm được trong mấy năm nay. Mắt thấy khoảng cách đạt được công pháp Nguyên Anh càng ngày càng xa, ta thật sự không cam lòng."
"Đúng lúc, có mấy vị bằng hữu mới đây vừa phát hiện ra một động phủ từ thời thượng cổ, mời ta cùng đi thăm dò. Theo bọn họ nói, động phủ này hẳn là đã được phong bế trước khi đại kiếp nạn hàng lâm, bên trong chắc chắn có rất nhiều kỳ trân dị bảo, thậm chí còn có thể có không ít công pháp nữa."
"Nếu có thể thu hoạch được vài phần thì cũng có thể bù đắp cho tổn thất trước đó của ta. Vì vậy, ta quyết định đi thử một phen."
Lý Phàm suy nghĩ chốc lát, không đồng ý ngay mà hỏi ngược lại: "Không biết ta cần làm đại diện trấn thủ trong bao lâu?"
Hà Chính Hạo trả lời rất nhanh: "Sẽ không bao lâu đâu. Ít thì một hai năm, nhiều thì ba bốn năm mà thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận