Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1021: Phồn diễn giả túc mệnh

Lô Thừa Học không hổ là đệ tử hạch tâm của Lô gia, nhân duyên vô cùng tốt.
Trong gần nửa ngày Lý Phàm âm thầm theo dõi, tổng cộng có ba mươi bảy người giao lưu gặp gỡ với Lô Thừa Học. Bọn họ không có ai không khách khí, tất cả đều mặt mày vui vẻ chào đón.
Hơn nữa Lý Phàm còn nhìn được, ý cười trên mặt những người này không phải giả vờ. Mà là sự vui vẻ từ trong lòng.
Bận rộn gần nửa ngày, lúc này Lô Thừa Học mới thản nhiên trở lại bên trong động phủ của mình.
Lý Phàm cũng lẻn chui theo vào.
Hiện giờ, trận pháp phòng hộ động phủ trước mặt Lý Phàm tất nhiên như vật vô hình.
Lặng yên không một tiếng động, không hề bị bất kỳ kẻ nào trong động phủ phát hiện.
“Tướng công đã về rồi!”
Lô Thừa Học vẫn vào động phủ, lập tức có mười một vị nữ tu mỗi người một vẻ, dung mạo xuất sắc ra nghênh đón.
Thậm chí, có ba người trong đó đã mang bầu.
Đối mặt với nhiều giai nhân long trọng đón mừng như vậy nhưng Lô Thừa Học chỉ hơi gật đầu, sắc mặt lạnh lùng.
Hắn lập tức đi vào gian phòng lớn nhất nằm sâu trong động phủ.
Mười một vị nữ tu vui cười bắt kịp.
Cửa lớn trong phòng ầm ầm đóng, không lâu sau đó đã có tiếng nam nữ mây mưa mãnh liệt mơ hồ truyền ra ngoài.
Lý Phàm theo dõi cảnh tượng trong phòng, nhíu mày.
Nhưng không phải hắn hâm mộ đãi ngộ của Lô Thừa Học.
Mà suốt toàn bộ quá trình, vậy mà vẻ mặt Lô Thừa Học từ đầu đến cuối không hề thay đổi.
Không giống như đang hưởng thụ, mà giống như đang thực hiện nhiệm vụ hơn.
Mà trong cuộc lúc hắn nói chuyện với mười một vị nữ tu này, Lý Phàm đã biết đầu đuôi sự tình.
Thì ra, tận lực sinh sôi càng nhiều hậu đại là thủ đoạn quan trọng nhất để Lô gia có thể duy trì sự thịnh vượng.
Phải biết rằng, muốn làm người lương thiện ở Huyền Hoàng giới không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Có đôi lúc vì giúp đỡ mà thậm chí hiến luôn cả mạng nhỏ của mình.
Mà sở dĩ Lô gia có thể duy trì khác hình tượng thích làm việc thiện lâu dài chính vì Lô gia có quá nhiều người.
Nhiều đến mức Lô gia sẽ không hề do dự khi dùng tính mạng con cháu trong gia tộc để đổi lấy thanh dang ngày càng cao.
Ngoại trừ nhiệm vụ gia tộc giao phó, hàng năm đều chắc chắn phải cho ra đời số lượng hậu đại nhất định.
Mỗi một người trong Lô gia cũng biết rõ vận mệnh của mình. Biết đâu ngày nào đó bản thân sẽ phải hi sinh, tận hưởng lạc thú trước mắt trở thành phong cách làm việc chủ đạo của người trong Lô gia.
Gần như tất cả người trong Lô gia đều có số vợ từ hai chữ số trở lên.
Chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, căn bản sẽ dành cho công cuộc sản xuất hậu đại.
Có lẽ sẽ có người đắm chìm, làm mà không biết mệt. Nhưng tất nhiên, không phải tất cả mọi người có thể duy trì sự nhiệt tình khi phải giao nộp nhiệm vụ từ ngày này qua tháng khác.
Lý Phàm cảm nhận được sự chán ghét và mệt mỏi trên người Lô Thừa Học ngay lúc này.
“Dù là đệ tử hạch tâm của gia tộc cũng chẳng chạy thoát được vận mệnh làm lợn giống. Nhiều nhất cũng chỉ là được lựa chọn người vợ cảnh đẹp ý vui hơn một chút thôi.”
“Đã như vậy, ta giúp ngươi giải thoát cũng không phải chuyện xấu.”
Sắc mặt Lý Phàm đang nhìn trộm bên ngoài phòng không hề thay đổi.
Hắn đợi đến khi đại chiến kết thúc, Lô Thừa Học và mười một vị mỹ nhân đang mê man nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lúc này, Lý Phàm mới lắc mình đi vào trong phòng.
Lô Thừa Học có tu vi Hóa Thần, các nữ tử khác cao lắm mới chỉ cảnh giới Nguyên Anh.
Lý Phàm ấn đầu Lô Thừa Học, hút kẻ đang không hề phòng bị vào trong động thiên bản thân.
Thậm chí hắn không hề kinh động nữ tu khác, sau đó hắn như quỷ quái nhanh chóng rút lui.
Sau khi các nàng tỉnh lại, dù không thấy bóng dáng Lô Thừa Học đâu cũng chỉ nghĩ hắn rời đi trước vì mệt mỏi.
Mà đợi đến khi cuối cùng phát hiện ra Lô Thừa Học đã mất tích có lẽ là chuyện của mấy ngày sau đó.
Trong mật thất Linh Mộc giới.
Lý Phàm không để Lô Thừa Học tỉnh lại, trực tiếp tiễn hắn lên đường.
Để hắn chết trong giấc mộng yên tĩnh.
Dị tượng khi tu sĩ vẫn lạc bị trận pháp của Lý Phàm che đậy. Không ai trong Linh Mộc giới có thể phát hiện.
Rất nhanh, một viên Hóa Đạo Thạch thượng phẩm tỏa ra ánh sáng trắng lóng lánh hiện ra trước mặt Lý Phàm.
Hiện giờ trong Vạn Tiên Minh, hắn đồng sở hữu một mảnh Thạch Mẫu, ba viên Hóa Đạo Thạch cực phẩm, mười sau viên thượng phẩm.
Lý Phàm không chờ mong trong ba người bị nhắm đến lần này sẽ có người giữ mảnh Thạch Mẫu hoặc cực phẩm.
Hắn chỉ cần Hóa Đạo Thạch thượng phẩm là được rồi.
Mỗi một kiếp không ngừng dung hợp tăng cường, át sẽ đạt tới cảnh giới Hóa Đạo Thạch Mẫu.
Bên trong viên Hóa Đạo Thạch thượng phẩm này có chứa kí ức lúc Lô Thừa Học còn sống.
Hắn không trực tiếp xóa sạch mà nhìn hình ảnh ở trong đó.
“Vậy mà hắn đạt được viên Hóa Đạo Thạch này từ khi còn là đứa trẻ. Hơn nữa còn là di sản của cha hắn, tự gõ cửa đến.”
Phụ thân Lô Thừa Học liều mình cứu người, sau đó người được cứu cảm động trước ân đức này, lấy viên Hóa Đạo Thạch này làm đồ tạ lễ.
Lúc ấy Lô Thừa Học tuổi còn nhỏ, người này lo lắng Hóa Đạo Thạch sẽ bị Lô gia nẫng tay trên nên hắn lén lút tìm đến cửa.
Vậy nên không ai trong Lô gia biết chuyện trên người Lô Thừa Học có Hóa Đạo Thạch.
Có Hóa Đạo Thạch, Lô Thừa Học thể hiện được “thiên phú” kinh người. Hắn dần được bồi dưỡng như đệ tử hạch tâm, tới tận hôm nay bất hạnh chết trong tay Lý Phàm.
Nói tóm lại, một đời của Lô Thừa Học nhàm chán nhạt nhòa.
Ngoại trừ chuyện hắn cho ra đời tất cả mười sau hậu đại thì không còn chỗ nào đáng khen.
Sau khi Lý Phàm cẩn thận quan sát toàn bộ hình ảnh, hắn khẽ lắc đầu: “Một kiếp bình thường mà lại đáng buồn. Thậm chí còn chẳng đặc sắc bằng tháng ngày ở trong Đại Huyền của ta.”
“Lãng phí vô ích một món bảo vật như này.”
Với ánh mắt hiện giờ của Lý Phàm, tất nhiên hắn sẽ ngứa mắt với cách sống này.
Tuy nhiên hắn cũng không xóa sạch kí ức của Lô Thừa Học mà chỉ dồn nó giữ trong một góc.
Sau đó hắn bắt đầu dung hợp với Hóa Đạo Thạch của bản thân.
Nói là hợp hai làm một nhưng thực chất là hấp thu, cường hóa.
Dù sao chủ thể vẫn là viên ‘Hóa Đạo Thần Nhất’ bên trong thức hải Lý Phàm.
Hóa Đạo Thạch đi theo Lô Thừa Học cả đời hóa thành từng dải hào quang lấp láng, không ngừng tràn vào trong thức hải Lý Phàm.
Lột xác đã xảy ra tại Hóa Đạo Thạch trong thức hải của hắn.
Trong khoảnh khắc đó, dường như trời cao đất xa, toàn bộ thế gian đều trở nên rực rỡ hơn.
Tất cả những chi tiết được chú ý, bị bỏ sót, không rõ trong suốt những chuyện Lý Phàm đã trải qua lúc này tái hiện trong đầu hắn.
Ngay cả tin tức, tư liệu công pháp mới chỉ tình cờ liếc mắt nhìn một lần cũng được chải vuốt lại từ trong trí nhớ đã phủ bụi.
“Thượng phẩm và trung phẩm, khác nhau một chữ nhưng một trời một vực. Không biết cực phẩm, thậm chí Hóa Đạo Thạch mẫu sẽ đạt đến cảnh giới mức nào.”
Ánh mắt Lý Phàm dường như không ngừng xuất hiện cảnh tượng thế giới sinh sôi hủy diệt, hắn cảm thán nói.
Hắn thử dùng Giải Ly Điệp cuối cùng thôi diễn thôi diễn trận pháp tiên cấp.
Có Hóa Đạo Thạch hỗ trợ, khả năng xử lý những số liệu dư thừa phức tạp của Lý Phàm được nâng cao rất nhiều.
Không còn cảm giác nghìn từ vạn chữ, không biết bắt đầu từ đâu như lần thực hiện trước.
Hiện giờ hắn không hề cảm thấy mê man, chỉ hơi nhìn, trong đầu lập tức có phương hướng nghiên cứu đại khái xuất hiện.
Lý Phàm lại dùng thử Lượng Thiên Xích.
“Số lượng hình ảnh có thể giám sát cùng một lúc tăng vọt gấp mười lần…”
Lập tức có kết quả định lượng, Lý Phàm rất hài lòng với thành quả lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận