Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 182: Gián điệp ở Thái An

Ngoại trừ đạo bào đồng phục và ngọc điệp thân phận ra, còn có một khối linh phù truyền tin đặc biệt.
Linh phù có hình tròn, viền xung quanh được điêu khắc hoa văn phức tạp, chính giữa được khắc một chữ “vạn”.
Hắn dùng thần thức đắm chìm vào bên trong, lập tức cảm thấy bản thân như xuất hiện trong một biển sao.
Có thể mơ hồ nhìn thấy vô số ngôi sao ảm đạm khắp xung quanh.
Mỗi một ngôi sao tượng trưng cho một thành viên trong thể chế của Vạn Tiên Minh.
Lý Phàm nghĩ đến bóng dáng của Hà Chính Hạo.
Ngay sau đó, hắn đã tìm được ngôi sao tượng trưng cho Hà Chính Hạo trong biển sao mênh mông.
Lý Phàm gửi một lời mời kết bạn.
Sau một thời gian, ngôi sao tối tăm kia sáng lên.
Nó trông nổi bật hơn hẳn dàn sao ảm đạm khác.
"Đạo hữu làm việc nhanh thật, mới đây đã nhập chức thành công rồi, xin chúc mừng nha!” Tin nhắn của Hà Chính Hạo truyền đến.
“Còn phải đa tạ Hà đạo hữu!” Lý Phàm trả lời tin nhắn.
Sau đó, bên kia cũng không hồi âm tiếp, hiển nhiên Hà Chính Hạo đã đắm chìm vào nghiên cứu Sơn Hà Đại Trận.
Tiếp theo, Lý Phàm cũng gửi lời mời kết bạn cho Trần Anh, Trương Chí Lương và Cung Bá Vũ, rồi rút thần niệm ra khỏi linh phù truyền tin.
Hắn lại bắt đầu tìm kiếm nhiệm vụ công huân trong Thiên Huyền kính.
Khác với những nhiệm vụ kiếm được điểm cống hiến, nhiệm vụ công huân chủ yếu đều do chính Vạn Tiên Minh công bố.
Các loại nhiệm vụ thì rất đa dạng, từ thu thập vật tư đến tham gia việc duy trì hoạt động hàng ngày của Vạn Tiên Minh, nói chung loại nào cũng có.
Còn có một loại nhiệm vụ khá đặc biệt nữa, đó chính là tố giác và vạch trần gián điệp của Ngũ Lão Hội hay tổ chức khác trà trộn vào Vạn Tiên Minh.
Công huân nhận được từ loại nhiệm vụ này tuỳ thuộc vào chức vị của gián điệp cao hay thấp.
Hiện giờ, cấp bậc quyền hạn của Lý Phàm là cấp một.
Về cơ bản, chỉ cần tùy ý hoàn thành bất kỳ một nhiệm vụ công huân nào, cấp bậc của hắn sẽ tăng lên cấp hai.
Tuy nhiên, số lần nhận nhiệm vụ công huân cũng có hạn.
Chỉ có thể tiếp nhận tối đa ba nhiệm vụ một năm.
Vì vậy, Lý Phàm hiện không vội tiếp nhận.
Ngoài làm nhiệm vụ, cũng có những cách khác để đạt được công huân.
Tỷ như Hà Chính Hạo lúc trước, tiến cử tu sĩ gia nhập Vạn Tiên Minh.
Hoặc cung cấp một số thông tin có giá trị.
Những việc này đều không có hạn chế gì, ai đến Vạn Tiên Minh cũng không từ chối, càng nhiều càng tốt.
Điều khiến cho Lý Phàm khá hứng thú, đó là công huân cần để nâng cao đẳng cấp quyền hạn cũng không phải có giá trị cố định.
Thay vào đó, nó được hiển thị theo phương thức thanh tiến độ.
Điều này là do Thiên Huyền kính sẽ căn cứ vào giá trị của công huân trong thời gian thực để điều chỉnh nó.
Lấy một ví dụ, chẳng hạn như nhiệm vụ công huân nộp lên “Xích Vân Băng” vẫn luôn tồn tại từ trước đến giờ.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, tu sĩ sẽ nhận được công huân cố định là Bính công hạ đẳng.
Mà giá trị của chính “Xích Vân Băng” vẫn luôn không ngừng dao động.
Tuy rằng dưới tình huống bình thường, giá trị của những vật tư được thu gom này sẽ không dao động quá nhiều.
Thế nhưng, trong lịch sử của Vạn Tiên Minh, đã từng có trường hợp một loại vật tư nào đó bị giảm giá trên diện rộng.
Vì thế, Thiên Huyền kính sẽ căn cứ vào giá trị của nó trong thời gian thực để điều chỉnh và khống chế chính xác giá trị của công huân tương ứng với nó.
Sức chú ý của Lý Phàm tập trung vào một nhiệm vụ có thù lao là công huân Bính công trung đẳng.
Ngay sau đó, một cái thanh nho nhỏ hiện lên bên cạnh bảng giới thiệu về nhiệm vụ.
Trên thanh tiến độ này, còn có một con số nhỏ xíu.
“Tăng 43%.”
Điều này cho thấy, nếu Lý Phàm hoàn thành nhiệm vụ này, thu được Bính công trung đẳng, thì đẳng cấp quyền hạn của hắn sẽ tăng lên một cấp, và cộng thêm 43% tiến độ của đẳng cấp tiếp theo.
Đẳng cấp quyền hạn của Vạn Tiên Minh tổng cộng có bốn mươi chín cấp, ý là đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn mươi chín.
Những cấp đầu tăng lên thì dễ, nhưng càng về sau thì càng khó.
Sau khi đã tìm hiểu hết về công huân và đẳng cấp quyền hạn, Lý Phàm lại bắt đầu tìm tòi về công pháp.
Ngay tức khắc, hắn đã nhận ra được chỗ khác biệt so với lúc trước.
Có vài kết quả tìm kiếm được biểu thị bằng chữ màu vàng kim, trông rất bắt mắt.
Điều này cho thấy rằng chỉ những thành viên bên trong thể chế của Vạn Tiên Minh mới có thể nhìn thấy những công pháp này.
Hơn nữa, sau khi đổi, tu sĩ chỉ có thể dùng loại công pháp này cho chính mình tu hành, không thể trao đổi với người khác.
Nếu lỡ “lưu lạc”, bị người khác học mất.
Vậy thì tất nhiên Hộ Pháp đường sẽ cử người chuyên trách thu lại, đồng thời sẽ xử phạt người ban đầu trao đổi công pháp.
Người đó sẽ bị khấu trừ số công huân nhất định.
Lý Phàm cẩn thận xem xét những công pháp bị hạn chế này.
Những công pháp này đều có phông chữ màu vàng, có một phần là màu vàng kim, cho thấy rằng với đẳng cấp quyền hạn hiện tại, Lý Phàm có thể đổi được chúng.
Phần còn lại là công pháp có phông chữ màu vàng sậm.
Nghĩa là cấp bậc quyền hạn để đổi những công pháp màu vàng sậm này vượt quá cấp bậc quyền hạn hiện tại của Lý Phàm.
Lý Phàm chỉ có thể đọc được phần giới thiệu của chúng chứ không thể đổi.
Nói chung, tu sĩ chỉ có thể tìm thấy kết quả được giới hạn trong ba cấp độ quyền hạn của bản thân.
Đó xem như khích lệ tinh thần cầu tiến của tu sĩ.
Lý Phàm tùy ý xem xét một môn công pháp Kim Đan kỳ màu vàng sậm.
“Canh Kim Dưỡng Kiếm Công”.
Có giá sáu vạn năm ngàn điểm cống hiến, cấp bậc quyền hạn phải là cấp ba thì mới có thể đổi.
"Hấp thụ Canh Kim chi khí, uẩn dưỡng kiếm ý trong cơ thể. Có thể dùng để ngự kiếm phi hành, cũng có thể xem như pháp bảo giết địch.”
“Uy lực của nó cao hơn công pháp mình nhìn thấy lúc trước rất nhiều, giá cả cũng cao hơn không ít.”
Lý Phàm cũng đọc lời giới thiệu của mấy môn công pháp màu vàng sậm còn lại, đều là như vậy.
“Kỳ vật Diễn Pháp Giác kia ngày đêm thôi diễn công pháp không ngừng, tất nhiên sẽ sinh ra không ít công pháp thần thông kinh thế hãi tục.”
“Thậm chí không yếu hơn bao nhiêu khi so với tuyệt học trấn phái của tông môn thượng cổ.”
“Tuy không thể đổi nhưng đọc giới thiệu, được thêm kiến thức cũng tốt.”
“Tiếc là quyền hạn của mình chưa đủ.”
"Quyền hạn, quyền hạn..."
Lý Phàm lại nhớ lại mấy cách đạt được công huân.
Bất chợt, một bóng người hiện lên trong đầu của hắn.
Trấn thủ Thái An đảo, Chu Thanh Ngang.
Trong hai kiếp trước, lần nào người này cũng rút lui kịp thời trước khi Xích Viêm nấu biển.
Theo cái nhìn của Lý Phàm, chuyện này rất khả nghi.
Chỉ có hai khả năng mà thôi.
Một, Chu Thanh Ngang này có người chống lưng, hơn nữa người này còn có địa vị rất cao.
Ở kiếp thứ mười, ngay cả hai vị Hóa Thần tiên quân của Vạn Tiên đảo cũng không thể sớm nhận ra Xích Viêm giáng lâm.
Nhưng Chu Thanh Ngang lại làm được.
Điều này chứng tỏ hậu trường của Chu Thanh Ngang còn mạnh hơn cả cường giả Hoá Thần.
Chẳng lẽ là Hợp Đạo tiên tôn nào đó?
Theo quan điểm của Lý Phàm, khả năng này là rất thấp.
Nếu Chu Thanh Ngang có Hợp Đạo tiên tôn làm chỗ dựa thì y cứ trực tiếp rời đi là được.
Cần gì phải viện cớ ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, rồi còn lại nhờ người trấn thủ Thái An đảo thay cho mình.
Vì vậy, khả năng thứ hai cao hơn rất nhiều.
Đó là, Chu Thanh Ngang này là gián điệp mà tổ chức khác cài cắm vào Vạn Tiên Minh.
Lý Phàm đoán chắc rằng, lúc Xích Viêm hàng lâm, những cường giả hàng đầu trên thế gian này đều đã sớm phát hiện ra.
Tuy không biết vì sao tổng bộ Vạn Tiên Minh lại không nhắc nhở Vạn Tiên đảo trong Tùng Vân Hải này.
Nhưng các tổ chức khác đều ít nhiều nhận được chỉ điểm.
Ví dụ, trong kiếp trước, ngay trước khi kiếp nạn giáng lâm, Vạn Hoa Thương đã hạ lệnh cho toàn bộ nhân viên rút khỏi Tùng Vân Hải.
Chắc hẳn Chu Thanh Ngang này cũng nhận được thông báo của tổ chức nên mới dùng chiêu ve sầu thoát xác để chạy trốn khỏi Tùng Vân Hải.
Đương nhiên, lúc này, đây chỉ mới là suy đoán của Lý Phàm mà thôi.
Để xác minh chuyện này, hắn còn phải ra tay kiểm chứng một phen.
Nếu đoán sai, vậy thì thôi.
Nhưng nếu Chu Thanh Ngang thật sự là gián điệp, Lý Phàm sẽ kiếm bộn.
Không chỉ có thể gặt hái được rất nhiều công huân và điểm cống hiến.
Quan trọng hơn, Lý Phàm còn muốn tìm được phương pháp lừa gạt Vấn Tâm Đài từ trên người y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận