Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1032: Giới tử giấu Độ Ách

Lại tốn thời gian non nửa tháng, sau khi bảo đảm phương án phá cấm Giải Ly điệp không có vấn đề gì lớn.
Lý Phàm cũng không trì hoãn, trực tiếp liên hệ Mặc Nho Bân và phân thân Thiên Huyền Kính, báo lại tình huống.
Mặc Nho Bân nhìn trận pháp vô cùng phức tạp ghi lại trong ngọc giản rất lâu.
Sau khi kết thúc hắn day huyệt thái dương, cau mày nói: “Ta nhìn không ra kết quả gì. Tốt nhất ngươi nên đi hỏi phân thân Thiên Huyền Kính.”
“Suy cho cùng sau khi một khi xác định, muốn sửa lại thì khó lắm.”
Mà phân thân nhân loại Thiên Huyền Kính sau khi đọc một lượt nội dung trong ngọc giản, ánh mắt dần sáng lên.
“Diệu, tuyệt không thể tả.”
“Đại xảo bất công, tựa giản thực phồn, trực chỉ đại đạo...”
Phân thân Thiên Huyền Kính đắm chìm trong đó rất lâu, bất chợt thình lình ngẩng đầu nhìn về phía Lý Phàm: “Trận pháp như thế, ngươi làm sao thôi diễn ra được?”
Trong ánh mắt còn lộ ra ngờ vực sâu sắc.
Rất hiển nhiên, phân thân Thiên Huyền Kính không tin Lý Phàm có năng lực này.
Lý Phàm mỉm cười, con mắt chuyển động. Nhớ tới suy đoán của mình đối với tiên khí hoá hình lúc trước, không khỏi mở miệng nói: “Ta? Trận pháp phức tạp như vậy, ta không thôi diễn ra được đâu.”
“Chẳng qua mỗi ngành chuyên một nghề, chuyện người ta không làm được, không có nghĩa là người khác không làm được.”
“Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi Thiên Huyền Kính là mạnh nhất Huyền Hoàng giới rồi?”
“Huyền Thiên giáo bọn ta năm đó là tiên bảo...”
Lý Phàm hừ lạnh, lời nói im bặt dừng lại.
Thiên Huyền Kính nhìn thẳng đánh giá Lý Phàm, tựa như muốn nhìn thấu hắn.
Nhưng tiếc là không thể nhìn ra bất kỳ vật gì từ trên khuôn mặt của hắn kia.
Trầm mặc một lúc, vẫn là do phân thân Thiên Huyền Kính chủ động lên tiếng: “Được rồi. Mặc kệ ngươi làm sao đạt được pháp phá cấm này, tóm lại theo phán đoán của ta, hẳn là có thể loại bỏ cấm chế của Truyền Pháp.”
“Chỉ có điều...” Phân thân Thiên Huyền Kính chợt chuyển đề tài: “Để bảo đảm không có sơ hở nào, vẫn phải đi trước nghiệm chứng một phen.”
Lý Phàm híp mắt: “Nghiệm chứng? Nghiệm chứng như nào?”
Phân thân Thiên Huyền Kính thong thả nói: “Cấm chế Truyền Pháp thiên tôn để lại không chỉ dùng hết trên người ta...”
“Hửm?”
Phân thân Thiên Huyền Kính đi qua đi lại, dường như đang tự hỏi gì đó.
Sau một lúc lâu hắn mới chầm chậm nói: “Để duy trì ổn định của Huyền Hoàng giới, Truyền Pháp hắn đã từng tiến hành thanh lý gần như tất cả nhân tố không ổn định trong Huyền Hoàng giới.”
“Ta gọi nó là rửa sạch Huyền Hoàng.”
“Thứ có thể tiêu diệt thì tiêu diệt triệt để. Thứ không thể tiêu diệt...”
“Thì dùng cấm chế phong cấm vĩnh viễn.”
Trên mặt Lý Phàm cũng lộ ra vẻ cảm thấy hứng thú: “Vậy mà còn có loại chuyện này...”
Phân thân Thiên Huyền Kính khinh thường nói: “Nếu không vì sao Huyền Hoàng giới lại yên bình như vậy? Dung hợp chư giới, lại còn có thể duy trì hòa bình tuyệt đại đa số thời gian trong lịch sử...”
“Đây vốn là một chuyện khó mà tin nổi.”
Lý Phàm chầm rãi gật đầu, xem như công nhận cách nói của đối phương.
Phải biết rằng cho dù là Đại Huyền phàm giới đều là cảnh phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân.
Mà Huyền Hoàng giới từ sau khi đại kiếp tân sinh vẫn là hai cấp tranh phong Vạn Tiên Minh, Ngũ Lão hội đối địch.
Tuy ngẫu nhiên có chiến tranh va chạm, nhưng càng giống thủ đoạn điều chỉnh số lượng tổng thể của tu sĩ nhiều hơn.
Sau lưng chuyện này nhất định có nhân tố Truyền Pháp âm thầm điều tiết khống chế.
“Cho nên, chúng ta dùng cấm chế nơi nào làm thí nghiệm? Sẽ không kinh động Truyền Pháp chứ?” Những nhân tố không ổn định bị Truyền Pháp phong cấm trong lời Thiên Huyền, Lý Phàm thực sự quá cảm thấy hứng thú. Hắn lập tức hỏi.
“Ta cũng đang suy nghĩ.” Phân thân Thiên Huyền Kính cau mày, dường như cũng rơi vào trong lựa chọn khó khăn.
Hồi lâu sau, hắn cho ra đáp án.
“Vật phong cấm không thể có nguy hại quá lớn. Loại này năm đó lúc Truyền Pháp phong cấm thường thường đều sẽ để lại một tia chú ý. Tuy đã qua mấy ngàn năm, nhưng không thể bảo đảm chú ý khi đó đã biến mất.”
“Tốt nhất là thứ năm đó Truyền Pháp dưới cơn nóng giận, lựa chọn phong ấn. Không có uy hiếp thực tế đến Huyền Hoàng giới, chỉ vì chọc giận Truyền Pháp mới bi thảm chịu phong cấm. Đối với Truyền Pháp, chẳng khác gì là tiện tay đập chết một con chuột. Đã qua nhiều năm như vậy, có lẽ Truyền Pháp đã sớm quên nó.”
Phân thân Thiên Huyền Kính càng nói, ánh mắt càng sáng.
Cuối cùng nhìn về phía Lý Phàm: “Không biết ngươi có từng nghe nói về ‘Độ Ách tông’ chưa?”
“Độ Ách tông?” Trong lòng Lý Phàm chấn động.
Vẻ mặt càng biến đổi kịch liệt, hiện ra vẻ tức giận: “Đây không phải là một trong mười tông môn phản giáo năm đó à? Ngươi hẳn sẽ không bảo ta đi loại bỏ phong ấn cho bọn họ đấy chứ?”
Lý Phàm trực tiếp xua tay từ chối: “Không thể được! Loại phản đồ này, ta không giết sạch bọn họ thì thôi, còn muốn kêu ta đi cứu bọn họ?”
“Hừ, xem ra Truyền Pháp vẫn có chỗ đáng khen. Phong ấn đám rác rưởi đó lâu như vậy...”
“Truyền Pháp ngươi làm tốt lắm!”
Dường như ba chữ Độ Ách tông chạm tới vảy ngược của Lý Phàm, trạng thái cả người hắn bỗng nhiên trở nên có phần không ổn định.
Thỉnh thoảng cười mỉa, thỉnh thoảng kích động.
Phân thân Thiên Huyền Kính quan sát Lý Phàm một lúc rồi mới giải thích: “Ha ha, ngươi trái lại không cần lo lắng về phương diện này. Người Độ Ách tông môn hẳn đã sớm bị Truyền Pháp giết sạch. Thứ Truyền Pháp phong cấm chỉ là một số bố trí Độ Ách tông để lại thôi.”
“Những vật đó đã xâm nhập Huyền Hoàng, khó mà loại trừ. Ngay cả Truyền Pháp cũng không cách nào hủy diệt hoàn toàn, sau đó chỉ có thể phong ấn nó lại.”
“Vật chết mà thôi, nếu ngươi thí nghiệm phá cấm, sau khi thành công chỉ cần không động vào đồ vật bên trong thì sẽ không có bất cứ dị thường nào lộ ra. Đây đã là nơi dùng để thí nghiệm trước ta cảm thấy thích hợp nhất sau khi sàng lọc.”
Nghe được lời này của phân thân Thiên Huyền Kính, trước mắt Lý Phàm lập tức hiện ra người giấy tồn tại chi chít trong Huyền Hoàng giới, dùng để giám thị tất cả.
“Độ Ách tông...”
Trong đầu phút chốc lóe qua vô số suy nghĩ, cuối cùng vẻ mặt dần bình ổn lại: “Nếu như vậy, địa điểm phong cấm Độ Ách tông nằm ở đâu?”
“Ta nghe ngươi, đi thử xem vậy.”
“Chẳng qua...”
“Chuyến này tương đối có mấy phần nguy hiểm, ngươi có gì bổ khuyết không?” Ánh mắt Lý Phàm sáng rực.
Phân thân Thiên Huyền Kính tức khắc hơi bất đắc dĩ: “Ta tạm thời còn chưa khôi phục lại.... Chờ sau khi ngươi thành công trở về lại nói.”
“Về phần địa chỉ chỗ phong cấm Độ Ách tông...”
Sắc mặt phân thân Thiên Huyền Kính ngược lại trở nên nghiêm túc lên.
Lần nữa bẻ ra một ngón tay, đưa tới.
“Chỉ là một tọa độ, còn cần phiền phức như vậy? Nói thẳng ra là được mà...” Lý Phàm hơi khó hiểu, cho đến khi xem xét nội dung trong ngón tay, lời nói mới chợt ngừng lại.
“Giấu trong giới tử giữa tu di... Truyền Pháp lại có thủ đoạn như thế?” Vẻ mặt Lý Phàm có chút ngạc nhiên.
Phân thân Thiên Huyền Kính bèn nhắc nhở: “Phải nghiêm khắc dựa theo khoảng cách và vị trí đi, nếu không thì không chỉ sẽ không tìm được chỗ Độ Ách tông, thậm chí còn có thể mất phương hướng giữa hư vô.”
Lý Phàm nhớ kỹ nội dung ghi chép trong ngón tay trong lòng, sau đó một bóp nát nó.
Dựa vào ghi chép bên trong, Độ Ách tông bị Truyền Pháp thu nhỏ mười vạn lần, cố định giấu trong hư không Huyền Hoàng giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận