Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1200: Lực phá tinh hải đạo

“Điều duy nhất có thể làm là giải phẫu phân tích những tàn chi thế giới này, có lẽ còn có thể suy lý hoàn nguyên hình dạng lúc còn sống của tinh hải chí ám.”
“Nhưng dẫu sao cũng là tồn tại cao hơn Tu Tiên giới bình thường như Huyền Hoàng giới mấy cấp độ. Dù là thi thể cũng có thể thu hoạch rất nhiều từ đó.”
Khí tức trên người thánh thai Lý Phàm bất chợt biến đổi.
Giống như dung nham mạnh mẽ phun trào, khí tức của hắn vốn đã Hóa Thần đỉnh phong thoáng chốc bành trướng mấy lần.
Chỉ tiếc thánh thai vẫn không thoát được hạn chế liên hệ giữa phân thân và bản tôn.
Giống như tồn tại một gông xiềng vô hình hung hăng đè ép khí tức tăng vọt trở về.
Thánh thai Lý Phàm rên lên một tiếng, vậy mà phun ra một ngụm máu tươi.
Trong tiểu thế giới Hắc Kiếm diễn hóa trong cơ thể có vô số vết nứt màu đen hiện lên, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt.
Nhưng trong mắt thánh thai Lý Phàm trái lại tràn đầy hưng phấn.
“Thiên địa tàn khuyết, đạo tắc nhược hóa.”
“Quả nhiên, trong tinh hải chí ám này, phân thân có khả năng vượt ngược cảnh giới bản tôn!”
Thánh thai Lý Phàm dư vị cảm giác trùng kích bành trướng trong nháy mắt kia.
Như cự lực ngang ngược, cưỡng ép phá vỡ gông xiềng thiên địa.
“Nguồn động lực để ta phá ải còn thiếu tí nữa. Nửa đường sụp đổ, bị phản phệ ngược lại.”
“Nếu như tích lũy nhiều thêm một chút nữa là có thể thừa thế xông lên, trực tiếp phá tan gông xiềng.”
Lý Phàm chợt nhớ tới cảnh phân thân tu luyện Thôn Thiên Thực Địa Đại Pháp, cuối cùng cưỡng ép đột phá ‘thiên chi ách’ lúc trước.
“Đây gọi là ‘lấy lực phá đạo’. Nếu là đại thế giới bình thường, không thành Chân Tiên, căn bản không có lực lượng cường đại như này. Nhưng tinh hải chí ám thiên tàn địa khuyết, yêu cầu bị giảm rất mạnh.”
“Lúc trước sau khi phân thân ta cưỡng ép phá vỡ bình cảnh thiên chi ách thì bị phản kích của cự chưởng Thiên Đạo Huyền Hoàng. Trong tinh hải chí ám, thậm chí ngay cả loại phản phệ này đều có thể sẽ không buông xuống.”
Thánh thai Lý Phàm giống như Triệu Nhàn vừa rồi, trong lòng tràn đầy vui vẻ sáng tỏ thông suốt.
“Từ một đến vạn. Nếu đạo tắc vốn có đã có thể bị phá vỡ, như vậy có phải cái khác cũng có thể thực hiện không?”
“Nhất kình rơi có vạn vật sinh. Sự diệt vong của tinh hải đối với tu sĩ may mắn sống sót cuối cùng có lẽ càng là đại cơ duyên hàng tỉ năm khó gặp.”
“Biểu hiện thực lực vượt xa tu sĩ bình thường của Truyền Pháp ngoài việc tu sĩ tân pháp toàn bộ Huyền Hoàng giới đều là hắn ra, có lẽ không thoát được liên quan đến chuyện này.”
“Ở trong tinh hải vạn năm, e rằng đã gần kề vô hạn tiên trong truyền thuyết.”
Lĩnh ngộ của thánh thai trong tinh hải chí ám làm bản tôn Lý Phàm cũng nhận trùng kích cực lớn.
Phát hiện tinh hải đại thế giới thiên tàn địa khuyết, phản đạo có lợi rất lớn cho tu sĩ khiến cho thậm chí khí tức của hắn cũng không khỏi hơi loạn.
Dẫn tới sự chú ý của hai trưởng lão Hợp Đạo Hoa Nguyệt Dạ và Trương Hư.
“Tôn đạo hữu?”
“Không sao, chỉ là nhớ tới kiều thê trong nhà, tâm thần rời rạc.” Lý Phàm hơi xấu hổ nói.
Hai vị trấn thủ lộ vẻ mặt cổ quái, sôi nổi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Một lần nữa ổn định tâm thần, bản tôn Lý Phàm cưỡng ép đè xuống ý nghĩ hận không thể lập tức xông ra Huyền Hoàng giới.
“Cho tới bây giờ đều là kỳ ngộ và nguy cơ cùng tồn tại.”
“Tinh hải chí ám hiện giờ tuy nói là một tu luyện thánh địa đối với tu sĩ. Nhưng không hề nghi ngờ là, nơi đó cũng có nguy cơ tứ phía.”
“Nếu không phải thánh thai là Thiên chi kỳ trúc cơ, sợ rằng sớm đã vẫn lạc ở giữa đường. Đối mặt với đủ loại biến hoá kỳ lạ trong tinh hải, cho dù là thế giới Ngũ Hành đại động thiên của ta diễn hóa cũng không thể chống đỡ quá lâu.”
Không động vô hình trong hư không tăm tối và dịch bệnh màu đen chí mạng...
Bất kể là cái nào đều không phải thứ hiện tại Lý Phàm có thể ứng đối.
“Mượn thánh thai cảm ngộ cũng là như nhau.”
Lý Phàm chỉ có thể tự an ủi mình như thế.
“Nếu mười sáu Hợp Đạo Vạn Tiên Minh ra ngoài Huyền Hoàng giới, hẳn cũng có thể từ từ phát hiện bí mật này.”
“Nhưng không biết bọn họ còn có thể sống sót trở về hay không?”
Đối với kết cục của mười sáu người này, Lý Phàm ôm thái độ bi quan.
Tu sĩ Huyền Hoàng giới ở trong mắt Truyền Pháp tuyệt đối cũng chỉ là tồn tại như công cụ.
Lần này triệu tập hẳn cũng chạy không thoát vận mệnh này.
“Nhưng mà ta ngược lại có thể nghĩ cách học trộm phương pháp không có tinh lực hồi đãng mà bay ra Huyền Hoàng giới.”
“Đời này sự xuất hiện của tinh lực hồi đãng hoàn toàn là ngẫu nhiên. Không cách nào đảm bảo sau này có thể phục hiện. Mà đã biết tầm quan trọng của tinh hải chí ám, ta há lại có thể bỏ lỡ?”
“Cho dù hiện tại điểm thời gian là tuyệt mật, không cách nào dò thăm. Nhưng chờ qua mấy chục năm, hoặc là đợi đến khi Thánh triều Đại Khải uy hiếp Vạn Tiên Minh, hai bên khai chiến, bí mật bậc này cũng không ai để ý, không khó nghe ngóng.”
Lời tuy như thế nhưng Lý Phàm lại luôn duy trì sự chú ý đối với mười sáu người này.
Thông qua Thiên Huyền Tiểu Kính, phân thần ở Tôn gia đã có thể ổn định duy trì hình thể tồn tại. Thực lực phân thần khôi phục, kéo theo Tôn Lộ Dao trong Vô Lượng Kính cũng trở nên ngày càng cường đại, dung hợp với Vô Lượng Kính càng rõ ràng.
Một ngày này, lúc đang nhìn trộm Thiên Huyền Kính, Tôn Lộ Dao bỗng lấy dũng khí nói với Lý Phàm: “Tiền bối, hình như ta lại cảm ứng được vị trí của mảnh vỡ Vô Lượng Kính khác.”
“Có lẽ sau khi hấp thu nó, năng lực của Vô Lượng Kính sẽ tăng thêm một bước.”
Mảnh vỡ huynh đệ Tôn gia gần như tìm khắp cả lãnh địa Vạn Tiên Minh mới tìm được lúc trước quả thực để Vô Lượng Kính có biến hóa về chất. Nếu khôi phục lại chút, nói không chừng đúng là sẽ mang đến cho Lý Phàm niềm vui bất ngờ.
Song phân thần Lý Phàm lại giả vờ như không nghe thấy.
Chỉ kiên nhẫn hoàn thành nhìn trộm Thiên Huyền Kính, nhưng vẫn không tìm được tin tức mười sáu người bị Truyền Pháp điều động.
Sau đó mới lạnh lùng nhìn về phía Tôn Lộ Dao: “Vị trí nào?”
Tôn Lộ Dao cẩn thận từng li từng tí truyền đến tin tức cảm ứng được.
“Ấy?”
Sau khi phân thần Lý Phàm nhìn thấy vị trí Tôn Lộ Dao điểm ra, trong lòng không kiềm được có phần kinh ngạc.
Chính là nằm trong Bách Thạch động thiên ở biên giới châu Thạch Lâm.
Di tích Thiên Cơ tông và cửa vào Linh Mộc giới đều nằm trong dung động liên miên dưới lòng đất này.
“Ta đã biết.”
Phân thần Lý Phàm chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu, không biểu hiện ra dáng vẻ muốn đi tìm.
Tôn Lộ Dao cũng không dám hỏi nhiều.
Mãi đến bảy ngày sau, Tôn Lộ Viễn lần nữa tới mật thất, Tôn Lộ Dao nhận được Lý Phàm cho phép mới có phần vội vàng kể lại một lượt việc này.
Hoàn toàn tương phản với sự hờ hững của Lý Phàm, Tôn Lộ Viễn tức khắc vui mừng khôn siết.
“Nếu như có thể tìm thêm một mảnh vỡ, có lẽ ngươi cũng không cần chịu khổ như vậy nữa!”
Tôn Lộ Dao gật đầu phụ họa.
“Phải rồi ca, sau khi lão gia hỏa Phục kia biết tin tức của phân thân Thiên Huyền Kính thì có phản ứng gì?” Tôn Lộ Dao lại hỏi.
Tôn Lộ Viễn nghe vậy bèn cau mày: “Thiên Huyền Kính sinh ra phân thân nhân loại, sự việc trọng đại, cần từ từ mưu đồ. Tạm thời hắn không có động tĩnh ta cũng có thể hiểu. Nhưng kỳ lạ là, từ sau gặp mặt lần trước, ta không liên lạc được với hắn nữa.”
“Không liên lạc được?”
“Không riêng gì bên phía Phục. Thậm chí ngay cả tổng bộ Vạn Tiên Minh đều tạm thời không vào được, dường như có chuyện gì đó quan trọng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận