Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 245: Kết quả cược cá thay đổi

Về phần đến tột cùng chân tướng của cuộc chiến này là như thế nào, người ở cấp độ như Lý Phàm hiện tại không thể biết được.
Lúc mây đen trên đầu mọi người tản đi, các tu sĩ bị điều động dần quay lại cố hương.
Trận đại chiến diễn ra tám tháng này khiến người ta cảm giác như nằm mơ, tựa hồ chưa bao giờ xảy ra vậy.
Chỉ khi nào tình cờ nhắc đến những tu sĩ đã vĩnh viễn biến mất, bằng hữu của họ mới hoảng hốt nhớ đến trận chiến vô cùng thê thảm này.
Tất nhiên, Lý Phàm cũng có vài người quen đã táng thân trong cuộc chiến này.
Không nói tới Trần Anh của Dược đường đã sớm chết từ lúc Ngũ Lão Hội đánh lén.
Ngoài ra, còn có hai người Giang Chính Tịch và Đô Hưng Xương của Diễn Võ đường Tùng Vân Hải cũng song song bỏ mạng.
Sách Trận đường cũng bị tổn thất nghiêm trọng, có ba người bị điều động.
Trong đó, Cung Bá Vũ và một vị trận pháp sư Nguyên Anh tên Mục Bác Văn bị dư âm đến từ trận chiến giữa tu sĩ Hoá Thần lan tới, không may ngã xuống. Chỉ còn một mình Trương Chí Lương sống sót.
Còn có vô số tu sĩ trên Vạn Tiên đảo mà Lý Phàm mới gặp qua một lần cũng vẫn lạc trong cuộc chiến này, nhiều không kể xiết.
Có thể thấy, mức độ thảm thiết của trận đại chiến Thiên Vận châu này ra sao.
Cũng may, thứ thế gian này thừa thãi nhất là tu sĩ vùng vẫy liều mạng vùng vẫy giành sự sống, tre già măng mọc.
Sau đó, một tin tức đến từ Thiên Huyền kính đã nhanh chóng khiến mọi người không còn đoái hoài gì đến trận đại chiến thảm khốc và những người đã bỏ mạng kia nữa: Trong ba năm, mỗi tu sĩ đều được giảm giá 30% khi đổi công pháp.
Mỗi người chỉ được áp dụng “mã giảm giá” này để đổi một môn công pháp và không thể mang tặng người khác.
Tin tức này vừa truyền ra, đám tu sĩ vốn có tinh thần u ám lập tức phấn chấn bừng bừng.
Có tu sĩ vốn còn thiếu chút ít điểm cống hiến, sau khi được giảm giá thì đã có thể đổi được công pháp mình cần. Tất nhiên bọn họ đều nhanh chóng chạy đi đổi công pháp rồi vô cùng vui vẻ về bế quan tu luyện.
Còn những tu sĩ thiếu nhiều điểm cống hiến thì vẫn còn tới ba năm để cố gắng kiếm điểm cống hiến đổi công pháp. Cả đám điên cuồng làm nhiệm vụ, tích góp từng điểm cống hiến một.
Cuối cùng, với những tu sĩ không có điểm cống hiến dư thừa nào, dù có nỗ lực ba năm cũng không cách nào đủ để đổi công pháp thì những phương thức “cho vay”, "một đêm đổi đời" cũng trở thành cọng rơm cứu mạng bọn họ.
Cuối năm 16 sau Lưu Điểm, trò “cược cá” được mệnh danh là con đường đổi đời nhanh nhất trong Tùng Vân Hải càng hấp dẫn lượng tu sĩ đông gấp mấy lần mọi năm.
Trên không trung hòn đảo tổ chức cược cá, người tới tham gia náo nhiệt đông nghìn nghịt, chật kín cả bầu trời.
Lý Phàm cũng lẫn ở trong đó.
Hắn nhớ rõ, kẻ đứng đầu lần này là con cá chim trắng.
Tuy rằng hiện giờ điểm cống hiến vẫn đủ dùng nhưng Lý Phàm không định bỏ qua bất kỳ cơ hội làm giàu nào.
Vì thế, hắn lựa chọn đối tượng, bắt đầu đặt cược.
Hai mươi bảy ngày quan sát thoáng cái đã trôi qua.
Rất nhanh, đã đến ngày hồ nước phun lên trời, cũng là ngày giải thưởng lớn được sinh ra.
Đám tu sĩ ai nấy đều đỏ cả mắt, mang vẻ mặt hồi hộp, không dám phát ra bất kỳ âm thanh khác lạ nào, chỉ nhìn chằm chằm vào đàn cá đang cạnh tranh trong hồ nước.
Kết quả cuối cùng khiến cho Lý Phàm ngoài ý muốn.
Con cá đứng đầu không phải cá chim trắng như Lý Phàm nhớ trong kiếp trước mà là một con cá cờ toàn thân lấp lánh ánh vàng, trông tràn đầy sức sống.
"Ta trúng! Ta trúng rồi!"
Trong tiếng thở dài và chửi rủa liên tục của đám tu sĩ, một âm thanh mừng rỡ hào hứng khiến người chú ý vang lên.
Lần theo thanh âm, Lý Phàm trông thấy một tu sĩ trẻ tuổi có đầu tóc lộn xộn, quần áo rách rưới đang vô cùng hưng phấn, sắc mặt đỏ bừng.
"Độc đắc! Ta trúng rồi! Độc đắc!"
Như sợ người khác không biết được, y điên cuồng kêu to.
Y bỏ qua vô số ánh mắt có thể giết người mà ngửa đầu cười to, giống như điên rồi.
"Đù! Đây không phải là Hàn Dịch sao? Nghe nói mấy năm trước y bị một tu sĩ Trúc Cơ lừa hết vốn liếng, sống thê thảm vô cùng. Không ngờ hôm nay lại đổi vận, trúng độc đắc."
"Mẹ nó, vận may cứt chó gì thế!"
"Sao loại chuyện tốt thế này không tới phiên ta. Mấy trăm điểm cống hiến ta vất vả tích góp lần này thua sạch rồi!”
"Lần này nhiều người đặt cược như vậy, người thắng độc đắc ăn sạch. Hơn nữa bây giờ là cuối năm, ẵm trọn quỹ thưởng tích luỹ nguyên năm…”
"Bà mẹ nó! Giải độc đắc này đoán chừng ít nhất cũng là cả trăm vạn điểm cống hiến.”
Vừa tính sơ sơ, ánh mắt mà các tu sĩ xung quanh nhìn Hàn Dịch đều không giống như trước.
Cuối cùng, vốn đang đắm chìm trong niềm vui trúng độc đắc mà quên hết tất cả, Hàn Dịch cũng bắt đầu nhận ra bầu không khí khác thường này.
Dưới vô số ánh mắt quét qua, vẻ mặt của y cũng trở nên lo lắng bất an.
Cũng may, quy định của “cược cá” vẫn còn đó, trước mắt công chúng, an toàn của người trúng thưởng vẫn được bảo đảm.
Nếu không thì sẽ dễ dàng xuất hiện cảnh giết người cướp của. Một khi quy định bị phá thì e rằng từ nay về sau, càng ngày sẽ càng có ít người dám đến nơi này chơi.
Còn không bằng nhân cơ hội này tuyên truyền trắng trợn để hấp dẫn nhiều tu sĩ đến tham gia hơn.
Tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ nghèo rớt mồng tơi, tương lai mù mịt, được ăn cả ngã về không, ai ngờ hoàn toàn đổi vận.
Từ nay về sau, cuộc sống đến đỉnh, có hy vọng Nguyên Anh, Hóa Thần.
Còn có tuyên truyền nào có sức hấp dẫn hơn nhân chứng sống sờ sờ này?
Rất nhanh, những người tổ chức “cược cá” đánh mắt trao đổi, rồi dẫn Hàn Dịch tới.
Sau một hồi hạch toán, bọn họ lập tức chuyển giải thưởng kếch xù giá trị 156 vạn điểm cống hiến cho Hàn Dịch ngay tại chỗ.
Nhận được phần thưởng nhưng Hàn Dịch ngược lại không có vẻ gì là vui mừng.
Thay vào đó, y dường như dại ra, không dám tin điều này là sự thật, trưng ra vẻ mặt mờ mịt.
Trong khi đó, vẻ tham lam toát ra từ ánh mắt của đám người đang vây xem càng ngày càng doạ người.
Để đảm bảo an toàn cho người chơi may mắn này, những người tổ chức “cược cá” quyết định đích thân hộ tống y về Vạn Tiên đảo.
Còn những tu sĩ bị Hàn Dịch thắng hết toàn bộ gia sản thì chỉ biết không cam lòng đi theo sau.
Trong vòng vây của mọi người, Hàn Dịch rời khỏi vùng biển này.
Rất nhanh, nơi đây chỉ còn lại con cá cờ đứng đầu đang yên lặng tiêu hóa những con cá dự thi khác và... Lý Phàm.
Lý Phàm nhìn khí tức của cá cờ đang tăng trưởng không ngừng mà không khỏi rơi vào trầm tư.
"Vì sao kết quả trong kiếp này lại khác với những gì mình đã trải qua?"
"Biến số nằm ở đâu chứ?"
Lý Phàm thua mắt giải thưởng lớn nhưng cảm xúc của hắn cũng không biến hóa nhiều.
Ngoài trò cược cá này, còn có rất nhiều cách để hắn có thể kiếm được lượng lớn điểm cống hiến.
Đến nỗi, chỉ có nguyên nhân dẫn đến kết quả khác biệt này mới khiến hắn thấy hứng thú.
"Theo lý mà nói, lần này ngoại trừ việc có nhiều người tham dự hơn thì không còn gì có thể ảnh hưởng đến kết quả của trò cược cá này được."
Lý Phàm đứng tại chỗ suy tư hồi lâu nhưng cũng không nghĩ ra được đáp án nào đáng tin cậy.
Hắn dứt khoát vận dụng bí pháp [Hóa Đạo Thần Nhất] chiếu lại hình ảnh định ngư ban nãy liên tục trong đầu.
Thời gian dần qua, Lý Phàm cũng tìm được vài manh mối.
Lý Phàm cho rằng sở dĩ “không có biến số” là vì hắn đứng nhìn dưới góc độ của tu sĩ.
Nếu dưới góc độc của vô số con cá tham gia cược cá thì không có chỗ nào không có biến số.
Có thể đó là một vật nào đó mà tu sĩ tiện tay ném xuống khiến dòng nước thay đổi.
Hoặc cũng có thể chúng bị khí tức của tu sĩ làm cho khiếp sợ nên mới thay đổi đường bơi.
Tất cả những nguyên nhân này, đều vì tu sĩ quá mạnh, còn những con cá này thì quá yếu.
Kẻ yếu không có cách tự quyết định vận mệnh của mình, chỉ có thể như bèo trôi trên mặt nước, bị thứ gọi là biến số chi phối.
Lý Phàm cũng dần hiểu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận