Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 67: Khăng khăng tu huyễn công

Thứ ba: Nếu muốn thăm dò quỷ dị, hãy tập hợp càng nhiều người càng tốt.
Muốn hiểu rõ quy tắc của quỷ dị, phương pháp hiệu quả nhất chính là dùng mạng người chồng vào.
Hãy tin vào chính mình, ngươi chắc chắn sẽ không phải là người chết đầu tiên!
Lý Phàm xem thật kỹ "Hướng Dẫn Sinh Tồn Trong Di Tích Tông Môn", cảm thấy một trăm điểm cống hiến này không uổng phí.
Với những kinh nghiệm này, lần thăm dò Vân Thuỷ Thiên cung hai năm sau, hắn sẽ có nắm chắc càng lớn.
Ở kiếp trước, chuyện Tư Không Nghi tìm được Vân Thủy đồ lục từ Vân Thủy Thiên Cung, đạt được mười vạn điểm cống hiến truyền ra đã kích thích sự nhiệt huyết của tu sĩ Tùng Vân Hải đối với việc khám phá di tích này.
Tuy rằng Vân Thủy đồ lục đã bị lấy đi, nhưng...
Vân Thủy Thiên Cung khổng lồ như vậy, bảo vật bên trong hẳn không chỉ có một kiện "Vân Thủy đồ lục" chứ?
Chính vì ôm loại ý nghĩ này, đám tu sĩ Tùng Vân Hải người trước kẻ sau, không để ý sinh tử mà xông tới Vân Thủy Thiên Cung.
Ngay cả tán tu từ đại lục phương xa cũng đều nghe tiếng tìm đến.
Suy nghĩ của họ quả thực chính xác.
Kiếp trước, cho đến năm 27 sau Lưu Điểm, năm Lý Phàm Luyện Khí, Vân Thủy Thiên Cung vẫn chưa hoàn toàn được thăm dò xong.
Thỉnh thoảng sẽ có tin tức tu sĩ tìm thấy bảo vật được truyền ra, làm mọi người đỏ cả mắt.
Cũng vì có nhiều người thăm dò như vậy, đại bộ phận quy tắc của quỷ dị trong Vân Thuỷ Thiên cung đều đã sớm không còn là bí mật gì nữa.
Lý Phàm kiếp trước cũng đã nghe nói qua.
Chỉ là...
Chuyện Tư Không Nghị cuối cùng lấy được "Vân Thủy đồ lục" như thế nào, tuy rằng được mọi người bàn tán xôn xao nhưng cũng chẳng ai đưa ra được lời giải thích hợp lý.
Vậy nên, Lý Phàm kiếp này muốn mưu đồ Vân Thuỷ Đồ Lục, trước hết phải nghĩ cách lặng lẽ theo dõi Tư Không Nghi, phải đoạt được đồ vật trước khi hắn sắp thành công.
Cách thời điểm Vân Thủy Thiên Cung mở ra còn có hai năm, trước tiên phải âm thầm tìm hiểu tin tức liên quan đến Tư Không Nghi, biết người biết ta cái đã.
Đồng thời, còn phải nỗ lực không ngừng tăng thực lực của mình lên nữa.
Lý Phàm lướt ánh mắt qua một loạt công pháp sát phạt được liệt kê trong Thiên Huyền kính.
Giá của công pháp sát phạt so ra cao hơn công pháp bình thường rất nhiều.
"Tiểu Diễn Thuỷ Quyết" mà Lý Phàm trước đó tu luyện cũng chỉ có giá 1200 điểm cống hiến.
Còn công pháp sát phạt thông thường đều bắt đầu từ giá 1500 điểm trở lên.
Lý Phàm cấp tốc xem qua một loạt giới thiệu của các công pháp khác nhau để lựa chọn loại phù hợp với mình.
"Lưu Thủy Kiếm Quyết", "Tiểu Cương Phong Kiếm", "Xích Lưu Tinh"...
Bỗng nhiên, ánh mắt của Lý Phàm dừng lại trên một môn công pháp.
"Minh Linh Huyễn Công".
Cẩn thận đọc đi đọc lại lời giới thiệu của công pháp, Lý Phàm tim đập thình thịch.
Thông qua lời giới thiệu, đây là một môn công pháp chủ tu huyễn thuật.
Quan tưởng, bồi dưỡng một "huyễn linh" trong đầu, khi gặp địch, có thể giải phóng huyễn linh ra ngoài mê hoặc kẻ địch.
Sau khi huyễn linh cường đại lên, còn có thể chui vào thức hải người khác, trực tiếp phát động công kích thần thức.
Công pháp này quả thực giống như được tạo ra cho riêng hắn vậy.
Tuy không rõ so với tu sĩ khác thì như thế nào, nhưng qua mấy trăm năm luân hồi, hơn nữa còn được "Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú" gia trì, thần thức của hắn có lẽ sẽ không quá yếu.
Hơn nữa, khi nói về quan tưởng ra "huyễn linh", không hiểu sao trong đầu Lý Phàm lại hiện ra một thân ảnh đỏ thẫm.
Nếu dùng Xích Viêm làm hình mẫu để quan tưởng, thiết nghĩ "huyễn linh" được sinh ra chắc chắn sẽ không tầm thường.
Lý Phàm thầm cân nhắc trong đầu, cuối cùng cũng quyết định mua công pháp này.
Chỉ là cái giá này...
Lý Phàm nhìn qua một lần, mí mắt giật giật.
2500 điểm!
Gần như chỉ kém công pháp Trúc Cơ thông thường một chút mà thôi!
Thảo nào công pháp này nhìn qua lợi hại như vậy, lại từ trước đến nay vẫn treo ở chỗ này, không người hỏi thăm.
Thật ra, chuyện này Lý Phàm đã nghĩ lầm.
Nguyên nhân "Minh Linh Huyễn Công" có giá cao như vậy chỉ là do công pháp huyễn thuật tương đối hiếm thấy mà thôi, chứ không phải vì nó mạnh bao nhiêu.
Tu Tiên giới hiện tại, tuyệt đại bộ phận tu sĩ đều có thần thức kém xa so với thời thượng cổ.
Suy cho cùng, trước khi đại kiếp giáng lâm, công pháp huyễn cảnh ở Tu Tiên giới thời thượng cổ cũng tương đối ít ỏi.
Chứ đừng nói tiên pháp không thể tu luyện chung như hiện tại.
Thiếu thủ đoạn cường hoá, tăng tiến thần thức, hầu hết tu sĩ thời nay đều có mức độ thần thức tương đương nhau.
Dưới loại tình huống này, có cực ít người lựa chọn dùng thần thức công kích người khác.
Bởi vì điều này thường có nghĩa là lưỡng bại câu thương.
Đây cũng chính là nguyên nhân "Minh Linh Huyễn Công" bị các tu sĩ khác xem như gân gà.
Nói đi nói lại một hồi, đây cũng chỉ là một môn huyễn công mà thôi.
Chỉ là một phương pháp sử dụng thần thức chứ không phải phương pháp tăng cường.
Công kích thần thức không dám dễ dàng vận dụng, ai sẽ tốn 2500 điểm cống hiến để mua một môn huyễn thuật đây?
Cũng chỉ có Lý Phàm hắn, thân mang "Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú", hơn nữa còn được tận mắt chứng kiến bóng dáng của thiên địa chi phách Xích Viêm, mới có khả năng quan tưởng ra một "huyễn linh" cực kỳ cường đại.
Vậy nên "Minh Linh Huyễn Công" mới có thể phát huy ra hiệu quả gấp mấy lần trong tay hắn.
Mặc kệ như thế nào, Lý Phàm cuối cùng vẫn cắn răng, bỏ tiền ra thu "Minh Linh Huyễn Công" vào tay.
Trong chớp mắt, số điểm cống hiến của Lý Phàm chỉ còn lại 1321 điểm.
Điểm cống hiến đến nhanh, đi còn nhanh hơn!
Vốn hắn còn định mua thêm một môn độn thuật, ai dè bây giờ đã không đủ điểm cống hiến, việc này chỉ có thể tính sau.
Việc cấp bách hiện tại là phải nhanh chóng tu luyện "Minh Linh Huyễn Công" đến cảnh giới Luyện Khí hậu kỳ.
Mở ra chế độ phụ trợ tu luyện trong Thiên Huyền kính, đặt Linh Lung Lưu Ly châu bên người, Lý Phàm bắt đầu tu luyện.
Tâm sáng như gương, dưới song trọng tăng phúc, văn tự công pháp huyền ảo giờ đây đối với Lý Phàm lại dễ hiểu như sách giáo khoa tiểu học.
Trong đan điền, năng lượng tinh khiết được hoá từ tu vi "Tiểu Diễn Thuỷ Quyết" trở thành chất dinh dưỡng, thúc đẩy tiến độ tu luyện "Minh Linh Huyễn Công" tăng vọt.
Chỉ trong không đến một ngày, Lý Phàm đã tu luyện "Minh Linh Huyễn Công" đến Luyện Khí trung kỳ.
Đến mức này, hắn đã có thể bắt đầu quan tưởng "huyễn linh".
Tuy nói là huyễn linh, nhưng hình mẫu mà nó bắt chước theo không thể là vật giả tưởng.
Nhất định phải lấy sự vật tồn tại chân thực trong Tu Tiên giới làm hình mẫu cơ sở.
Chậm rãi suy nghĩ, từng cảnh tượng cũ dần hiện lên trước mắt Lý Phàm.
Hắn tựa như lại trở về thời khắc kiếp trước được chứng kiến Xích Viêm nấu biển.
Một bóng dáng mờ mờ chậm rãi hiện ra trong thức hải Lý Phàm.
Tuy chỉ là một bóng mờ chưa hình thành như vậy, Lý Phàm cũng đã đột ngột cảm nhận được nhiệt độ xung quanh đang ngày một tăng cao.
Từng giọt mồ hôi rơi xuống như mưa từ thân thể hắn.
Lý Phàm cau mày, mạnh mẽ vận chuyển Luyện Tâm Chú, áp chế cảm giác nóng bỏng này.
Tiếp tục quan tưởng thân ảnh của Xích Viêm.
Theo Xích Viêm huyễn linh dần dần hình thành, nhiệt độ cơ thể của Lý Phàm cũng càng ngày càng cao.
Nếu như trước đó, hắn chỉ cảm thấy mình như đang ở trong một sa mạc nắng gắt thì giờ đây, toàn bộ cơ thể hắn giống như bị nướng trên lò lửa vậy.
Càng quan tưởng, Lý Phàm càng cảm giác được độ nóng càng thêm khủng bố.
Rốt cuộc, sau khi nhiệt độ đạt tới một cực hạn, quần áo trên người Lý Phàm bỗng không lửa vẫn tự cháy.
"Phốc!"
Hắn không thể duy trì trạng thái quan tưởng nữa, hư ảnh trong thức hải bất chợt tiêu tán.
Lý Phàm phun ra một ngụm máu tươi.
Máu cũng tản ra nhiệt độ cực cao, còn chưa bắn tung tóe trên mặt đất đã hóa thành một đoàn khói trắng, bị bốc hơi hoàn toàn.
Lý Phàm lau vết máu trên miệng, không nản chí.
Mua một viên đan dược chữa thương từ Thiên Huyền kính, khôi phục một hồi, hắn lại bắt đầu tiếp tục quan tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận