Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 751: Đoạn tuyệt đường trường sinh

“Giống như Truyền Pháp thiên tôn đi ngược lại đạo lý tu hành, từ nay về sau, tu sĩ thiên hạ được định sẵn không cách nào vượt qua được Truyền Pháp.”
“’Vãng Sinh thiên tôn’ nghịch tử sinh chi lý.”
“Mà một khi tu sĩ sống lại, về sau đều không thể đạt được cảnh giới Trường Sinh.”
Hứa Bạch như đã hiểu ra.
“Có điều đối với đại đa số tu sĩ trên thiên hạ, cảnh giới Trường Sinh vốn là một sự tồn tại nằm ngoài tầm với. Cho dù bọn họ biết chuyện này nhưng cũng không để tâm lắm.”
Đột nhiên, Hứa Bạch dường như nhớ ra điều gì đó, hắn khẽ cau mày.
Hắn bấm đốt ngón tay thôi diễn ra mấy năm sau Huyền Hoàng giới chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
“Ở Huyền Hoàng giới ban đầu, tu sĩ sinh ra, trưởng thành và chết đi một cách tự nhiên. Theo năm tháng thay đổi, dù tỷ lệ rất nhỏ nhưng thường cách một khoảng thời gian sẽ có một Trường Sinh thiên tôn mới ra đời. Cho dù khoảng thời gian này là mấy ngàn năm hay một vạn năm.”
“Nhưng bây giờ có Vãng Sinh phủ tồn tại, số tu sĩ sống lại ngày càng nhiều khiến các tu sĩ ra đời tự nhiên ngày càng hiếm.”
“Mà xác suất chứng đạo Trường Sinh vốn đã thấp, cuối cùng càng trở nên hiếm thấy.”
“Cuối cùng cho đến khi…”
“Thiên hạ không còn Trường Sinh cảnh mới nào được sinh ra.”
Hứa Bạch sờ cằm: “Huyền Hoàng âm mưu tuyệt hậu, đi theo con đường của mình, sau đó khiến người trong thiên hạ không còn đường để đi.”
“Thủ đoạn làm việc bá đạo cỡ này, có mấy phần giống phong cách của Truyền Pháp thiên tôn.”
“Tuy nhiên, đối với những Trường Sinh thiên tôn hiện tại thì đây lại là một chuyện tốt. Điều này có lẽ cũng chính là nguyên nhân mà mấy vị trong Ngũ Lão hội kia không ra mặt ngăn cản Vãng Sinh thiên tôn.”

Suy cho cùng, không phải tiểu thế giới nào cũng sẽ có nhân vật khủng bố như lão giả lông mày trắng trấn giữ.
Tu sĩ Tiên Minh trong quá trình chinh phạt gặp phải chút trắc trở rất nhanh đã bị lãng quên. Đôi khi bọn họ gặp phải tiểu thế giới điên cuồng chống cự nhưng nhanh chóng bị họ trấn áp dưới sự trợ giúp của bằng hữu và đồng đội.
Năm mươi, một trăm, một trăm ba mươi sáu…
Số lượng tiểu thế giới được xác minh gia tăng nhanh chóng.
Bên trong Thiên Huyền Bảo Giám, Hứa Bạch thu thập hình ảnh quá trình tiểu thế giới bị chinh phục, cùng với toàn bộ tình huống hiện tại.
Thấy thời gian cũng sắp đến, hắn thỏa thuận với Liễu Tam cùng nhau trở lại tiểu thế giới Đế quốc.
Che chắn nhận thức của Thiên Huyền Bảo Giám, hai người lần lượt tiến vào rồi gặp nhau trong hư không hắc ám.
Trước đó đã được Lý Phàm dặn dò những việc cần chú ý, Liễu Tam thay đổi diện mạo, hai người cứ thế bay trong hư không.
“Vậy mà lại là mạch Ngự Thú tông, thật sự có chút ly kỳ.” Khi đến bên ngoài Đế quốc, thần thức của hắn quét xuống phía dưới.
Khi nhìn thấy vô số dị thú thiên kỳ bách quái, Liễu Tam không khỏi tấm tắc tán thưởng.
“Có điều chúng chỉ là một đạo phân nhánh của Ngự Thú tông mà thôi. Chân truyền của Ngự Thú tông có vẻ như đang trốn trong Hư Linh giới. Mấy ngàn năm trôi qua rồi, cũng không biết hiện nay đã biến thành hình dáng như thế nào.” Hứa Bạch thuận tiện truyền âm.
“Hư Linh giới, hình như ta đã nghe ở đâu rồi thì phải?” Liễu Tam hơi sững sờ.
Một lúc sau, Liễu Tam khẽ lắc đầu: “Kỳ lạ, ta không nhớ nổi. Không lẽ ta đã già đến như vậy rồi ư?”
“Không sao, hiện tại việc Vạn Tiên Minh càn quét các tiểu thế giới sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ. Năm đó, Liễu lão có quen người nào trong Ngự Thú tông không?” Hứa Bạch hỏi.
“Ta chỉ là nghe tên mà thôi chứ không có qua lại gì cả.” Liễu Tam có vẻ lo lắng về việc mất trí nhớ của mình và trả lời một cách lơ đãng. Trong đầu hắn vẫn đang tự hỏi ấn tượng đó đến từ đâu.
Đúng lúc này, bên trong Trường Sinh cốc, Lý Phàm chợt cảm thấy bất an.
“Hửm?”
Loại chuyện này đã lâu không xảy ra nên Lý Phàm không dám khinh thường.
Thần sắc hắn nghiêm trọng, dừng lại việc lấy số liệu trận pháp nuôi dưỡng Giải Ly điệp, tinh thể Hóa Đạo Thạch trong đầu hắn vận chuyển tới cực hạn, suy nghĩ về nguồn gốc của cảm giác nguy cơ này.
Không lâu sau, hắn nghĩ đến một đáp án có khả năng.
Liễu Tam vốn là cường giả Hợp Đạo, hiển nhiên hắn không thể quên được những gì đã xảy ra với bản thân. Ngay cả khi hắn không thể nhớ lại, chỉ cần thần thức kiểm tra một lượt thì hắn chắc chắn có thể nhớ lại mới đúng.
Nhưng chuyện như vậy lại xảy ra rồi.
“Bởi vì ký ức liên quan đến Hư Linh giới trong đầu hắn đã bị người khác thay đổi rồi.”
“Chỉ có người ở cảnh giới Trường Sinh mới có thể âm thầm thay đổi thần thức của cường giả Hợp Đạo. Liễu Tam sống hơn nửa đời, chưa từng tiếp xúc với cường giả cảnh giới Trường Sinh.”
“Thế nên vấn đề nằm ở “Chân Thực Dụ Quả” mà lúc đầu ta đã sử dụng với hắn.”
Nghĩ đến nội dung thay đổi ký ức của Liễu Tam, Lý Phàm đột nhiên hiểu ra: “Có lẽ hắn và Thiếu tông chủ thật sự của Dược Vương tông - Liễu Nhất Hàng đã từng nhắc tới Hư Linh giới trong lúc trò chuyện cùng nhau.”
Để bảo đảm an toàn, lúc đó Lý Phàm không hề giết chết Liễu Nhất Hàng.
Mà hắn được giấu trong một căn phòng kín đáo ở Dược Vương Chân Đỉnh, chỉ có Lý Phàm mới có thể mở được căn phòng này.
Liễu Nhất Hàng vẫn còn đang ngủ mê man trong pháp trận Đại Mộng Xuân Thu.
Vào lúc này, ba vị trưởng lão Dược Vương tông cũng không có ở đây, Lý Phàm hành động mà không hề dè chừng.
Thả hắn ra khỏi Dược Vương Chân Đỉnh, sau đó nhốt vào trong động thiên của bản thân.
Không có tác dụng của trận pháp, Liễu Nhất Hàng chậm rãi thức tỉnh.
Trong khoảnh khắc, hắn phát hiện có gì đó không ổn với bản thân.
Hắn không bị khống chế nhưng không thể phát ra tiếng kêu la.
Vẻ mặt hắn thay đổi, hắn muốn giãy giụa nhưng vô lực hồi thiên.
Trong động thiên của mình, Lý Phàm căn bản không cần lộ diện bản tôn nhưng vẫn đủ sức trấn áp hắn.
Sử dụng thuật sưu hồn, Lý Phàm đã tìm thấy tin tức có liên quan tới Linh Hư giới ở trong đầu hắn mà không cần tốn nhiều công sức.
Không có gì đặc biệt, chẳng qua là năm đó Liễu Nhất Hàng thỉnh thoảng nhìn thấy tên của giới này khi đọc trong sách cổ.
Vì ở trong Linh Hư giới có một loại thực vật tên là Linh Hư thảo, nó là nguyên liệu chuẩn bị để luyện chế “Uẩn Thần đan”.
Thế nên, Liễu Nhất Hàng từng hỏi qua Liễu Tam.
Có thể là người trong cuộc đã sớm quên lãng chuyện này rồi, nhưng sau mấy ngàn năm lại vô tình gặp cảnh tai bay vạ gió.
Vốn dĩ hắn còn có thể ngủ thêm mười mấy năm nữa trong pháp trận Đại Mộng Xuân Thu.
Lý Phàm vì muốn làm rõ ngọn nguồn mọi chuyện, đã lơ đễnh với hành vi của bản thân.
Lý Phàm vẫn tiếp tục ném hắn vào trong động thiên để trấn áp, còn bản tôn thì trở về Dược Vương cốc.
Phân thân Hứa Bạch cắt đứt mạch suy nghĩ của Liễu Tam: “Ta nhớ ra rồi. Năm đó hình như ta từng xem qua một quyển bí lục, trên đó ghi lại phương pháp luyện thế Uẩn Thần đan.”
“Trong đó có một vị nguyên liệu chính là Linh Hư thảo, hình như chúng sinh trưởng ở trong Linh Hư giới. Lúc đó ta còn tới thỉnh giáo Liễu lão nữa.”
Nghe xong, Liễu Tam có chút mơ hồ.
Sau đó, hắn vỗ đầu: “Xem trí nhớ của ta kìa, có chuyện như vậy mà suýt chút nữa ta quên mất tiêu!”
Sau khi giải quyết xong mối nghi hoặc trong lòng, Liễu Tam lập tức tập trung sự chú ý vào tiểu thế giới Đế quốc.
Hắn cùng Hứa Bạch phi thân tới trước cung điện tháp cao.
Thần thức mạnh mẽ của cường giả Hợp Đạo đã khiến Tiểu Thanh cảnh giác.
Nàng, Đế nữ và một nữ tử mặc đồ đỏ khác bay tới nghênh đón hắn.
“Vị này chính là Liễu trưởng lão của Liên Hợp hội bọn ta!” Hứa Bạch trịnh trọng giới thiệu.
Ba người hành lễ với Liễu Tam.
“Bái kiến tiền bối!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận