Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1251: Bầu trời tin kiếm hiện

Xung quanh Ngô Ngưng Lộ chỉ có một mảnh hắc ám, không thể tìm được ngọn nguồn của âm thanh.
Mà âm thanh đó thì cười quái dị không ngừng, không ngừng kích thích nàng.
“Cút ra đây!” Ngô Ngưng Lộ điên cuồng gào thét.
Đối phương không để ý, ngược lại là từng hình ảnh chiếu sáng nơi tối tăm.
Ngô Ngưng Lộ nhìn qua, oán hận trong lòng lập tức tăng lên một tầng.
Đó là cảnh náo nhiệt kỳ lân nhi Tôn gia ‘Tôn Thiên Tứ’ sinh mà hợp đạo, chấn động thiên hạ, các đại gia tộc Vạn Tiên Minh đều phái người đến chúc mừng.
Trong đó thậm chí bao gồm gia tộc của chính nàng, Trần gia Dược đường! Không để ý trước đó đã xé mặt với Tôn gia, vẫn phái ra sứ giả đến chúc mừng. Cái gọi là đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, nể mặt Tôn Thiên Tứ vừa ra đời không lâu cũng độ lượng nhận lấy quà mừng.
Về phần Ngô Ngưng Lộ, người mẹ ruột của Tôn Thiên Tứ bỗng dưng mất tích lại căn bản không có ai để ý.
“Vốn dĩ tất cả vinh quang, ca ngợi này đều nên là của ta!”
Cảnh ngộ trái ngược giữa hai mẹ con mãnh liệt như thế làm cho Ngô Ngưng Lộ trong bóng tối càng thêm điên cuồng.
Vừa la vừa khóc, giống như quỷ khóc sói gào.
Lúc này, âm thanh kia rốt cuộc vang lên lần nữa.
“Ngươi...”
“Muốn báo thù bọn họ sao?”
Bản năng thôi thúc Ngô Ngưng Lộ muốn chửi ầm lên, nhưng lý trí còn sót lại không nhiều của nàng lại khiến nàng dần tỉnh táo lại.
Nàng không mảy may do dự trả lời: “Ta muốn! Tiền bối cứu ta!”
“Ha ha ha ha!”
Trong bóng tối truyền đến một trận cười như điên: “Thân thể thần hồn của ngươi đều đã biến mất trên đời này, chỉ còn lại chút thần niệm còn sót lại. Cho dù có thể khởi tử hoàn sinh, lại dựa vào cái gì chống lại năm Hợp Đạo Tôn gia?”
Ngô Ngưng Lộ nghe vậy, suy nghĩ thoáng chốc một mảnh trống rỗng.
Đúng vậy, đừng nói bản thân đã thành dáng vẻ như vậy. Cho dù chính mình cắn nuốt thiên địa chi phách thành công, thành tựu Hợp Đạo, dựa vào lực lượng một người, lại làm sao là đối thủ của Tôn gia, gia tộc mới phát thế đang thịnh này?
Ngô Ngưng Lộ không còn hy vọng, nhưng trong lúc đó lại chợt nghĩ đến vị tiền bối có thể cứu mình trước mặt ba Hợp Đạo này chắc chắn sẽ không chỉ lấy chính mình ra làm trò cười đơn giản như vậy.
Sở dĩ còn nói như thế...
Ngô Ngưng Lộ tức khắc tỉnh ngộ.
“Còn mong tiền bối dạy ta! Bất kể được hay không, Ngưng Lộ đều nguyện làm trâu làm ngựa, làm nô tỳ hầu hạ bên cạnh tiền bối!”
Ngô Ngưng Lộ cắn răng nói.
“Hừ ngươi chỉ là một tàn niệm sống tạm, ta nắn bóp ngươi còn cần ngươi nguyện ý không?”
Uy áp cường đại bao phủ Ngô Ngưng Lộ, trong cơn ngạt thở khủng khiếp, Ngô Ngưng Lộ chỉ cảm thấy ý niệm thận trọng của mình bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn toàn sụp đổ.
Suy nghĩ càng lúc càng yếu, trong lòng Ngô Ngưng Lộ tràn đầy tuyệt vọng.
Đúng lúc này, cảm giác bức bách bên cạnh nàng chẳng biết vì sao đột nhiên không còn.
“May mà con người ngươi còn không quá ngu.”
Âm thanh như tiếng trời kia lại vang lên bên tai nàng.
Cùng lúc đó, một phần văn tự huyền ảo đến cực điểm cũng hiện lên trong đầu nàng.
Tam Tai Bách Kiếp Minh Thần Pháp.
Nhất niệm vạn quỷ sinh, đây là một môn thần công vô thượng đủ để bù đắp chênh lệch số lượng tu sĩ.
Ngô Ngưng Lộ như đói như khát nghiêm túc đọc từng chữ trong đó.
“Tôn gia, Tôn gia...”
Dưới sự chống đỡ của chấp niệm đáng sợ khát vọng báo thù cực độ trong đầu nàng, Ma Thần ý niệm sát khí trùng thiên đầu tiên từ từ dựng dục.
Phân thần Lý Phàm nấp trong tối, nhìn thấy đầu đuôi biến hóa này khẽ gật đầu.
Tuy thánh nhân Tôn gia có thể nói là tự tay hắn bồi dưỡng ra. Nhưng cũng không trở ngại hắn lại sáng tạo ra một khắc tinh trời sinh cho đối phương.
Về phần khi nào thả tuyệt thế hung thần tương lai chỉ còn lại ham muốn báo thù này ra, thậm chí có thể thả ra hay không.
Đều vẫn chưa thể biết.
Tất cả chỉ là đường lui hắn tùy ý để lại mà thôi.
“Đời này, rất nhiều chuẩn bị đều đã sẵn sàng. Tiếp đó chỉ cần từ từ chờ kịch hay mở màn là được.”
“Phỏng chừng tính cách của Thánh Hoàng so với tình thế hai bên trước mắt, trận chiến đầu tiên giữa hai bên cũng sẽ không quá lâu nữa.”
Ba tháng sau, đọ sức lần đầu giữa Thánh triều và Vạn Tiên Minh lấy một loại phương thức ai cũng không ngờ tới lên đài.
Bản nguyên xung đột lại là vì một luồng kiếm quang từ thiên ngoại tới.
Một ngày đó, kim quang như hồng, lấp lánh cả bầu trời.
Đầu bên kia tinh hải, dưới tường cao, Huyền Thương tiên chu phù độ kiếp nạn.
Trong hồng quang bảy màu cả Huyền Hoàng giới đều có thể nhìn thấy, mười sáu chữ rực rỡ sinh huy.
Dường hồ là một loại hình thức truyền bá tin tức kỳ lạ, dù là Vạn Tiên Minh có người cố gắng loại bỏ cũng không tạo được bất kỳ tác dụng gì.
Chỉ có thể mặc cho luồng hồng quang này yên tĩnh tung bay trên bầu trời bảy ngày mới chậm rãi biến mất.
Song chấn động mười sáu chữ này mang tới lại còn xa mới lắng lại.
Trái lại có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng.
Vực Thẳm Gào Thét, Đoạn Chưởng tiên thành.
Thương Thiếu Quân nhớ lại mười sáu chữ này, ngẩn ngơ xuất thần.
“Ta biết ngay là hắn chưa chết. Đầu bên kia tinh hải, dưới tường cao...”
“Hắn đã đi xa như vậy ư?”
Thần thái phiêu nhiên, không câu nệ của Lý Phàm thánh thai lại lần nữa hiện lên ở trong đầu Thương Thiếu Quân, làm trong lòng hắn dâng lên đôi phần hoài niệm và mất mát thoáng qua.
“Bên ngoài Huyền Hoàng giới.”
“Nếu lúc trước ta từ bỏ tất cả cùng đi với hắn, hiện giờ lại sẽ là một phen quang cảnh thế nào?”
Sau khi ngẩn người hồi lâu, Thương Thiếu Quân rốt cuộc lấy lại tinh thần, bắt đầu làm chính sự.
Hắn bắt đầu truyền tin cho đám người Đệ Nhất Kinh Luân, Kỷ Hoành Đạo.
“Có từng nhìn thấy hồng quang trên trời mấy ngày nay không, đó chính là kiếm tiên áo trắng ta kể cho các ngươi lúc trước. Lúc trước còn nói trong lời ta phóng đại quá nhiều, hiện tại thế nào?”
Vừa lòng thoả ý khoe khoang xong, Thương Thiếu Quân lại kiểm tra số lượng Không Minh Lưu Tinh trong bảo khố tư nhân của chính mình.
Tuy nói Vạn Tiên Minh đã sớm liệt nó vào vật cấm lưu thông, nhưng trong các đại gia tộc Tiên Minh thực ra hoặc nhiều hoặc ít đều có giấu giếm.
Trước đó đều gần như đã dần quên lãng vật này, nhưng theo sự xuất hiện của hồng quang bảy ngày, Không Minh Lưu Tinh thu lại lần nữa về trong tầm mắt đại chúng.
Thế nhân không biết Lý Phàm thánh thai rốt cuộc đã lấy loại phương thức nào rời Huyền Hoàng giới.
Sau đó suy đoán theo bản năng, lựa chọn phương pháp giống như mười sáu Hợp Đạo rời đi của Vạn Tiên Minh lúc trước.
Mười sáu Hợp Đạo đến chỗ sâu tinh hải không biết vì chuyện gì, thông tin hồng quang nhắn nhủ lại nói rõ ràng.
Đầu bên kia tinh hải, nơi tên là tường cao có một Huyền Thương tiên chu.
Huyền Thương tiên chu này có pháp môn vô thượng, có thể phù độ kiếp nạn!
Mười sáu chữ ngắn ngủi lại khiến cho tâm thần vô số tu sĩ chập chờn, miên man bất định, không thể khống chế chính mình.
Câu truyền tấn này của Lý Phàm thánh thai diệu ở chỗ mơ hồ không rõ.
Phát huy hết mức tính năng động chủ quan của tu sĩ Huyền Hoàng, làm cho Huyền tiên chu trong phán đoán của bọn họ càng thêm thần bí.
Có tu sĩ thậm chí tìm kiếm điển tịch, tìm đến ghi chép về Huyền Thương tiên chu thời thượng cổ.
“Có thể tự do xuyên qua chư giới tiến hành giao dịch, lại qua nhiều năm như vậy, hiển nhiên phát triển hơn Huyền Hoàng giới khó khăn trùng trùng chúng ta rất nhiều!”
“Huyền Thương tiên chu, nghe tên đều khiến người hướng tới.”
“Các ngươi nói, luồng hồng quang lúc trước, đó không phải là...”
“Đạo hữu ăn nói cẩn thận!”
Trước tiên cho dù sự thật như thế nào, Không Minh Lưu Tinh quả thực đã lần nữa trở thành vật chạm tay là bỏng tay của Vạn Tiên Minh ngay sau đó.
Tuy lệnh cấm của Tiên Minh lại phát nhưng lại căn bản không ngăn được hành động lén lút thu mua Không Minh Lưu Tinh các gia tộc.
Suy cho cùng lần này, tu sĩ làm như thế thật sự quá nhiều.
Thật sự đến mức pháp bất trách chúng.
Sau đó chỉ có thể lấy tu sĩ không có căn cơ tầng dưới cùng khai đao, miễn cưỡng chấn nhiếp một phen.
Trên thực tế ngay cả chính cao tầng Tiên Minh đều tỏ ý kiến khác nhau.
Tôn gia.
Tôn Lộ Viễn trở về trong mật thất Vô Lượng Kính, lo lắng không yên.
“Ca lo lắng vì chuyện hồng quang truyền tấn huyên náo xôn xao gần đây à?” Vô Lượng kính linh Tôn Lộ Dao hỏi.
“Ai daf, không chỉ có vậy. Mấu chốt là việc này liên lụy quá lớn, chưởng kính nhân Phục bị Truyền Pháp trừng phạt bế quan tu hành đều vì vậy xuất quan lộ diện sớm. Còn đặc biệt hỏi ta về chuyện Thiên Tứ. Lão già này...” Tôn Lộ Viễn oán hận nói.
“Ý hắn là tuy lần này có Truyền Pháp giả Tưởng cưỡng chế, nhưng nói cho cùng náo động quá lớn, toàn bộ Vạn Tiên Minh, tất cả tu sĩ hiện tại đều muốn biết đầu bên kia tinh hải bên ngoài Huyền Hoàng giới rốt cuộc là tình huống ra sao. Nếu như không cho lời giải thích, sợ rằng sẽ dẫn đến căn cơ Tiên Minh bất ổn. Cố tình thiên tôn từ sau truyền tấn lần trước đã mất đi liên hệ...”
“Vì ổn định thế cục, Tiên Minh dự định không lâu sau sẽ chiêu cáo thiên hạ tái tạo hồng quang Không Minh, bay ra Huyền Hoàng.”
“Khống chế hồng quang cần tu sĩ cảnh giới Hợp Đạo. Tôn gia chúng ta gần đây tên tuổi quá thịnh, một nhà năm Hợp Đạo, Vạn Tiên Minh không ai không biết không người không hay. Ta lo lắng nếu thật sự tìm kiếm tu sĩ thích hợp đi tinh không, Tôn gia chúng ta e rằng trốn không thoát.”
“Quả nhiên họa phúc không thể lường trước. Sớm biết vậy, chuyện Thiên Tứ sinh mà hợp đạo không nên tuyên dương trắng trợn như vậy. Cũng là chúng ta thất sách, nhất thời bị làm cho đầu óc choáng váng.” Tôn Lộ Viễn thở dài.
Vô Lượng kính linh Tôn Lộ Dao nghe vậy cũng cau mày, bỗng cảm thấy khó làm.
“Dựa vào manh mối ta thu thập được trong Thiên Huyền Kính trước đó, bên ngoài tinh không sợ rằng nguy cơ trùng trùng. Cho dù trước đây từng có tiền lệ hồng quang Không Minh, lần này đi cũng là sinh tử khó liệu. Nếu như thật sự sắp xếp Hợp Đạo Tôn gia chúng ta đi thì phải chuẩn bị sẵn sàng cho việc hi sinh.” Một lúc lâu sau, hắn trầm giọng nói.
“Mấy người bọn ta đã thương nghị. Việc này cơ bản trốn không thoát, nếu thật sự có chiếu lệnh xuống thì để Lộ Thường đi. Chỉ sợ...”
Tôn Lộ Viễn đột nhiên than thở, âm thanh đột nhiên trầm thấp rất nhiều: “Chỉ sợ sắp xếp Tôn gia chúng ta không chỉ một người.”
Mật thất dưới lòng đất bỗng chốc yên tĩnh rất nhiều.
“Ca, ta ngược lại có một diệu kế.”
Lúc này, Tôn Lộ Dao bỗng đề nghị.
“Hửm?”
Tôn Lộ Viễn nghiêng tai lắng nghe, ánh mắt sáng lên.
Không lâu sau, các nơi Tiên Minh có tin tức ngầm lưu truyền.
Cao tầng Vạn Tiên Minh đã đồng ý kế hoạch chế tạo Không Minh Lưu Tinh lại lần nữa, tu sĩ có thể ra ngoài Huyền Hoàng, vào tinh không lần này có lẽ còn nhiều hơn trước đó.
Nhưng danh ngạch tu sĩ cụ thể rất có thể đã bị thượng tầng chia cắt, đã sớm điều động nội bộ xong. Có gia tộc cường thế thậm chí không chỉ một người.
Tin rò rỉ kinh thiên như thế lập tức lan truyền nhanh chóng.
Tu sĩ nghe không ai không lòng đầy căm phẫn, tức giận không thôi.
Bên ngoài tinh không, đó là cơ duyên tạo hóa bao lớn?!
Chuyện này nói chia là chia?
Hoàn toàn không suy nghĩ đến cảm nhận của những Hợp Đạo cơ tầng vất vả trấn áp các châu.
Tuy Tiên Minh rất nhanh đã tiến hành bác bỏ tin đồn của tin tức này, nhưng danh sách một ngày chưa định, sóng gió việc này đã định trước khó mà lắng lại.
Thậm chí có không ít Hợp Đạo trấn thủ các châu vực đã nhiều năm chưa về tổng bộ Tiên Minh lần đầu trở về vì một đáp án.
Còn chuyện ra ngoài tinh hải có thể có nguy hiểm chí mạng, xác suất có thể an toàn trở về gần như cực kỳ bé nhỏ Tiên Minh liên tục nhấn mạnh thì bị bọn họ dưới cơn thịnh nộ đều coi như lấy cớ.
Bọn họ cũng có một bộ cách nói phản bác.
Đều nói buổi sáng nghe được đạo, chiều tối chết cũng cam lòng, chỉ là nguy hiểm, lại có gì sợ hãi?
Có thể thành tựu Hợp Đạo, ai không phải một đường gập ghềnh đi tới?
Bị vây ở Huyền Hoàng một đời, nếu có thể chết trong tinh hải cũng không hối tiếc.
Hợp Đạo trấn thủ các châu là nền tảng duy trì thống trị của Tiên Minh.
Bây giờ những người này liên hợp, cho dù là các Truyền Pháp giả cũng có phần đau đầu.
Cuối cùng sau khi trải qua trảo luận nghiêm túc, bọn họ cũng đưa ra câu trả lời.
Tiên Minh nhất định sẽ suy nghĩ nhiều lần định ra danh sách nhân viên, cố gắng làm công bình công chính, thế nhân tin phục.
Có các Truyền Pháp giả tự mình ra mặt bảo đảm, một đám Hợp Đạo trấn thủ mới rời khỏi tổng bộ Tiên Minh.
Nhưng cùng lúc đó cũng xác thực tin đồn Tiên Minh lại muốn tạo hồng quang Không Minh lúc trước.
Trong lúc nhất thời, tu sĩ Tiên Minh cũng lén lút nghị luận sôi nổi về việc này.
Có lần thứ nhất, lần thứ hai, hành động thăm dò tinh không của Vạn Tiên Minh chắc chắn sẽ không ngừng ở đây.
Tuy hiện giờ bọn họ còn chưa Hợp Đạo, nhưng nói không chừng sau này thì sao?
Hơn nữa cho dù đời này Hợp Đạo vô vọng, Không Minh Lưu Tinh này chung quy là thứ bọn họ có thể với tới chắc?
Bọn họ không ăn được thịt còn không thể theo húp nước canh?
Trong giao dịch thị trường ngầm, giá cả Không Minh Lưu Tinh lại lần nữa tăng vọt, chỉ cần vừa hiện thân, cho dù giá cả cao cỡ nào cũng sẽ lập tức bị tranh mua sạch sẽ.
Mà có một số người thông minh đã bắt đầu đến mỗi tiểu thế giới bí cảnh, đào sâu ba thước, tìm kiếm tung tích Không Minh Lưu Tinh khắp nơi.
Thánh triều Đại Khải.
Trong Thánh Hoàng tọa, một đám đệ tử của Lý Bình tập trung.
Bọn họ đều đã biết rối loạn của Vạn Tiên Minh.
Chẳng qua mọi việc Thánh triều đều do một lời của Thánh Hoàng quyết định.
Lý Bình không nói gì bọn họ cũng chỉ có thể coi như chuyện này căn bản không xảy ra.
“Sư tôn, Không Minh Lưu Tinh gì đó kia, chúng ta có nên trộn lẫn một tay không.”
“Xông ra Huyền Hoàng giới, thăm dò tinh hải chưa biết, nghĩ thôi đã làm người kích động rồi.” Vẫn là Âu Thượng Thiên lá gan lớn nhất, cười ha ha hỏi.
“Nếu Vạn Tiên Minh đã muốn tìm chết thì cứ để bọn họ đi đi. Hợp Đạo ra ngoài của bọn họ càng nhiều, đối với chúng ta ngược lại là chuyện tốt.” Chỉ một câu thản nhiên của Thánh Hoàng đã quyết định hướng đi của việc này.
Âu Thượng Thiên lộ ra vẻ mặt có chút tiếc nuối.
Nhưng người khác lại suy nghĩ ý trong lời Thánh Hoàng.
“Kế tiếp các ngươi phải đề phòng chặt chẽ, chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu bất kỳ lúc nào.”
Lời của Thánh Hoàng tiếp đó lại khiến tinh thần bọn họ chấn động.
Tôn Nhị Lang gật đầu: “Những tu sĩ Vạn Tiên Minh kia bây giờ đều như bị điên, ở mỗi tiểu thế giới khắp nơi tìm kiếm Không Minh Lưu Tinh gì đó. Thánh triều chúng ta thì cũng thôi, bọn họ chắc chắn không cách nào gặp phải. Chủ yếu nhất là rất nhiều những tiểu thế giới phụ thuộc chúng ta đã chinh phạt...”
Lý Bình nói: “Tạm thời đừng nảy sinh xung đột chính diện, song cũng không cần tận lực né tránh.”
“Lúc động thủ quả quyết tí, đừng để lộ tin tức có liên quan tới Thánh triều.”
Lời của Thánh Hoàng làm cho chúng đệ tử sôi nổi nóng lòng muốn thử.
“Tôn Nhị Lang.”
“Có đệ tử.”
“Y Thuật cũng đã ở chỗ chúng ta đủ lâu. Ngươi cùng hắn về lại Thái Diễn tông một chuyến đi.” Thánh Hoàng hờ hững nói.
“Đệ tử tuân lệnh.” Tôn Nhị Lang cúi đầu bái lạy nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận