Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 972: Bí mật Linh Nguyên giáo

Tài nguyên lớn nhất Lý Phàm có bây giờ, ngoại trừ trải nghiệm, kinh nghiệm, thực lực mà ‘Hoàn Chân’ mang đến sau nhiều lần luân hồi ra thì chính là vô số người phàm tồn tại trong tiểu thế giới.
Dưới sự cải tạo ngày đêm của ‘Lò lửa thiên địa’, tất cả những người phàm này đều có thể trở thành tu sĩ trong tương lai.
Hơn nữa còn là tu sĩ có thể làm việc cho Lý Phàm.
Bây giờ gần như chỉ còn một bước nữa là xây dựng được Vạn Giới Liên Hợp hội chân chính. Trở ngại duy nhất là sự khan hiếm công pháp do quy tắc pháp không thể đồng tu.
Trước khi dụ dỗ Diễn Pháp Giác đến tay, Lý Phàm đã nghĩ ra một phương án thay thế.
Đó chính là chính là “Thương Sinh Linh Nguyên Công” của Linh Nguyên giáo trước kia.
Người đồng tu càng ngày càng nhiều, tốc độ tu luyện môn công pháp này sẽ càng nhanh. Đủ để bù đắp những tác dụng tiêu cực do quy tắc pháp không thể đồng tu mang tới.
Trước đó pháp tướng Truyền Pháp thiên tôn giáng xuống châu Cửu Sơn, nháy mắt đã san bằng Cửu Sơn.
Tổng bộ của Linh Nguyên bởi vậy mà bị diệt.
Chỉ là thế gian vẫn có giáo chúng biết đến “Thương Sinh Linh Nguyên Công” của Linh Nguyên giáo.
Vì số lượng tu sĩ tu hành Linh Nguyên Công đã giảm mạnh nên tác dụng tăng ích của công pháp này không thể bù đắp hiệu quả tiêu cực của pháp không thể đồng tu. Vì vậy những người này lần lượt thay đổi công pháp của mình.
Tín đồ của Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên cũng phải tốn rất nhiều công sức mới tìm được tin tức từ một giáo chúng ẩn danh.
Trước đó phân thân Lý Phàm lặng lẽ đến, mang về Linh Mộc giới thẩm vấn.
“Cho dù người bình thường không thể cầm cự được lâu trong dòng sông máu, nhưng nếu có những người tu luyện từ tiểu thế giới ào ào kéo đến, người sau lấp chỗ cho người trước…”
“Chung quy có thể phục chế lại toàn bộ lịch sử ẩn giấu.”
Lý Phàm suy nghĩ không ngừng, ánh mắt lại lần nữa rơi vào Sử Thư Sáng Thế.
“Đương nhiên, muốn bọn họ bán mạng cho ta, áp bách đơn thuần nhất định không được. Vẫn nên dùng lợi ích dụ dỗ...”
Nghĩ như vậy, hai tay Lý Phàm bấm pháp quyết, xây dựng lại trận pháp bao phủ toàn bộ ngôi miếu nhỏ trên núi này.
Trước đây bởi vì chí bảo hồ câu cá căn bản không thể di chuyển, Lý Phàm chỉ bố trí trận pháp đơn giản ở đây.
Bây giờ bản thân Sử Thư Sáng Thế đã tự ẩn thân, nhưng cấp bậc của nó dù sao cũng thấp hơn hồ câu cá.
Vả lại không thể loại trừ khả năng nếu như bị phát hiện, có thể sẽ bị mấy lão quái vật của Huyền Hoàng giới ép chuyển di.
Lý Phàm đã xem nó là vật trong túi, đương nhiên không cho phép loại chuyện này xảy ra.
Giải Ly điệp cuối cùng trong đầu tỏa ra ánh sáng trắng, trận pháp mới nhất được Lý Phàm bố trí đã thành hình.
“Không có số liệu trận pháp mới đưa vào, tốc độ thôi diễn tiến hóa của Giải Ly điệp đã tiến vào bình cảnh.”
“Hoặc là có trận pháp hoàn toàn mới, hoặc là chờ Mặc Nho Bân đưa đến tin tức của Giải Ly điệp.”
Theo vật tư dự trữ trong động thiên dần dần bị tiêu hao, trận pháp tầng cao nhất Giải Ly điệp cuối cùng có thể thôi diễn ra trước mắt đang dần dần xuất hiện trên thế gian.
Mức độ của trận pháp cao hơn hẳn hai thời đại Huyền Hoàng giới, đại trận phòng hộ của Vạn Tiên Minh so với nó đúng là đơn sơ như trẻ con xây dựng nên.
“Trận này có thể tên là ‘Chung Mạt Thái Hư trận’.” Sau khi hoàn thành trận pháp, Lý Phàm hít sâu một hơi.
Cuối cùng, tên như ý nghĩa, đã thôi diễn đạo trận pháp đến mức tận cùng của tận cùng.
Thái Hư là đại biểu cho tính chất của trận pháp.
Tham khảo thủ pháp cấm chế của ‘Ẩn Thế Tàng Không’ Thiên Y truyền thụ, lại kết hợp với vô số trận pháp che giấu, khả năng ẩn nấp của Thái Hư trận này có thể nói là đã đạt đến mức cực hạn của Huyền Hoàng giới. Nơi được trận pháp bao phủ gần như có thể nói là tự thành một giới riêng.
Cho dù là tu sĩ Hợp Đạo đến cẩn thận điều tra, cũng chưa chắc có thể phát hiện ra manh mối.
Nếu cường giả Trường Sinh kỳ chỉ dùng thần thức đảo sơ qua mà không kiểm tra kỹ càng, chỉ sợ cũng là kết quả tương tự.
Ngoại trừ công năng ẩn giấu ra, Chung Mạt Thái Hư trận cũng có các loại công năng cơ sở như phòng ngự, phản kích. Chỉ là so với công năng ẩn giấu thì yếu hơn một bậc, tất cả cũng chỉ thêm cho có.
“Hễ là tín đồ của Hồng Trần Từ Bi Tiên đều có thể đối diện trực tiếp với sông chảy thời gian. Nếu mang về một mảnh thời gian trong đó, thì có thể đạt được phần thưởng của Chân Tiên...”
Phút chốc trong đầu Lý Phàm đã biên soạn xong lí do thoái thác.
“Bây giờ lò lửa thiên địa của đế quốc, Ly giới đều đã bố trí xong, không lâu sau đó là có thể thử khởi động kế hoạch này xem sao.”
Như câu nói lao tâm giả trị nhân, lao lực giả trị vu nhân. Có phương pháp tốt hơn và hiệu quả hơn, đương nhiên Lý Phàm không có khả năng đích thân mạo hiểm vào trong dòng sông máu. Phái tu sĩ khắp nơi vạn giới đến bán mạng cho mình là con đường đúng đắn.
“Trong dòng sông máu tái hiện lại lịch sử đã mất. Đây được gọi là ‘Bổ Thiên’.”
Lý Phàm có chút tự đắc vì đã chọn một cái tên nghe vô cùng bá khí.
Trọng địa Bổ Thiên, Lý Phàm không yên tâm chỉ để mỗi trận pháp tuyệt thế thủ hộ ở đây.
Gọi Thiên Dương đến, lệnh hắn trông coi ở đây xong rồi Lý Phàm mới rời đi.
Đương nhiên, trước khi chuẩn bị đi hắn cũng không quên căn dặn Thiên Dương đừng cố gắng thử thăm dò dòng sông máu.
Cũng có lẽ chỉ có Thiên Dương sẽ không sinh lòng hiếu kỳ trái ngược, cố tình đi tìm đường chết.
Thiên Dương chỉ lẳng lặng ngồi dưới đất, giống như đờ ra trông chừng Sử Thư Sáng Thế.
Không có bất kỳ hứng thú gì với bảo vật ghi chép toàn bộ lịch sử Huyền Hoàng giới.
Bên trong Linh Mộc giới, Chung Thần Thông và đạo đồng Lưu Ly mới đến đây đã bị khiếp sợ bởi khung cảnh tráng lệ của tổng bộ Vạn Giới Liên Hợp hội.
Mà Lâm Linh đã lâu không về cũng rất kinh ngạc trước những thay đổi của Linh Mộc giới.
Khi nữ tộc trưởng thụ nhân Lâm Tân lấy thân người xuất hiện trước mặt nàng, vẻ mặt Lâm Linh càng thêm chấn động, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp.
Tất cả những thay đổi nhỏ bé này đều không thoát khỏi ánh mắt Lý Phàm đã tâm thần hợp nhất với thiên địa Linh Mộc giới.
“Quả nhiên ta không đoán sai, tiểu gia hỏa này đúng là có chút tâm tư khác.”
Lý Phàm cười lạnh nói.
Nói là phản loạn cũng không đúng lắm, mà chỉ là không cam lòng thần phục Lý Phàm mà thôi.
Dù sao trước đây khi được Lý Phàm điểm hóa, lúc cam nguyện nhận chủ, thần trí của nàng mới mở ra, nửa tỉnh nửa mê, không có sự hiểu biết rõ ràng về thế giới.
Thực lực của Lý Phàm lúc đó yếu hơn nàng không biết bao nhiêu, nhưng vẫn thật lòng thần phục.
Tuy nhiên mấy năm qua nàng thường xuyên giao tiếp với cổ thụ Địa Mạch, tâm trí của nàng cũng phát triển nhanh chóng.
Với cả Lý Phàm cũng không hề bộc lộ thực lực chân chính của mình trước mặt nàng. Trong mắt nàng, Lý Phàm chỉ là một tu sĩ mạnh hơn Nguyên Anh kỳ một chút thôi.
Có chút tâm tư nhỏ cũng là bình thường.
Lý Phàm đã nhận ra điều này từ lâu. Đó cũng là lý do tại sao trước đây khi nhận được tin tức của nàng hắn lại không lập tức đến.
Chẳng qua Lý Phàm không quan tâm Lâm Linh nghĩ gì.
Chỉ cần nàng không có hành động phản bội, vẫn chấp hành mệnh lệnh của Lý Phàm như trước, vậy tất cả đều dễ nói.
Còn nếu không...
Lý Phàm cười lạnh trong lòng, thân hình lóe lên đi vào mật thất bên trong lòng đất.
“Còn chưa thẩm vấn ra à?”
Sắc mặt của phân thân Lý Tình có chút nghiêm túc: “Hỏi thì hỏi rồi, chỉ là có chút kỳ quái.”
“‘Thương Sinh Linh Nguyên Công’ này, ta căn bản là không thể nào tu luyện.”
“Không phải là không có hiệu quả, mà là ngay cả nhập môn cũng không làm được.” Phân thân Lý Tình nhấn mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận