Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1425: Cái chết Lý Phàm xưa (1)

Sau khi xác minh Mặc Sát quả thực có liên hệ nào đó với Đạo Nhân chi kiếp, phát hiện ra khoảng cách quá gần, Mặc Sát bị phong ấn dường như đang hấp thu một loại năng lượng nào đó trong liên miên biển hắc khí. Lý Phàm không dám ở lại lâu hơn, vội vàng rời đi.
Lại đưa Mặc Sát trở về Huyền Hoàng giới, bên trong biển Tùng Vân.
Còn chờ nó tấn thăng thành thiên địa tiên phách, dùng để hợp đạo, Lý Phàm tự nhiên không thể giết chết nó ngay bây giờ.
Mặc Sát thoát khỏi sự giam cầm, tìm kiếm khắp thiên địa nhưng không tìm thấy kẻ địch đã phong ấn mình trước đó. Chỉ đành trút cơn thịnh nộ lên Hồng Hi và biển Tùng Vân.
Đáng thương thay Hồng Hi vừa mới Hợp Đạo, đang trở về đảo Vạn Tiên, nhận được sự cung kính của các tu sĩ trong biển Tùng Vân.
Nhưng đột nhiên thấy một luồng hắc khí trải rộng từ chân trời.
Sau đó bao trùm và nuốt chửng mọi thứ.
Tuy Mặc Sát chỉ tiếp xúc với hắc khí trong thời gian ngắn nhưng vẫn có những biến hóa vi diệu xảy ra trên người Mặc Sát. Không chỉ Lý Phàm, ngay cả thiên địa Huyền Hoàng dường như cũng nhận ra điều này.
Hành vi diệt thế của Mặc Sát vẫn chưa tiến hành hoàn toàn. Biển Tùng Vân bị xâm thực chỉ còn lại một lớp đáy mỏng manh, Mặc Sát đã bị ý thức thiên địa cưỡng chế triệu hồi.
“Hành sự so với trước đây càng nhanh nhẹn, tàn bạo hơn."
“Hơn nữa..."
Lý Phàm lóe lên, đến điểm tồn tại cuối cùng của biển Tùng Vân, quan sát cẩn thận.
Mặc Sát tuy đã ẩn đi nhưng vẫn còn một loại sức mạnh ăn mòn nào đó sót lại.
Ngăn cản sự sống của Huyền Hoàng giới hồi sinh.
"Điều này xung đột với ý định ban đầu của Huyền Hoàng giới. Lý do phái Mặc Sát đi diệt tuyệt chính là để sau này dung hợp hoàn toàn. Nhưng bây giờ..."
Lý Phàm đưa ngón trỏ tay phải ấn vào đáy biển Tùng Vân.
"Xèo xèo...' Tiếng giống như bị lửa đốt, lại giống như bị axit mạnh ăn mòn vang lên.
Sức mạnh hư vô hủy diệt mọi thứ, dọc theo sự tiếp xúc này, bắt đầu nuốt chửng thân thể, thân hồn của Lý Phàm. Giống hệt như khi tiếp xúc với Mặc Sát trước đó.
"Bản thể bị triệu hồi, vẫn còn sức mạnh sót lại."
"Đối với thiên địa chỉ phách, điều này gần như là không thể. Nhưng bây giờ lại thực sự xảy ra..."
"Chưa tiếp xúc hoàn toàn mà đã có dấu hiệu mất kiểm soát rồi sao."
Đập vỡ một khối đáy biển Tùng Vân cuối cùng, mang về nghiên cứu. Đôi mày nhíu chặt của Lý Phàm vẫn không giãn ra.
Nhận ra bản chất thực sự có thể có của Mặc Sát, sự bất an trong lòng Lý Phàm bắt nguồn từ việc Hoàn Chân tự mô phỏng một kiếp không những không giảm bớt mà còn mãnh liệt hơn.
Hắn tạm thời gác lại mọi công việc trong tay, theo thói quen, đến nơi vốn là núi Giải Ly.
Ngồi xếp bằng suy nghĩ ở trung tâm đài giảng đạo.
"Ta vẫn phải tin vào trực giác của mình."
"Sự bất an ở mức độ này, cho dù luân hồi nhiêu chuyện như vậy cũng chưa từng xảy ra."
"Nguồn gốc của sự bất an..."
"Có lẽ vẫn là lân đó, Hoàn Chân tự phát mô phỏng một cách kỳ lạ."
"Trong trường hợp bình thường, ta không chủ động vận hành Hoàn Chân, Ngài ấy không thể trực tiếp bắt đầu một vòng mô phỏng mới."
"Cây tam xoa mà Tôn Phiêu Miểu để lại chắc chắn liên quan đến sự cộng hưởng của một đại đạo nào đó, thậm chí có thể là bản thân đại đạo, vì vậy sau khi hấp thu nó, Hoàn Chân mới phát sinh biến hóa quỷ dị như vậy."
"Trên thực tế, việc Hoàn Chân tự mô phỏng một kiếp cũng không đáng sợ. Điều thực sự đáng sợ là ta không hề giữ lại bất kỳ ký ức nào."
Trên khuôn mặt Lý Phàm thoáng hiện một tia u ám.
"Cho đến nay, mỗi lần mô phỏng của Hoàn Chân đều được xây dựng trên nội tình là ta. Mỗi kiếp luân hồi đều là trải nghiệm đích thân của ta."
"Mà hiện tại, Hoàn Chân vẫn hợp nhất với ta, không xuất hiện dấu hiệu mất kiểm soát."
"Vì vậy chỉ có một khả năng, trong lần mô phỏng đó, ta vì một biến cố nào đó..."
"Đã chết."
Ánh mắt Lý Phàm lóe lên một tia hàn quang.
Thân thể đột nhiên cứng đờ trong chốc lát, sau đó lại tiếp tục suy nghĩ:
"Ta thậm chí còn chưa kịp chủ động vận hành Hoàn Chân trước khi chết."
"Là Hoàn Chân tự mình đảo ngược mọi thứ."
"Do đó, trải nghiệm của kiếp đó chỉ tôn tại trong Hoàn Chân, chứ không tồn tại trong trải nghiệm của ta."
"Khi nuốt gần giống di niệm vĩnh hằng của Khấu Hồng, Hoàn Chân mới nhả ra ký ức đó."
Ý nghĩ lóe lên, sau khi suy diễn ra kết quả như vậy, sự bất an trong lòng Lý Phàm đột nhiên giảm bớt đôi chút.
Tuy không hoàn toàn biến mất nhưng dù sao cũng đã làm rõ được nguyên nhân có thể xảy ra.
"Ta đã chết một lần rồi sao?"
Trong lòng Lý Phàm lạnh lẽo chưa từng có.
"Vì vậy những mảnh ký ức mơ hồ biết được từ Hoàn Chân không phải là trải nghiệm của ta ở kiếp này mà là những gì đã xảy ra ở kiếp chết đó."
"Bây giờ ta đang tiếp tục đi theo quỹ đạo ban đầu."
"Nếu không thay đổi..."
"Chỉ có con đường chết!"
Như thể nhìn thấy cảnh tượng mình ngã xuống trong tương lai, trong lòng Lý Phàm đột nhiên nhẹ nhõm.
"Thực ra, nói một cách đơn giản, kiếp này Hoàn Chân đã hấp thu cây tam xoa đó, tiến hành một lần mô phỏng. Ta trong mô phỏng không nhận ra sự phân nhánh xảy ra. Vẫn theo kế hoạch ban đầu, thực hiện kế hoạch thúc đẩy Huyền Hoàng giới thăng lên Tiên vực, hợp đạo bằng thiên địa tiên phách."
"Không nhận ra được cuộc khủng hoảng trong bóng tối, cho dù có chuẩn bị ngàn lần, vẫn thất bại và chết."
Lý Phàm thở dài.
"Cây tam xoa quả nhiên là thân vật. Nếu không có lần mô phỏng sớm này, ta e rằng sẽ đi theo vết xe đổ đó."
"Không biết kiếp sau Hoàn Chân có còn muốn hấp thu lại không?"
Ý nghĩ của Lý Phàm nhanh chóng trở lại với chuyện chính.
Nếu như tất cả những suy đoán của Lý Phàm là sự thật. Vậy thì bây giờ một vấn đề liên quan đến tính mạng đang đặt ra trước mặt Lý Phàm.
Rốt cuộc là cái gì đã dẫn đến cái chết của Lý Phàm trong mô phỏng?
Lý Phàm hiện tại có tiên trận, thần thông độn thuật vô thượng hộ thể. Còn có Thiên Dương, Thu Thủy, hai vị thái thượng hộ pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận