Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 843: Đầu nguồn lực giới ngoại

Tâm Viên Ý Mã chính là sự tồn tại khác biệt với quy tắc của Huyền Hoàng giới.
Hư hư thực thực là lực thiên đạo để lại trong quá trình Huyền Hoàng giới thôn phệ và dung hợp những tiểu thế giới khác.
“Chẳng trách có thể tồn tại trong phạm vi bao phủ nghịch lý của Trường Sinh thiên tôn, lại còn sinh ra ảnh hưởng.”
“Lực quỷ dị...”
Lý Phàm nhớ lại, ở kiếp thứ 114, trong quá trình đối đầu với Huyền Võng, Phúc Thiên hội đã từng sáng tạo ra đại sát khí có tên là Phẫn Thiên Tiễn.
Không biết rõ làm sao để chế tạo ra thứ vũ khí này, nhưng nguồn gốc của tài liệu chính là các loại quỷ dị ngày càng nhiều lúc đó.
Huyền Võng thay mặt cho trời, uy lực của nó không khác gì thiên đạo của Huyền Hoàng giới bây giờ.
Nếu Phẫn Thiên Tiễn có thể phá hủy Huyền Võng, như vậy cũng có khả năng tấn công thiên đạo của Huyền Hoàng giới!
“Hiện tại xem ra, tuy lực quỷ dị khác hẳn với quy tắc của Huyền Hoàng giới, nhưng vẫn lực lượng có thể nắm giữ và sử dụng. Mà không phải một sự tồn tại không có logic, không giảng đạo lý.”
Lý Phàm tỉ mỉ đánh giá quả cầu lộng lẫy trong tay: “Chỉ là không nghĩ tới, nghiên cứu của Vạn Tiên Minh đối với quỷ dị đã đạt tới trình độ này. Đúng là nếu không ép bọn họ một phen, không biết rốt cuộc bọn họ đã cất giấu bao nhiêu thủ đoạn.”
“Nhưng không phải không có lý.” Lý Phàm chợt nghĩ đến lúc từng gặp Công Tôn Khải Huyền ở Thiên Cơ đường biển Tùng Vân, có nhìn thấy một bản đồ rộng lớn.
Trên bản đồ đánh dấu, dường như là địa điểm xuất hiện sự kiện quỷ dị trong biển Tùng Vân.
“Từ xưa đến nay, Vạn Tiên Minh luôn giám sát nghiêm ngặt quỷ dị. Lần này có thể bước đầu sử dụng quỷ dị là điều bình thường.”
Tâm Viên Ý Mã cũng liên quan đến lực lượng tâm linh, có thể trực tiếp chuyển hoá tu sĩ từ thành dị vật quỷ dị đáng sợ.
Sau khi bị chuyển hoá tâm trí thành Tâm Viên, có thể đề thăng thần thức.
Mà hóa thành Ý Mã, càng có thể bồi dưỡng thần hồn!
“Thời điểm ta dùng Ý Mã đã từng trải nghiệm qua loại sức mạnh huyễn hoặc lại như thực sự đó. Nếu cảm giác mình đã chết trong ảo giác thì ở trong hiện thực cũng có cảm giác như đã chết thật! Ý thức có thể thay đổi vật chất...”
“Xét từ việc quả cầu rực rỡ này bị cung cấp với quy mô lớn và giá rẻ, Vạn Tiên Minh đã hoàn toàn nắm giữ cách ứng dụng quy tắc giới ngoại này.”
Suy nghĩ hồi lâu, Lý Phàm không tìm được phương pháp phá giải nào.
Ngay cả quy tắc Huyền Hoàng giới, hắn cũng không thể nói hoàn toàn am hiểu được chứ chưa nói tới lực giới ngoại này.
Thật ra Lý Phàm có thể hiểu được sự đau đầu của Ngũ Lão hội lúc này.
Từng có thánh nhân nói như vậy: “Cho nên, chính trị của thánh nhân là làm cho dân: lòng thì hư tĩnh, bụng thì no, tâm trí thì yếu, xương cốt thì mạnh. Khiến cho dân không biết, không muốn.”
Tu sĩ đã bị ảnh hưởng bởi quả cầu rực rỡ, tất cả đều tự xưng là “thiên mệnh chi tử”.
hủy hoại thuộc tính tiềm ẩn của bọn họ không giống cách làm với tu sĩ tầm thường.
Trước khi xuyên qua, Lý Phàm đã từng đọc qua một số tài liệu trên mạng.
Nhân vật chính trong sách, tám chín phần mười đều là người chuyển kiếp.
Tại sao?
Không chỉ mang đến cho người đọc cảm giác hòa mình, mà còn là sự mong đợi của độc giả.
Số mệnh của người chuyển kiếp, đại khái là khác với dân bản địa.
Bởi vì thấy được thế giới khác, cảm thấy bản thân ‘bất phàm’, cho nên tuyệt đối không thể ngu si giống với đám dân bản địa.
Chắc chắn phải làm nên trò trống.
Mà bất luận kết quả cuối cùng ra sao, chắc chắn phải có một quá trình thử nghiệm.
Những quả cầu rực rỡ do Vạn Tiên Minh bán ra thật ra cũng có hiệu quả tương tự.
Nó khiến tu sĩ cảm thấy bản thân vĩ đại siêu phàm, tự tôn cao tận mây xanh.
Huống hồ rèn luyện chín mươi chín thế luân hồi đối với tu sĩ đúng là một cơ duyên lớn. Đủ để một phần trong đó có thể giao xà hoá rồng, hoàn toàn lột xác.
“Tương đương với ngàn vạn người chuyển kiếp nhược hóa xuất hiện bên trong lãnh địa của Ngũ Lão hội.”
“Còn bị tẩy não, vĩnh viễn căm thù.”
“Chậc chậc...”
“Rất có thể Vạn Tiên Minh sẽ đưa những công pháp hữu ích trong Huyền Hoàng giới vào quả cầu rực rỡ, giúp cho những ‘thiên mệnh chi tử’ mau chóng thành công.”
Lý Phàm lộ vẻ mặt hả hê.
“Xem bọn họ đối phó thế nào.”
“Lâm Linh, nếu người bên phía Ngũ Lão hội lại gửi tin đến hỏi, cứ tạm thời không để ý đến.” Lý Phàm phân phó.
Lâm Linh cái hiểu cái không gật đầu.
“Dũng mãnh phản kích, chính là làm cho Ngũ Lão hội nội loạn, tạm thời không có sức lực để ý đến Vạn Tiên Minh.”
“Xem ra, đối với cuộc thi lần này, Vạn Tiên Minh quả thực coi trọng.”
Lý Phàm sờ cằm.
...
Dưới sự chờ mong của nhiều người, rất nhanh, cuộc thi thời hạn một tháng cuối cùng cũng kết thúc.
Các tu sĩ lục tục trở về từ trong Thiên Huyền Kính, vui buồn lẫn lộn.
Trên đảo Hải Hiên.
“Nhìn sắc mặt Hà đạo hữu, lần này tuyệt đối đã nằm trong dự liệu rồi nhỉ?”
Sáu tu sĩ hội hỗ trợ biển Tùng Vân báo danh tham gia đại khảo tề tụ với nhai.
Trước kia chỉ có bốn tu sĩ bao gồm Hà Chính Hạo tham gia, thế nhưng sau khi Tiên Minh tuyên bố lựa chọn ba mươi ba Tiên tuyển giả, có hai vị khác rục rích.
Quyết định buông tay liều một trận.
Tuy thời gian chuẩn bị của bọn họ thua kém xa bốn người Hà Chính Hạo. Nhưng từ biểu cảm trên gương mặt họ, có vẻ kết quả hết sức khả quan.
“Đột kích trước khi thi thật sự hữu ích.” Một trong hai tu sĩ có tên là Vệ Kỳ Chính hưng phấn nói.
“Nội dung kho đề mà Quý đạo hữu đưa thực sự quá nhiều. Thật ra ta không kịp đọc hết toàn bộ, chỉ tùy ý đọc đại vài câu để nhớ kỹ thôi. Nhưng vận khí của ta không tệ, đề thi lần này bất ngờ thay phần lớn ta đã học thuộc qua!”
“Kể cả những câu không có trong kho đề, ta cảm giác mình làm cũng không tệ.” Vệ Kỳ Chính chia sẻ niềm vui cùng mọi người.
Hà Chính Hạo vuốt râu, đồng thời nở nụ cười tươi: “Vậy chẳng phải là nên sớm chúc mừng Vệ tiểu huynh đệ đây sao?”
Mấy người còn lại cũng cười nói theo.
Nghiễm nhiên tất cả đều có dáng vẻ đã chuẩn bị từ trước.
Đúng lúc này, Quý Thiệu Ly ho nhẹ một tiếng, phá vỡ bầu không khí sôi nổi của bọn họ.
Chẳng qua, hình như là do cách lúc Tiên Phàm Chướng bùng nổ còn chưa lâu, tu sĩ có mặt ở đây vẫn hơi ám ảnh với tiếng ho khan.
Không đợi Quý Thiệu Ly nói ra, toàn bộ đều biến sắc, đồng loạt nhìn lại.
Nhìn ánh mắt của bọn họ, Quý Thiệu Ly nhất thời cạn lời.
“Ta không sao hết.”
Hắn khoát tay, nói đến chính sự: “Chờ đến lúc kết quả đại khảo được công bố, các ngươi tránh không được phải đối mặt với sự thẩm tra của Vạn Tiên Minh. Nếu việc biết đề thi trước giờ bị phát hiện thì cũng không chuyện hay.”
Mọi người nghe vậy, trong lòng đều cả kinh.
“Chỉ là...” Quý Thiệu Ly khẽ cười nói.
“Hội hỗ trợ chúng ta có một bí thuật tên là Chích Thủ Già Thiên. Tiếp theo đây ta sẽ truyền thụ cho các ngươi.”
“Có bí thuật này trợ giúp, không việc gì phải lo lắng!”
Đám người Hà Chính Hạo lộ rõ vẻ vui mừng trên mặt.
Quý Thiệu Ly điểm nhẹ lên mi tâm mọi người, sau một lát mọi người tại đây đều nhắm mắt cảm ngộ, bắt đầu tu luyện.
Quý Thiệu Ly nhân cơ hội âm thầm quan sát.
Tỉnh lại nhanh nhất chính là tu sĩ tên Vệ Kỳ Chính.
Mấy đời trước, trong lúc giao hảo với Hà Chính Hạo đã từng thỉnh thoảng nghe thấy hắn nhắc về vị tiểu huynh đệ có thiên phú tuyệt đỉnh này.
Chẳng qua sau này tầm mắt Lý Phàm càng ngày càng rộng lớn, gặp quá nhiều thiên kiêu.
Cũng không quá quan tâm đến người này cho lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận