Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 114: Trúc Cơ đại sư

"Tại hạ Lý Phàm, không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?" Lý Phàm chắp tay hỏi.
Thanh niên nghe vậy nhất thời lấy lại tinh thần: "Trùng hợp, cùng họ. Ta là Lý Thần Phong.”
"Đúng rồi, ngươi đi vào nhớ trả giá, 1800 điểm cống hiến là được." Lý Thần Phong nhỏ giọng nói.
"Tạ ơn Lý huynh! Nhưng mà ta còn chưa tìm được thiên địa kỳ vật thích hợp.”
"Lần này, ta đến đây là vì muốn xem thử phong thái của Trúc Cơ đại sư trước cái đã, rồi mới tính sau." Lý Phàm giải thích.
"À, việc này cũng không sao. Hàng năm, cũng có không ít người như ngươi, chỉ đến để quan sát, đại sư cũng không ngăn cản." Lý Thần Phong không để bụng.
"Chỉ cần giữ yên lặng là được, không nên quấy nhiễu." Hắn dặn dò.
Lý Phàm khẽ gật đầu, dọc theo con đường nhỏ, đi vào trong đình viện.
Từ xa xa, hắn đã nghe thấy một giọng nói truyền đến.
"Tĩnh tâm ngưng thần, dốc lòng cảm ngộ..."
"Các ngươi có biết, vì sao ta lại xây dựng học viện ở nơi hẻo lánh này? Đó là bởi vì trong phạm vi mấy ngàn dặm nơi đây, chỉ toàn là nước biển."
"Pháp tắc đại đạo, tương đối tinh khiết. Nếu các ngươi đột phá trên Vạn Tiên Đảo, ắt sẽ gặp phải đủ loại quấy nhiễu, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ Trúc Cơ của các ngươi."
Lý Phàm đến gần, trông thấy trên mảnh sân trống trong viện, có năm gã tu sĩ Luyện Khí đang khoanh chân ngồi đấy.
Trên ngươi họ có khí tức huyền ảo đang ngưng tụ, dường như có thể đột phá thành Trúc Cơ bất cứ lúc nào.
Lý Phàm khẽ động trong lòng, Vô Tướng sát cơ lập tức bắt đầu tập trung.
Một, hai, ba...
Đến người thứ tư, Lý Phàm đã cảm thấy có chút vất vả.
"Tính cả Trương Hạo Ba, cực hạn hiện tại là năm người sao." Lý Phàm trong lòng có tính toán.
"Dưới sự hướng dẫn của ta, đã có hai trăm sáu mươi lăm tu sĩ Trúc Cơ thành công."
"Trong đó, tuyệt đại đa số đều dùng thời gian ngắn hơn bình thường. Các ngươi chắc chắn cũng..."
Trúc Cơ đại sư, vẻ mặt nghiêm trang, vốn đang truyền thụ kinh nghiệm thì lại đột ngột dừng lại.
Hắn hơi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhưng nhìn nửa ngày vẫn không phát hiện ra điều gì.
Vì vậy, hắn chỉ lẩm bẩm vài câu rồi tiếp tục giảng: "Các ngươi chắc chắn cũng có thể khiến cho thời gian cần thiết thường dùng để Trúc Cơ, giảm đi đáng kể!"
"Trúc Cơ đại sư này thật đúng là không đơn giản. Vậy mà có thể mơ hồ nhận thấy được Vô Tướng sát cơ của mình?" Lý Phàm rùng mình.
"Nếu tu vi cao hơn chút nữa thì hắn sẽ có thể lần mò ra nguồn gốc, tìm được mình cũng không chừng."
"Đúng là không nên khinh thường người trong thiên hạ a, xem ra sau này, khi vận dụng Vô Tướng sát cơ, mình phải cẩn thận hơn nữa."
Ngay khi Lý Phàm đang nghiêm túc suy ngẫm, một người trong sân dường như, sau khi nghe lời giảng của Trúc Cơ đại sư một hồi, thì đã thật sự có cảm ngộ.
Trong nháy mắt, khí tức trên người hắn, từ Luyện Khí, nhảy vọt lên Trúc Cơ kỳ.
Sau khi khí tức ổn định, người nọ mở hai mắt ra, vẻ mặt vui mừng.
Hắn khom người hành lễ với Trúc Cơ đại sư: "Đa tạ đại sư chỉ điểm, Tiếu mỗ vô cùng cảm kích!"
Trúc Cơ đại sư cũng vui vẻ vỗ vỗ bả vai hắn, vuốt râu mà cười.
Sau đó, họ Tiếu kia bèn phi thân rời đi.
Mấy người còn lại trong viện, vẻ mặt đều chấn động, lại tăng thêm vài phần tin tưởng.
"Vị Trúc Cơ giả đầu tiên đã xuất hiện, sớm hơn trọn vẹn mười ngày so với thông thường. Người tiếp theo sẽ là ai đây?"
Trúc Cơ đại sư cũng nhắc nhở đúng lúc.
Ở một bên, Lý Phàm xem một màn này mà lại dâng lên cảm giác dở khóc dở cười trong lòng.
Bởi vì...
Tên tu sĩ họ Tiếu ban nãy kia, trùng hợp thay, cũng là một trong bốn người bị Vô Tướng sát cơ của Lý Phàm tập trung.
Tuy rằng nhìn từ bề ngoài, hắn quả thật đúng là đã đột phá Trúc Cơ kỳ.
Nhưng với Thiên Thị Địa Thính, Lý Phàm lại nhìn thấy rõ ràng.
Trên người hắn ta căn bản chẳng có vết tích ngưng tụ pháp tắc nào.
Chỉ có khí thế bành trướng đến Trúc Cơ kỳ mà thôi, thực lực thì vẫn còn đang ở Luyện Khí kỳ.
Rõ rành rành, đây chẳng qua chỉ là chướng nhãn pháp của Tụng Uy phù mà thôi.
Hơn nữa, kẻ này cũng chẳng thèm trốn ra xa, chỉ đi một vòng rồi lại vụng trộm trở về.
Quần áo, dung mạo biến hoá một hồi, chỉ trong chốc lát, hắn đã biến thành một người hoàn toàn khác.
Chuyện này...
Kẻ gọi là Trúc Cơ đại sư này, vậy mà lại là một tên lừa đảo?
Lại nhìn thoáng qua Trúc Cơ đại sư tóc bạc mặt hồng hào, tiên phong đạo cốt, Lý Phàm không khỏi cảm thán, thiên hạ thật sự là người tài xuất hiện lớp lớp.
Nhưng đúng lúc này, cách chỗ họ Tiêu vừa đột phá ban nãy không xa, dường như được khích lệ, một vị tu sĩ khác cũng mơ hồ có dấu hiệu đột phá.
Lý Phàm khẽ động trong lòng.
Bởi vì, lần đột phá này vậy mà là thật.
Dưới góc nhìn thiên địa, Lý Phàm nhìn thấy một đóa hải liên bi thương đang mơ hồ ngưng tụ trong đan điền của vị tu sĩ kia.
Ngay lập tức, Lý Phàm không phân tâm nữa, ngưng thần cảm ngộ đủ loại biến hóa diễn ra trên người tu sĩ kia.
Sau khi hải liên thành hình hoàn toàn, khí tức trên người tu sĩ bộc phát mạnh mẽ.
Lần này, đúng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ hàng thật giá thật.
Người nọ mở mắt ra, sắc mặt mừng rỡ.
"Đại sư, đa tạ!" Lời ít ý nhiều, nhưng sự cảm kích lại lộ rõ trên mặt hắn.
"Đi đi, chớ quấy rầy khác đột phá."
Người nọ gật gật đầu, mang theo vẻ mặt hưng phấn rời đi.
"Có lẽ, hắn cũng không hoàn toàn là kẻ lừa đảo." Lý Phàm như có điều ngộ ra.
Hắn cũng giả vờ cáo từ rời đi, nhưng thật ra là âm thầm ẩn núp xung quanh đảo, quan sát tình huống của ba người còn lại.
Trong vài ngày tới, hai người đã đột phá thuận lợi.
Một người cuối cùng thì mãi đến hơn nửa tháng sau, khó khăn lắm mới có thể đột phá..
Nhưng hắn cũng chẳng nói gì, chỉ thở dài một hơi đã vội vã rời khỏi.
"Thật hay giả không quan trọng. Quan trọng là, khiến cho tu sĩ đột phá tin tưởng là thật là được. ”.
"Quả thật, nếu có đủ lòng tin tăng phúc thì tốc độ lĩnh ngộ cũng sẽ được tăng tốc. Lúc đó, đột phá sớm cũng không phải là không có khả năng."
"Dù sao thì không có chuyện đột phá thất bại, vậy nên, dù ngẫu nhiên có một hai người không linh nghiệm thì khi nhìn thấy người khác đều có hiệu quả, họ cũng đều cho rằng vấn đề nằm ở bản thân mình."
"Suy cho cùng, dù có phát hiện ra chuyện này là lừa đảo, chưa nói đến vị Trúc Cơ đại sư này đúng là có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, không địch lại đối phương, thì họ cũng sẽ không dễ giống trống khua chiêng tuyên truyền việc mình bị lừa đảo. Nếu thật như thế, hơn hai trăm vị tu sĩ Trúc Cơ trước đây chắc chắn sẽ đến tìm họ gây sự.”
"Cuối cùng cũng chỉ đành ngậm đắng nuốt cay."
"Thú vị, thật thú vị. Trúc Cơ đại sư này thật đúng là một kẻ lọc lõi a."
Nghĩ thông suốt những điểm mấu chốt, Lý Phàm không nhịn được tán thưởng.
Thu hai ngàn điểm cống hiến một người, nhìn sơ qua thì thấy không nhiều lắm.
Nhưng năm, sáu trăm vị tu sĩ cộng lại, đó là món lợi kếch xù gần năm mươi vạn điểm cống hiến!
"Cũng chẳng biết vị Trúc Cơ đại sư này bắt đầu từ bao giờ." Lý Phàm không khỏi nảy ra vài ý nghĩa thâm độc trong đầu.
Thời gian tiếp theo, Lý Phàm vẫn ẩn núp xung quanh hòn đảo này.
Dùng Vô Tướng sát cơ tập trung những tu sĩ mộ danh mà đến, khi bọn họ Trúc Cơ, hắn cũng đồng bộ cảm ngộ.
Cảm ngộ đối với việc xây dựng đạo cơ cũng từng bước sâu sắc hơn.
Đúng lúc này, từ phía Trương Hạo Ba, tâm thần của hắn lại truyền đến nhắc nhở.
Dường như Trương Hạo Ba đã đến Luyện Khí hậu kỳ viên mãn.
Đang tìm kiếm cơ duyên của riêng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận