Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1026: Tùng Vân bạo quỷ dị

Điều Lý Phàm nói là lẽ đương nhiên,
Có điều hắn cũng biết rằng, lý do hắn có thể nâng cấp Huyền Thiên Tỏa U trận dễ dàng như vậy hoàn toàn là dựa vào sức mạnh của Giải Ly điệp.
Đừng nói tới còn là phiên bản siêu cấp sau khi hợp nhất hai thế giới.
Nếu như dựa vào trình độ của trận pháp sư Hợp Đạo tầm thường, e rằng còn không hiểu được đại trận pháp thượng cổ này.
Lý Phàm nghĩ như vậy, rời mắt khỏi cửa hang Thông U.
Những đợt quỷ dị bùng phát liên tục ở Huyền Hoàng giới có lẽ là chuyện của năm trăm năm sau rồi.
Ở kiếp này, Huyền Hoàng giới tồn tại không được bao lâu là điều hiển nhiên.
“Vậy thì để ta xem thử, uy lực sau khi Ngoa Chuyển Thiên Đạo như thế nào.”
Lý Phàm tập trung tinh thần, khóa chắc sợi dây mỏng manh gắn liền với thiên địa chi phách Kim Giam.
Sau đó dùng một chút lực, mượn thiên địa chi uy, truyền đi mệnh lệnh sai.
Khiến cho Kim Giam quay trở về thiên địa.
Ở cửa hang Thông U, Kim Giam có chút nghi hoặc với mệnh lệnh không biết từ đâu xuất hiện này.
Nếu hắn rời đi vào lúc này, hiển nhiên sẽ có nguy cơ bùng phát quỷ dị trên quy mô lớn trong một khoảng thời gian.
Có điều thiên địa chi phách lại là hiện thân của ý chí thiên địa.
Vì vậy mà sau khi do dự một hồi, Kim Giam thiên địa chi phách vẫn từ hình dạng sợi dây chuyền vàng biến trở lại hình dạng cơ thể con người.
Rồi dần dần mờ nhạt, sau cùng biến mất giữa trời đất.
Khoảnh khắc Kim Giam biến mất.
Lý Phàm nhìn thấy một mảng đục ngầu, vùng mà không thể quan sát bên dưới, có luồng u ám tỏa ra dữ dội.
Không hình không dạng, nhưng lại giống với một sinh vật sống, tự phát lan rộng ra khu vực xung quanh.
Đối với loại vật u ám này, phản ứng của thiên địa cũng rất nhanh.
Trong lòng Lý Phàm đột nhiên cảm thấy có nguy cơ sắp bị phát hiện, hắn nhanh chóng đưa ra quyết định, lập tức cắt đứt liên hệ với lưới khổng lồ của thiên địa.
Đồng thời trốn đi thật xa khỏi biển Tùng Vân.
Có lẽ vì đang bận đối phó với nguy cơ quỷ dị, thiên địa không hề để ý tới Lý Phàm đã thừa nước đục thả câu truyền Thiên Mệnh giả.
Lý Phàm từ xa quan sát thấy, sau khi Kim Giam tan đi, biển Tùng Vân lại có hai đạo tân thiên địa chi phách sắp được sinh ra.
Lý Phàm, kẻ dùng dao mổ trâu giết gà liền cảm thấy rất hài lòng với phép thần thông ‘Giả Ngoa Thiên Đạo’ này của bản thân hắn.
So về tầng thì thiên địa chi phách cao hơn thiên địa chi biến.
Cho nên có thể mượn Thiên Mệnh, điều động thiên địa chi phách.
Điều động thiên địa chi biến trong phạm vi nhất định đương nhiên không phải vấn đề gì to tát.
“Thậm chí còn có thể mượn phương pháp này, trước tiên tạo ra sự hỗn loạn ở trong Huyền Hoàng giới, sau đó lợi dụng tình thế, ‘Chế tạo’ thiên địa chi phách cần thiết để giải quyết vấn đề. “ Lý Phàm tư duy phong phú cứ suy nghĩ miên man.
“Có điều nếu làm như vậy, thiên địa ắt hẳn sẽ phát hiện ra sự bất thường. Chỉ có thể làm một lần duy nhất, công dụng không lớn.”
Lý Phàm - người đã ở cách biển Tùng Vân rất xa xôi vẫn thông qua Thiên Huyền Kính để theo dõi sát sao đến tình hình sau khi hang ngầm U Thông bị rò rỉ tin tức.
Trông có vẻ rất đỗi yên bình, tĩnh lặng.
Không xảy ra một chút thay đổi nào.
Thế nhưng trước khi các tu sĩ kịp phát hiện ra, một vài quỷ dị đã bắt đầu xuất hiện trên đảo Vạn Tiên.
Thiên Lý Đường.
“Gặp quỷ rồi, sổ sách tháng này sao đối chiếu lại không khớp?”
Tiêu Tu Viễn cau mày, tính toán lại lợi nhuận tháng này.
Thế mà lại phát hiện bản thân lỗ vốn rồi.
Máu dồn lên não, nếu như hắn không thể khống chế được, bất cứ lúc nào cũng có thể phun ra một ngụm máu tươi.
Tiêu Tu Viễn kìm nén sự bực bội trong lòng, cẩn thận kiểm tra thêm một lần nữa.
Kết quả không hề sai lệch.
“Không đúng, ta nhớ rõ ràng tháng này phải kiếm được một chút, làm sao lại lỗ được nhỉ?”
Tiêu Tu Viễn có đôi chút cảm thấy khó hiểu.
Hắn lập tức không nhận khách nữa, đóng chặt cửa lại.
Sau đó hắn cẩn thận xem xét lại những giao dịch diễn ra trên đảo Vạn Tiên tháng này.
Cuối cùng hắn cũng phát hiện ra vấn đề ở đây.
“Đúng rồi, có một khoản vẫn chưa thu về đây.”
“Người thiếu nợ là ai nhỉ?”
Tiêu Tu Viễn miệng lẩm bẩm, thuận theo đó không ngừng tìm kiếm, vẻ mặt cũng càng lúc càng nghiêm trọng.
Bởi vì hắn phát hiện người thiếu nợ nọ đã biến mất không lí do rồi.
Chẳng những trong đầu hắn không đọng lại một chút kí ức gì, thậm chí Thiên Huyền Kính cũng không còn bất cứ thông tin gì về người này cả.
Giống như người này chưa từng tồn tại vậy.
“Chuyện này...”
Phản ứng đầu tiên của Tiêu Tu Viễn chính là bản thân hắn gặp phải đại năng rồi.
“Vị bằng hữu nào đang đùa với Tiêu mỗ vậy?”
Mặt hắn tối sầm xuống, hiện lên một chút phẫn nộ.
Nhưng mà chẳng qua bao lâu, Tiêu Tu Viễn trở nên có chút nghi hoặc.
“Không đến một vạn điểm độ cống hiến, có đến mức đó không?”
Tiêu Tu Viễn bình tĩnh lại, trong lòng đã phát giác ra điều không đúng.
Sau khi dò la bên ngoài một chuyến, hắn càng kiểm chứng được suy đoán của bản thân.
“Quả nhiên không chỉ có một người biến mất không rõ nguyên nhân.”
Tiêu Tu Viễn trợn tròn mắt, lập tức lấy ra một miếng ngọc giản, ghi chép điều mà hắn phát hiện vào trong đó.
Quỷ dị bùng phát từ biển Tùng Vân không chỉ có duy nhất chuyện này.
Có một hòn đảo, cư dân trên đảo chỉ trong một đêm toàn bộ đều biến thành quái vật không mặt.
Mỗi một người tự ngắm nhìn bản thân trong gương thì là bình thường, thế nhưng nhìn những người khác lại là những khuôn mặt trống trơn không có gương mặt.
Hơn nữa, bọn họ không cách nào nghe hiểu lẫn nhau, không hiểu được mỗi người đang nói những gì.
Trong cơn hoảng loạn tột độ, người dân trên đảo tàn sát lẫn nhau, cuối cùng chỉ còn một người may mắn sống sót.
Ngoài ra còn một chiếc thuyền đánh cá ra khơi đánh cá, sau khi trở về đảo đã rất lâu rồi không có thuyền viên nào xuất hiện.
Người dân trên đào tò mò lên thuyền kiểm tra thì phát hiện toàn bộ thuyền viên trên thuyền đều đã biến thành những bộ xương khô.
Nội thất bên trong thân tàu dường như đã trải qua hàng trăm năm, vừa cũ kĩ vừa lỗi thời.
Tất cả những chuyện này đều quá đỗi kì lạ.
Khiến cho kẻ đầu têu là Lý Phàm cũng phải ngạc nhiên.
“Mỗi một điều quỷ dị đều nên tương ứng với một quy tắc. Nếu như khi quỷ dị bùng phát có thể giải mã được bí mật của quy tắc này, không những có thể tồn tại, nói không chừng còn có thể nắm giữ được một phần sức mạnh của quy tắc mới này.”
“Nếu như nói tu sĩ là đại diện cho sức mạnh luật lệ cũ của thiên địa, vậy thì những luật lệ mới này...”
“Nói không chừng sẽ sản sinh ra một hệ thống sức mạnh mới.”
Sau khi dung hợp với thiên địa, sự hiểu biết của Lý Phàm tăng lên không ít.
Trong khoảnh khắc hắn đã nghĩ về rất nhiều thứ.
“Có điều cái gọi là quy tắc mới này, chỉ tồn tại tạm thời trong quá trình dung hợp. Đợi khi Huyền Hoàng giới bị nuốt chửng, dung hợp hoàn thành, luật cũ sẽ được khôi phục lại.”
“Những luật mới này tự nhiên sẽ thành điều cực đoan cần phải loại bỏ.”
“Hơn thế nữa, Truyền Pháp thiên tôn và ngay cả Vạn Tiên Minh có lẽ cũng không cho phép loại sức mạnh này tồn tại trên thế gian.”
“Nhưng ta lại hi vọng loại sức mạnh này tồn tại càng nhiều càng tốt.”
Lý Phàm - người quan sát trong bóng tối đã có cái nhìn sắc bén về những khía cạnh có lợi trong thảm họa này.
Hắn lập tức lên đường đến biển Tùng Vân, cố gắng tìm kiếm những sinh linh sống sót trong quỷ dị và nắm bắt được sức mạnh quỷ dị.
Từ góc nhìn của thiên địa, những vật u ám không ngừng bò lổm ngổm như bướm đêm vô cùng rõ ràng.
Không có nguy cơ bị ảnh hưởng.
Lý Phàm ở nơi đâu cũng quan sát ngoài phạm vi.
Không thể không nói, để tìm được sinh vật bình thường có thể sống sót trong quỷ dị quả thực vô cùng gian nan.
Lý Phàm đi qua hơn mười địa điểm xảy ra quỷ dị bùng phát, sững sờ khi không tìm được một người sống sót.
Có điều trời cao không phụ người có lòng, cuối cùng hắn cũng tìm được mục tiêu của mình trên một hòn đảo tên ‘Phàn Dung’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận