Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1155: Đọc tâm Thiên Huyền Kính

Dựa theo cách nói của “Phục”, Tôn gia phải lập nhiều công lao thì hắn mới có thể có đủ lý do để sắp xếp chức vụ cao.
“Vạn Tiên Minh cũng không phải độc đoán. Cho dù nội bộ chưởng kính nhân bọn ta cũng không một lòng.”
“Thế nên không sợ ngươi tạo ra động tĩnh lớn, chỉ sợ ngươi tạo không ra động tĩnh mà thôi.”
Cũng chính nhờ ra hiệu của Phục, Tôn Lộ Viễn mới phách lối như lúc trước, may mắn tóm được hành động của gian tế Ngũ Lão hội.
Người sáng suốt cũng có thể thấy được trong chuyện này ắt có gì đó ám muội.
Tuy nhiên, những người có bối cảnh, sau khi điều tra chưởng kính nhân Phục đứng sau Tôn gia, tất cả đều biết điều và im lặng.
Về phần những người thậm chí không biết điều này…
Tôn Lộ Viễn căn bản không thèm để tâm.
Xét cho cùng, ngươi muốn đánh chó thì cũng phải nhìn chủ nhân của nó.
Căn bản Tôn gia không cần thiết phải động thủ, khi những người đó có ý thù địch thì sẽ bị vô số gia tộc muốn lấy lòng chưởng kính nhân Phục âm thầm xé xác.
Có điều…
Sợ rằng Tôn Lộ Viễn sẽ không bao giờ nghĩ rằng hắn lại gặp phải một quái vật không thể hiểu được theo lẽ thường như Lý Phàm.
Hắn chỉ dùng một đạo phân thần đã có thể phá giải huyết tế cả ngàn năm của Tôn gia.
Lấy tiên khí Vô Lượng Kính làm của riêng.
Cho dù tiên khí này đã bị tàn phá và sắp tan biến nhưng giá trị của nó không có cách nào lường được.
Huống hồ, tiên khí này ở trong tay Lý Phàm cũng chưa chắc đã hết thuốc chữa.
Giờ phút này, trong mật thất Tôn gia, Lý Phàm không quan tâm đến lời cầu khẩn của Tôn Lộ Dao, ép buộc hắn thi triển công năng thôi diễn của Vô Lượng Kính.
Chỉ thấy trên mặt kính đen thui bất chợt tách ra một chùm tia sáng.
Chùm tia sáng ngưng kết giữa không trung, hình thành màn sáng trắng.
Không bao lâu, màn sáng bắt đầu có cảnh tượng không ngừng biến ảo.
Sau khi Lý Phàm thấy rõ hình ảnh trong đó, không khỏi khẽ run sợ trong lòng.
Hàng vạn hàng ngàn Tuần Thiên tiễn, gào thét bay khắp nơi trên Vạn Tiên Minh.
Vô số tu sĩ đang chém giết thảm thiết, trong đó có Vạn Tiên Minh.
Mặt khác, kẻ cầm đầu lại là một khôi lỗi kỳ lạ.
“Đây là…tương lai của Vạn Giới Liên Hợp hội?”
Trên hình ảnh hiển hiện, Lý Phàm nhanh chóng phát hiện bóng người quen thuộc của đám Thiên Dương và Tôn Nhị Lang.
Dựa theo kế hoạch kiếp này, sau khi Đại Khải chiếm đoạt nhiều tiểu thế giới, tất nhiên sẽ phát sinh xung đột với Vạn Tiên Minh.
Nhưng ở thời điểm hiện tại, những chuyện này còn chưa phát sinh.
Vô Lượng Kính này lại có thể thật sự diễn dịch chuyện tương lai!
Chùm tia sáng không thể kéo dài lâu được.
Hình ảnh càng đổi càng nhanh, thậm chí Lý Phàm cũng không thể thấy rõ biến hóa trong đó.
Cuối cùng, chùm tia sáng lập tức tắt ngúm.
Quy về một vùng hư vô hoàn toàn đen tối.
Lý Phàm cảm nhận được nguy cơ bản nâng trong vùng tan biến này.
Kết thúc thôi diễn, màu đen kia quay ngược về Vô Lượng Kính.
Tôn Lộ Dao không ngừng sợ hãi, điên điên khùng khủng, phát ra tiếng kêu rên.
Như thể đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng cực kỳ khủng bố vậy.
Nhưng Lý Phàm là chủ nhân của Vô Lượng Kính cũng không cách nào đồng bộ cảm nhận được điều gì từ đối phương.
Lý Phàm cũng không thể dùng tinh huyết rót vào trong kính để giúp giảm bớt sự thống khổ.
Hắn chỉ để mặc cho đối phương phát tác, đồng thời âm thầm nghĩ ngợi.
“Khí tức trong chùm tia sáng thôi diễn kia có chút quen thuộc?”
“Là…”
Trong đầu Lý Phàm lập tức hiện lên hai cái tên.
“Tuyền Ky, Vạn Linh Quy Số”.
“Hoang Lạc, Hư Thất Sinh Hoa”.
“Cùng tông cùng nguồn gốc, cùng một phần trong đại trận.”
“Vô Lượng...”
Lý Phàm lại không thể nhớ ra tên của trận pháp còn lại.
Tuy nhiên, điểm tương tự này cũng đủ để gợi ý cho hắn.
“Vô Lượng Kính càng lúc càng đổ nát, có thể là do ảnh hưởng từ việc thôi diễn tương lai mất đi. Nhưng nguyên nhân lớn hơn vẫn là thân thể tiên khí bị tàn phá, căn bản không đủ để khiến nó thúc đẩy trận pháp tiên cấp.”
“Hậu quả của việc cưỡng chế hoạt động chính là không ngừng tiêu hao thân thể tiên khí của nó. Dùng càng nhiều chết càng nhanh.”
“Tôn gia thật đúng là một đám ngu xuẩn, quả nhiên là phí của trời mà. Nếu như bọn họ không thôi diễn nhiều lần như thế mà không sửa chữa nó thì Vô Lượng Kính này đã không hư hao đến mức này khi nó rơi vào tay ta.”
Nghĩ như vậy, Lý Phàm có chút đau lòng sờ lên thân kính hoàn toàn trở nên đen nhánh.
“Hừm, nếu dựa vào năng lực của ta muốn sửa chữa nó thì có chút miễn cưỡng. Vẫn nên đi tìm Xảo Công…”
Đối với năng lực thôi diễn của Vô Lượng Kính, kỳ thật Lý Phàm không để tâm lắm.
Diễn dịch không nhất định phải là tương lai thật sự phát sinh, sao có thể sánh bằng với kinh nghiệm bản thân hắn đích thân trải nghiệm tương lai chân thật chứ?
Nhưng cái danh tiên khí đầu tiên cũng đủ để Lý Phàm coi trọng nó.
“Có lẽ, trong quá trình chữa trị nó, ta có thể tìm được phương pháp lột xác thăng cấp chân chính cho “Giải Ly điệp cuối cùng”.”
“Huyền Hoàng giới tiên khí hóa sinh. Tuy lực lượng pháp tắc có lẽ đã biến thành một bộ phận của thiên đạo Huyền Hoàng nhưng cũng không thể loại trừ việc nó vẫn lưu giữ tiên khí trong thân thể giống như Vô Lượng Kính.”
“Có lẽ ta có thể đặc biệt thu thập.”
Thời gian ngắn kế tiếp, phân thần Lý Phàm không rời khỏi mật thất.
Hắn vẫn sống nhờ bên trong Vô Lượng Kính và nghiên cứu cách dùng khác trong tiên khí bị tổn hại này.
Đồng thời, hắn tiến hành cắt tỉa và phân loại đối với những tin tức mà Vô Lượng Kính đã thu hoạch được khi xâm nhập vào Thiên Huyền Kính.
Lý Phàm sở hữu bản nguyên của Thiên Huyền Kính, đã từng theo dõi cơ mật của Thiên Huyền Kính, sớm phát hiện ra sự khác biệt giữa hai kiểu “nhìn trộm” này.
Không hề nghi ngờ, Thiên Huyền Kính cũng có ý thức của riêng mình.
Những gì có thể nhìn thấy thông qua bản nguyên Thiên Huyền Kính đều là đủ loại chi tiết được Thiên Huyền Kính tạo ra trong việc chủ trì công việc hàng ngày ở Vạn Tiên Minh, cùng với ghi chép lời nói và hoạt động của các tu sĩ.
Còn những gì Vô Lượng Kính theo dõi được…
Càng giống với “tư tưởng” và “kết luận” của bản thân Thiên Huyền Kính.
Ví dụ, căn cứ vào lượng lớn thông tin, có dấu hiệu cho thấy sản lượng của một vật phẩm nào đó trên thị trường giao dịch trong Thiên Huyền Kính đang giảm.
Vì vậy, dù sự việc vẫn chưa xảy ra, Thiên Huyền Kính - nắm vững đủ thông tin - đã đưa ra phán đoán rằng giá cả của vật phẩm này sắp tăng vọt.
Nhưng vốn có căn cơ Tiên Minh, bị Truyền Pháp trói buộc, Thiên Huyền Kính không có cách nào đưa ra bất kỳ phản ứng độc lập đối với việc này.
Nó bắt buộc phải đợi đến khi chuyện thật sự xảy ra, hơn nữa còn tạo thành hậu quả nhất định, thông qua quyết định thượng nghị giữa các cấp cao Tiên Minh, truyền pháp giả, chưởng kính nhân mới có thể tiến hành điều tiết và khống chế.
Tuy không có quyền tự chủ nhưng điều này không cản trở Thiên Huyền Kính tiến hành phán đoán và diễn thử vô số sự kiện trong phạm vi nắm giữ của nó phát sinh mỗi ngày.
Những “suy nghĩ” của Thiên Huyền Kính không hề sinh ra bất kỳ ảnh hưởng nào đối với sự kiện thực tế.
Chỉ là nó xuất hiện, sau đó ngưng đọng ở nơi sâu nhất trong Thiên Huyền Kính.
“Chẳng trách chưởng kính nhân lại coi trọng như thế.”
“Cho dù nó đã bị tổn hại và chỉ có thể đọc những chuyện vụn vặt. Nhưng bất kỳ cái nào cũng có giá trị liên thành!”
Thiên Huyền Kính là một tiên khí hàng thật giá thật và là nền tảng hoạt động của Vạn Tiên Minh.
Từ trên cao nhìn xuống.
Phán đoán của nó hoàn toàn chính xác, vượt xa các tu sĩ trong đó.
Lý Phàm hồi tưởng lại một kiếp trước, Thiên Huyền Kính đã liên thủ với Mặc Nho Bân để giải quyết một vài chuyện cho bản thân.
Trong mắt hắn không khỏi lóe lên một tia sáng nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận