Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1128: Lực tín ngưỡng U Ám

Mà muốn thành tựu cảnh giới cao nhất “Thiên Đế Khí Điển”, trở thành đế vương tuyệt thế sánh ngang cường giả Trường Sinh kỳ, Lý Phàm ước chừng, sợ rằng ít nhất phải tạo ra một thế lực phạm vi bao phủ cả một vương triều to lớn của Huyền Hoàng đại thế giới.
“Hừ, có thực lực này, ta còn luyện Thiên Đế Khí Điển gì chứ.”
Nhưng nói cho cùng chỉ là kế sách tạm thời dùng để định neo bản thân, Lý Phàm cũng không ôm ảo tưởng bao lớn với nó.
Mà thực ra mục đích của hắn đã đạt đến.
Theo vương triều Đại Huyền càng ngày càng hưng thịnh, hiện giờ hắn gần như không còn xuất hiện hiện tượng quỷ dị thân thể lúc ẩn lúc hiện nữa.
Thậm chí khuôn mặt vốn đã mất đi lại cũng có xu thế hiện lên lần nữa.
“Vô Diện Chân Tiên, lực lượng của hắn dường như chính là cắt đứt mọi liên hệ với thế gian.”
“Mà ta là Đại Huyền Thiên Mệnh Thánh Hoàng, mấy trăm triệu sinh linh đều gắn liền với thân ta. Vậy mà đã ảnh hưởng tới lực lượng của lưới Chân Tiên trên một mức độ nào đó.”
Lý Phàm tỉ mỉ cảm nhận hai loại lực lượng gút mắc trên người, bỗng có điều hiểu ra.
“Phương pháp sử dụng chính xác của đại trận Thiên Địa Vạn Linh có lẽ không phải ngăn cản đơn giản. Mà là...”
“Coi di niệm của hàng tỷ sinh linh như một chậu máu chó, giội qua.”
“Cách nói thông tục hơn tí chính là cưỡng ép mắc nối quan hệ hàng tỷ di niệm với Vô Diện Chân Tiên.”
“Chẳng hạn như, để những sinh linh chết oan coi Vô Diện Chân Tiên là kẻ đầu. Sỏ”.
Tư niệm của Lý Phàm xoay nhanh, Giải Ly điệp cuối cùng sau một phen thôi diễn rất nhanh bèn tiến hành tinh chỉnh đại trận Thiên Địa Vạn Linh.
Lập tức triệu hoán Lâm Linh tới đây.
“Sư tôn.”
Rất nhanh, Lâm Linh mặc chiến giáp, tư thế hiên ngang xuất hiện trước mặt Lý Phàm.
Khác với chuyện trải qua ở đời trước, đời này kể từ sau khi Lâm Linh thức tỉnh ý thức thì từ đầu đến cuối luôn gánh vác trọng trách suất lĩnh cấm quân Đại Huyền chinh phạt vạn giới.
Bôn ba khắp nơi, nhất là dưới lời căn dặn của Lý Phàm thì chưa từng sinh ra liên hệ với cổ thụ Địa Mạch.
Tính cách của nàng cũng trở nên hào phóng như người trong quân lữ, không câu nệ tiểu tiết.
Sau khi Lý Phàm nói cho nàng phương pháp sửa chữa tinh vi của đại trận Vạn Linh, Lâm Linh đang muốn rời đi thực hiện nhiệm vụ lại chợt nhớ ra gì đó.
“Hửm?” Lý Phàm nhìn về phía Lâm Linh.
“Sư tôn, trong quá trình ta phi độn trong Huyền Hoàng bản giới, có một luồng ý niệm phát hiện ta, liên tục muốn giao lưu với ta.”
“Là cổ thụ Địa Mạch?” Lý Phàm khẽ cau mày.
“Không phải. Nhưng rất giống...” Lâm Linh thành thật trả lời.
Nhìn vẻ mặt của Lý Phàm, nàng nhanh chóng bổ sung: “Nhưng ta trước sau cẩn tuân lời dạy bảo của ngươi, không để ý đến nó.”
“Ý niệm đó điên điên khùng khùng, ngay cả chính mình là ai cũng không nói. Chỉ bảo ta đi gặp nó...”
Lý Phàm vừa nghe đến đó, tức khắc hiểu rõ trong lòng.
Chỉ là không biết vì sao Nhược Mộc có thể phát hiện tung tích của Lâm Linh.
Sau khi dò hỏi kỹ lưỡng địa điểm gặp phải, Lý Phàm lại thiết kế cho Lâm Linh một trận pháp che chắn cảm giác bên ngoài.
Lúc này mới đuổi nàng đi.
Ngẫm nghĩ, nhiệm vụ đời này vẫn là thoát khỏi ảnh hưởng của Vô Diện Chân Tiên làm chủ.
Lý Phàm chỉ ghi nhớ thời gian xuất hiện, vị trí của Nhược Mộc lần này, không có ý nghĩ dự định tiến một bước tiếp xúc với nó.
“Chờ sau này có thể cho cổ thụ Địa Mạch một bất ngờ.”
Lý Phàm hừ lạnh.
Thân hình loé lên, Lý Phàm đi vào trong mật thất phía dưới Thánh Hoàng tọa.
Nơi này một mảnh đen kịt, giam giữ hơn mười người U tộc.
Sau khi Đại Huyền chuẩn bị đơn giản chiến lực, Lý Phàm bèn lệnh cho Tôn Nhị Lang, Vương Huyền Bá phát động tiến công người U tộc.
Dù có sự trợ giúp của Tuần Thiên tiễn cũng là thắng bại trộn lẫn một nửa.
Cấm quân Đại Huyền thương vong hơn trăm, chẳng qua cũng bắt sống được một số người U tộc.
Sau khi trải qua một phen bịa đặt, bọn họ cũng đã nhận rõ hiện thực, đồng ý mở ra thông đạo thông đến U giới cho Lý Phàm.
Nhưng lúc này Hoàn Chân vẫn chưa nạp năng lượng xong, bởi vậy Lý Phàm cũng không vội vào trong.
Những người U tộc này nhìn thấy Lý Phàm đến đây, cuống quít quỳ rạp xuống đất.
Lý Phàm lại đứng im bất động, cảm ứng một bức tượng của chính mình cách đó không xa trong bóng tối.
Sau khi trở thành Đại Huyền Thiên Mệnh Thánh Hoàng, Lý Phàm đã từng muốn phục hiện ra lực lượng tương tự nguyên lực tinh túy.
Bởi vì có phần tương tự với lực tín ngưỡng, cho nên Lý Phàm hạ lệnh xây dựng, lập nên tượng của mình ở khắp nơi để lấy số lượng dân chúng khổng lồ thực hiện ngưng tụ nguyên lực tinh túy.
Nhưng rất rõ ràng, hắn có hơi ngây thơ.
Tuy nói nguyên lực tinh túy là tồn tại bị Chân Tiên bỏ qua, nhưng lại mơ hồ cao hơn linh lực bình thường một bậc.
Không có thủ đoạn đặc biệt, chỉ dựa vào cầu nguyện tập thể thuần túy của người phàm, rất hiển nhiên không cách nào thu hồi ngưng luyện nó.
Nhưng sau khi những người U tộc này bị bắt về, chuyện lại xảy ra biến hóa.
Có lẽ những người U tộc này trời sinh đã có tín ngưỡng cực kỳ mãnh liệt đối với U giới, gần như trong nháy mắt bọn họ thần phục, Lý Phàm đã ẩn ẩn đã nhận ra một luồng khí tức kỳ dị xuất hiện trong cơ thể mình.
Đỏ thẫm giống như quốc vận vương triều Đại Huyền, hơn nữa cảm giác cho Lý Phàm...
Vô cùng tương tự nguyên lực tinh túy màu vàng Hồng Trần Từ Bi Tiên đời trước!
Sau đó Lý Phàm dứt khoát chuyển một bức tượng của mình vào trong địa lao, ra lệnh hơn mười người U tộc này ngày đêm cầu nguyện.
Hiệu quả cũng hết sức rõ rệt.
Nguyên lực tinh túy những người U tộc này sinh ra lại còn nhiều hơn hàng tỷ quốc dân Đại Huyền cộng lại!
Lý Phàm nghiên cứu phương thức bọn họ cầu nguyện, đồng thời để cấm quân Đại Huyền học tập, bắt chước.
Lại thất bại không một ngoại lệ.
Càng nghĩ, Lý Phàm chỉ có thể quy kết cho thể chất đặc thù của người U tộc.
“Xem ra, vẫn là có quan hệ với lực u ám của U giới. Huyền Thiên Vương...”
U giới có thể quấy nhiễu lưới Chân Tiên trên mức độ nhất định, hiển nhiên còn ẩn giấu không ít bí mật.
Song lại không phải chuyện đời này có thể thăm dò.
“Chỉ tiếc năng lực sinh dục của người U tộc không tốt lắm.”
“Nếu không dựa vào tượng đá Vô Diện Chân Tiên, ta cũng có thể đan ra một mạng lưới tín ngưỡng.”
Loại năng lực có thể tùy ý ban tặng, tước đoạt, thậm chí cách không chuyển giao thực sự quá mức cường đại và thuận tiện.
Lý Phàm từng hưởng mùi vị trong đó tự nhiên rất khó tách rời nó.
Thế nên lúc này cho dù cách hoàn chân đã không xa, Lý Phàm vẫn không từ bỏ nghiên cứu loại lực lượng này.
Rất hiển nhiên, Lý Phàm không hề có thiên phú về phương diện này.
“Đành phải chờ sau khi hoàn toàn an toàn để những gia hoả kia nghiên cứu vậy.”
Lý Phàm khẽ thở dài.
“Thánh Hoàng vĩ đại...” Đúng lúc này, một người U tộc trong đó đang dập đầu cầu nguyện bỗng nhiên run rẩy phát ra âm thanh, hình như có lời muốn nói.
“Hửm?” Lý Phàm lập tức nổi lên hứng thú.
Đây vẫn là lần đầu bọn họ chủ động thử nói chuyện với Lý Phàm.
Sau khi nhận được sự cho phép của Lý Phàm, người U tộc kia mới run rẩy nói tiếp: “Trong quá trình ta cầu khẩn phát hiện, vị chủ nhân ta hầu hạ trước kia...”
Hắn cẩn thận từng li từng tí liếc nhìn Lý Phàm: “Cũng chính là U giới, hình như không giận lắm với sự phản nghịch của bọn ta.”
Hắn nuốt nước bọt: “Tổ huấn mấy đời trong tộc trước kia đều nói không thể phản bội U Ám. Nếu không nhất định rơi vào thần phạt.”
“Nhưng hiện tại ta đã thử, căn bản là giả dối không tồn tại.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận