Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1043: Năm năm thiên địa đổi

Châu Cửu Sơn.
Trải qua năm năm phát triển, châu duy nhất được tự do mua bán trong Vạn Tiên Minh này đã trải qua những thay đổi kinh thiên động địa.
Từ chỗ hoang tàn vắng vẻ trước đó, nay đã trở nên phồn hoa thịnh vượng.
Dõi mắt nhìn lại, toàn bộ bình nguyên của liên minh đều bị động phủ của tu sĩ chiếm đóng, bảo vệ cung quanh thành thương mại Cửu Sơn ở trung tâm.
Sau nhiều lần xây dựng mở rộng, quy mô của thành thương mại đã mở rộng gần gấp mười lần so với lúc ban đầu. Nhưng vẫn không thể đáp ứng được nhu cầu thương mại ngày càng tăng.
Trên gương mặt của mỗi tu sĩ mới vào thành đều tràn ngập hưng phấn và tò mò. Bị lạc trong các loại hàng hóa đa dạng đến mức khiến người ta không kịp nhìn trong thành.
Triệu Hiến quỳ trên mặt đất, cung kính cúi lạy trước bức tượng đá không có khuôn mặt trong râm ở phía trên.
Sau đó bước ra khỏi mật thất, mở cửa cửa tiệm, bắt đầu công việc kinh doanh đầu tiên sau khi hoàn tất việc nhập hàng.
Căn bản là không cần hắn phải chủ động quảng cáo, cũng chẳng bao lâu trong tiệm đã có rất nhiều tu sĩ đến mua đồ.
Phần giới thiệu và giá cả của sản phẩm đều đã được ghi rõ, không cần chủ tiệm như hắn tự mình làm việc thì các tu sĩ cũng có thể tự mình hoàn tất việc mua hàng.
Không có kè mặc cả gì cả, bởi vì ở châu Cửu Sơn, sản phẩm thường đều sẽ bị mua hết sạch ngay sau khi lên kệ.
Điều này đương nhiên vì những thứ có thể bày bán ở trong châu Cửu Sơn, tất cả đều là sản phẩm đặc sản quý hiếm của các châu.
Nhưng nguyên nhân cơ bản nhất, còn là...
Trên mặt Triệu Hiến vẫn giữ nụ cười cực tươi, nhưng trong lòng thì lại cảm thán: “Thảo nào bây giờ ai ai cũng muốn tới châu Cửu Sơn. Còn nói có là một con heo chỉ nằm không cũng đã có thể kiếm được rất nhiều tiền. Đúng là thực sự không lừa người ta.”
“Ba năm trước, chức năng giao dịch của Thiên Huyền Kính đột nhiên đóng cửa, từ đó tu sĩ không thể tự do giao dịch. Chẳng qua là, nhu cầu buôn bán không thể biến mất. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn, thiên hạ xuất hiện năm thành trì giao dịch lớn, họ miễn cưỡng tiếp quản chức năng giao dịch của Thiên Huyền Kính.”
“Châu Cửu Sơn này chính là châu lớn nhất trong số đó, cũng là châu có số lượng sản phẩm lớn nhất.”
“Không chỉ có tu sĩ từ các châu của Vạn Tiên Minh tới đây buôn bán, còn có tu sĩ từ Ngũ Lão hội đến đây buôn bán đặc sản, mua sản phẩm ở đây.”
Triệu Hiến nhìn đám đông nối liền không dứt trong tiệm, trong lòng tràn ngập cảm kích: “Nhờ có sự giúp đỡ của Thiếu thượng sứ, nếu không một tu sĩ Nguyên Anh nho nhỏ từ biển Tùng Vân như ta, làm sao có thể mua được bất động sản ở đây.”
Tuy phải giao nộp một nửa lợi nhuận của tiệm, nhưng cho dù là như vậy, tốc độ kiếm được độ cống hiến vẫn nhanh hơn ở quê rất nhiều.
“Chỉ cần tiết kiệm từng chút trong mười năm, ta không chỉ có thể trả hết nợ nần. Thậm chí còn có thể mua được Hóa Thần công pháp cùng với ‘thiên địa tương sinh chi biến’ với giá ưu đãi từ liên hội!”
“Nếu có thể Hóa Thần thành công, sau này địa vị sẽ khác hơn rất nhiều!”
“Cho dù có bất lợi như thế nào, cơ trở về biển Tùng Vân làm khách khanh cũng là thích hợp. Suy cho cùng thì toàn bộ biển Tùng Vân cũng chỉ có hai tu sĩ Hóa Thần trấn giữ.”
Trong đầu Triệu Hiến mặc sức mà tưởng tượng về tương lai tốt đẹp, ánh mắt càng nóng hơn.
Không biết qua bao lâu, Triệu Hiến đột nhiên bị đánh thức bởi một sản phẩm trưng bày trong tiệm được bán đi thành công.
Đó là một bức tượng bạch ngọc trông hết sức bình thường. Chỉ là một thứ đồ trang sức đơn thuần, cũng không có thêm chức năng đặc biệt nào. Nếu như phải nói bức tượng bạch ngọc có gì đặc biệt, thì đó hẳn là tướng mạo của nữ tử được điêu khắc trên đó.
Tuyệt thế nhân gian, trông rất sống động.
Chẳng qua là do mức giá đưa ra quá cao, lên tới gần hai mươi vạn độ cống hiến. Vì thế nên được trưng bày trong tiệm suốt hơn hai năm cũng không thể bán được.
Nhưng hôm nay, lại có người chủ động mua. Phải biết rằng, bức tượng này có liên quan đến nhiệm vụ được thượng sứ giao phó!
Triệu Hiến đè nén hưng phấn trong lòng, nhanh chóng bước về phía trước: “Đạo hữu, xin dừng bước!”
Một tu sĩ mặc đạo bào màu đen, ẩn mình trong bóng âm, không thể nhìn thấy rõ dung mạo, dừng bước.
Chẳng qua là hắn hoàn toàn không để ý đến Triệu Hiến, mà là trực tiếp rời đi mà không ngoái lại.
Triệu Hiến cũng không đuổi theo hắn.
Chỉ nở một nụ cười đầy ẩn ý, lặng lẽ đi vào mật thất dưới lòng đất.
Quỳ trước bức tượng đá không có khuôn mặt.
“Thượng sứ, đã có người mua bức tượng bạch ngọc đó.”
Tuy đây không phải là lần đầu tiên báo cáo công việc với lên trên, nhưng nội tâm Triệu Hiến lúc này vẫn hết sức căng thẳng. Bế khí ngưng thần, không dám có bất kỳ tạp niệm nào.
Sau khi Triệu Hiến cầu khấn xong thì kiên nhẫn chờ đợi.
Không lâu sau, một giọng nói lạnh lùng vang lên trong đầu.
“Ta biết rồi.”
Chỉ sau một câu, không còn âm thanh nào nữa.
Nhưng Triệu Hiến lại có thể nhạy cảm mà nhận ra rằng khí thức thần thánh bao phủ lên người đến đây rồi lại biến mất.
Mà tu vi của bản thân thì đột nhiên tăng mạnh mà không có bất kỳ dấu hiệu nào.
Tâm tình vui sướng, dật vu ngôn biểu. Triệu Hiến nhanh chóng dập đầu thêm vài lần nữa.
“Có ân đức thượng sứ ban thưởng cho, cho dù với tư chất của ta, e là cũng có thể Hóa Thần trong vòng một trăm năm.”
“Mấy tên được gọi là thiên tài kia bình thường kiêu ngạo vênh váo cũng kém xa ta.”
Trong lòng Triệu Hiến cảm thấy vô cùng đắc ý, càng thêm coi trọng mọi việc trong Vạn Giới Liên Hợp hơn.
Mộc Linh giới.
Lý Phàm đã tập trung vào vị trí của tu sĩ đã mua bức tượng bạch ngọc kia.
“Hóa ra là hắn, lại còn vẫn chưa chết.”
Tu sĩ ngụy trang kia hiển nhiên là không thể lừa gạt được ánh mắt của Lý Phàm, sau khi so sánh với danh sách trong đầu, Lý Phàm nhanh chóng xác định được thân phận của đối phương.
Giả Nhất Uyên, từng là một Tiếp Dẫn viên của tổng bộ Vạn Tiên Minh.
Khoảng thời gian tổng bộ Tiên minh xảy ra dị động kia, cũng đúng lúc chính hắn đang làm nhiệm vụ.
Sau sự việc, gia tộc Giả Nhất Uyên bị xóa sổ khỏi thế giới. Có tổng cộng ba trăm bốn mươi hai tu sĩ từ Kim Đan lên, không một ai may mắn thoát khỏi.
Mà bản thân Giả Nhất Uyên cũng biến mất không dấu vết.
Không ngờ hôm nay hắn lại xuất hiện ở châu Cửu Sơn.
Suy nghĩ một chút, Lý Phàm lập tức biết được nguyên nhân tại sao hắn mua bức tượng bạch ngọc này.
Bức tượng bạch ngọc này là do đích thân Lý Phàm chế tạo, đúng là không có gì chỗ nào đặc biệt.
Nhưng nhân vật khắc trên bức tượng thì lại không hề tầm thường, chính là một nhân vật vô cùng quan trọng mà Lý Phàm đã âm thầm điều tra trong mấy năm qua.
Ngày đó sau khi tổng bộ tiên minh dị biến, Vạn Tiên Minh đã phát động một cuộc thanh trừng đẫm máu.
Chẳng qua là, ở đâu có áp bức, ở đó có phản kháng.
Một số tu sĩ trong Vạn Tiên Minh cũng không ngồi yên nhìn loại chuyện tru diệt này mà không quan tâm, mà đưa tay giúp đỡ những người vô tội đó.
Bọn họ thần thông quảng đại, dưới sự truy đuổi áp lực cao của Vạn Tiên Minh, vậy mà đã cứu sống rất nhiều tu sĩ.
Người phụ nữ được khắc trên bức tượng bạch ngọc này chính là một trong những “Chúa Cứu Thế” đó.
Giống như xuất hiện từ hư không, Vạn Tiên Minh không biết gì về cuộc đời của nàng.
Nhưng nàng lại biết rất rõ về Vạn Tiên Minh, nàng có thể biết trước một số mệnh lệnh cực kỳ bí mất còn chưa được đưa ra.
Giải cứu người trước đao chặt đầu chém xuống.
Vạn Tiên Minh vô cùng tức giận, treo thưởng săn lùng. Nhưng vẫn không có kết quả gì.
Thậm chí ngay cả dung mạo của nàng cũng không rõ trông như thế nào.
Mà Lý Phàm có thể biết được nàng trông như thế nào là vì hắn đã sưu hồn một tu sĩ được nàng cứu.
Đáng tiếc người nọ cũng không biết nhiều về vị cứu tinh của mình.
Trong đầu của hắn, Lý Phàm chỉ nhìn thấy một dung nhan tuyệt thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận