Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 852: Vét sạch hồ câu cá

Theo nguyên tắc có thể tát ao bắt cá lâu dài, lần đầu tiên ngưng tụ ý niệm thành mồi câu, Quý Thiệu Ly cũng không lựa chọn mục tiêu đặc biệt khác thường gì cả.
Tuy hắn vô cùng muốn xem những thứ như Bạch tiên sinh, Chân Tiên, Loạn, Cơ, thậm chí là ‘Hoàn Chân’, sau khi hình thành mồi cá ý niệm thì rốt cuộc sẽ xảy ra điều gì.
Nhưng hồ câu cá là sự tồn tại tiên khí, điều huyền diệu trong đó không thể lường trước được.
Nếu cứ khăng khăng làm như thế, không ai dám đảm bảo sẽ câu lên quái vật không thể mô tả nào đó hay không.
Sau đó sẽ giống như cái liếc của Chân Tiên ở đời 115, thô bạo tiêu diệu Huyền Hoàng giới.
Đời này vừa mới bắt đầu, bốc cục vừa mới có những thành quả đầu tiên.
Hiện tại Lý Phàm vẫn chưa có dự định thật sự.
“Có lẽ đến khi đời này cũng kết thúc, có thể thử xem sao.”
Nói về mồi câu ý niệm đầu tiên, Quý Thiệu Ly nghĩ về Thần quang bảy màu mà Chung Thần Thông câu được ở đời trước!
Nếu nói về đồng tính tương dẫn, còn có yêu cầu nào phù hợp hơn với bản thân vật phẩm trong tinh không rực rỡ này chứ?
Đồng thời cũng là một thử nghiệm.
Nếu như thật sự giống với dự đoán, có thể dễ dàng câu dính vật phẩm đã biết trước...
Vậy có sự giúp đỡ của Hoàn Chân, chắc chắn có thể giảm mạnh độ khó thả câu.
Chỉ cần số lần luân hồi và thử nghiệm đủ nhiều, lập nên danh sách mục lục vật phẩm chùm sáng trong hồ câu cá hoàn chỉnh.
Nói không chừng thậm chí có một ngày có thể vét hết hồ câu cá vô tận này!
Điều quan trọng nhất chính là tài nguyên hồ câu cá sinh ra là hoàn toàn độc lập, không bị ảnh hưởng bởi bất cứ chuyện gì ở Huyền Hoàng giới.
Kế hoạch mỗi đời của Lý Phàm khác nhau dẫn đến hướng đi của lịch cũng khác nhau, sẽ không ảnh hưởng đến việc hồ câu cá trở thành căn cứ cung cấp pháp bảo ổn định nhất.
Có thể nói ý nghĩa to lớn.
Đương nhiên...
Tiền đề của mọi thứ là suy đoán của Lý Phàm chính xác.
Trong tinh không rực rỡ ở hồ câu cá, trong đầu phân thân Quý Thiệu Ly xuất hiện đủ loại đặc điểm của Thần quang bảy màu mà hắn đã từng thấy Chung Thần Thông thi triển trước đây.
Thần quang bảy màu nối liền không dứt.
Không chỉ có lực sát thương kinh ngạc, tốc độ cũng nhanh đến đáng sợ.
Trúc Cơ kỳ có thể sánh ngang với Nguyên Anh cảnh.
Hơn nữa hình như mơ hồ còn có công năng hộ chủ đặc biệt.
Ở đời 114, Chung Thần Thông dùng Thần quang bảy màu có thể tự do xuyên qua trong sương trắng, không bị sương trắng phệ nguyên xâm nhập.
Có thể nói kết hợp giữa tấn công và phòng thủ, kỳ diệu không gì sánh bằng. Có được nó thì không cần đến pháp bảo khác.
Cho dù với sự từng trải của Lý Phàm, trong tất cả cảnh tượng từng thấy ở các đời luân hồi, mức độ thần kỳ của Thần quang bảy màu này chắc chắn thuộc hàng đầu.
Chỉ Trúc Cơ kỳ đã biểu hiện như thế.
Hóa Thần, Hợp Đạo thậm chí Trường Sinh kỳ thì sao? Thần quang bảy màu này sẽ hiện ra đặc tính không thể tưởng tượng hơn nữa hay không?
Cùng với suy nghĩ liên tiếp của Quý Thiệu Ly.
Một quang ảnh bảy màu mơ hồ dần dần hình thành dưới sợi dây câu thả xuống.
Bởi vì chỉ biết được vẻ bề ngoài của nó chứ không thật sự nắm giữ nó như Chung Thần Thông.
Cho nên mồi câu ý niệm ngưng tụ ra vẫn có phần khác biệt với Thần quang bảy màu thực tế.
Nhưng cho dù như thế, khoảnh khắc mồi câu hình thành vẫn giống như một giọt nước rơi xuống hồ.
Những gợn sóng hình tròn nhanh chóng lan ra xung quanh.
Vô số chùm sáng giống như cảm nhận được điều gì đó, lần lượt xuất hiện biến hóa khác nhau.
Đại đa số ngoảnh mặt làm ngơ giống như không nhận ra. Trong số này màu trắng căn bản chiếm đa số, thỉnh thoảng sẽ có một vài màu xanh lam trong đó.
Còn có một số giống như gặp được đồng loại, một số thì nghi ngờ bay tới mồi câu ý niệm. Trong những chùm sáng này, lam tím lẫn lộn.
Nhưng sau khi tiến lại gần phần lớn đều nhận ra rõ ràng.
Nhưng không cắn câu.
Quý Thiệu Ly không để ý đến những chùm sáng giá trị không cao này.
Tập trung tinh thần để ý xem có chùm sáng kim quang thậm chí cao hơn bị thu hút lại hay không.
Nhưng giống như Chung Thần Thông nói, phạm vi ảnh hưởng của mồi câu ý niệm rất có giới hạn.
Sau khi làn sóng vô hình lan ra đến một phạm vi sẽ nhanh chóng giảm đi.
Cuối cùng hoàn toàn biến mất trong tinh không vô tận.
Kết quả lần thả câu này cũng rõ ràng.
Không câu được Thần quang bảy màu.
Thu hoạch được là chùm sáng xanh lam chứa pháp bảo phòng ngự.
Quý Thiệu Ly tiện tay cất nó đi, trong lòng cũng không chán nản.
Chỉ kiên nhẫn chờ đợi đến ngày mai.
Thử nghiệm lần này đã chứng minh một điều, phương pháp suy nghĩ về đồ vật đã tồn tại trong hồ thật sự có tác dụng.
Chẳng qua không được may, không thể thả câu đến khu vực Thần quang bảy màu có thể cảm nhận được mà thôi.
“Tuy như mò kim đáy bể, nhưng ta có đủ vốn thử sai. Không vội.”
“Nhưng mà, tu sĩ bình thường không giống ta, hầu như không có cơ hội thử nghiệm vô hạn...”
“Có lẽ còn có phương pháp xác định phương hướng quăng câu giống như pháp môn đồng bộ với hồ câu cá vậy.”
Quý Thiệu Ly nhìn hồ nước nhợt nhạt nhưng sâu thẳm trước mặt, thầm suy nghĩ.
“Cũng không biết, nếu là tu sĩ thiên chất tuyệt đỉnh có thể phản thôi ra bộ pháp môn khống chế hồ câu cá theo yêu cầu hay không. Tuy là tiên khí...”
“Nhưng dù sao cũng chỉ là khí mà thôi, cách tiên thật sự vẫn còn chênh lệch rất lớn.”
Trong đầu Quý Thiệu Ly không khỏi hiện lên một hình bóng màu trắng.
Thời gian sau đó, Quý Thiệu Ly miệt mài kiên nhẫn thử nghiệm.
Mỗi câu ý niệm mỗi lần đều không thay đổi.
Toàn bộ là Thần quang bảy màu.
Chùm sáng trong hồ câu cá giống như thật sự có linh tính.
Làn sóng Thần quang bảy màu lan ra vô số lần, chùm sáng bị thu hút tự nguyện cắn câu cũng ngày càng ít đi.
Điều này trực tiếp gây ra vấn đề, lúc đầu, Quý Thiệu Ly còn câu lên được một vài chùm sáng xanh lam.
Nhưng về sau, chùm sáng xanh lam gần như mất hết.
Thậm chí tần số xuất hiện của chùm sáng màu trắng cũng ít đi, đa số đều chẳng thu hoạch được gì!
Khiến cho người luôn theo dõi quá trình Quý Thiệu Ly thả câu như Chung Thần Thông không khỏi thầm lắc đầu.
Nhưng Quý Thiệu Ly không vì vậy mà buồn bã.
Ngược lại trong lòng dần cảm thấy vui mừng.
Bởi vì loại trừ toàn bộ đáp án sai, vậy còn lại chỉ có đáp án đúng duy nhất!
Cứ như vậy, Quý Thiệu Ly liên tiếp không có thu hoạch hai mươi ngày.
Vào một ngày, Chung Thần Thông nhìn thấy Quý Thiệu Ly chậm rãi đứng dậy bên bờ hồ, gần như không có được gì.
Cuối cùng không kìm được mà an ủi: “Đạo hữu không cần đau buồn. Đạo lý câu cá, tay không đi về rất bình thường. Chỉ cần chịu được cô quạnh, rồi sẽ có một ngày may mắn bật lên câu được đại ngư trong lý tưởng.”
Quý Thiệu Ly bình tĩnh: “Chung đạo hữu nói rất đúng.”
“Ta cũng cho rằng như vậy.”
“Không uổng công ta ngồi đây hơn sáu mươi ngày...”
“Cũng coi như có được thu hoạch nhỏ.”
Nghe thấy Quý Thiệu Ly nói đoạn đầu, Chung Thần Thông còn khẽ gật đầu.
Nhưng càng nghe càng thấy không đúng.
Nét mặt hơi hoảng hốt.
Nhưng sau đó một luồng kim quang rực rỡ giáng xuống khiến vẻ hoảng hốt trong nháy mắt biến thành nỗi chấn động không thể diễn tả.
Chùm sáng vàng kim trong tay Quý Thiệu Ly phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt.
Giống như một mặt trời khác, khiến mọi người trong ngôi miếu nhỏ chói mắt ngay lập tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận