Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 612: Chấp chưởng Dược Vương tông

Thái độ Bí sứ đại nhân rất rõ ràng rồi.
Chuyện này hắn đã sớm biết, hơn nữa cũng không để ý.
Nhưng Bí sứ đại nhân đối với chuyện hắn nói xấu đồng nghiệp, rất không hài lòng.
“Cao Viễn ơi Cao Viễn, mi thật đúng là choáng đầu mà! Thủ đoạn Bí sứ đại nhân thông thiên, những chuyện nhỏ nhặt này của Chu Thanh Ngang, sao có thể giấu được mắt thần của hắn chứ?”
“Lại tự cho mình là thông minh...”
“Xem ra thật sự là cuộc sống quá yên ổn rồi, sự nhạy bén cũng hạ thấp.” Trong lòng Cao Viễn ảo não không thôi.
Chẳng qua, lỗi cũng đã tạo rồi, hiện tại oán trách cũng vô dụng.
“May mắn, xét từ chỗ bảo ta chú ý đến ‘đoàn kết’, đại nhân vẫn niệm mấy phần tình cũ.”
Bị Lý Phàm gõ tỉnh một phen, Cao Viễn bắt đầu không thể không coi trọng chuyện Chu Thanh Ngang ủy thác.
Trên lý mà nói, tu sĩ gia nhập Vạn Tiên Minh đều cần được tổng bộ Tiên Minh tiến hành phê duyệt.
Sau khi thông tin tu sĩ nộp lên tổng bộ Tiên Minh, bên trong Thiên Huyền Kính mới có thể tạo ra quyền hạn sử dụng cho tu sĩ.
Nhưng trong quá trình thi hành thực tế, lại không nghiêm khắc như vậy. Bởi vì Vạn Tiên Minh thống lĩnh trên trăm châu, nếu như mọi chuyện đều cần tổng bộ tiến hành phê duyệt, như vậy thì hiệu suất vận hành của toàn bộ Vạn Tiên Minh, nhất định sẽ giảm bớt đi nhiều. Thế nên trên thực tế, các châu đều có một chút quyền tự chủ, có thể tạm thời giao cho tu sĩ mới nhập môn tư cách tiến vào Thiên Huyền Kính. Chỉ cần cách một đoạn thời gian, báo cáo đầy đủ danh sách thông tin các tu sĩ mới vào liên minh lên là được.
Sau khi tổng bộ tiến hành xác nhận thông tin đối với tu sĩ mới vào liên minh, thì sẽ cấp cho quyền hạn không gian chính thức của Thiên Huyền Kính. Quá trình này, tu sĩ mới vào minh sẽ không nhận thấy được.
Hơn nữa, tu sĩ từ Kim Đan trở xuống vào liên minh, cũng chỉ hỏi thăm theo lệ thường thôi. Chỉ có những người tu vi cao thâm, không rõ lai lịch, cùng với thể chế tu sĩ nội bộ Vạn Tiên Minh nhậm chức, mới phải vượt qua thử thách “Bạch Ngọc Vấn Tâm Đài”.
Vạn Tiên Minh bên kia đã chuẩn bị ổn thỏa, cho nên Lý Phàm lại bắt đầu hành động.
“Liễu lão, hiện tại đã trôi qua ngàn năm, sông núi biến đổi lớn. Ta vốn định tìm kiểu tông chủ theo lời Trường Sinh cốc, nhưng không biết vì sao địa hình biến hóa thật sự quá lớn, nghe ngóng hồi lâu cũng không có thu hoạch.”
“Sợ là phải làm phiền ngươi đi thực địa một chuyến rồi.”
Sắc mặt Lý Phàm nghiêm trọng nói.
“Thời đại hiện này, số lượng tu sĩ Hợp Đạo thưa thớt. Liễu lão ngươi cẩn thận một chút, chắc sẽ không gặp phải phiền toái gì đâu.”
“Nếu thật sự vận khí không tốt, đụng phải biến cố gì, chạy là thượng sách, bảo mệnh quan trọng hơn. Dù sao phục hưng Dược Vương tông trong tương lai, thật sự không thể thiếu Liễu lão ngươi.”
Lý Phàm cầm thật chặt hai tay Liễu Tam, dặn dò nói.
“Thiếu chủ hãy yên tâm. Năm đó lão nô cũng là một đường theo tông chủ đi tới từ phần đáy xã hội, nếu nói về đánh nhau, có lẽ ta thật sự yếu hơn một bậc. Nhưng nếu so về bảo mệnh, hừ hừ...”
“Lão nô không nghĩ là kém với đám tu sĩ mấy nghìn năm sau này.” Liễu Tam tràn đầy tự tin nói.
Vừa nói, hắn nhận lấy bản đồ Lý Phàm đưa tới, cẩn thận xem xét.
Chỉ chốc lát sau, chân mày khẽ nhíu chặt lại: “Nghìn năm trôi qua, quả nhiên long trời lở đất. Chẳng qua lão nô nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ.”
Lý Phàm lập tức vội vàng nói: “Thành công hay không, trong vòng ba mươi ngày, Liễu lão nhất định phải trở về. Chuyện bên này của biển Tùng Vân, cũng không thiếu ngài được.”
Liễu Tam chắp tay, cũng không nhiều lời.
Sau khi để lại một miếng linh phù truyền tin, thì hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh, bay thẳng về phía đất liền của Vạn Tiên Minh.
Sau khi đuổi Liễu Tam đi, Lý Phàm tiến vào bên trong Dược Vương Chân Đỉnh.
Liên tiếp hoàn thành “Độ Huyết Duyên” cho hơn bốn mươi tu sĩ Trúc Cơ, chỉ sau khi cảm giác bản thân có chút choáng đầu, lúc này Lý Phàm mới dừng lại.
Biến đổi thành bộ dáng Liễu Nhất Hàng, lúc này Lý Phàm mới đánh thức đám đệ tử Dược Vương tông này tỉnh lại.
Vừa mới bắt đầu còn tốt, không chủ động vận chuyển công pháp, những tu sĩ này vừa mới tỉnh lại, ý thức không tỉnh táo, không nhận thấy được hạn chế ‘pháp không thể cùng tu’ trong thiên địa.
Nhưng mà khi số lượng tu sĩ thức tỉnh càng ngày càng nhiều, bầu không khí quỷ dị bắt đầu nổi lên trong chúng đệ tử.
Theo bản năng kéo dãn khoảng cách giữa các sư huynh đệ xung quanh, trong mắt cũng bắt đầu lóe ra ánh sáng nguy hiểm.
Nhìn toàn bộ mọi chuyện vào trong mắt, Lý Phàm cũng không dừng động tác, vẫn tiếp tục đánh thức tu sĩ Trúc Cơ đang ngủ say.
Không khí bên trong Dược Vương đỉnh càng ngày càng ngưng trọng, sát ý nặng nề tràn ngập bốn phía.
Rốt cuộc, sau khi số lượng tu sĩ thức tỉnh trong không gian nhỏ hẹp này vượt quá ba mười, giống như dẫn động một điều gì đó, trong nháy mắt bọn họ đã nhận ra dị thường của công pháp mình tu.
Hai mắt trong chốc lát trở nên đỏ bừng, nhìn về chúng sư huynh đệ xung quanh, giống như nhìn kẻ thù không đội trời chung.
Mắt thấy bọn họ sẽ ra tay, không chết không dừng, Lý Phàm chợt thi triển ra pháp vực động thiên, trấn áp toàn bộ bọn hộ.
Lại tăng thêm một đạo thần thông trói trùng, khiến bọn họ hoàn toàn không thể nhúc nhích.
“Đệ tử Dược Vương tông nghe lệnh!”
Tiếng nói như sấm vang của Lý Phàm tạm thời kéo thần trí của bọn họ trở lại.
“Lập tức tu hành quyển ‘Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh’ này, thay đổi công pháp ‘Tế Thế Trường Sinh Kinh’ của bản thân đi!”
Vì quan hệ của Độ Huyết Duyên, tuy những tu sĩ Trúc Cơ này có rất nhiều miễn cưỡng, nhưng dưới sự thúc giục không ngừng của Lý Phàm, cuối cùng bọn họ vẫn làm theo.
Sau đó không lâu, bọn họ chậm rãi khôi phục lý trí.
“Liễu sư huynh, vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Một đám đệ tử đều kinh hãi không hiểu.
Lý Phàm cũng lời ít ý nhiều nói lại một lần những điều lúc trước đã nói với Liễu Tam.
Nhất thời, bên trong Dược Vương đỉnh, tiếng chất vấn, khóc long, hoảng sợ vang lên bên tai không dứt.
Lý Phàm chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.
Chờ bọn họ chậm rãi tỉnh táo lại, Lý Phàm mới trầm giọng nói: “Hiện tại Dược Vương tông đang bên bờ vực diệt vong, ta nhận di mệnh của nghĩa phụ, chấp chưởng toàn bộ tông, nhất định phải chịu trách nhiệm đối với các ngươi.”
“Hiện tại không giống khi trước, thế giới bên ngoài hiện tại nguy cơ trùng trùng, Dược Vương tông chúng ta muốn có chỗ đứng một lần nữa, có thể nói là bước đi khó khăn. Chỉ cần hơi không cẩn thận, thì sẽ vạn kiếp bất phục!”
“Vào thời khắc quan trọng này, không được có một chút sơ suất nào. Mệnh lệnh của ta, các ngươi phải tuân thủ một các nghiêm chỉnh.”
“Nếu có người vi phạm, chém chết không tha!” Lý Phàm đằng đằng sát khí nói.
Vốn những người này đều đã bị Lý Phàm độ tinh huyết, lúc này lại bị đe dọa một phen như vậy, làm gì còn ai dám có dị tâm.
Vội vàng đồng loạt hô: “Cẩn tuân mệnh lệnh của sư huynh!”
“Hửm?” Lý Phàm hơi híp mắt, mặt lộ thần sắc không vui.
Có đệ tử Dược Vương tông thông minh thấy thế, bất chợt hô lên lần nữa: “Cẩn tuân mệnh lệnh của tông chủ!”
Lúc này những người còn lại mới phản ứng được, cũng hô theo, biểu đạt sự trung thành.
Lý Phàm khẽ gật đầu.
Thu phục được ba mươi tên đệ tử Dược Vương tông này, Lý Phàm tạm thời dừng hành động đánh thức lại.
“Mọi người, về phong thay bộ quần áo này, cũng không cần mang theo bất kỳ đồ vật gì theo người.”
“Sau khi xong, thì lại tới chỗ này tập hợp.”
Lý Phàm phân phát một đống quần áo màu đen cho mọi người, phân phó.
Chúng đệ tử Dược Vương tông rối rít làm theo.
Không lâu sau, trước mặt Lý Phàm đã tập hợp ba mươi tên tu sĩ Trúc Cơ áo đen.
Dẫn theo bọn họ ra khỏi Dược Vương đỉnh, cùng đợi phân thân của Chu Thanh Ngang đến.
Sau gần nửa ngày, Chu Thanh Ngang lặng lẽ tới.
“Cho dù các ngươi nhìn thấy cái gì, cũng đừng hoảng sợ, giữ im lặng là được. Mọi chuyện đã có vị Chu tiền bối này, các ngươi nghe theo sắp xếp của hắn là được!” Lý Phàm nói.
Chư vị đệ tử Dược Vương tông đều gật đầu đồng ý.
Cho nên dưới sự hướng dẫn của Chu Thanh Ngang, nhóm đệ tử Dược Vương nhóm đầu tiên đã sừng sững đi tới thành Tùng Vân của Vân Tiêu.
Nói về trình độ phát huy khí thế, năm đó tông môn Dược Vương tông, cũng không hề kém thành Tùng Vân chỗ này.
Thế nên bọn họ cũng không có bao nhiêu kinh dị.
Mà những người khác trong thành thấy một đám tu sĩ xa lạ đi theo sau Chu Thanh Ngang, tuy cảm thấy có chút tò mò, nhưng cũng chỉ nghĩ đây là việc trong thành, không để ý nhiều.
Có người chủ chính thực tế Chu Thanh Ngang dẫn đường ở phía trước, đoàn người không chút trở ngại, thuận lợi đi tới nội đường bố chính.
Cao Viễn đã đứng chờ ở đây từ trước.
“Cao đạo hữu, làm phiền!” Chu Thanh Ngang chắp tay.
“Không dám, không dám.” Cao Viễn không dám sĩ diện, vội vàng đáp lại, đồng thời cẩn thận quan sát nhóm tu sĩ phía sau Chu Thanh Ngang.
Đúng như đã nói, toàn bộ đều là tu sĩ Trúc Cơ, nhưng bọn họ khiến Cao Viễn cảm thấy rất kỳ quái.
“Đây là...”
Ánh mắt Cao Viễn híp lại, chỉ chốc lát sau giống như nghĩ tới điều gì, con ngươi chợt co rút lại,
“Tu sĩ Cổ pháp?!” Hắn không nhịn được nhìn về phía Chu Thanh Ngang, thử dò xét.
Chu Thanh Ngang khẽ mỉm cười: “Sao nào? Ta không lừa đạo hữu chứ? Nhưng người này, thật sự là một vị bạn tốt của ta phát hiện từ trong bí cảnh.”
“Giống như Bí sứ đại nhân, đều là Cổ tu sĩ hàng thật giá thật!”
“Khó trách đại nhân đối với chuyện lần này mở một con mắt nhắm một con mắt.” Cao Viễn bừng tỉnh đại ngộ.
Đồng thời hoàn toàn yên lòng, đám người kia, tuyệt đối không thể là gián điệp của Ngũ Lão hội!
Không nói đến chuyện Cổ pháp khác hẳn với pháp hiện tại. Cho dù là khí chất trên người, hay là tu thành Đạo Cơ, Kim Đan, Cổ tu sĩ cũng hoàn toàn khác biệt với tu sĩ hiện tại. Cảm giác hơi nhạy cảm một chút cũng có thể phát hiện được sự khác biệt giữa bọn họ. Phái Cổ tu sĩ làm gián điệp...
Ngũ Lão hội chắc không ngu xuẩn tới mức này.
Huống hồ, Cổ tu sĩ đã sớm biến mất khỏi thế gian nhiều năm. Cho dù Ngũ Lão hội muốn, cũng chưa chắc đã có thể chọn được người thích hợp.
Nghĩ tới đây, nghi ngờ trong lòng Tu Viễn bay sạch.
Nếu thật sự không phải gián điệp, chỉ là giấu giếm thân phận Cổ tu sĩ, vậy thì dễ làm.
Cho nên Cao Viễn lấy ra một mảnh ấn phù, lần lượt hỏi thăm thân phận của những tu sĩ này, tự mình ghi danh cho họ.
“Mạnh Vô Thế, tán tu quy thuận, tu vi Trúc cơ...”
“Kỳ Dụ, tán tu quy thuận...”
Tuy chỗ của Vạn Tiên Minh ở sát biên giới biển Tùng Vân, nhưng dù sao cũng là một châu đất, hàng năm tu sĩ mới vào liên minh lên tới nghìn vạn.
Nhiều hơn mấy người này, căn bản không có chút thu hút nào.
Chỉ chốc lát, ba mươi đệ tử thượng cổ Dược Vương tông này, đều đã lặng yên không một tiếng động trở thành một thành viên trên danh nghĩa của Vạn Tiên Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận